Nam thần và mèo của anh ấy

Chương 92


Đọc truyện Nam thần và mèo của anh ấy – Chương 92:

Chương 91: Bầu bạn.
 
“Gameshow gì?”
 
“Yêu đương.”

 
Nguyễn Nhuyễn: “……” Chớp chớp mắt, cô nhìn về phía Lục Ly hỏi: “Một tháng sau?”
 
“Ừ.” Lục Ly dừng một chút nói: “Trong một tháng này, anh sẽ giải quyết tất cả mọi chuyện, sẽ không để cho em chịu bất kỳ ủy khuất nào, tin tưởng anh chứ?”
 
Nguyễn Nhuyễn bật cười, cong cong môi nói: “Anh không lo lắng fans của anh thương tâm sao?”
 
“Ừ lo lắng.” Lục Ly nhìn cô, cười nhẹ nói: “Nhưng anh sợ nhất fan trước mặt anh này thương tâm.”
 
Nguyễn Nhuyễn: “……” Liếc nhìn Lục Ly một cái, cô lại không cự tuyệt, “Được rồi, vậy một tháng sau cùng tham gia chương trình thôi.”
 
Cô nghĩ nghĩ nói: “Trần Diễm là bạn học trước kia của anh sao?”
 
“Ừ, lần trước cậu ta nói muốn gặp em, kết quả đêm đó em liền đi rồi.” Lục Ly vươn tay xoa xoa tóc cô, trêu ghẹo: “Có phải sợ nhìn thấy Trần Diễm không?”
 

Nguyễn Nhuyễn nghẹn nghẹn, có chút cạn lời: “Sợ cái gì?”
 
Cô cũng không quen Trần Diễm mà, sợ thế nào chứ, chẳng qua lúc đó đúng lúc phải bắt lấy thời cơ thôi.
 
“Anh không hỏi những nghệ sĩ nào tham gia sao?”
 
“Không.” Lục Ly hơi ngừng nói: “Anh chỉ biết là, anh muốn tham gia cùng em.”
 
Nguyễn Nhuyễn cong cong môi, ngửa đầu nhìn anh: “Ừm.”
 
Tham gia liền tham gia, hình như cũng không có gì đáng lo lắng.
 
Hai người nhìn nhau cười, việc này qua đi không mấy ngày, Nguyễn Nhuyễn liền cùng Lục Ly thuận lợi vào đoàn phim, chuẩn bị quay phim.
 
Cùng ngày khởi động máy, tất cả mọi người lần đầu tiên nhìn thấy nữ chính của bộ phim truyền hình cổ trang này, tuy rằng vẫn luôn biết có một người như vậy tồn tại, nhưng đến khi tận mắt nhìn thấy, mọi người vẫn cảm thấy có chút khó có thể tin.
 
Sao lại chọn một người mới đảm đương nữ chính chứ, hơn nữa còn cùng diễn với Lục Ly, có bao nhiêu may mắn chứ.
 
Đề tài của phim truyền hình là về tiên hiệp, là một cuốn tiểu thuyết khá hot được Cố Y viết cải biên lại.
 
Cốt truyện không có thay đổi gì lớn, cho dù quay thành phim truyền hình, cũng là Cố Y làm biên kịch, cho nên đối với bộ phim này mà nói khá an toàn, cũng làm cho mọi người chờ mong.
 
Mọi người đều hy vọng cốt truyện cải biến không nên quá lớn, cũng hy vọng tuyển chọn nam nữ chính tốt một chút.
 
Đạo diễn là một người chuyên môn quay phim truyền hình, Trương đạo.
 
Nguyễn Nhuyễn ở bên trong đóng vai Vân Thư, mà tên bộ phim này đã là Vân Quyển Vân Thư (mây cuộn mây bay).
 
Cùng ngày làm nghi thức khởi động máy, có không ít phóng viên đến hiện trường phỏng vấn, lúc nhìn đến nữ chính, tất cả mọi người chấn kinh rồi.
 
Người mới? Nữ diễn viên chưa bao giờ nhìn thấy? Nam chính là Lục Ly?
 
Mấy tin tức này, ban đầu đều cực kỳ bảo mật, cho dù có tiếng gió truyền ra, mọi người cũng không quá tin tưởng.
 
