Nàng Công Chúa Tóc Đỏ

Chương 10: Tán tỉnh!!!


Đọc truyện Nàng Công Chúa Tóc Đỏ – Chương 10: Tán tỉnh!!!

Chuyện thiên mỹ vừa biết thực sự rất sốc đối với nhỏ!!! Nghe như sét đánh ngang tai vậy! Nhỏ im lặng, cúi đầu. Mồ hôi túa ra ướt đẫm vầng trán, chảy cả xuống 2gò má rồi xuống cằm. 

Vậy đó đâu phải giấc mơ. Người phụ nữ này có thật! Hơn nữa lại là mẹ của Gia Bảo- phu nhân của Nguyễn Nam Dương. 

(*Nguyễn Nam Dương: papa của Gia Bảo-chủ tịch tập đoàn KBO) 

Nhỏ cứ đứng im 1lúc lâu như vậy khiến hắn ta rất hoang mang. Gia bảo đang tự hỏi ko biết nhỏ có bị đứt dây thần kinh não nào hay ko thì bất chợt, nhỏ quay sang nắm chặt vai gia bảo hét: 

-Đưa tôi đến chỗ mẹ anh ngay đi!!! Tôi có chuyện muốn nói với mẹ anh! chuyện này rất quan trọng với tôi!!! Nó liên quan đến cả đời tôi đấy!!! 

Gia bảo bị giật mình bởi cái loa phóng thanh-là nhỏ thì ngơ ra 1hồi. Sau hắn từ từ ngẫm lại mấy lời nhỏ nói…nào là “rất quan trọng”…rồi thì “liên quan đến cả đời”…Chuyện gì nhỉ? Lại còn đòi gặp mẹ hắn nữa chứ! Ko lẽ… 

-TÔI KO MUỐN!!!-hắn gào lên. 

-TẠI SAO???-nhỏ cũng hét to ko kém. 

-TÔI KO MUỐN LẤY CÔ!!!-hắn nhăn nhó mặt mày lại, nói như mếu. 

-tôi nói muốn lấy anh hồi nào??? -nhỏ đơ ra mất 3giây sau câu nói của gia bảo thì chợt nhíu mày lại, nghiến răng hỏi hắn. Gia bảo lại tiếp tục ngơ ra. Rồi hắn thì thào: 

-Chứ ko phải cô muốn gặp mẹ tôi đòi bàn chuyện hôn sự sao??? 

-A…anh điên à…?-nhỏ ngỡ ngàng lắp bắp nói rồi âm điệu chợt tăng vọt: ĐIÊN RỒI ĐÚNG KO? NGHĨ SAO MÀ TÔI ĐÒI LẤY ANH HẢ???-nhỏ cứ nắm chặt cổ áo gia bảo rồi dí sát mặt mình lên, nhìn hằm hằm vào mặt hắn như muốn nuốt sống. 

-Tại cô yêu tôi quá mà! Tôi mà ko kịp tỉnh thì có phải là cô cướp mất đời trai của tôi ko???-gia bảo tỉnh bơ đáp. Mặt nhỏ tái đi…rồi lại đỏ bừng…mắt thì trợn lên…nghiến răng ken két…cái bộ mặt nhỏ lúc này làm hắn sợ đến nỗi ko giữ nổi bộ mặt tỉnh queo như lúc nãy nữa, mà chuyển sang xanh dần…Gia bảo ghê đến nỗi ko dám thở luôn!!! Kết thúc màn nghiến răng, nhỏ “chỉnh” lại âm điệu, rồi gằn giọng, nhỏ nói rõ ràng từng từ một, chỉ đủ để hắn nghe thấy: 

-Phải! Em yêu anh đến nỗi muốn đấm vỡ cái bản mặt nham nhở của anh rồi đó! Anh yêu à…! 

Mắt hắn trợn tròn…ôi má ơi…cái con nhỏ này…còn hơn quỷ cái nữa…đời hắn đã bao giờ bị con gái đối xử thấ này đâu chứ…chuyện này mà lọt ra ngoài chắc hắn ko dám ra đường mất!!! 


-TÔI MÀ YÊU ANH THÌ TÔI KO PHẢI LÀ ÂU DƯƠNG THIÊN MỸ!!!-có vẻ cơn đ.i.ê.n của nhỏ vẫn chưa được dập tắt. Vừa dứt câu, nhỏ liền buông hắn ra, định quay gót bỏ đi!!! Hắn nhìn theo nhỏ, trong lòng dấy lên 1ý nghĩ:”đựơc lắm! Đợi đến khi cô yêu tôi rồi thì còn cứng miệng thế nữa ko! Chưa có ai dám đối xử với tôi như vậy, vì thế cô sẽ phải trả giá!!!”. Cái giá mà gia bảo muốn thiên mỹ trả rất “đơn giản”: Làm cho nhỏ yêu hắn ta rồi hắn sẽ ném nhỏ đi 1cách ko thương tiếc!!!-Một cách trả thù ko mới, nhưng ko bao giờ lỗi thời! 

