Đọc truyện Nàng Tiểu Thư Nghịch Ngợm – Chương 32
“Cậu ngủ chưa?”_From Anh Khang
“Chưa”_From Vy Vy
“Đang làm gì vậy”_From Anh Khang
“Đang rãnh nên không biết nên làm gì nè!”_From Vy Vy
“Ra ngoài với tớ không”
“Ra ngoài với cậu?”
“Ừm”
“Nhưng đi đâu?”
“Đến nơi nào cậu muốn”
“Ok.Tớ sẽ đợi cậu ở đầu con đường lần trước cậu đưa tớ về”
“Để tớ đến đón.Con gái đứng ngoài đường vào buổi tối nguy hiểm lắm”
“Nhưng cậu chưa biết nhà tớ mà?”
“Tớ sẽ kiên nhẫn tìm”
“Thôi, tớ đứng đợi ở đấy cũng được.Quyết định thế nhé.Tớ cho cậu 30′ để đến đây”_Vy Vy nhắn xong rồi tắt máy để tránh Anh Khang nhắn lại
Tại công viên “The joy”:
– Cậu ăn kẹo bông không?_Vy Vy hỏi
– Cậu muốn ăn à?_Anh Khang nhìn Tiểu Vy hỏi nhẹ
Vy vy khẽ gật đầu,nhận được câu trả lời Anh Khang bước nhanh đến chỗ bán kẹo bông mua choVy Vy hai que
– Của cậu nè.Ăn đi_Anh Khang chia hai cây kẹo bông trước mặt Vy Vy
– Cảm ơn_Tiểu Vy khẽ mĩm cười rồi nhận lấy từ Anh Khang một cây kẹo bông, còn cây kẹo bông còn lại cô đẩy về phía Anh Khang:
– Cậu ăn đi.Ăn cùng tớ, nha!
– Ừm_Anh khang gật đầu
Trước khu vực chơi ném vòng:
– Đợi tớ một chút_Anh Khang nói rồi đi đến quày bán vòng
– Nè, cậu tính chơi trò đó à?_Vy Vy đứng ngoài hỏi vọng theo
– Ừm, muốn chơi để nhận quà về tặng cậu.Cậu thích con thú nhồi bông đó không?_Anh Khang nói rồi chi tay vào con thỏ bông màu hồng được đặt ngay ngắn ở quay nhận thưởng
Vy Vy khẽ gật đầu, chút cảm giác hạnh phúc len lõi trong cô
– Ặc, lại trật nữa rồi_Anh Khang thở dài chán nản khi ném đến cái vòng thứ 9 rồi mà vẫn không lọt vào chiếc cọc.Thấy vậy, Vy Vy tiến gần đến chỗ Anh Khang, nhẹ nhàng đưa tay lấy một chiếc vòng từ Anh Khang, cô ném.Chiếc vòng lọt vào giữa chiếc cọc và dĩ nhiên, phần thưởng đã thuộc về cô.
– Mình chơi tệ quá phải không?_Anh Khang buồn bã nói
– Ừ………..
– Thất vọng thật đấy, nhìn tớ cứ tưởng nó rất dễ chơi, không ngờ khó như vậy.
– Cậu mới chơi lần đầu, phải không?
– Ừm, lần đầu
– Vậy thì cũng phải thôi.Cậu có thấy ai chơi lần đầu mà giỏi liền được đâu.Vì thế nên, đừng buồn nữa!Cậu cười trông handsome hơn.
– Ừm, nhưng cậu chơi trò đó lần nào chưa mà sao ném hay vậy.
– Rất nhiều là đằng khác
– Nhiều?
– Ừm, tớ và các bạn của tớ không chỉ chơi mỗi trò đó thôi đâu.Khi còn ở Mĩ mỗi lần đến công viên là bọn tớ chơi đủ trò luôn:Từ bắn súng, ném vòng, xe đụng cho đến đập bao cát, đua moto, tàu lượn,v………v………….v
– Trời, cậu là con gái mà……
– Stop, ai bảo con gái không được chơi mấy trò đó vậy
– Ừ..thì…
– Thôi, không nói chuyện đó nữa.Về thôi, tớ mà về muộn là khỏi vào nhà luôn đó
– Ừm, tớ đi lấy xe
– Thanks vì đã đưa tớ về.Mai chúng ta không còn gặp nhau nữa rồi, ở lại Việt Nam vui vẻ nhé!
– Sao lại không gặp nhau?_Anh Khang lo lắng
– Vì tớ phải đến Mỹ dự sinh nhật của bạn tớ, nên có lẽ chúng ta sẽ không gặp nhau khoảng hơn hai tuần
– Hơn hai tuần cơ à?
– Ừm, không dài nhỉ.
– Ai bảo là không dài vậy?_Anh Khang hơi gắt
– Gì mà gắt với tớ.Về đó tớ còn phải ở nhà cùng gia đình,tham dự sinh nhật của Tiểu Tuyết và làm các công việc khác nữa, tớ sợ là không đủ thơi gian đây này.Nhưng nếu như thế thì…………..
– Thì sao?
“Thì tớ sẽ rất nhớ cậu,đò ngốc à!”_Vy Vy suy nghĩ
– Thì sao?_Anh Khang hỏi lại
– Thôi, bye vào nhà đây_Vy Vy chuyển chủ đề
– Ừ, tớ sẽ nhớ cậu đấy_Anh Khang nói lớn.Nghe được điều đó, Vy Vy rất vui.