Dù sao Lục Ly đã bao lâu chưa quay phim truyền hình, huống chi là một bộ tiểu thuyết cải biên lại, ban đầu tất cả đều được đồn đãi trên mạng, nhưng các fans võng hữu đều nói không có khả năng.
 
Cho đến khi  tận mắt nhìn thấy.
 
Nghi thức khởi động máy cử hành thuận lợi,sau đó, các phóng viên cũng tìm đúng thời cơ đi phỏng vấn đạo diễn cùng một số diễn viên, liên quan tới tin tức của Lục Ly, mọi người đều không muốn bỏ qua.
 
Phóng viên một: “Trương đạo chào ngài, có thể nhận phỏng vấn không?”
 
Trương đạo cười, nhìn Lục Ly đứng bên cạnh: “Không thành vấn đề.”
 

“Xin hỏi hạ Trương đạo có ý kiến gì với bộ phim truyền hình này không?”
 
Trương đạo mỉm cười: “Còn chưa quay đâu, hiện giờ giá trị chờ mong rất cao, cũng rất thích kịch bản.”
 
“Thuận tiện hỏi Lục Ly, vì sao độ nhiên muốn quay phim cổ trang?”
 
Lục Ly ừ một tiếng, ngước mắt nhìn về phía phóng viên trước mắt: “Đột nhiên muốn quay thôi.”
 
Phóng viên: “……”
 
“Trương đạo có thể giới thiệu nữ chính của bộ phim này cho chúng tôi không, hình như là người mới sao?”
 
Trương đạo nhướng mày, liếc nhìn Nguyễn Nhuyễn nói: “Nguyễn Nhuyễn, không hẳn là người mới, từng quay một bộ phim, kỹ thuật diễn không tồi, mấy người có thể chờ mong.”
 
Ánh mắt phóng viên sáng lên, trong nháy mắt dời ống kính tới Nguyễn Nhuyễn.
 
Nguyễn Nhuyễn cong cong môi, khóe miệng khẽ giương lên đối mặt với ống kính.
 
Lần này phỏng vấn, không có chuyện gì về Nguyễn Nhuyễn, chủ yếu cũng không quen thuộc, sau khi phóng viên tùy tiện hỏi hai vấn đề, Lục Ly liền lên tiếng cắt đứt.
 
Rồi sau đó Trương đạo cũng nói, cần phải đi chuẩn bị.
 
Cho nên phỏng vấn nghi thức khởi động máy, cũng kết thúc như vậy.
 
Nguyễn Nhuyễn đi theo sau Lục Ly cùng đi vào bên trong.
 
Nơi bọn họ quay là nơi rất nhiều phim truyền hình cùng phim điện ảnh lấy cảnh, nơi này, rất nhiều phim cổ trang đều tụ tập quay ở đây.
 
“Vừa rồi khẩn trương không?”
 
Nguyễn Nhuyễn a một tiếng, gật đầu: “Khẩn trương.”
 
Lục Ly cười khẽ, “Về sau đối mặt với phóng viên, lúc nói chuyện đừng run.”
 
Nguyễn Nhuyễn: “……” Cô là lần đầu tiên đấy, sao có thể không khẩn trương không run.
 
Nhìn Lục Ly, Nguyễn Nhuyễn cười đồng ý: “Em đã biết.”
 
Lục Ly nhẹ ừ: “Không có việc gì, phóng viên nếu không lễ phép, em cũng có thể không lễ phép lại.”
 
Nghe vậy, Nguyễn Nhuyễn cho anh một ánh mắt xem thường: “Sao được chứ, vạn nhất phông viên viết em không xem ai ra gì thì biết làm sao giờ?”
 
Lục Ly bật cười, cong cong môi: “Sẽ không.”
 
Nguyễn Nhuyễn ừ hừ một tiếng.
 
Trương đạo ở phía trước đi tới, sau khi nghe đôi tình nhân nói chuyện, ho nhẹ nói: “Đợi lát nữa trên mạng chắc sẽ có không ít bất đồng, Nguyễn Nhuyễn bên này đợi lát nữa cần phải nói rõ chút.”
 
