Đọc truyện Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ – Chương 47: 047. Xe đạp ba bánh
“Ai, nói đến cái này, cũng thật sự như vậy, chỉ có điều, bọn họ ra tay quá chậm, tui mua đất, bọn họ cũng mua, chính là mua xung quanh khối đất tui mua, khiến giá cả xung quanh hét một lần đều cao hơn một lần, kỳ thực căn bản vô dụng!”
“Tại sao nói như vậy?” Có thể dời đi tức giận của ông chủ Vũ, Hứa Tư Văn cũng vui vẻ nhiều chuyện với hắn một phen.
“Tui mua núi này cùng với cái hồ đối diện, đều có ý tứ!” Ông chủ Vũ nhích nhích đến trước mặt kỹ thuật viên Hứa: “Cái này gọi là có núi dựa, có nước chảy, kim ngân tài bảo khắp nơi! Theo lời người già nói, chính là phong thuỷ bảo địa, còn đất họ mua đều là sát mép xung quanh, không có gì tốt.”
“Ngày mai đánh bắt đông, chính là ở cái hồ phía trước à?”
“Đúng vậy! Tui nói cậu biết nha, hồ này thế nhưng rất ghê gớm, lúc đó sau khi tui mua xong, ở bên này xây phòng ở, đã có người tới nói với tui là muốn mua hồ của tui, tui không chịu, đó là một chuyên gia thủy sinh vật, còn là giáo sư gì gì đó nữa, mang theo một nhóm người làm phiền tui nửa năm.”
“Tại sao vậy?”
“Nói trong nước có một loại cá ngân, toàn thế giới chỉ có hai nơi có loại cá này, ăn có thể kéo dài tuổi thọ gì gì đó, dù sao thì cũng đánh giá giống như thuốc tiên vậy, sao tui lại không nhìn ra chứ? Sau đó mò hai cái, thật sự là có loại cá ngân kia, cơ mà rất thú vị, cá kia lớn chừng chiếc đũa, toàn thân đều trong suốt, có thể nhìn thấy xương cốt bên trong luôn! Tui dùng trứng gà bọc lấy bỏ vào chảo dầu chiên vài đĩa, ăn xong cũng không có cảm giác gì, sau đó liền ăn tươi, cũng chỉ vào lúc này ăn tết có thời gian rảnh mới xuống bắt một chút để ăn tươi, trong hồ còn có cá chuối, ngày mai mò ra làm sashimi, so với con cá gì gì kia ăn ngon hơn nhiều….”
Hứa Tư Văn đã triệt để không muốn nói chuyện với ông chủ Vũ, đại danh của cá ngân y cũng từng nghe qua, đó là một loại cá mới nhất được phát hiện, toàn thế giới quả thật cũng chỉ có hai nơi có loại cá thần kỳ này, một là ở bổn quốc, một là ở nước ngoài, đều là địa phương có hoàn cảnh cùng chất nước rất kỳ lạ.
Từ lúc đầu giá của cá ngân đã đắt hơn vàng, hơn nữa lúc vớt cũng có nhiều yêu cầu, mấu chốt là loại cá này có hiệu quả chống ung thư vô cùng tốt, là sinh vật chống ung thư thiên nhiên, trong mười năm phát hiện, số lượng cá ngân chợt giảm, vì không thể sinh sôi nảy nở nhân tạo, càng ngày càng quý giá, đã bị liệt vào sinh vật quý hiếm có nguy cơ tuyệt chủng, người ăn được nó, còn thật sự không có mấy ai.
Thế nhưng tại sao ông chủ Vũ có thể giữ được cá ngân này trong hồ của mình chứ?
Đây là một nghi vấn, Hứa Tư Văn biết, cái vấn đề này liên lụy quá sâu, y không thể hỏi cũng không dám hỏi, mặc dù ông chủ Vũ không để ý, y cũng phải có chừng mực, lại nói, có thể nhìn thấy cá ngân, còn có thể ăn vào trong miệng, đã rất tốt.
