Đọc truyện Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ – Chương 25: 025. Gặp người quen
Kỹ thuật viên Hứa bị tài xế Vũ nửa cưỡng ép đi dạo phố, lại bị người ta hủy bỏ quyền lựa chọn vĩnh viễn, y còn chưa có gì giác ngộ nữa.
Chỉ là đi dạo cái phố, liền gặp người quen.
“Vũ lão đệ!” Người đâm đầu đi tới, khiến kỹ thuật viên Hứa khẽ nhíu mày, khiến đôi mắt tài xế Vũ trở nên ác liệt.
Người này không phải ai khác, chính là ông chủ tập đoàn Cương Kiến, Vương Cương Kiến cha của Vương Dung Dung, so với ông chủ Vũ xuất thân mộc mạc, ông chủ Vương là người làm ăn thứ thiệt, tay trắng dựng nghiệp, vừa bắt đầu chính là một công nhân khiêng xi măng cốt thép, một ngày chỉ có năm đồng tám đồng tiền công, cho tới gia nghiệp lớn như bây giờ, có thể thấy tâm tính người này như thế nào.
“Chú Vương.” Trong mắt ông chủ Vũ tràn đầy chán ghét, một chút ý tứ che giấu cũng không có.
Một thân thịt mỡ của ông chủ Vương run run lên, cũng không biết là tức giận hay là muốn nói cái gì mà bị nghẹn, tình nhân nhỏ bé thân hình thon thả xinh đẹp mê người không biết xếp số bao nhiêu ở bên người, đang dán chặt trên thân thịt mỡ của ông ta, cười thuận khí giúp ông ta.
“Vũ lão đệ nói chuyện thật hài hước! Rốt cuộc là người trẻ tuổi, có thể thời thượng.” Ông chủ Vương cũng là một người tài ba, đã như vậy còn có thể xem như không có gì mà nói chuyện.
“Có chuyện gì?” Ông chủ Vũ lười pha trò với ông ta, từ sau khi Vương Dung Dung ra ám chiêu tìm đến nhà, ông chủ Vũ liền triệt để bye bye với người nhà họ Vương cùng với tập đoàn Cương Kiến của bọn họ, da trâu như vậy, hắn không dính vào nổi.
“Đây không phải là đi dạo phố gặp được cậu sao? Chào hỏi một tiếng mà thôi, lẽ nào nhất định phải có chuyện mới được? Hai anh em ta ai với ai chứ!” Vương Cương Kiến cứ như rất quen thuộc, da mặt đủ dày mới có thể xài được, không thì làm sao ông ta tích góp được gia nghiệp? Đây chính là bí quyết thành công đó.
“Đừng!” Ông chủ Vũ nhanh chóng phủ nhận: “Đừng ở đây vô nghĩa suông với tui, hai ta không quen thuộc, ông đi đường lớn của ông, tui đi cầu độc mộc của tui, ông quản cho tốt người nhà ông, nhà tui cũng xem trọng môn hộ, cái này bye bye ngài nha!”
Nguồn:
Trên đường cái người đến người đi, ông chủ Vũ không muốn nói nhiều với cái thứ heo hình người, rất hấp dẫn ánh mắt người khác, hắn cảm thấy quá hạ giá, đặc biệt là bên cạnh hắn còn có kỹ thuật viên Hứa nữa chứ.
Hứa Tư Văn bên cạnh cũng rất bất mãn đối với người đến chào hỏi này, người này vừa nhìn chính là một kẻ gian trá giảo hoạt xem trọng lợi ích và hiệu quả, mập còn hơn y gấp ba lần, nhìn lại tài xế Vũ một chút, thân cao mã đại là một chuyện, mấu chốt là không béo phì!
Y không phải xem thường người mập, mà là có người mập đáng yêu, mập ung dung, mập phúc hậu, nhưng cái vị này lại mập ngu xuẩn, mập xấu xí, thịt buồn nôn.
Trong lời nói chuyện, là người thì đều có thể nghe ra được ý nịnh bợ và có ý đồ riêng, Hứa Tư Văn ghét nhất người như vậy.
“Đừng vậy mà!” Vương Cương Kiến không có biện pháp đối với ông chủ Vũ, ông ta quen theo mấy người nói chuyện làm ăn đùa giỡn ba hoa trơn tuột, nói chuyện làm ăn mà, không phải đều là anh tới tôi đi, giao thủ mấy lần cuối cùng mới có thể thỏa thuận ra kết quả? Nhưng tập đoàn Đông Bắc Hổ thì khác, bọn họ thuộc về phái giải quyết dứt khoát.
Nói không hợp tác với các người, chính là xuống giá cũng không quay đầu lại!
“Vũ lão đệ à, cậu xem hợp tác của chúng ta có phải là…?” Lúc Vương Cương Kiến nói lời này, cố ý giảm thấp giọng.
Mất đi đơn đặt hàng của tập đoàn Đông Bắc Hổ cũng không phải là mong muốn của ông ta, bất đắc dĩ con gái làm việc càng ngày càng không suy nghĩ, bà vợ ở nhà đã thổi gió bên tai chừng mấy ngày rồi, thổi đến ông ta cũng phiền, nên mới tìm một tình nhân nhỏ mới nhất ra đường giải sầu, ai ngờ sẽ gặp được Vũ Khánh Cương, chọn ngày không bằng đúng ngày, liền ngay hôm nay nói ra, nói thật tốt, có lẽ đơn đặt hàng có thể trở về.
“Dẹp đi, cái này không bàn nữa, bye bye!” Vũ Khánh Cương đã sớm không nhịn được, mặc dù biết nhất định sẽ dính dáng đến chuyện làm ăn, nhưng hắn sớm đã uỷ quyền, nếu không có Vương Dung Dung tự cho là thông minh, hắn căn bản cũng sẽ không quan tâm tập đoàn nhà ai nhập hàng.
Hết chương 25