Đọc truyện Nam Thê Xung Hỉ Sẽ Sinh Con – Chương 49: Thiếu
Chuyển ngữ: Gà – LQĐ
Nam Thần yên tĩnh chờ đợi ở ngoài cổng thành, chỉ ngồi trên lưng ngựa, binh sĩ thủ thành cũng có thể cảm thấy được bị một áp lực đè nén.
Văn Sênh sớm đã căn dặn binh lính, vừa thấy Nam Thần, không được hành động thiếu suy nghĩ, lập tức phải báo cho hắn ta.
Nam Thần không chờ lâu, Văn Sênh rất nhanh đã tới rồi.
Mở cổng thành ra, Văn Sênh ngồi trên lưng ngựa, vẻ mặt treo nụ cười bất cần đời.
“Ơ, thật sự là một vị khách hiếm gặp, mời vào.”
Văn Sênh làm động tác mời. Nam Thần không do dự, cưỡi ngựa đi vào.
Lập tức, mấy người đằng sau cũng muốn theo vào nhưng bị Văn Trần ngăn lại.
Họ lo lắng một mình Nam Thần đi vào, mắt thấy sắp động thủ thì Nam Thần nhàn nhạt nói: “Các ngươi đều chờ ở đây.”
Nam Thần lên tiếng, họ đành phải chờ bên ngoài. Văn Sênh tỏ vẻ nghiền ngẫm liếc nhìn Nam Thần.
Nam Thần chẳng thèm nâng mắt lên, hoàn toàn không nhìn Văn Sênh.
Văn Sênh không tức giận, đánh ngựa đi phía trước dẫn đường.
Sau khi sai người đóng cổng thành lại, Văn Trần cũng đi theo đằng sau Văn Sênh.
Nam Thần và Văn Sênh sóng vai. Nam Thần đánh giá bốn phía, quân đội chỉnh tề, huấn luyện nghiêm chỉnh, mạnh hơn so với An quốc.
Nam Thần hỏi thẳng: “An Thanh đâu?”
Văn Sênh nhún vai: “Hắn không ở chỗ ta.”
“Nói dối, ngươi có thể thu lại cái nụ cười đáng ghét trên mặt ngươi không?” Nam Thần giễu cợt không nể mặt ai.
“Hả, làm sao ngươi xác định tiểu bạch thỏ ở chỗ ta?” Văn Sênh cười lạnh.
Bởi vì cách xưng hô tiểu bạch thỏ này, Nam Thần nhíu mày: “Không phải ở chỗ ngươi thì ngươi sẽ cho ta vào à.”
Văn Sênh nói giọng muốn ăn đòn: “Ngươi chỉ đoán đúng phân nửa, ta cho ngươi vào được, nhưng không có nghĩa là ngươi có thể gặp hắn.”
Tuy Nam Thần rất chín chắn, khả năng nhẫn nại cũng tốt, nhưng như vậy không có nghĩa hắn sẽ chịu đựng Văn Sênh.
Lúc này Nam Thần động thủ với Văn Sênh, trái lại rất hợp tâm ý Văn Sênh, hắn ta một mực muốn phân cao thấp với Nam Thần một phen.
Văn Trần biết rõ tính tình chủ tử nhà mình, binh sĩ tướng lĩnh chú ý tới bên này, lập tức đưa ánh mắt nhìn về phía Văn Trần.
Văn Trần nháy mắt ra hiệu, tướng lĩnh dẫn quân sĩ đổi chỗ khác huấn luyện.
Lần trước giao thủ với Nam Thần, Văn Sênh nhìn ra võ công của Nam Thần không chính thống, rất có phong cách riêng.
Chỉ có điều loại võ công này, hắn dường như đã thấy ở đâu.
Văn Sênh thầm suy đoán, đương nhiên muốn xác định lại.
Trong tay hai người đều không có vũ khí, chỉ dựa vào nắm đấm, như thể chỉ đang luận bàn mà thôi, nhưng Văn Trần biết rõ hai người không phải, một chút ý nhượng bộ cũng không có.
Nam Thần ra chiêu độc ác, chiêu thức xảo trá. Văn Sênh không dám khinh thường, nhưng cũng không khiếp sợ, hai người càng đánh càng hăng.
Từ trên lưng ngựa đánh xuống đất. Văn Trần ở một bên ngây ngẩn nhìn xem, đầu không ngừng lắc trái lắc phải, đuổi theo bóng dáng của hai người.
Vẫn tưởng hai người đánh khó hoà giải thì An Thanh không biết từ đâu đi tới.
Sau lưng An Thanh còn có hai binh lính giám thị đi theo, An Thanh nhăn mặt bánh bao, rất không vui khi bị người theo sát.
Song khi cậu nhìn thấy bóng dáng cách đó không xa, An Thanh cảm thấy mình hơi hoa mắt rồi, rõ ràng là thấy Nam Thần.
An Thanh kích động chạy tới, chạy được một nửa mới nhớ tới Nam Thần đã cự tuyệt cậu rồi, bước chân lập tức chậm lại, ủ rũ đi qua.
Nam Thần tới cứu cậu. Đáng ra An Thanh nên vui mừng mới phải, nhưng trên thực tế lại không có. Ngược lại An Thanh cảm thấy Nam Thần đang đùa giỡn với cậu, rõ ràng đã từ chối cậu, vậy mà lại đến trêu chọc cậu, có hành động làm cho cậu hiểu lầm.
An Thanh mắt lạnh nhìn hai người. Nam Thần nhận ra An Thanh đã xuất hiện, lập
//
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com – – Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –