Nàng Hầu Quý Tộc

Chương 11: Người Có Quyền Ra Lệnh


Đọc truyện Nàng Hầu Quý Tộc – Chương 11: Người Có Quyền Ra Lệnh

Tại nơi diễn ra buổi tiệc
Bọn họ bước và nó bước vào cổng chính. Ái chà chà, ai cũng ăn mặc lịch lãm và chỉnh tề. Hôm nay 3 đứa đóng bộ comlê ^^ còn nó mặc bộ đầm màu đỏ mà hôm qua cậu chủ Ren đã bắt nó mặc,mặc dù không muốn mặc cho lắm nhưng bị ra lệnh. Chiếc đầm bó sát ôm vòng eo thon của nó. Cổ váy được thiết kế rộng, vai trễ xuống. Tôn lên vòng 1 . Chân váy chỉ ngắn chưa tới đầu gối
– Tao thấy khó chịu quá ==_ Hắn vừa đi vừa cựa người. Xem ra không quen mặc đồ bó vậy, bình thường hay đóng quần áo phông rộng thùng thình, thoải mái
– Đây là buổi tiệc chứ đâu phải trốn ăn chơi nhảy múa để mà cậu trình diễn cái kiểu quần áo chỗ nào cũng thấy rách tả tơi , làm ơn giữ hình tượng chút đi_ Nó lên mặt. Chỉ trích được hắn thì vui lắm
– Cô xem lại cô đi. Đi cho cẩn thận không khéo ngực sắp nhảy ra ngoài rồi kia kìa hôhô_ Hắn cười đểu không thể tả. Thực ra đã khó chịu từ khi thấy nó mặc cái váy hở thế kia
– C…ậu….._ Mặt nó bỗng đỏ bừng
– Bé Hana đi nhắn với Sayya là bọn này đã đến đi nào. Bọn này sẽ đứng ở phía dưới sân khấu_ Ren ngó nghiêng
– Vâng _ Nó đáp một cách mệt mỏi
Nó đi tới phòng chờ, phòng trang điểm đều không thấy. Tìm quanh khu mỏi cả chân, không hiểu đi đâu nữa mà tìm. Nó bỗng lần ra sau khách sạn, vườn hoa
– DAI DẲNG VỪA THÔI CHỨ ! ! !
// Hoảng //
Nó đang mon men tìm thì bị tiếng la làm hết hồn. Nó vỗ vỗ ngực trấn tĩnh lại rồi đi về phía tiếng hét kia. Lúp sau bờ tường. Nó biết nghe lén là không tốt nhưng lại tò mò
– Tôi đã nói rồi, những thằng đàn ông không có tiền, đều là những thằng vô tích sự cả. Hơn nữa, tôi đã tìm thấy ” mỏ vàng ” thực thụ rồi_ Một cô gái đang nghe điện thoại , có vẻ bực tức. Nhưng lại cười khẩy
– Sayya ư ???_ Nó chợt nhận ra cô gái đó là cô người mẫu lúc sáng mà
Cô gái cúp điện thoại, toan đi vào
– Sayya_ Nó bỗng nhảy vụt ra

– Cô là….ai ??_ Sayya không thể nhận ra nó trong bộ dạng như vậy
– Mấy cái mỏ vàng mà cô nói, có phải là các cậu chủ của tôi không ??_ Nó không cần trả lời đi luôn vào chủ đề
– Cô là người hầu của…??_ Sayya giật mình
– Cô tiếp cận bọn họ vì mục đích đó sao ??_ Nó bỗng nói giọng lạnh
– Phải, thật may cho tôi. Cậu chủ của cô toàn là những tên khờ khạo_ Trên khuôn mặt cô người mẫu bỗng xuất hiện độ nguy hiểm không thể tả tả
– Cầm lấy cái này rồi giữ mồm giữ miệng đấy_ Sayya đưa cho nó 1 cái nhẫn kim cương, chiếc nhẫn mà sáng nay bọn hắn tặng cho cô_ Chắc cũng bằng 2 năm tiền lương của cô rồi đấy, đủ rồi chứ ???_ Sayya dúi vào tay nó rồi quay lưng bỏ đi
Nó đứng sững, hơi thở khét lẹt. Dám coi nó là người như vậy ư ?? Chỉ vì cái nhẫn kim cương rồi bảo nó im miệng lại sao?? Nhìn cái dáng người kia, nếu không bình tĩnh thì có khả năng sẽ có án mạng
– Thật trơ trẽn_ Nó cười nhạt , kiềm chế sự tức giận
” Thật may cho tôi, cậu chủ của cô toàn những tên khờ khạo ” câu nói ấy cứ vang vọng lại trong tai nó
– Dù là như vậy, mình vẫn không muốn bọn họ bị người khác nói thế_ Nó chạy đi
____________________________________
Tại sân khấu
– Woa, xin chào tất cả mọi người_ Sayya cúi chào , nở nụ cười thật tươi
– Áaaaaa Sayya, Sayya , Sayya……_ Bên dưới tiếng fan hò reo tên Sayya rồi hàng loạt phông chữ và ảnh của cô
– Cô được yêu thích quá nhỉ???_ Anh mc
– Ôi, tôi vui quá_ Sayya cười toe không ngừng cúi đầu chào
Bên dưới sân khấu
Nó chạy với tốc độ chóng mặt, cố len trong dòng người đông đúc. Điều cần làm bây giờ là phải thật nhanh tới chỗ bọn hắn. Bỗng nó quệt phải một người làm nó suýt ngã
Cũng may.Đối phương kéo tay nó lại
– Hana – Oppa_ 2 người ngạc nhiên đồng thanh
– Em cũng tới buổi tiệc sao ??_ Anh cười khi nhận ra nó
– Xin lỗi, chúng ta sẽ nói chuyện sau. Em đang vội_ Nói rồi nó vọt lẹ
___________
– Hôm nay còn có chuẩn bị cây đàn hạc trong mẩu quảng cáo đó nữa . Nghe nói cây đàn đó đắt tiền lắm nhỉ ??_ Anh MC nói
– Vâng, âm thanh của nó cũng rất tuyệt ạ_ Sayya cười trừ, mặc dù cũng trả biết nhưng nói bừa
– Biểu diễn đi Sayya
– Chúng tôi muốn nghe tiếng đàn của Sayya

