Nắng Thích Mưa

Chương 1: Người mới


Đọc truyện Nắng Thích Mưa – Chương 1: Người mới

Vào 1 ngày gần cuối hè, cô đến trung tâm học như mọi ngày và cô nghe “giang hồ” đồn rằng có giáo viên Anh mới về dạy, cô cũng khá tò mò, không bíêt thầy có đẹp không? Thầy như thế nào nhỉ!? Nhưng không mấy hứng thú. Giờ học đầu, mọi người tò mò về thầy trong tíêng ồn ào náo lọan của lớp, bỗng đâu đó có một tíêng trầm to hét lên ” vào lớp nhanh lên, vào lớp “, ai nấy cũng bỡ ngỡ, bất chợt Anh Anh và Mập trừn mắt to rồi bảo “A! Thầy Dương “, tôi lén lén ngoắt Anh Anh lại hỏi “ai vậy? Mày quen hả? ” Anh Anh bảo rằng 1 năm trứơc thầy ấy có dạy Anh văn cho Anh Anh và Mập nhưng vì lí do riêng tư nên thầy phải vô Quãng Đông công tác, tôi ngạc nhiên và nhìn thầy, ngoài phiá kia mọi người ngồi ngay ngắn, thầy cũng “mở màng” giới thiệu:

-Tôi là Dương Dương sẽ là giáo viên môn Anh của các bạn, chỉ cần như vậy chắc không cần thông tin gì thêm, còn ai đã bíêt tôi rồi thì tôi không giới thiệu nữa, thôi vào bài học.

Giới thiệu ngắn gọn chúng tôi bắt tay vào bài học đầu. Ôn lại kíên thức cũ, sau 30p chúng tôi vượt qua bài test cũng khá dễ đối với tôi, như mọi lần Anh Anh và Mập luôn nộp đầu tìên, cô ngồi thỏI mái thư giản, rồi đột nhiên “cốp”-tíêng bút gõ lên đầu cô,”sao thầy đánh em”, “làm sai tè le hết rồi này, sao trắng gì!! ” , Anh Anh bị ăn hành tới mức “căm thù” thầy, tôi sợ rằng mình sẽ ra sao khi trình độ anh văn quá kém, nhưng cũng vì sợ nên tôi tòan “sao chép” 1 nữa của Anh Anh, 1 đọan của Mập, 1 khúc của Bình, cứ như thế tôi dựa dẫm và quen dần với mỗi tíêt Anh.

Học xong chúng tôi đi rót nước, lướt ngang qua khối cá chị lớp 10,lớp 11. Tiếng hét điên cuồng, ai nấy cũng đều như bị hạ gục” bởi nhan sắc lạnh lùng của giáo viên mới- Thầy Hạ Dương

-Hình như có giáo viên mới

-Nghe nói soái ca lắm


-Tên gì ấy nhỷ?

-Bữa tao có thấy người tới trung tâm xin việc, nghi nghi rồi nhưng mà không rõ, nghe thoáng là 93..Hmmm…Để tao tính coi…Thua 7 tuổi chứ nhiêu….được hết!

-Của taooooo

-Lo học đi mấy má

-….Vân vân và mây mây, cứ ca tụng tên thầy suốt ngày.

Tôi thấy, điều đó chẳng hay ho tẹo nào, có điều gì ấn tượng đâu nhỉ?

Thời gian trôi nhanh, thấm thóat trôi đựơc tròn 2 tùân. Tối đến tôi nhận được thông báo học của trường. So với lịch học ở FLU thì bị trùng buổi *phải làm sao đây*

-Alo?! Chị ơi, em bị trùng buổi học chính thì bây giờ làm sao hả chị?-Tôi gọi cho Trung tâm

-Uh!! Chào em, em bị trùng buổi hả? Vậy em trùng buổi nào nhỉ?-Đầu dây bên kia trả lời

-Buổi Chiều á chị -Tôi trả lời nhanh gọn

-uhm….để chị xem


đoạn thoại ngắt quãn, sau 2,3s chị ấy trả lời:

-Vậy em học riêng nhé, các bạn không ai trùng cả

*Nghe đến cũng thấy hơi hoảng, biết trách số mình hay trách mình đây, thôi kệ*

-Dạ vâng, em cảm ơn chị nhé!! Bye bye

-Chào em!!

Và thế là là tôi phải đổi ca chiều học-chung với mọi người thành ca sáng-học riêng.

———————————————————————————————


Ngày đầu học riêng tôi cũng khá bối rối như ngày đầu đi học ở trung tâm, còn “cay” hơn là tíêt cuối là tíêt Anh, tôi phải “tự lực kháng sinh “, lúc đó tôi chỉ múôn thời gian trôi chậm nhưng sao nó cứ trôi vèo vèo…cuối cùbg cũng đến tíêt anh, lạ thay đến lúc nào time như dừng lại, slowmotion như cô dâu 8 tuổi vậy, “tình thịch… Thình thịch…. ” tim tôi đập nhanh dần với sấp đề cương Anh văn trên tay, ban nãy thầy đưa tôi bảo rằng “mở phần unit 1 làm cho thầy, tý thầy kỉêm tra “, tôi phân vân mãi mới làm đựơc 10/20 câu, “Phải làm sao đây?”. đâu đó tôi nghe thấy giọng thầy bảo:

-Xong chưa đưa thầy xem.

Tôi cuối mặt rồi lí nhí rằng:

– Em không biết làm.

Thầy tiến lại chỗ tôi ngồi, ngồi bên cạnh tôi, hỏi những câu tôi thắc mắc và sửa những câu còn lại, cũng như tôi nghĩ tôi cũng bị ăn “cóc” nhưng cảm thấy không thốn mấy ; 2 tiếng đồng hồ trôi qua cũng kết thúc giờ học, tôi vội cất sách vở vào cặp rồi chạy về, thầy đứng trước cửa, tôi chào thầy, giọng lúc đó không hiểu sao như một thằng con trai “chào thầy em về!” bước ngang qua thầy, bỗng một bàn tay vội xoa đầu tôi nói rằng…

*.*.*.*Đón xem vào chap2 nhé-Cảm ơn các bạn đã đọc truyện*.*.*


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.