Đọc truyện Nam Việt Đế Vương – Chương 358
Bên cạnh Trần Phong, Ngọc Linh cũng đã đổi sang bộ võ phục nữ của Thanh Long Giang Tông, váy cắt ngắn đến ngang đùi, để lộ cặp chân thon dài miên man, đi lên là một sợi dây lụa quấn quanh eo nhỏ, giữ lấy chiếc áo váy.
Lên nữa là một mảnh áo lụa bao lấy ngực rất tròn trịa.
Võ phục này được thiết kế để cử động thoải mái hết cỡ, hơn nữa chất liệu thượng giai, Linh hỏa đốt cũng không cháy.
Những đồng bạn khác của hắn cơ bản còn chưa tu thành Huyễn Linh cảnh, một ít đã tu thành chỉ là Huyễn Linh nhất tinh, nhị tinh, thực lực quá kém cỏi, tham gia chỉ là bêu xấu mà thôi.
Như Lê Bá Long, Nguyễn….mới chỉ là Chuyển Linh cảnh đỉnh cao, còn có những người khác thậm chí còn chưa có Khai Huyệt.
Ánh Nguyệt thì mới là Chuyển Linh.
Trần Phong thở dài, bất giác những đồng bạn năm xưa đã bị hắn bỏ ra xa xa.
“Đi thôi.”
Hắn bước lên trước một bước, thân hình chậm rãi nâng lên.
Huyễn Linh cảnh Linh lực đủ để khiến người ta chống lại trọng lực, phiêu phù trên không trung, nhưng muốn bay lượn thì còn kém xa lắm.
Nhưng Trần Phong Linh lực hùng hậu, chất lượng cao đến cực đoan, đuổi thẳng Chân Linh cảnh, khiến cho hắn lướt trong không trung, một mạch hướng về phía Thanh Long Tháp.
Oành!
Quanh tháp hiện lên từng đợt gợn sóng, tiếp đó từng đầu Thanh Long hiện ra, hóa thành Bách Long đồ, Bách Long Tề Ngâm!
Ngang!
Có mấy tên Linh giả tu vi thấp kém mang tâm lí thử sức, kết quả bị một rống này chấn cho ngất xỉu, ném văng ra bên ngoài!
Xen lẫn Thế cảnh vào trong Long ngâm, thú vị!
Trần Phong vẫn tiếp tục lao lên, miệng phát ra tiếng Long ngâm trầm bổng, lập tức chống lại được Long ngâm của Thanh Long tháp.
Mà Ngọc Linh theo ngay sau cũng kịp mở ra Kiếm thế, thuận lợi vượt qua.
“Một vòng này, vậy mà loại trừ được ba thành người tham gia!”
Trần Phong kinh ngạc nhìn quanh, nhưng kẻ tu vi dưới Huyễn Linh ngũ tinh cơ bản đều đã rơi rụng, chỉ có số ít nhân tài mới có thể miễn cưỡng trụ lại.
Những kẻ đó chính là đã tu thành Thế, mới có thể giữ vững được trước Long ngâm.
Còn lại những tên phía trên có thể chống lại một là ỷ là tu vi cao thâm, sử dụng Linh thuật hệ sóng âm, từ đó ngăn cản được.
Thanh Long Tháp Bách Long đồ hiện diện, từng đầu Thanh Long miệng ngâm nga không dứt, uy lực càng ngày càng kinh khủng.
Nó đòi hỏi đối phương phải có tu vi đủ cao, lĩnh ngộ với Thế cảnh đủ sâu, ý chí đủ kiên cường, như vậy mới có thể vượt lên.
“A!”
Một tên Huyễn Linh lục tinh kêu thảm, hắn không có ngộ ra Thế, chỉ dựa vào Hình cảnh viên mãn Linh thuật để chống đỡ nên không đi được đến cuối, ôm đầu ngã khụy xuống.
A!