— —— —— — 

Đang đi trên con đường đá để ra khỏi khu vườn toàn hoa này, nhỏ mới giật mình nhớ đến chuyện phải gặp mẹ gia bảo. Định quay lại nhưng cái cơn đ.i.ê.n trong người thiên mỹ có vẻ như ko cho phép nhỏ! Nhỏ đành đi tiếp và nhủ lòng sẽ hỏi sau. 

-Đợi tôi với! 

thiên mỹ quay lại phía sau để tìm chủ nhân của tiếng nói. Thấy gia bảo, nhỏ hơi ngạc nhiên xíu nhưng rồi cúng lao ra hỏi: 

-Đồng ý đưa tôi đi gặp mẹ anh đúng ko? 

-KO!-hắn trả lời xanh rờn!-Chỉ là muốn đi chung thôi!!! 

-Ko thì thôi! Mai tôi sẽ đến nhà anh!!!-nhỏ hậm hực. 

-Có đến cô cúng ko gặp được mẹ tôi đâu!!!-hắn đút 2tay vào túi quần rồi ung dung đi cạnh nhỏ. Thấy vẻ mặt nhỏ hiện rõ lên 2chữ “tại sao” thì gia bảo lại lên tiếng: 

-Mẹ tôi mất rồi! Đúng vào ngày sinh nhật 2anh em tôi tròn 8tuổi thì bà mất!!! Khi ấy bà đang trên đường đi mua bánh sinh nhật thì gặp tai nạn giao thông và đã qua đời!!! 

-X…xin lỗi!!!-nhỏ thấy hối hận vì thái độ của mình lúc nãy và đã vô duyên khi nhỡ chạm vào nỗi đau của hắn. Nhưng nhỏ thấy hụt hẫng lắm! Còn bao điều nhỏ muốn hỏi và cứ ngỡ sẽ được giải đáp, thế mà…”mất rồi sao?”-nhỏ khẽ lẩm bẩm. Thiên mỹ chợt nhớ đến giấc mơ, đến đứa bé gái có đôi mắt đen láy ấy. Vừa lạ lại vừa quen. Có khi nào nhỏ biết đứa bé ấy ko??? Hình ảnh 2hàng máu đỏ chảy ra từ khoé mắt đứa bé khiến nhỏ rùng mình ko dám nghĩ tiếp. 

-Ko sao!-hắn (lại) lạnh lùng nói. 

Sau câu nói ấy, 1bầu ko khí gượng gạo và u ám bám lấy 2con người ấy. Cứ thế cả 2cùng đi ra khỏi khu vườn và đến phòng hội học sinh. Đang đi qua khu hội đồng, chợt cả 2giật mình vì tiếng hét: 

-Zent!!! Irin!!! Chạy mau!!! 


Cả 2quay mặt lại. Đập vào mắt 2đứa nó là hình ảnh khánh long, vũ cường và việt đông đang chạy như đ.i.ê.n như d.ạ.i đằng sau lại là đám…zombie!!! 

-Á…ôi mẹ ơi…!!!-gia bảo thốt lên kinh hãi, hắn liền quay sang chỗ thiên mỹ hét: 

-Chạy mau!!! 

-Ư…ừ!!!-nhỏ ú ớ ko thành tiếng rồi cũng hớt hải chạy theo gia bảo. Quýnh quáng thế nào nhỏ vấp ngã 1cái, nằm sóng xoài luôn dưới đất. Bốn anh chàng tái mặt. Hết cách, vũ cường liền cầm chặt 2tay nhỏ nâng lên, khánh long thì ra nâng 2chân nhỏ dậy. Trông 2thằng như đang vác heo. Thấy cách này ko được, vì 1là khó chạy. 2là nhỏ mặt váy ngắn, hàng nó cứ gọi là…bị 4chàng “soi” hết rồi!!! Gia bảo liền vác nhỏ lên vai. Cách này được à nha!!! Chỉ khổ hắn thôi, vừa phải chạy bán sống bán chết vừa phải vác cái cục thịt hơn 40kg trên vai, bảo sao hắn thở ko ra hơi. 

-Woa…anh Ivan…..!!! 

-Anh Zent đừng chạy mà!!! 

-Dừng lại đi anh Kun…tụi em ko làm gì đâu!!! (chỉ sờ mó lung tung thôi!!!) 

-Đầu hàng đi anh kol…!!! 

Đám nữ sinh ko còn im lặng nữa mà bắt đầu hò hét inh ỏi cả lên. Bốn anh chàng chả thèm quan tâm, cứ hùng hục chạy như đ.i.ê.n! Nhỏ thì ung hết cả đầu vì những tiếng hét. 

-Cho tôi xuống!!!-nhỏ hét lên. 

-Sao mà dừng lại được hả???-hắn vừa thở vừa nói. 