Nguyễn Nhuyễn ừm một tiếng: “Tôi đã biết.”
 
“Người đại diện của em không tới sao?”
 
“Chị Thẩm Tích có chút việc, chắc lát nữa mới đến.”
 
“Ừ không sao, chúng ta đi chụp ảnh tạo hình trước.”
 
“Được.”
 
Đoàn người vào phim trường, Nguyễn Nhuyễn mới vừa đi vào đã bị đẩy đi hóa trang thay quần áo, tốc độ của Trương đạo rất nhanh, hắn muốn buổi sáng cùng buổi chiều liền chụp xong mấy tấm ảnh tạo hình của diễn viên, định làm tuyên truyền.
 
Còn quay phim truyền hình, ngày mai mới chính thức bắt đầu.
 
*
 
Ảnh tạo hình còn chưa có, các võng hữu lại bởi vì tin tức mới nhất làm cho sợ ngây người.
 

Không bao lâu, đề tài phim mới Lục Ly quay liền xông thẳng lên bảng hot search, cùng với tin tức của Nguyễn Nhuyễn, toàn bộ đều chiếm bá không ít vị trí trên hot search.
 
Tất cả mọi người vô cùng kinh ngạc, vì sao Nguyễn Nhuyễn có thể làm nữ chính, còn được diễn chung với Lục Ly.
 
Tin nóng Weibo vừa ra, các võng hữu liền tích cực bình luận ở phía dưới.
 
【 Ông trời ơi, Lục Ly quay phim cổ trang? Còn là thể loại tiên hiệp??? Diễn vai nam chính cấm dục, siêu cấp chờ mong!!!! 】
 
【 Lục Ly chắc chắn có thể đảm đương được vai nam chính, dù sao kỹ thuật diễn bày ra đó, nhưng cũng có chút tò mò vì sao sẽ nhận bộ phim này, chẳng lẽ là thích bộ tiểu thuyết này sao. Nhưng tôi có một nghi vấn, nữ chính từ đâu ra vậy? Một người mới sao, hay là một lão diễn viên tôi không biết? 】
 
【 Nữ chính là ai? Nguyễn Nhuyễn sao? Tôi vừa rồi xem một kênh phát Weibo của phóng viên nào đó, nghe nói là học cùng trường với Lục Ly, trước đó còn từng quay một bộ phim điện ảnh, kỹ thuật diễn không tồi? 】
 
【 Thật ra nữ chính rất đáng yêu đấy chứ, rất phù hợp với nhân vật bên trong tiểu thuyết, cười rộ lên lộ hai má lúm đồng tiền, rất có sức cuốn hút, nhưng kỹ thuật diễn cần nghiên cứu, hy vọng đừng quá làm người thất vọng, dù sao đây là phim truyền hình của Lục Ly, tôi nhất định phải xem. 】
 
【 Như lầu trên, hiện giờ không phát biểu đánh giá nữ chính, chỉ hy vọng cô ấy có thể diễn tốt, đừng làm cho nhiều fans mong đợi bộ phim này thất vọng. Cố lên. 】
 

 
Gần như tất cả mọi người đều đang thảo luận về Nguyễn Nhuyễn cùng Lục Ly, hai người mấy ngày này, định trước sẽ bị võng hữu đánh giá từ đầu tới đuôi một phen.
 
Mà bởi vì sau khi lộ tên Nguyễn Nhuyễn ra, có không ít bạn học ở Học Viện Điện Ảnh quen biết cô cũng theo dõi.
 
Lúc Thẩm Tích đến, Nguyễn Nhuyễn vừa hóa trang ra, vừa đi ra, mọi người liền cảm giác không tệ, Vân Thư trong Vân Quyển Vân Thư, nên như vậy, hoạt bát, cũng có thể an tĩnh.
 
Khí chất trên người Nguyễn Nhuyễn rất sạch sẽ, mặc dù không cao, nhưng lại không nói lên lời, chắc bởi vì là người mới, trên người còn giữ được đặc chất mà người mới có.
 
Trương đạo hài lòng gật gật đầu, bày tỏ nói: “Không tệ không tệ.”
 
Nguyễn Nhuyễn bật cười, cong cong môi, cúi đầu đi đến bên kia.
 
Lục Ly đúng lúc ngẩng đầu, lúc nhìn đến Nguyễn Nhuyễn, trong mắt thoáng qua một tia kinh diễm.
 
Không thể không nói, Nguyễn Nhuyễn thật sự thích hợp với quần áo màu lam nhạt, nhìn qua làm người thoải mái, hơn nữa còn làm tôn lên làn da trắng rất nhiều.
 
Hai má đánh hồng, Nguyễn Nhuyễn liếm liếm môi, bị Lục Ly nhìn có chút xấu hổ, cô ho nhẹ, kéo suy nghĩ của Lục Ly lại.
 
Lục Ly cười cười, khen cô: “Không tồi.”
 
“Ừm.”
 
Chuyện giữa hai người, cũng chỉ có Trương đạo cùng Cố Y biết, cho nên ở đoàn phim vẫn không dám có hành động quá mức lớn mật thân mật hay là ái muội.
 
Thẩm Tích cùng Trần Bân ở một bên ho nhẹ: “Nguyễn Nhuyễn, đợi lát nữa đăng một Weibo đi.”
 
Nguyễn Nhuyễn ngẩn ra, nhận lấy di động của Thẩm Tích đưa qua nhìn, trên Weibo cơ bản đều là tin tức của mình, cô trầm ngâm một lát, gật gật đầu nói: “Vâng, em đã biết, đợi lát nữa sẽ đăng lên.”
 
“Ừm, lát nữa chụp ảnh tạo hình liền đăng lên, em đi hỏi Trương đạo có thể đăng một tấm không.”
 
“Vâng.” Nguyễn Nhuyễn đồng ý.
 
Thẩm Tích nói một ít chuyện với cô, Trương đạo liền kêu hai người qua chụp ảnh tạo hình.
 
Ảnh tạo hình chụp rất nhanh, chụp ảnh một người cùng với hai người, một người tốc độ rất nhanh, cảm giác với ống kính của Nguyễn Nhuyễn không tệ, chụp hiểu quả rất tuyệt, cho đến khi chụp ảnh chung của cả hai.
 
Nhiếp ảnh gia nhìn về phía hai người nói: “Thân mật một chút.”
 
Nguyễn Nhuyễn: “……”
 
Lục Ly nhướng mày, cong cong khóe môi nói: “Được.”
 
Thân mật một chút đúng không, cầu mà không được.
 
Ban đầu là Nguyễn Nhuyễn cưỡng chế yêu cầu, Lục Ly ở phim trường không thể dựa vào mình quá gần, Lục Ly vẫn luôn đứng đắn.

 
Nhiếp ảnh gia: “Đúng, cứ như vậy, nhìn vào nhau.”
 
Nguyễn Nhuyễn: “……”
 
Ngước mắt đối mắt với Lục Ly, hô hấp anh tới trên mặt, có chút ngứa, cũng không biết nghĩ tới cái gì, mặt bắt đầu đỏ lên.
 
Lục Ly khẽ cười, nhiếp ảnh gia vừa lúc bắt lấy ống kính, chụp.
 
Hai mươi phút sau, rốt cục cũng hoàn thành chụp ảnh tạo hình.
 
Nguyễn Nhuyễn thở dài một hơi, thật là mệt mỏi.
 
“Được rồi đấy.” Nhiếp ảnh gia nhìn về phía Nguyễn Nhuyễn cùng Lục Ly nói: “Muốn xem không?”
 
Nguyễn Nhuyễn gật gật đầu, đi qua nhiếp ảnh gia bên kia.
 
Lúc nhìn đến ảnh chụp của mình cùng Lục Ly, có chút kinh ngạc, thật sự rất đẹp.
 
Cô nhìn bản thân bên trong, ảnh chụp chung với Lục Ly, trong mắt Nguyễn Nhuyễn thoáng qua ý cười.
 
Hai bọn họ chụp, thật hòa hợp.
 
Ngay cả nhiếp ảnh gia cũng ở một bên nói liên tục: “Tôi trước giờ chưa bao giờ chụp ảnh tạo hình mà có cảm giác với nhân vật chính như vậy, hai người có phải trước kia xem không ít kịch bản không, rất ăn ý, hơn nữa ánh mắt không tồi.”
 