Cho rằng sẽ ngủ không được, nhưng sự thật chứng minh, Hứa Tư Văn ngủ rất say rất thoải mái, có thể là bên cạnh có người, còn là cái loại khiến y không có phòng bị nữa, y không có lòng cảnh giác, ngủ say như con heo nhỏ.
Sáng sớm ông chủ Vũ liền kéo kỹ thuật viên Hứa từ trong chăn ra: “Nhanh! Đứng lên, ăn sáng xong rồi nhanh lên mặt băng, đục lỗ thủng rồi có thể bắt cá, bắt chút ít đủ chúng ta ăn tết là được.”
“Sớm như vậy?” Hứa Tư Văn chậm nhịp một hồi, trở mình một cái bò lên, nhanh chóng rửa mặt sạch sẽ, liền theo đi xuống lầu.
“Thừa dịp hiện tại người không nhiều, chúng ta bắt xong phải đem lỗ thủng lấp kín, không thì cá cũng phải bay lên trời.”
Hứa Tư Văn không biết cái gì gọi là “Cá bay lên trời”, thế nhưng sau đó y liền biết câu nói này là có ý gì.
Ăn sáng xong thì mặt trời cũng vừa mới lên, trong ngày đông vốn là ngày ngắn đêm dài, tuy rằng vào lúc này đã qua đông chí, nhưng ban ngày vẫn như cũ không dài hơn.
Trong sân sáu cái xe đạp ba bánh, trong đó hai cái mang theo thùng xe, bốn cái không mang, anh hai Vũ bọn họ đã đem lưới đánh cá đêm qua bỏ vào trên xe.
“Người đến đông đủ, xuất phát!” Ông hai hô một tiếng, một đám người không phân già trẻ liền phần phật chuyển động.
Ông chủ Vũ kéo kỹ thuật viên Hứa đem người nhét lên xe, bản thân mình thì nhảy lên xe ba bánh, chân lớn đạp mạnh, vèo vèo lao ra ngoài!
Hứa Tư Văn: “…!”
Nói thật, lớn như vậy, lần đầu y ngồi xe đạp ba bánh; càng ly kỳ là, đạp xe chở y là Vũ Khánh Cương, chủ nhân tập đoàn tài chính Đông Bắc Hổ….
Một cái vòng tròn thật lớn, phá tan mặt băng, tảng băng bị kéo tới, khối băng hình trụ lớn nhỏ, lại có độ dày kinh người.
Tổng cộng mở ba cái hố băng, ông chủ Vũ mang theo kỹ thuật viên Hứa độc chiếm một cái, còn lại mấy người chia một cái.
“Đến!” Ông chủ Vũ kéo kỹ thuật viên Hứa tay mang bao tay thật dày, cọ qua chỗ bên cạnh hố băng.
Ra hiệu cho kỹ thuật viên Hứa: “Nhìn bên trong xem!”
Hứa Tư Văn kéo dài cái cổ nhìn vào bên trong, dưới ánh mặt trời ban mai, trong mặt nước tối đen kia, đột nhiên hiện lên thật nhiều cá sống!
Còn đều là cái loại miệng cá hướng lên trên nữa!
“Ai nha!” Lúc đó Hứa Tư Văn liền sợ hết hồn.
“Chiếu vào bên trong.” Ông chủ Vũ đưa cho y một cái đèn pin cường quang cầm tay.
Có cường quang chiếu rọi, càng có thể thấy rõ dáng vẻ bên trong, cường quang đánh vào trong nước, có thể nhìn thấy cá bên trong, có một ít đúng là trong suốt!
Chỉ có thể lúc ẩn lúc hiện nhìn thấy một cái bóng cá lờ mờ, rõ ràng nhất chính là miệng cá cùng hai tròng mắt cá lòe lòe.
Giống như u linh trong nước!
“Đây chính là cá ngân.” Ông chủ Vũ xoay người lại lấy đồ trong xe.
