Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ

Chương 128: 128. Kết cục của Alice


Đọc truyện Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ – Chương 128: 128. Kết cục của Alice

Hai nhà lên quan tòa, dùng tốc độ nhanh nhất, vẻn vẹn hai ngày, liền có kết quả, Triệu Thục Đình thua, bồi thường cho phòng thiết kế một khoản phí tổn thất, lại là một khoản tiền.

Triệu Thục Đình ở trên mạng có thể coi là nổi danh.

Bị người ta lấy cái biệt hiệu: Sơn pháo tiểu thư.

Bởi vì thiết kế sư Kim của phòng thiết kế phát một đoạn văn ở trên mạng, Triệu đại tiểu thư Triệu Thục Đình rõ ràng là một quý nữ nhà giàu, nhưng tính khí lại ngạo mạn mà nóng nảy, một thiên kim tiểu thư đang thật tốt, nhất định phải bảo bọn họ làm thành sơn nữ, tạo hình vừa ra, hoàn toàn là dáng vẻ nhà quê.

Vì vậy, cái ngoại hiệu này trải qua thảo luận của vô số dân trên mạng, liền mới mẻ ra lò đặt ở trên đầu Triệu Thục Đình, làm cho cô ta dù có muốn hái xuống, cũng hái không xuống được.

Đối với việc người ở bộ kỹ thuật vừa thấy hắn liền cười, kỳ thực Vũ Khánh Cương rất tò mò, nhưng mà vợ không giải thích với hắn, hắn cũng liền không hỏi, dù sao thì cười cười cũng không chết người được, hắn cũng biết được sai lầm của mình rồi, trước tiên vẫn là dỗ vợ cho tốt quan trọng hơn.

Hứa Tư Văn không nói, không có nghĩa là người khác liền không biết.

Phùng Tấn Thần tranh thủ tìm ông chủ Vũ một chuyến, cho hắn xem video lưu hành nhất hiện giờ trên internet: Sơn pháo tiểu thư.

Vũ Khánh Cương lập tức hiểu ra!

“Vợ ơi vợ ơi!” Vũ Khánh Cương ôm Hứa Tư Văn không buông tay, cao hứng cũng không biết phải nói lời gì cho tốt.

“Làm gì? Làm gì vậy?” Hứa Tư Văn giãy dụa, nhưng giãy dụa không lại Vũ đại lão hổ, bị ôm chặt vào trong ngực dùng sức bẹp vài ngụm.

“Vợ à, em ghen đi? Sau này anh sẽ chú ý. Nhất định chú ý!” Vũ Khánh Cương vừa nghĩ tới việc vợ buồn bực ăn giấm chua không lên tiếng, còn trả thù trở lại, ôi này! Cảm xúc thật khỏi phải nói rồi!

Chua chua ngọt ngọt chính là tui nè!

“Ai ghen?” Hứa Tư Văn phủ nhận đến cùng: “Em không có!”

“Suỵt…!” Một đám người xem trò vui không trả tiền bên cạnh huýt sáo, vỗ tay, còn có người rõ ràng chụp lại hành động của bọn họ nữa.


“Em không có, anh có, là anh ghen!” Vũ Khánh Cương thuận theo lời vợ, ghen hay không ghen, tự mình biết là được.

Hứa Tư Văn mạnh miệng không thừa nhận mình ghen tị mới chỉnh ác Triệu Thục Đình, nhưng mà Vũ Khánh Cương rất bao dung, y nói cái gì chính là cái đó, ngược lại là náo động đến mức chính y bắt đầu ngại ngùng trước.

Ngạo kiều rầm rì một tiếng, coi như là đã xong cái đề tài này, nhìn một vòng mấy tên xem náo nhiệt không chê chuyện, Hứa Tư Văn nổ súng với bọn họ: “Đều đi làm việc cho tôi, nhìn nữa tháng này sẽ không có tiền thưởng, trong vòng ba phút, không trở về vị trí cũ trực tiếp trừ trợ cấp tháng này!”

Rào!

Thủ lĩnh tức giận rồi!

Mọi người lập tức giải tán.

Hứa Tư Văn ngạo kiều nở nụ cười, dám đắc ý với tôi hả…

Nhưng mà đến buổi tối y liền không cười được, Vũ đại lão hổ giống như ăn thuốc thập toàn đại bổ mà lăn qua lộn lại giằng co hơn nửa đêm, kỹ thuật viên Hứa ban ngày ngạo kiều, khóc thút thít xin tha cũng không được buông.

Ngày hôm sau là cuối tuần, Hứa Tư Văn không đi làm, mà y cũng không có cách nào đi, mùa hè vốn mặc ít, hiện tại khắp toàn thân y từ trên xuống dưới đều là dấu vết Vũ đại lão hổ lưu lại, đi ra ngoài người ta vừa nhìn liền biết là chuyện gì xảy ra, tuy rằng y và Vũ Khánh Cương rất thẳng thắn đối mặt người đời, tuy nhiên da mặt không dày đến nông nỗi dám mang theo một thân vết tích ám muội đi ra ngoài tản bộ nha!

Vũ Khánh Cương cũng không đi làm, trung tâm thương mại mua được tự có đám người Phùng Tấn Thần đi bận tâm, hắn ở nhà trải qua cuối tuần với vợ.

“Tuần này không trở về Hứa gia tập, tuần sau chúng ta lại đi, ở nhà thêm một ngày.” Vũ Khánh Cương nấu chút cháo cùng hai cái trứng vịt muối, cho vợ ăn một chút lót lót bụng.

“Em như vầy cũng không thể quay về được!” Hứa Tư Văn chậm rì rì nhấp một hớp cháo, lựa trứng vịt muối ra ăn đến say sưa ngon lành.

Vũ Khánh Cương ăn lòng trắng trứng, còn lòng đỏ cho vợ ăn.

Hai người đang ăn ăn hôn hôn, điện thoại của Vũ Khánh Cương vang lên: “Làm gì vậy? Đang ăn cơm.”

“Ông chủ, Alice đến, đang ở cửa, bảo vệ không cho vào, cô ta ở đó hô to gọi nhỏ nhất định phải gặp anh.”


“Bảo cô ta biến xa một chút đi, ông không rảnh dây dưa với cô ta.” Vũ Khánh Cương nói xong liền cúp điện thoại, con ả kia còn dám nhảy ra đây, hắn không đi bỏ đá xuống giếng là tốt lắm rồi, người dám lái xe đụng hắn với vợ, nếu không phải xem cô ta là nữ, thì đã sớm ra tay đánh cô ta rồi.

“Ai vậy?” Hứa Tư Văn ngậm cái muỗng hiếu kỳ.

“Tiểu Phùng, có một tên ngốc phạm tới, hắn không biết phải làm sao.” Vũ Khánh Cương không muốn để cho vợ biết chuyện của con ả kia, đỡ phải phiền lòng.

“Ồ.” Chuyện của Đông Bắc Hổ, Hứa Tư Văn không quá cảm thấy hứng thú.

“Vợ à, tuần sau chúng ta trở về, thuận tiện đón con gái nhỏ tới đây chơi mấy ngày đi?” Vũ Khánh Cương thời thời khắc khắc biểu lộ ra địa vị ba hai của tiểu Nữu Nữu.

Mỗi ngày đều phải trò chuyện video với con nhóc, ngay cả ba mẹ vợ cũng xếp sau một bậc.

“Được!” Hứa Tư Văn ăn uống no đủ, liền nằm lỳ ở trên giường, lên mạng tán gẫu liên hệ tin tức với Trương Lam Hà cách nửa vòng trái đất.

Vũ Khánh Cương đem một chút cháo còn dư lại uống sạch sành sanh, trứng vịt muối cũng quét sạch, bưng xuống cọ rửa sạch sẽ sau đó trở về làm ổ với vợ thành một khối.

Hai người ở nhà trải qua cuối tuần, bên ngoài đã náo động đến loạn xị bát nháo.

Bởi vì Ada phá sản, Alice đã từ lâu không có đồng nào trên người, may mà lúc đó trên người còn có chút đồ trang sức đáng giá, trước khi tịch thu tài sản, cô ta cũng nhanh chóng chuyển ra một khoản tiền mặt, mới có tiền tài phòng thân.

Nhưng mà bình thường cô ta tiêu tiền như nước hưởng thụ quen rồi, đột nhiên trở nên không còn gì cả, không thích ứng được, tuyệt đối không thích ứng được.

Vốn là mười mấy vạn, nếu cô ta bớt xài một chút, hoặc là tìm một huyện thành nhỏ không thu hút, có thể thoải thoải mái mái sống hết đời.

Có không tốt nữa, thì mua một căn phòng ở rồi cho thuê, sống bằng tiền cho thuê phòng, thuê đất, cũng có thể có khoản tiền thu.


Nhưng Alice cô ta không có cái đầu óc đó!

Tìm khách sạn liền trực tiếp bao một căn phòng nửa năm, mới đầu còn ổn, có ăn có uống, còn có thể đi ra ngoài mua sắm dùng tiền phát tiết oán hận trong lòng, không đến một tháng liền thấy đáy, may mà tiền thuê phòng nửa năm đã sớm thanh toán.

Thế nhưng trong túi không có tiền ngay cả ăn cơm cũng thành vấn đề, mới đầu thì vẫn giống như trước kia, sau đó liền hạ thấp tiêu chuẩn ăn thức ăn thông thường, lại sau đó nữa, bữa sáng cung cấp miễn phí cô ta cũng đi ăn, đến bây giờ, ngoại trừ bữa sáng cung cấp miễn phí, cô ta không hề còn tiền ăn cơm!

Tình trạng quẫn bách một ngày ăn một bữa cơm, khiến Alice càng thêm giận không nhịn nổi.

Trùng hợp ngày đó gặp Triệu Thục Đình, bạn bè và vân vân trước kia, đều đã tuyệt giao với Alice, Alice ăn canh bế môn (không cho vào cửa) vô số lần mới biết được lúc này mình đã không giống ngày xưa.

Có điều lúc gặp được Triệu Thục Đình, cô ta lại có ý nghĩ mới.

Lúc cô ta không có chuyện gì, liền ở đối diện cao ốc VT nhìn, cô ta luôn hi vọng người ở bên trong, vừa ra cửa liền bị xe đụng chết.

Nhưng mà mỗi ngày đến xem, mỗi ngày đều thất vọng.

Lúc gặp phải Triệu Thục Đình, đúng lúc Triệu Thục Đình đang cùng một nữ sinh xì xào bàn tán ở một nơi yên tĩnh, nói gì cô ta đều nghe được, cô bé kia cô ta cũng đã gặp qua, từng gặp qua nhiều lần ở cửa ra vào cao ốc VT.

Hóa ra cô bé kia là bà con xa của Trương gia, có điều cũng không phải thứ gì tốt, Triệu Thục Đình tìm cô bé đó trà trộn vào công ty phần mềm Hà Văn, muốn lấy được dữ liệu, còn nói cái mô-đun dữ liệu kia, hiện tại giá trị liên thành.

Cái phần mềm kia Alice biết, nhà cô ta cũng bởi vì cái này mới nghèo túng, đều là do nam hồ ly tinh Hứa Tư Văn kia!

Vì vậy, xung phong nhận việc chạy đi tìm Triệu Thục Đình, mới đầu dáng vẻ Triệu Thục Đình còn lạnh nhạt, bởi vì Ngải gia đã ngã, Alice vốn đã không được người ta để mắt đến cỡ nào, hiện tại thì càng coi thường.

Nhưng mà Alice chính là đồ não tàn đó!

Người xem qua nhiều kịch não tàn như vậy, ăn nhiều miếng não tàn như vậy, vẫn cứ vẽ ra một cái bánh mì loại lớn đủ cho quý nữ tinh anh rùa vàng Triệu Thục Đình này động tâm!

Đồng thời tự xưng chức quân sư quạt mo, giúp Triệu Thục Đình bày mưu tính kế.

Mới đầu Triệu Thục Đình còn thật sự mượn danh nghĩa tập đoàn Đông Bắc Hổ, chiếm được một chút chỗ tốt, sau đó Triệu Thục Đình nếm được ngon ngọt cũng cho Alice một ít ngon ngọt, còn giúp Alice sang tay một ít đồ trang sức châu báu mà Alice âm thầm giấu đi, chính Alice bán không được giá cao, nhưng Triệu Thục Đình thì có thể!