– Chúng tôi có đọc trên blog của cô. Để chụp tấm poster quảng cáo đó….cô đã phải trải qua đợt huấn luyện đặc biệt phải không ???
Mọi người la hét
– Thật vậy sao? Tuyệt quá nhỉ? _ Anh MC hỏi
– Ơ….Vâng_ Sayya toát mồ hôi hột, chẳng qua là muốn tạo dựng hình tượng tốt lên mới bịa ra truyện đó thôi
___________
– Các cậu chủ, hộc hộc_ Nó chạy tới , thở hồng hộc
Bọn hắn quay lại ngạc nhiên
– Ủa, bé Hana
Đang đứng trên sân khấu, bỗng Sayya lướt mắt qua chỗ bọn hắn, thấy nó Đang hớt ha hớt hải thì chợt giật mình
– Tôi có chuyện này….
– Bạn gái kia_ Sayya chỉ tay về phía nó
– Hơ ????_ Chưa kịp hiểu chuyện gì
– Thật ra cô bạn này của tôi…có bảo là muốn thay tôi lên biểu diễn_ Sayya đi xuống phía nó
– Ồ ! Thú vị đấy, nào, mời bạn lên sân khấu_ MC
– Cái gì ??????
– Tôi biết là cô không biết đàn. ! Chỉ cần cô lên đó chịu nhục thay tôi là được_ Sayya kéo tay nó
– Nhưng mà……
– Cô là người hầu mà, đừng có cãi lời, leo lên đó ngồi ngay đi_ Sayya nói to
Làm mọi người nhìn về phía nó. Nó đứng suy nghĩ một lúc, không hiểu nó đang nghĩ gì , chậm rãi bước lên sân khấu, tiến về chỗ cây đàn, không quên chào khán giả rồi ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh đàn hạc
– Rõ ràng là cô ta quá xem thường mình _ Nó đưa tay gẩy rồi nở nụ cười_ Ai bảo là mình không biết đàn cơ chứ

Tiếng đàn ngân lên , vang vọng. Nghe thiết tha mà êm đềm. Nó như thả hồn vào cây đàn, từng ngón tay thon thon trắng nõn xen kẽ dây đàn tạo nên những âm thanh trong veo. Đôi mắt vô hồn nhìn vào một điểm không nhất định, thoáng có chút buồn buồn ,như một thiên thần mang nhiều tâm sự ngồi gảy tiếng đàn du dương lại rất tâm trạng. Phía dưới, không ai dời mắt khỏi sân khấu, im ze không một tiếng động, chỉ có tiếng đàn vang khắp. Ren và Kin chỉ đứng cười, riêng hắn là hết bin thôi. Phía xa xa đằng kia cũng có một anh chàng đang nở nụ cười tỏa nắng
Sayya đứng như chết chân, mặt trắng bệch, hoảng hồn mắt trợn tròn
Màn biểu diễn kết thúc, nó chào khán giả rồi chậm rãi đi xuống
// BỐP bốp, Biz biz //
Tiếng vỗ tay náo nhiệt dành cho nó. Ai nấy đều mê mẩn và có chút luyến tiếc
– Ôi, thật tuyệt vời, cô ấy biểu diễn thật chuyên nghiệp_Anh MC hết lòng khen ngợi
Nó đi xuống tiến thẳng về phía Sayya. – Tôi trả lại chiếc nhẫn này cho cô, nghe nói chiếc nhẫn này đắt lắm mà, phải không ?? _ Nó đưa lại chiếc nhẫn rồi quay lưng bỏ đi
– Cô rốt cuộc là ai thế hả ???_ Sững người
Nó bỗng đứng lại, quay đầu nghiêng 90°
– Tôi chỉ là người giúp việc cho những ” tên khờ ” mà cô đã nói _ Tới đây nó cười nhạt rồi quay hẳn lại_ Chỉ là một người hầu mà thôi
– Chẳng phải Tôi đã ra lệnh cho cô là phải chịu nhục thay tôi sao ??_ Sayya bỗng tức giận, tiến tới túm cổ áo nó lộ rõ sự tức giận
// BỘP //
Một bàn tay nào đó nắm lấy tay Sayya rằng lại
– Người có quyền ra lệnh cho Hana…CHỈ CÓ BỌN NÀY mà thôi


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.