Hứa Tư Văn lập tức trợn to hai mắt, y thế mà thấy được cá ngân sống, trong nước, hoang dại!
“Cầm chiếu đúng chỗ nha! Bên này hạ vợt xuống bắt đó!” Ông chủ Vũ cầm lấy một cái vợt bắt cá cán dài, bên này mới vừa nói xong liền hạ thủ bắt cá.
Ông chủ Vũ mò xuống một cái, vớt lên lập tức đầy cá, đèn điện trong tay Hứa Tư Văn cũng di chuyển theo vợt cá, trong số cá vớt lên, quả nhiên có cá ngân ở trong đó, chỉ là số lượng không có bao nhiêu.
“Mau! Lấy thùng đựng nước bên cạnh, lấy cá ngân ra!” Ông chủ Vũ chỉ huy, kỹ thuật viên Hứa phụ tá, hai người phân công hợp tác, vớt một thùng cá ngân, còn lại thì để ông chủ Vũ thả về.
“Chúng ta không vớt cá lớn hả!” Hứa Tư Văn hưng phấn nhìn cá ngân trong thùng đựng nước, chính là cá ngân chỉ dài có 10cm, bữa tiệc đêm giao thừa, chẳng lẽ không phải muốn ăn cá lớn sao? Vì thế cầm lưới đánh cá có mắt lưới đều lớn hơn so với bình thường.
“Bọn họ quăng lưới bắt cá lớn, cá ngân nhiêu đó là đủ rồi.” Ông chủ Vũ nâng thùng đựng nước lên bỏ vào trên xe, thùng xe đạp ba bánh, chỉ dùng để giữ ấm thông khí, phòng ngừa cá sống trong thùng đựng nước bị đông chết ở dã ngoại trong ngày lạnh này.
Ông chủ Vũ kéo kỹ thuật viên Hứa rồi lại chạy đi đem tảng băng đẩy vào trong hố băng, vừa khớp.
Sau đó hai người đồng thời tiến đến bên cạnh hố băng của hai người khác.
“Có thể kéo lên rồi!” Ông hai rống một tiếng, mấy người ba chân bốn cẳng đồng thời dùng sức thu dây lưới, Hứa Tư Văn còn đi đến phía trước, cũng vươn tay hỗ trợ.
Kết quả y căn bản không quen dưới chân đạp tầng băng kéo lưới đánh cá, chỉ kéo chốc lát, sức lực không dùng bao nhiêu, bản thân thì ngược lại lòng bàn chân trượt đi, ngã một cái chổng vó!
Vào lúc này liền nhìn ra chỗ tốt của lớp võ trang ông chủ Vũ trang bị cho kỹ thuật viên Hứa, quần bông đặc biệt dày, hơn nữa bên ngoài còn có một tầng áo khoác bông, dưới hai tầng bông phụ trợ, kỹ thuật viên Hứa một chút cũng không cảm thấy đau, chỉ là ngao ngao kêu hai tiếng, lại bởi vì mặc quá dày, mập đến kham không nổi, y sững sờ không thể tự mình đứng lên được!
Mọi người bị cái dáng vẻ rùa nhỏ của kỹ thuật viên Hứa chọc cười, ông chủ Vũ duỗi bàn tay nắm khăn quàng cổ nhỏ của kỹ thuật viên Hứa xách lên, người đứng lên, ông chủ Vũ không thu tay lại, trái lại tay dài duỗi một cái, chống nạnh ôm lấy kỹ thuật viên Hứa.
“Anh!” Lúc này chân Hứa Tư Văn cũng có chút mềm nhũn: “Anh đừng ôm tôi, nhột!”
“Đứng yên đi! Không thì cậu sẽ té cái phịch nữa đó.” Ông chủ Vũ nói rất đứng đắn, nhưng khắp toàn thân từ trên xuống dưới đều vui rạo rực, ngủ mấy tối rồi, hai người ngay cả tay nhỏ cũng chưa từng đường hoàng nắm lấy, còn sờ sờ tiểu kê kê, vẫn là cái lúc xả nước hồi bị bệnh đó!