Hai người hợp tác vui vẻ, mãi cho đến khi Hứa Tư Văn sắc bén phản kích, Triệu Thục Đình xấu mặt, danh tiếng xuống dốc không phanh, ngoại trừ nhắm vào phòng trang điểm, ngay cả Alice cũng không được chỗ tốt, bị người Triệu Thục Đình phái đi thiếu chút nữa đuổi ra khỏi khách sạn.


Cho dù không đuổi ra ngoài, cũng cầm đi tất cả tiền mặt trên người Alice, ai bảo Alice cũng từng lấy lợi ích từ chỗ Triệu Thục Đình chứ.

Triệu Thục Đình đây là muốn lấy lợi ích về mà thôi.

Trong túi Alice không có tiền, nhưng cô ta không dám đi tìm Triệu Thục Đình, bởi vì cô ta biết Triệu Khải Đức rất tàn nhẫn.

Không thể tìm ai thì dứt khoát hoặc là không làm, chạy đến cửa lớn Đông Bắc Hổ khóc lóc om sòm chơi xấu cãi lộn, bảo là muốn gặp Vũ Khánh Cương, tâm lý đã chuẩn bị sẵn liều mạng.

Phùng Tấn Thần tự mình gọi điện thoại cho bảo vệ, trực tiếp cho người báo cảnh sát, kiện Alice các loại tội danh quấy rầy công ty làm việc, nhiễu loạn trị an công cộng.

Sau khi cảnh viên trị an đến, trực tiếp lôi người đi, đồng thời nhắc nhở Alice, sau này cách cửa lớn Đông Bắc Hổ xa một chút, không thì phải giam giữ hình sự cô ta.

Alice vừa khóc vừa gào, cảnh viên cũng không chịu nổi, nhanh chính dẹp đường hồi phủ, cách người phụ nữ điên này xa xa.

Cũng không biết có phải là có người cố ý làm chuyện xấu hay không, cố tình có hai phóng viên đuổi kịp, Alice đổi trắng thay đen cái gì có không có cô ta đều dám nói với phóng viên.

Lúc Phùng Tấn Thần còn chưa biết, hai phóng viên đó cũng đã viết xong tư liệu trực tiếp, ngày hôm sau, một loạt tiêu đề liên quan tới ông chủ tập đoàn Đông Bắc Hổ ỷ thế hiếp người, ức hiếp thiếu nữ, làm giàu bất nhân vân vân nghe sởn cả tóc gáy liền xuất hiện trên trang nhất hai tờ báo nhỏ, đặc biệt hấp dẫn ánh mắt người ta!

Chưa tới giữa trưa liền lan ra trên internet, cách ngày liền có mấy tờ báo lớn cũng đăng chuyện này, còn mẹ nó chính là tiêu đề nữa!

“Tìm đánh đi?” Lúc Vũ Khánh Cương biết được tức đến mũi đều lệch rồi!

“Đừng nóng giận, không phải chúng ta có luật sư sao? Theo lệ mà làm!” Hứa Tư Văn cũng biết chuyện càn quấy của Alice, có điều y cảm thấy không cần phải tính toán với cô ta, không phải còn có pháp luật sao? Bây giờ không ai cho cô ta chỗ dựa, xem cô ta còn làm sao trái pháp luật.

Cùng ngày Trương Triêu Dương liền bị ông chủ Vũ điều đến Lan châu, đi cùng hắn còn có luật sư của nhóm hắn, một tờ đơn kiện, Alice liền bị kiện lên tòa án.

Cô ta cũng coi như là làm đến cùng.

Kết quả cuối cùng ra sao, Hứa Tư Văn không hỏi, Vũ Khánh Cương cũng chưa nói, vào thứ sáu hôm đó hai người liền nghỉ việc, gói ghém quần áo trở về Hứa gia tập, xem con gái Nữu Nữu của bọn họ.

Chỉ có mấy phóng viên ngẫu nhiên có thể nghe được một ít tiếng gió, nói trong một phòng giam nữ nào đó, có một cô ngốc luôn nói mình là thiên kim đại tiểu thư, dáng vẻ rất cao ngạo rắm thối, thế nhưng mỗi lần nói như vậy, đều sẽ bị mấy chị đại trong đó xử lý…

Hết chương 128


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.