Đọc truyện Này! Anh Yêu Em Là Thật! – Chương 16: Xếp hạng cuối và gần cuối
Nhưng thật không ngờ, hắn đứng ở phía xa, nhìn thấy tất cả, tuy chỉ đơn giảm là thắt cà vang cũng chẳng vó gì gọi là thân mật, nhưng hắn thật lòng chẳng muốn nhiên thấy cánh này tí nào, hắn tự nhiên thấy thật bấy mãn, sao lại thắt cà vạt cho thằng biến thái đó chứ, có hắn nè sao không chinh thắt đi, tức tức tức ( giờ anh đây cứ như là cô vợ nhỏ đang tức giận chồng ) dậm chân tại chỗ mấy cái rồi bỏ đi thẩy tâm hắn muốn lại “ nã “ anh mấy phát lắm cơ nhưng là như thế sẽ bị mưa s hình tượng, thế là anh đành nuốt nước mắt …….
…….. Chạy lại chỗ nó, Khoát vai nó, mắt thì liếc cái người nằm chiêng ình ở kia
– làm gì ở đây vậy ?
– hi sao anh ko vào lớp đi – nó nhiên hiên hỏi
– vào lớp ko thấy em nên chạy đi tim – hắn chu chu cái môi
– tui nhiên thấy nhiều người qua nên xin cô đi ra đây luôn – nó quay qua nhiên anh , người từ nãy giời bị xem là kẻ vô hình
– anh ko vào lớp luôn à
– đi – anh nói xong liền quay người đi
– minh cũng đi – hắn cũng chạy lên đi ngang hành với anh
Nó thấy vậy cũng chạy theo, 3 người đi vào lớp học, đúng lúc cô đang xếp chỗ, tuy lúc nãy có nhìn một lần nhưng nó cũng ko thễ nào quen được nhiêu người như vậy, đứng nép sau lưng hắn
Hắn thấy vậy vui mừng mở cờ trong lòng
Sau khi được cô xếp chỗ thì hắn thật ko thểu nào vui được nữa. Tại sao ? Tại sao chứ ?
Sơ đồ lớp
… … … …
… … … …
… … anh. nó
… Hắn. … …
Anh thì tuy là vẫn ko nòi gì nhưng thật ra tận sâu trong nội tâm thì vui như muốn mở tiệc.
Cô chủ nhiệm thì cũng ko nói gì nhiều, điều quan trọng là ngày mai thi xếp hạng thôi
Tuy là ngày đầu tiên nhưng vẫn phải ở tới chiều, buổi trưa ăn cơm họ đi tới đâu thì bàn tân tới đó, cũng bình thường thôi
Ba người mang giày giông nhau , manh kính giống nhau, nó với hắn thì mặc áo cặp và điều quan trọng nhất chính là ai cũng là đẹp “ nghiêng thùng đỗ nuớc “
Anh với hắn thì là chuyện bình thường thôi nhưng với nó là một chuyện rất ư là nghiêm trong từ nhỏ đã sống cô lập một mình nên việc bị nhiều người chỉ chỉ chỏ chỏ cảm giá cứ sao sao ấy, khó chịu ko nói nên lời
Anh chọn một chỗ ngồi, nó thì cũng đi theo, nó đi thì hắn cũng đi, ba người ngồi chung một cái bàn khiến các loa phóng thanh lại hoạt động hết công xuất
– hey , ngày mai thi xếp hạng í – nó mở lời trước
– liên quan gì à – anh đang án ngước lên học nó
– ôi trời , ko tinh ôn gì à – nó nhăn mặt hỏi
– ôn làm gì cho mệt – hắn trả lời bằng giọng thả nhiên
~(° – ° )~
——-
Ngày thứ hai đi học
Như thường lệ nó qua nhà hắn rũ đi học
Hôm nay thi xếp hạng nên ki cần phái học
Trong giờ thi , nó thù làm nột lát là xong .quá đơn giản với nó , hắn thì ko làm mà ngồi ngắm nó, gần cuối giờ thi đánh đại mà ko cần suy nghĩ , còn ang thì gối tay nằm ngủ , xong thì cũng đánh đại
Buổi sáng thi xong , thì chiều có kết quả , khi vừa giăn kết quả thì nhiều người đã bu lại xem , 3 người đi trên hành lang thi ai cũng chỉ chỏ , hắn nghe loáng thoáng cái gì “ đội sổ “ ấy , hắn giập mình chạy lại phía bảng thông báo
Nó đứng thứ nhất , hắn đứng thứ 178/179 , anh đứng thứ 179/179
Hắn thờ phào nhẹ nhõm , anh thì trố mắt ra rồi
Ngay ngày mai, hai phụ huynh của hai bạn đứng gần cuối và cuối của khối 11 được mời gặp mặt
Cuộc nói chuyện thì cũng bình thường, chỉ là , hai phụ huynh thì nhìn nhau như thách thức, còn hai hs cũng nhìn bằng ánh mắt không kém cha mình
Khi ra ngoài cửa , ba hắn đã nói một câu khiến hắn cảm động muốn rơi nuớc mắt
– vậy là tốt rồi , ít nhất thì cũng hơn một bậc – còn vổ vai hắn mấy phát
————