Có thể quang minh chính đại ôm eo nhỏ, toàn thân ông chủ Vũ đều bốc lên bong bóng hạnh phúc, cố tình mang một cái mặt hàm hậu thật thà, lừa gạt tất cả mọi người.
Ông chủ Vũ bởi vì khoác lên kỹ thuật viên Hứa, nên không dám vươn tay đi kéo lưới, kỹ thuật viên Hứa lúc này đã có kinh nghiệm, không dám lung tung duỗi móng vuốt về phía lưới đánh cá.
Cá được bắt lên bằng lưới lớn hơn rất nhiều so với cá ngân ông chủ Vũ cầm vợt đánh cá vớt lên, hai mắt kỹ thuật viên Hứa đều nhìn chằm chằm, nếu là nuôi, thì bao nhiêu cá cũng không ngạc nhiên, nhưng sinh sống tự nhiên lại khác, một lưới thật nhiều cá nhảy nhót trên băng, hơn nữa cái đầu đều lớn đến đáng sợ, Hứa Tư Văn liếc mắt một cái, trung bình mà nói, thấp nhất cũng phải là mỗi con ký rưỡi trở lên đó!
Cái cảnh tượng cá trong lưới đều đang nhảy trên mặt băng kia, thật sự khiến người ta mở mang tầm mắt!
Ông hai tay mắt lanh lẹ tóm lấy một con cá chép to nhất, cái đầu cá kia cũng sắp to bằng đầu người rồi!
Ông cụ đem cá ném vào trong thùng gỗ: “Đầu cá tiếp nước đi!”
“Có ý gì?” Hứa Tư Văn nhìn mê tít mắt không thôi, thế nhưng câu ông hai kêu kia, mang theo một luồng ý tứ tang thương hàm súc.
“Đây là quy củ của đánh bắt đông, lưới đầu tiên, lớn nhất trong con cá, chính là đầu cá, đầu cá càng lớn càng may mắn. Tiếp nước chính là con cá đầu tiên đi ra, biểu thị bắt đầu đánh bắt đông.” Ông chủ Vũ thấy hai mắt kỹ thuật viên Hứa mở thật lớn còn lóe tinh quang, không chỉ cười đùa y: “Cậu cũng đừng trừng nữa, con ngươi cũng sắp rơi ra rồi.”
Hứa Tư Văn lườm hắn một cái, dưới tay cũng dùng sức ngắt lấy cánh tay ông chủ Vũ, hiện tại y không dám nhúc nhích, chỉ lo lại ngã cái phịch, y cũng không phải sợ té ngã, mà là như vậy quá mất mặt.
“Ông hai là người tộc Đông Triết, săn thú bắt cá lên núi xuống sông, đều là ông lão khỏe mạnh đẹp trai nhất đó.” Ông chủ Vũ nhìn ông hai và ông ba đồng thời nhấc theo cái thùng chứa cá đi về, cũng đỡ kỹ thuật viên Hứa cùng cọ qua bên chỗ xe.
“Tình cảnh đánh bắt đông rất lớn, cúng tế cầu phúc sau đó mới có thể hạ lưới, chúng ta ở đây chỉ là tự mình vui đùa một chút mà thôi, không cần quá nghiêm túc, không thì sẽ mệt chết….” Ông chủ Vũ nói với kỹ thuật viên Hứa một ít chuyện về đánh bắt đông.
Đầu kia ông hai đã tự mình cưỡi xe đạp kéo ông ba trở về trước một bước, anh hai Vũ mang người xách lưới đánh cá, cũng cưỡi xe đạp đi, để lại ông chủ Vũ tới lúc họ cưỡi xe đạp về, vừa vặn chở kỹ thuật viên Hứa.
Hết chương 47