Lục Ly cười nhẹ: “Đúng vậy, trước kia thử qua rất nhiều lần.”
 
Nguyễn Nhuyễn: “……”
 
Trương đạo một bên ho khan hai tiếng nói: “Chỉnh sửa nhanh chút, buổi tối phải đăng lên.”
 
“Không thành vấn đề.”
 
Nguyễn Nhuyễn nhìn nhau với Lục Ly, Trương đạo nói: “Hai người hôm nay có thể nghỉ ngơi rồi đấy, đợi lát nữa các diễn viên khác chụp ảnh tạo hình xong, buổi sáng 8 giờ ngày mai, chính thức quay.”
 
Sau khi nói xong, Trương đạo nhìn về phía Nguyễn Nhuyễn nói: “Ở khách sạn, Nguyễn Nhuyễn đồ của cô đã lấy tới chưa?”
 
“Chưa, tôi sáng mai sẽ chạy tới.”
 
“Được rồi.”
 
*
 
Nguyễn Nhuyễn cùng Lục Ly không ở phim trường thêm.
 
Bởi vì bên này có rất nhiều phóng viên, cho nên hai người không đi cùng nhau, mà là một trước một sau, xe Trần Bân ở phía trước, Nguyễn Nhuyễn cùng Thẩm Tích đi theo phía sau.
 
“Trên mạng có rất nhiều ngôn luận không tốt lắm, đừng xem đấy biết không?”
 
Nguyễn Nhuyễn suy nghĩ giây lát, đáp: “Không có khả năng không xem, nhưng em cũng không quá để ý.”
 
Thẩm Tích nghẹn nghẹn, cũng cảm thấy cô nói có đạo lý.
 
“Vậy thì được rồi, không cần để ý võng hữu nói, dù sao hiện giờ ai cũng không biết thực lực của em thế nào, đợi lát nữa đăng một Weibo, giới thiệu bản thân mình một chút, sau đó buổi tối official weibo đã đăng ảnh tạo hình lên, chia sẻ chút là được.” Thẩm Tích nói chút chuyện với cô.
 
Nguyễn Nhuyễn gật gật đầu đáp lời: “Em biết rồi.”
 
“Em theo dõi Lục Ly không?”
 
“Weibo mới thì chưa.”
 
Thẩm Tích cười: “Đợi lát nữa thì theo dõi, chị đoán Lục Ly cũng sẽ theo dõi lại đấy, cho nên trên cơ bản cũng không cần chứng thực thế nào, mọi người cũng biết em là Nguyễn Nhuyễn bản chính.” Dừng một chút, Thẩm Tích nói: “Hiện tại trên mạng đã xuất hiện không ít Nguyễn Nhuyễn bản lậu.”
 
Nguyễn Nhuyễn: “……”
 
Chớp chớp mắt, cô cười nói: “Bắt chước sao?”
 
“Đúng vậy.”
 
Nguyễn Nhuyễn bật cười, nhịn không được nói: “Trước kia, luôn nhìn thấy các Weibo của nghệ sĩ khác đủ loại bắt chước, không nghĩ tới có một ngày em cũng có, cũng may em đã sớm viết tên Weibo của mình.”
 
Thẩm Tích cười: “Tên Weibo của em cũng không có ai đụng hàng đâu.”
 
Nguyễn Nhuyễn nghẹn nghẹn, trong nháy mắt cảm thấy tim nhói lên.
 
Cô thấy tên Weibo của mình rất đáng yêu đấy, chủ yếu là do tên Nguyễn Nhuyễn này đã có người dùng, sau đó Nguyễn Nhuyễn thử rất nhiều cái, đều nói đã tồn tại người sử dụng.

 
Cuối cùng cô bất đắc dĩ, chỉ có thể viết tên tài khoản Wechat của mình.
 
Nguyễn Nhuyễn siêu manh liền biến thành tên Weibo mới của Nguyễn Nhuyễn, lúc Thẩm Tích ở biết đến, dùng ánh mắt thâm ý khác đánh giá Nguyễn Nhuyễn hồi lâu, mới tiếp thu cái tên Weibo này.
 