Nhỏ bực mình, đá vào bụng hắn. Gia bảo trúng đòn, ngã quỵ, nhỏ cũng ngã theo. Ba thằng con trai đằng sau cũng mẫt đà ngã chồng lên nhau! Thôi xong…. 

* * * 

Lập tức 4anh chàng như 4bông hoa bị cái bọn ruồi kia bâu vào. Hết sờ mặt mũi chân tay, đám nữ sinh lại sờ mó những chỗ…ko được phép sờ!!! 


Lúc này thiên mỹ cũng bị lây. Nhưng ko phải “được” sờ mó như mấy bông hoa kia mà lại “được” nhận những cái…đạp, tát, cấu, véo…rất nhiệt tình!!! 

Nhỏ hét ko thành tiếng, chỉ nghe loáng thoáng được mấy câu của ai đó trong đám zombie: 

-Đánh nữa đi! Đánh mạnh vào!!! 

-Con nhỏ này làm chị hai tức giận quá trời! 

-Chị hai tức đến nỗi trút hết lên đầu tao đó! 

-Đánh chết nó đi!!! 

Chị hai nào chứ…nhỏ có chọc giận ai đâu…đau quá…có học võ cũng đâu làm gì được trong trường hợp này. Thiên mỹ ko đứng dậy nổi, chỉ còn biết lấy 2tay ôm đầu, nằm im cho bọn zombie “xử”. 

-Ơ…Nhỏ hám trai!!!-gia bảo hét lên, rồi cố luồn người qua đám nữ sinh để chạm đến nhỏ. thiên mỹ vẫn nằm im chịu trận, cắn răng mà chịu đau. Hắn ta liền ôm nhỏ rồi hét: 

-DỪNG LẠI!!! 

Tức thì đám hỗn độn lập tức im lặng, rồi tản ra 1chút. Việt đông, vũ cường và khánh long thì đang ngồi vật ra thở sau màn “âu yếm” của fan. Quần áo rách tả rách tơi, đầu tóc rối lù xù, mặt mày tái dại xanh lét. Trông mấy thằng như bị chuối đỏ chứ ko phải là “đựơc” fan theo!!! Ba thằng quay sang thấy gia bảo cũng hoàn cảnh tương tự, chỉ khác là đang ôm thiên mỹ. Nhỏ bầm dập khắp người, khoé môi bật máu, chân tai tím đen cả lại, quần áo bị xé rách toạc ra. 

-Mấy người làm trò gì vậy???-vũ cường nhìn về phía đám nữ sinh hỏi. 

-mấy người đánh cô ấy hả???-khánh long nhíu mày tức giận nói. 

-Là ai đã đánh cô ấy???-việt đông lừ mắt lườm đám zombie. 

-LÀ NGƯỜI NÀO???-gia bảo gào lên 

Đám nữ sinh tái mặt im lặng. nhưng ko ai chịu nhận. Cả đám cứ lùi dần, lùi dần…có vài người đã chạy về lớp trước. 

-Có chuyện gì ở đây vậy???-1tiếng nói vang lên. 


Bốn anh chàng quay ra thì thấy hoàng nhi và mai chi đứng đó. 

-A! zizi!!!-khánh long cười. 

-Em giúp anh xử đám này đi!!!-gia bảo lạnh lùng nói với cô ta. 

-Vâng! zuri à…!-Hoàng nhi vẫy tai gọi mai chi. 

-Em biết rồi!!!-Mai chi nhẹ nhàng nói rồi chạy qua chỗ đám nữ sinh. Tức thì đám nữ sinh lại lao nhao: 

-thôi chết! Hội kỉ luật kìa!!! 

-Chết rồi! Xui quá…!!! 

-á…là zuri và chị zizi à…hai người nghiêm khắc nhất hội kỉ luật thì làm sao mà mình thoát được đây!!! 

-Hjxhjx…lại bị phạt mất thôi! 

Đám nữ sinh ôm nhau sụt sịt, nhưng cũng phải ngậm ngùi khai báo tên và lớp để mai chi ghi vào sổ phạt. 

-vậy bọn anh vô lớp trước nhé!-việt đông nói. 

-Vâng! Anh aron đã ở trong đó rồi đấy ạ!!!-hoàng nhi nói với theo. 

-uk, anh biết rồi!-việt đông đưa tay lên, ra dấu chữ OK. 

Cả lũ lại kéo nhau về phòng hội học sinh. Cánh cửa vừa mở ra, cả bọn lại suýt lăn ra đất khi thấy thiên vũ đang ngồi đó thở, với bộ dạng…tơi tả ko kém bốn chàng này! 

thiên mỹ đau muốn xỉu…nhưng vẫn cố nói “ko sao” với thiên vũ. Đơn giản nhỏ ko muốn thêm rắc rối và nhỏ cũng muốn tìm hiểu kẻ mang tên “chị hai” kia là ai!!! 

Nhưng nhỏ sẽ tìm hiểu 1mình!!! 

* * * 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.