Bạn đang đọc Nằm Xuống! Cướp Đây! – Chương 5: Người Đàn Ông Tồn Tại Như Thần Linh
Tên Danmei: Nằm xuống! Cướp Đây!
Tác Giả: Phong Cuồng Phán Quan.
Chuyển Ngữ: Phượng Khuynh Yên.
Edit: Phượng Khuynh Yên.
Beta: Meo Meo.
Người Đàn Ông Tồn Tại Như Thần Linh.
Nơi có con người liền có giang hồ, lời đồn lan truyền nhanh nhất bên trong giang hồ.
Tin tức Phổ Huyện xuất hiện thần thú truyền khắp bốn phương tám hướng, tất cả mọi người đổ xô chạy tới Phổ Huyện muốn chiêm ngưỡng phong thái thần thú.
Trải qua một khoảng thời gian, Phổ Huyện trở thành địa phương náo nhiệt nhất chốn giang hồ…!
“Các ngươi nghe nói chưa? Kiếm Thần, Võ Ma cũng tới Phổ Huyện.”
“Bọn họ cũng đi? Bọn họ đi, chúng ta có thể làm gì được đây!?” Đám người tụ tập tại quán trọ vừa ăn vừa nói chuyện phiếm, hầu hết mọi người đều vì thần thú mà đến, tiếng gầm của thần thú quá mức kinh thiên động địa, ai cũng tò mò về thần thú không ngớt.
“Các ngươi không biết à, ta còn nghe nói sư phụ của hai người họ cũng đến.” Nói xong bất giác run rẩy.
“Sư phụ của hai người họ!!!” Người đàn ông đối diện lập tức hét lên, vẻ mặt phảng phất vẻ không tin nổi, tiếng gào kinh động những người khác.
Họ biến sắc khi nghe cuộc trò chuyện của người đàn ông!
Hai năm qua, Kiếm Thần Dĩnh Vô Tuyết và Võ Ma Sát Văn Thiên được người giang hồ biết đến nhiều nhất.
Thiên tài trẻ tuổi đột nhiên xuất hiện vào hai năm trước, họ khiêu chiến các đại môn phái, chưa đầy hai năm, hai người lần lượt đánh bại cao thủ chín đại môn phái, đến nay vẫn không có đối thủ.
Nếu như nói hai người họ là thiên tài, thì Cô Độc Hiên Hàn —— Sư phụ của hai người họ chính là tồn tại cao vời vợi như thần linh.
Tương truyền, năm năm trước Cô Độc Hiên Hàn rút lui khỏi giang hồ ẩn cư tại Thiên Mạc Phong, thực lực y vô cùng mạnh mẽ, dõi mắt tìm khắp giang hồ cũng không một ai đánh bại y.
Tuy rất kiêu ngạo, nhưng đó là sự thật một trăm phần trăm, điều đáng ngạc nhiên hơn nữa, thời điểm Cô Độc Hiên Hàn ẩn cư y chỉ mới mười tám!
Sau khi rút lui khỏi giang hồ, Cô Độc Hiên Hàn bởi vì muốn có người đánh bại y thế nên dốc lòng đào tạo Kiếm Thần Dĩnh Vô Tuyết, Võ Ma Sát Văn Thiên.
Nhưng cuối cùng…!Dĩnh Vô Tuyết, Sát Văn Thiên mãi mãi không thể vượt qua Cô Độc Hiên Hàn, còn bị Cô Độc Hiên Hàn đuổi khỏi Thiên Mạc Phong xuống núi rèn luyện.
Thậm chí hạ lệnh, nếu như không có biện pháp đánh bại y, vĩnh viễn không được phép quay về Thiên Mạc Phong.
Cô Độc Hiên Hàn là tồn tại truyền thuyết của giang hồ, tuyệt thế thiên tài võ học ngàn năm khó gặp, không môn không phái, tự học võ công, một đời sáng tạo võ học.
Mười bốn tuổi, một mình bước vào giang hồ khiêu chiến các đại môn phái, trong bốn năm, không ai trên thiên hạ có thể trở thành đối thủ của y, ngay cả đại sư được người người ca tụng đệ nhất giang hồ của Thiếu Lâm cũng thảm bại dưới kiếm y.
Xông xáo giang hồ bốn năm, Cô Độc Hiên Hàn liền ẩn cư tại Thiên Mạc Phong, theo đuổi cảnh giới cao nhất võ học tối cao!
Tuy rằng Cô Độc Hiên Hàn ẩn cư năm năm, song, khi nhắc tên y vẫn như sấm nổ bên tai, kẻ hâm mộ tiếng tăm y đến Thiên Mạc Phong khiêu chiến chưa từng có ai đánh bại y.
