Này, Đến YY Đi

Chương 33: Chuẩn bị


Khi Tịch Du đi ra, Hứa Duy còn đang chờ ở phòng ngoài, bên cạnh có thêm một người. Hai người cãi nhau gây ồn ào rất lớn, hấp dẫn nhiều ánh mắt người vây xem.

Trên mặt Hứa Duy trắng xanh, miệng mắng lớn: “Con mẹ nó anh có bệnh còn lây cho tôi!”

Người đàn ông bên cạnh sợ hãi rụt rè giải thích: “Anh hôm qua mới biết. Đi trước đi, ở đây đông người.”

Hứa Duy mới không sợ ánh mắt của người đời, sắp chết tới nơi rồi, còn cần mặt mũi làm gì, “Tôi con mẹ nó bị anh hại chết rồi, anh có biết hay không?” Trong giọng nói còn có chút run rẩy cùng không cam lòng.

Tịch Du nhìn Hứa Duy, cậu ta nhìn tờ giấy cầm trên tay, trong mắt tràn ngập tuyệt vọng, bộ dạng tương đối chật vật.


Từ những gì bọn họ cãi nhau, Tịch Du có thể đoán được chuyện gì đã xảy ra. Không ngờ… Tuy rằng Hứa Duy rất đáng ghét, nhưng khi biết rõ một sinh mệnh rõ ràng còn ở trước mắt một ngày nào đó sẽ biến mất, trong lòng cậu vẫn băn khoăn, than thở cho sự yếu đuối của con người ấy. Dường như một giây này, Hứa Duy còn đang ơ trước mắt, giây tiếp theo đã bị tuyên án tử hình, không có kỳ tích nào xảy ra, chỉ có thể chờ đợi khoảnh khắc cuối cùng của cuộc đời.

Buổi sáng làm mất nhiều thời gian, Tịch Du cũng không muốn đi học nữa, lại chẳng muốn về nhà, liền cùng Cố Lẫm tới thư viện.

Đây là lần thứ hai cậu bước vào thư viện tĩnh lặng này, hai người chọn cho mình quyển sách riêng ở lầu một, rồi ngồi đối diện nhau. Tịch Du chọn cuốn 《 Kỹ xảo hội họa 》. Cố Lẫm chọn 《 Các cách dưỡng sinh giúp cơ thể khỏe mạnh 》, còn lấy giấy trắng bút bi ra, dường như muốn ghi chép lại.

Tịch Du còn nhìn thấy một cuốn khác anh đặt ở bên cạnh – 《 Cách bảo vệ đôi chân 》. Hồi tưởng lại từ khi quen biết người đàn ông này, dường như anh lúc nào cũng dịu dàng làm bạn ở bên mình. Cố Lẫm trong mắt Tịch Du sẽ không nổi giận, thanh âm nhẹ nhàng ôn hòa, kiên trì, săn sóc, biết chăm sóc người khác.


Tiếng lật sách đều đều vang lên, tiếng viết chữ sàn sạt, bầu không khí chung quanh hai người hài hòa cực kì. Tịch Du cũng vùi đầu đọc sách của mình.

Bụng cậu hơi đói, may mà còn có bánh mì. Tịch Du bỏ giấy gói đi, chậm rãi cắn. Xung quanh yên tĩnh cực kỳ, đợt tới khi Tịch Du  ngẩng đầu lên mới phát hiện Cố Lẫm đã gối lên sách mà ngủ rồi.

Trên tờ giấy trắng rõ ràng có thể thấy được chữ kín dày đặc.

Ánh mặt trời lưu luyến chiếu rọi lên mái tóc anh, tà tà đi xuống trang giấy. Hiếm khi mới thấy người đàn ông này mệt mỏi tới vậy, Tịch Du gần như có thể nghe được tiếng hô hấp đều đều của anh.

Cậu nhìn gương mặt ngủ say của Cố Lẫm, khóe miệng không khỏi nở nụ cười. Sau đó bỗng nhiên nghĩ ra, cậu lấy điện thoại chụp lại khuôn mặt khi ngủ của anh, còn ở trên đầu anh duỗi ngón trỏ, ngón cái làm tư thế bắn súng.

Tách tách~ Thành công chụp được ảnh, Tịch Du chèn một tấm hình có chữ 18+ che đi khuôn mặt anh, đăng lên weibo.

Du lai du khứ: Anh quản gia ngủ rất đáng yêu (>^w^


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.