Bạn đang đọc Nằm Xuống! Cướp Đây! – Chương 2: Những Người Cổ Đại Ngu Ngốc
Tên Danmei: Nằm xuống! Cướp Đây!
Tác Giả: Phong Cuồng Phán Quan.
Chuyển Ngữ: Phượng Khuynh Yên.
Edit: Phượng Khuynh Yên.
Beta: Meo Meo.
Những Người Cổ Đại Ngu Ngốc.
Mộc Phàm — Con trai duy nhất của Mộc Ưng, thủ lĩnh tổ chức Tà Ưng.
Tà Ưng là tổ chức xã hội đen lớn mạnh bị Liên Minh Tinh Tế truy nã, rắc rối khiến Chính Phủ Liên Minh đau đầu nhức óc.
Tà Ưng không những đối đầu Chính Phủ, còn muốn đối kháng với tất cả Liên Minh Tinh Tế…!
Điều này tạm thời dừng vào tinh hệ năm 1012.
Nguyên nhân chính là con trai của Mộc Ưng, Mộc Phàm vừa tám tuổi tiến hành kiểm tra năng lực, nhiều chỉ số khác nhau cho thấy cấp độ tiềm lực của Mộc Phàm là SSS, điều này có nghĩa Mộc Phàm trưởng thành liền trở thành một nhân vật đáng sợ và cậu thực sự sẽ biến Tà Ưng thành nỗi ám ảnh của tất cả Liên Minh Tinh Tế, loại chuyện này Liên Minh Tinh Tế tuyệt đối không cho phép xảy ra!
Chính Phủ Liên Minh tốn nhiều công sức bắt cóc Mộc Phàm lúc cậu tám tuổi, kể từ hai năm bắt cóc Mộc Phàm, Chính Phủ dùng mọi cách khác nhau tẩy não Mộc Phàm.
Song, nhiều lần thất bại, Chính Phủ Liên Minh bắt đầu giáo dục đặc biệt cho Mộc Phàm.
Nội dung giáo dục đặc biệt gồm từ bỏ điều ác làm việc tốt, thay đổi suy nghĩ, biết phân biệt đúng sai.
Vì vậy, mấy năm về sau, Mộc Phàm vẫn luôn bị giam trong phòng thí nghiệm tiếp nhận giáo dục đặc biệt, người bạn duy nhất bên cạnh cậu là chó thí nghiệm tên Nhị Hắc…!
Khi Mộc Phàm trưởng thành kiểm tra năng lực thì không khác gì ngày xưa, bất kể giá trị vũ lực hay giá trị kỹ năng đều quá mức đáng sợ.
Người đời có câu: Thiên tài phải có khuyết điểm chính là dành cho Mộc Phàm, mặc dù Mộc Phàm là một thiên tài đáng sợ với các chỉ số tiềm năng cực cao, thần kinh cậu luôn chậm chạp hơn người bình thường.
Không, có lẽ nên nói Mộc Phàm sợ phiền phức, lười biếng, dẫn đến thần kinh cũng lười biếng theo, chậm nửa nhịp so với người bình thường.
Chẳng hạn như dây thần kinh đau.
Nếu có người đâm Mộc Phàm, trải qua mười phút cậu mới ấm ức hỏi vì sao ngươi đâm ta…!
Hoặc, có một sự thật về vụ việc sau đây:
Lý do Chính Phủ Liên Minh thành công bắt cóc Mộc Phàm từ trong tổ chức Tà Ưng vì cậu lười chạy trốn.
Chính Phủ Liên Minh giam giữ nhiều năm, Mộc Phàm chưa một lần nào thử chạy trốn, vì cậu lười ra ngoài!
Tà Ưng nhiều lần cứu viện, không cứu Mộc Phàm ra được, vì cậu lười biếng hợp tác!!!
Mỗi lần Mộc Ưng lén lút dùng chim bồ câu truyền tin giao lưu tình cảm cha con, Mộc Phàm chỉ đáp lại bằng ba từ: Con trai ổn.
Tiếng kêu của Nhị Hắc còn nhiều hơn Mộc Phàm!! Y thầm nghĩ đây tuyệt đối không phải con ruột! Mộc Ưng mỗi lần cũng chỉ biết oán giận như thế!!
Mộc Phàm và Nhị Hắc sinh hoạt hạnh phúc trong phòng thí nghiệm, mãi đến khi Mộc Ưng cha cậu bị bắt, đại đa số thành viên Tà Ưng bị Chính Phủ Liên Minh giam giữ.
Mộc Phàm đứng giữa hai phương án Nghĩ cách giải cứu Tà Ưng và Kế Hoạch Hiến Thân, cậu không chút do dự lựa chọn phương án thứ hai.
Nếu giải cứu Tà Ưng, Mộc Phàm sẽ bị Chính Phủ Liên Minh săn lùng cả đời, cậu tuyệt đối không muốn gặp phiền phức.
Chỉ cần Mộc Phàm tham gia vào kế hoạch lần này, Chính phủ Liên Minh hứa với cậu hai điều kiện:
Một là thả hết thành viên tổ chức Tà Ưng, bao gồm cha cậu Mộc Ưng.
Hai là thay đổi thân phận của thành viên tổ chức Tà Ưng, để mọi người có cuộc sống mới và không gây rắc rối cho họ.
Mộc Phàm chấp nhận cuộc thí nghiệm và du hành đến địa phương xa lạ, cậu tìm trong sách hướng dẫn cả nữa ngày cũng không tìm ra đây là chỗ nào.
Cuối cùng Nhị Hắc nói cho cậu biết nơi này gọi Cổ Đại…!
Vậy những kẻ bất lịch sự nhìn chằm chằm vào cậu chính là người Cổ Đại như lời Nhị Hắc nói?
Nuốt xuống bánh mì trong miệng, Mộc Phàm ngẩng đầu lên, nói với mấy người đang làm ầm ĩ trước mặt: “Người Cổ Đại ngu ngốc.”
Cậu chính là thiếu chủ tổ chức xã hội đen Tà Ưng của Liên Minh Tinh Tế, thiên tài cấp SSS tương lai Mộc Phàm, lại dám nói cậu là yêu nghiệt!
“…”
“Cậu ta nói chúng ta ngu ngốc?”
“Yêu nghiệt chết tiệt này thật sự dám khinh thường chúng ta!”
“Mang lên núi để trại chủ dạy dỗ ngươi!” Mấy người bị mắng hoàn toàn quên mất sợ hãi, hùng hùng hổ hổ nâng kiệu hoa lên núi, vừa đi vừa không quên uy hiếp: “Biết điều thì ngoan ngoãn ngồi trong kiệu.
Nếu ngươi dám có ý định chạy trốn, ngươi sẽ bị trừng phạt!”
Mộc Phàm ngồi ở bên trong kiệu hoa trợn trắng mắt, tiếp tục ăn bánh mì.
Có người nâng kiệu, không cần tự mình đi, làm sao cậu có thể từ chối chuyện tốt như vậy?
“Mấy tấm rèm quê mùa.” Người Cổ Đại quả thật ngu ngốc, cắn bánh mì Mộc Phàm hàm hồ nói, tiếp tục thưởng thức kiệu hoa.
Trên đỉnh Hắc Phong Sơn Trại, một nam nhân kiêu căng khó thuần uống rượu trong sảnh, vừa uống rượu vừa than thở: “Sẽ tuyệt vời hơn nếu có một mỹ nhân nhảy múa.”
“Nhất định sẽ có, trại chủ ngươi cố gắng chịu đựng ~” Người đàn ông nhã nhặn nhìn sắc trời bên ngoài, người xuống đón kiệu hoa sắp trở về.
Không biết trại chủ có vui khi nhìn thấy người mà bọn hắn giúp trại chủ cướp về không?
Lúc này, nam nhân vẫn không biết rằng Hắc Phong Sơn Trại sẽ sớm trải qua những chuyện kinh thiên động địa, ngay cả trại chủ của Hắc Phong Sơn Trại cũng sẽ đổi chủ….