Hơn nữa sau khi hai đồ đệ Dĩnh Vô Tuyết và Sát Văn Thiên của y xuất hiện trên giang hồ, tên y một lần nữa dấy lên gợn sóng.
Mười tám tuổi ẩn cư, năm năm sau hai đồ đệ y nhấc lên sóng gió chốn giang hồ, được người đời xưng tụng Kiếm Thần, Võ Ma.
Trải qua năm năm, liệu Cô Độc Hiên Hàn tồn tại như thần linh thực sự sẽ xuất hiện ở Phổ Huyện!?
“…!Có vẻ như chúng ta đã đi đúng nơi rồi.”
“Vớ vẩn, ngươi tưởng rằng ngươi thật có thể cùng những người đó tranh đoạt thần thú!?”
“Cô Độc Hiên Hàn vừa xuất hiện, cả chốn giang hồ đều sợ hãi, ai ai cũng tự nguyện cúi đầu nhận thua.” Người đàn ông nói đến bốn chữ Cô Độc Hiên Hàn bất giác run rẩy.
“Không cần biết y mạnh mức nào, đó là chuyện năm năm trước, y khi đó không quá mười tám, hiện tại y không quá hai mươi ba, y có thể mạnh thế nào? Ta nghĩ mọi thứ đều là tin đồn nhảm nhí.” Bàn cách vách không thể chịu nổi đập bàn đứng lên, ngạo nghễ không thôi: “Nếu y ở trước mặt ta, ta có thể một chiêu đánh chết y.”
“Hừ, ngươi có bản lĩnh đánh bại hai đồ đệ Kiếm Thần, Võ Ma của y trước đi rồi nói.” Những người còn lại trong quán trọ im lặng.
“Đó chỉ là tin đồn mà thôi, tuổi Kiếm Thần, Võ Ma tương tự Cô Độc Hiên Hàn, làm sao có thể là đồ đệ y!” Người đàn ông khinh thường: “Nói không chừng do Cô Độc Hiên Hàn tự mình lan truyền tin đồn nhảm!”
“Phập!” Một cây đũa xuyên qua không trung, đâm thủng vai người đàn ông, sau đó cả cây đũa mạnh mẽ cắm vào vách tường!!
“Đây là giáo huấn ngươi miệng lưỡi không sạch.” Một người đàn ông mặc trường bào màu lam, ý cười nhã nhặn trên mặt khiến người ta cảm thấy rét lạnh: “Nhân tiện nói cho ngươi biết một chuyện, sư phụ Kiếm Thần, Võ Ma quả thật là Cô Độc Hiên Hàn.
Người bất kính đối với Cô Độc Hiên Hàn, cũng như đối địch Dĩnh Vô Tuyết, Sát Văn Thiên.”
Người đàn ông nhã nhặn nói xong cầm lấy trường kiếm trên bàn phóng khoáng rời đi.
Mọi người nhìn cảnh tượng này, cây đũa đâm bả vai thủng người đàn ông vẫn có thể cắm vào vách tường, nội lực kinh khủng cỡ nào mới có thể làm được!?
“A! Người đàn ông kia chính là Dĩnh Vô Tuyết!!”
“Quả nhiên Kiếm Thần cũng đi Phổ Huyện!!”
Mọi người sửng sốt không ngớt, người đàn ông ăn nói kiêu ngạo tự băng bó miệng vết thương, một thân mồ hôi lạnh nằm liệt trên mặt đất.
Mọi người nghĩ rằng cây đũa Dĩnh Vô Tuyết đâm xuyên da thịt bả vai hắn, nhưng trên thực tế đã đâm thủng xương bả vai hắn!! Chiếc đũa đâm xuyên xương hắn, đồng thời cắm vào tường, nội lực thật đáng sợ!
Đúng lúc này, người đàn ông đang nghỉ ngơi trên xe ngựa đằng xa đột nhiên hắt xì một cái.
Người đàn ông sờ sờ mũi, trên khuôn mặt tuấn mỹ hoàn mỹ lạnh như băng không cảm xúc.
Rất nhiều năm không ra khỏi Thiên Mạc Phong, y không thích nghi với thời tiết bên ngoài…!
“Hy vọng thực sự là thần thú.”
Mọi người tới Phổ Huyện để được chiêm ngưỡng phong thái thần thú.
Còn mục tiêu của người đàn ông —— Cùng thần thú chiến đấu một trận!
Mà thần thú trên Hắc Phong Sơn Trại mọi người muốn chiêm ngưỡng, người đàn ông muốn chiến đấu lúc này đang cực lực kháng cự chủ nhân nhà mình làm phiền.
Cục tròn lông xù màu đen lớn bằng bàn tay ngồi xổm trên mặt đất, hai móng vuốt lông xù che đi đôi mắt to tròn xanh biếc ngập nước, chổng mông về phía chủ nhân….