Từng tiếng kêu thảm vang lên, tiếp đó là có mấy vị Đường chủ xuất thủ cứu bọn hắn ra.
“Còn lại…..năm thành.”
Trần Phong hít sâu một hơi, đứng trước cửa Thanh Long tháp, chỉ thấy chung quanh chỉ còn một nửa số người.
Trong đó cơ bản đều là Huyễn Linh cảnh thất bát tinh trở lên, dưới Ngũ tinh chỉ có không đến mười người.
Nên nhớ, số Linh giả trẻ tuổi Huyễn Linh cảnh của Thanh Long Giang tông tính bằng con số hàng ngàn, vậy mà có phân nửa đã bị rơi rụng.
Xa xa, Trần Phong thấy được Nguyễn Lâm nhìn về phía hắn, ánh mắt lộ ra vẻ không vui.
Còn có Nguyễn Đức Hải, tên này Đao thế không chút kiềm chế, hoàn toàn phóng ra ngoài, tựa như một thanh tuyệt thế thần đao, khí thế cuồn cuộn như nước lũ.
Còn có Trần Quân, tên này từ khi vào Huyễn Linh cảnh cũng tu rất nhanh, đã đạt đến Huyễn Linh bát tinh, quanh thân Thanh Long nhẹ nhàng du đãng.
Trần Phong lại thấy một tên thiếu niên tuổi có lẽ nhỏ hơn bọn hắn một chút, cảnh giới là Huyễn Linh tứ tinh, nhưng mà cũng rất kinh người, đứng dưới Thanh Long tháp mà vẫn lộ ra vẻ thản nhiên, không có vẻ gì là quá khó khăn.
Còn có mười mấy tên khác, tư chất rất cao, đều là Huyễn Linh đỉnh cao.
Bọn hắn nhiều hơn nhóm Trần Phong vài tuổi, tính ra là cùng thế hệ trước.
“Tiến vào thôi.”
Trần Phong nói với Ngọc Linh, sau đó hai người một trước một sau tiến vào Thanh Long Tháp.
Mà nơi xa xa, nhóm Chân Linh cảnh cường giả cũng không có tiến vào.
Bọn hắn phải đợi những Linh giả Huyễn Linh cảnh này rời đi, lúc đó mới tới phiên bọn hắn.
“Lê Thiên Hương, cô nghĩ ai có thể đạt được Bí thuật lần này?”
Nguyễn Giang Long xách theo Long thương bước đến bên cạnh Lê Thiên Hương, mà cô nàng sắc mặt lạnh băng, nhàn nhạt đáp:
“Vũ gia Vũ Văn Kiệt cũng không tồi, nhưng muốn đạt được Bí thuật thì còn kém một chút.”
“Lê gia ta Lê Trường Phúc đã đạt đến Huyễn Linh đỉnh cao, tư chất rất tốt, có giả năng đạt được Bí thuật.”
Nguyễn Giang Long cười âm hiểm, đáp:
“Thế còn trong Tam tài, ngươi nghĩ ai có thể?”
“Nguyễn Đức Hải.”Nàng trả lời ngắn gọn.
“Thế còn thiếu niên Trần Phong kia?”
“Hắn?”
Lê Thiên Hương nghĩ hồi lâu, nhớ lại tình cảnh hôm đo trong lòng có chút không vui, đáp:
“Ta không cho rằng hắn có thể.”
“Há, vậy cược xem.”
Hắn cười ha hả, rất hào sảng, từ trong mi tâm rút ra một đoàn khí, vân khí lượn lờ trước mặt hắn.
“Đây là Sa tộc Thâm Hải Vân, có thể trợ cho Thủy hệ Linh thuật thêm trầm trọng, nặng nề tựa như ở đáy biển sâu.
Ta chém giết tên Sa tộc Thái tử đó mới đoạt được, nay đem ra trao đổi.”
Lê Thiên Hương liếc mắt nhìn, không khỏi động tâm, liền rút ra một món bảo vật, đó là một mảnh vỡ Linh bảo.
“Đồ tốt, vậy ta cược.”
Nguyễn Giang Long cười nói, hắn tin chắc rằng món bảo vật này sẽ về tay.
Bởi hắn biết, chiến lực Trần Phong hung mãnh đến bậc nào, khủng bố đền nhường nào.
Bên trong Thanh Long Tháp.
Trần Phong đã bị tách khỏi Ngọc Linh, giờ đây hắn một mình đứng giữa không gian, chỉ thấy trước mắt là một Long nhân đầu rồng thân người, hai mắt nhắm chặt, liền lập tức tiến lên hành lễ nói:
“Đệ tử Trần Phong, bái kiến Long tổ!”
Long nhân chậm rãi mở mắt, đôi Long nhãn nhìn lên hắn, trong miệng truyền ra tiếng Long ngâm.
“Kẻ đến khảo hạch, phân biệt phải trải qua thân thể, Linh lực, ngộ tính, kỹ năng chiến đấu cùng với đó là đạo tâm năm loại khảo hạch.”
“Vượt qua mỗi khảo hạch, sẽ đạt được ban thưởng.”
Vị Long tổ chỉ nói đúng một lần liền nhắm mắt, mà Trần Phong cảm nhận cơ thể chuyển dời, sau đó xung quanh không gian biến ảo, hóa thành một tòa thành.
“Đây là….”
Trần Phong nhìn quanh, chỉ thấy một vị cường giả thân mặc võ phục Thanh Long Giang tông, áo bào xanh biếc phất phơ trong gió, lúc này gã đang nhìn Trần Phong, hét lớn:
“Đại quân Bắc Minh Đế quốc sắp tràn đến, ngươi còn đứng đực ra đó? Mau mau cút về vị trí cho ta!”
Trần Phong cau mày, nhưng cũng không có làm trái, tiến lên mấy bước.
Tức thì chung quanh hiện ra từng tên Linh giả, tu vi đa phần đều là Huyễn Linh Chân Linh, tay cầm Linh Bảo, sắc mặt lộ rõ chiến ý bừng bừng.
Năm phút…mười phút.
Trần Phong nhìn xa xa, chỉ thấy đại quân Bắc Minh Đế Quốc như hồng thủy vọt tới, số lượng so bên bọn hắn đông không chỉ gấp vài lần!
Oành!
Cửa thành rất nhanh bị công phá, tiếp đó liền triển khai kịch chiến.
Trần Phong tổ bên này đón đánh một đội ngũ của kẻ địch, thực lực không hề tầm thường.
Oành!
Trần Phong đón đỡ một vị Huyễn Linh bát tinh, bằng với cảnh giới của hắn, chỉ cảm thấy đối thủ quá mức yếu đuổi, một chưởng vỗ xuống thì gã đã phun máu, như diều đứt dây bay ra ngoài.
Ầm!
Lại có một tên khác lao tới, Huyễn Linh cửu tinh, nhưng dưới tay hắn cũng không đỡ được quá một chiêu liền bị chấn vỡ hết xương cốt.
“Đây là khảo hạch cái gì? Linh lực, kỹ xảo chiến đâu????”
Trần Phong tiện tay vươn ra, hóa thành Kim Linh Kiếm Vũ quyết, Kiếm quang bay đầy trời, một hơi giải quyết mười mấy tên Linh giả xung quanh.
“Ngươi rất tốt, đáng để.”
Một tên Huyễn Linh cảnh đỉnh cao ngạo nghễ bước tới, nhưng còn chưa kịp nói đã bị hắn một kiếm đâm tới, mi tâm mở ra một cái động, chết ngay lập tức.
“Yếu như vậy?”
Trần Phong ngạc nhiên.
Thấy cảnh này, chung quanh mấy tên Huyễn Linh đỉnh cao đồng lọt vọt tới, lúc này mới khiến Trần Phong có chút hứng thú, bộc phát ba thành bốn thành chiến lực, quanh thân hóa ra từng đạo Long khí, chân đạp Giang khí, Thủy Lãng Thủy Lưu bị hắn bộc phát đến Thế cảnh, khiến đám người kia muốn tiến sát hắn cũng là không thể!
Bành bành bành!
Mười mấy chiêu về sau bọn hắn đồng loạt kêu rên, đồng loạt bị chém giết.
“Hẳn là một loại khảo hạch kỹ xảo chiến đấu, trong đó kẻ địch sẽ ngày càng mạnh, ta nếu có thể khiêu chiến vượt cấp càng xa thì càng chứng minh ta thiên phú hơn người.”
Trần Phong thầm nghĩ, vươn bàn tay ra đón đỡ, chỉ cảm thấy lực lượng đối phương tương đương hùng hậu, so ra không kém bốn thành thực lực của hắn.
Chân Linh cảnh.
Vị Chân Linh cảnh này ngộ ra là Hổ Tinh, Linh Hồn hiển hóa thành hình thái đầu hổ thân người chân hổ, sau mông mọc lên một cái đuôi, trên tay hai cái vuốt tựa như hai món Linh Bảo, từng chiêu từng chiêu chém tới.
Kim Long quyền!
Trần Phong bước ra một bước, siết chặt tay, Cửu Long Đế Vương công vận chuyển, Kim Long quyền mang theo Đế Vương khí tỏa ra, một quyền đánh vỡ Linh Hồn đối thủ!
“Vượt đại cảnh giới chiến đấu, thiên tài Nhị tinh.”
“Theo chuẩn, ngươi đã có tư cách thông qua.
Ngươi có muốn tiếp tục khảo hạch?”
Trần Phong gật đầu, đáp lại:
“Đệ tử nguyện ý.”
Hắn vừa nói xong, tức thì lại hiện ra một tên cường giả, tu vi đạt tới Chân Linh hậu kỳ!
Linh lực hắn cuồn cuộn, hóa thành một mảnh Hỏa Hải công tới!
Trần Phong không chút nao núng, năm ngón tay xòe ra, hóa thành Ngũ Kim Long, Kim Long vây quanh tạo thành Kim Long Luân, ở trong đây hoàn toàn bí mật, hắn không lo việc mình sử dụng Kim Long Luân sẽ khiến kẻ khác nhận ra.
Kim Long Luân là một Linh thuật sắc bén vô địch, công kích cực kì bá đạo, năm con Kim Long hóa thành Long Luân cắt tới, phút chốc đã đem Hỏa Hải xắt thành vô số mảnh nhỏ!
Tên kia kêu lên một tiếng, sau đó tế ra Linh Bảo, nhưng không ngờ Linh Bảo va chạm với Kim Long Luân lại văng lên từng đám tia lửa!
Kim Long Luân này chỉ do Linh thuật ngưng tụ mà ra, nếu là Linh Bảo thật sự thì chỉ sợ món Chân Linh cảnh Linh Bảo kia đã bị cắt ra một vết rồi!
Trần Phong hung mãnh tiến tới, mười thành chiến lực triển khai, Linh lực kéo thẳng Chân Linh đỉnh cao, Linh thuật như nước chảy mây trôi rót tới.
Bành bành bành!
Hắn mở lòng bàn tay, Kim Linh Kiếm Vũ quyết triển khai, hắn đóng lòng bàn tay, Kim Long Luân tách ra, hóa thành Long trảo vồ xuống.
Hắn búng ngón tay, Kim kiếm xé gió đánh tới, để tên kia ngày càng khó đón đỡ, cuối cùng một chưởng khắc lên đỉnh đầu hắn.
Chân Linh cảnh hậu kỳ cũng không là đối thủ!