Thẩm Tích cười, hỏi cô: “Đợi lát nữa đổi xe ở đâu?”
 
“Không biết, Lục Ly chưa nói đâu.” Nguyễn Nhuyễn quay đầu lại nhìn hỏi: “Phía sau còn có paparazzi đuổi theo sao?”
 
“Không có, paparazzi đều ở phía trước, xem nhẹ chiếc xe này của chúng ta.”
 
Nguyễn Nhuyễn bật cười, cong cong môi nói: “Làm đại minh tinh cũng thật mệt.”
 
“Lục Ly mệt, nhưng đồng thời paparazzi đều không đào được tin tức gì của cậu ấy, cho dù có, cũng chưa lộ ra đã bị đè xuống rồi.” Thẩm Tích nói, đột nhiên nghĩ đến một chuyện: “Đúng rồi, bạn học trước kia của em chạy trốn đấy, bắt được chưa?”
 
Về chuyện của Nguyễn Nhuyễn, sau này cô cũng nói cho Thẩm Tích, chủ yếu vẫn sợ đến lúc đó bị lộ ra ánh sáng không có năng lực ứng đối.
 
Cùng thương lượng một chút.
 
Thẩm Tích cũng coi như có cái hiểu biết về Tư Đồ Nguyệt.
 
Nguyễn Nhuyễn gật gật đầu đáp: “Bắt được rồi, lúc xuất cảnh.”
 
Ngay tại mấy ngày trước, Nguyễn Nhuyễn cùng Lục Ly còn đi cục cảnh sát một chuyến, nhưng lúc này đây  hai người đều vô cùng điệu thấp, không bị kẻ nào phát hiện.
 
Hứa Minh bị phán hình, còn Tư Đồ Nguyệt, nghe nói Tư Đồ gia chuẩn bị cứu người, nhưng không có kết quả, Lục Ly bên này đang không ngừng tạo áp lực, cho nên không có gì ngoài ý muốn, cũng sẽ bị phạt.
 
Chẳng qua chuyện kế tiếp, Nguyễn Nhuyễn liền không biết.
 
Lục Ly cùng Trần Bân đều giữ kín tất cả mọi chuyện, mà Nguyễn Nhuyễn, cũng không cần lo lắng quá nhiều.
 
“Khi nào mở phiên toà biết không?”
 
“Không rõ lắm, Lục Ly nói em đừng động.”
 
Thẩm Tích dừng một chút, ghé mắt liếc nhìn cô một cái nói: “Lục Ly thật sự rất tốt với em.”
 
Nguyễn Nhuyễn bật cười, cong cong môi nói: “Chị không phải là người thứ nhất nói em như vậy.”
 
Thật ra sở dĩ Lục Ly làm như vậy, đơn giản là không muốn tiểu bạch thỏ mình thay đổi, hy vọng Nguyễn Nhuyễn vẫn luôn như vậy tiến lên, không phải nói vẫn luôn ngây thơ, mà là vẫn duy trì được nét đáng quý thiện lương mình có được.
 
Mặc dù nói biết tất cả mọi chuyện cũng sẽ không có thay đổi quá lớn, nhưng Lục Ly cũng không hy vọng Nguyễn Nhuyễn biết những chuyện xấu xa trong cái vòng giải trí này.
 
Từ đoàn phim bên kia lái xe về nhà có chút lâu, giữa đường Nguyễn Nhuyễn liền đổi xe.
 
Cô cùng Lục Ly cùng nhau về nhà, Thẩm Tích cùng Trần Bân một chiếc xe.
 
Vừa lên xe Nguyễn Nhuyễn liền mệt rã rời, cùng Lục Ly nói nói mấy câu, liền điều chỉnh ghế dựa một chút, đã ngủ.
 
Lúc tỉnh lại, đã về đến nhà.
 
Lục Ly đang chuẩn bị muốn ôm cô về, Nguyễn Nhuyễn liền mở mắt nhìn anh.
 
“Anh chuẩn bị ôm em sao?”
 
“Ừ.”
 
Nguyễn Nhuyễn cười, giang hai tay cho Lục Ly nói: “Phải ôm kiểu công chúa đấy.”
 
Lục Ly cong cong môi, trực tiếp ôm cô lên, đáp: “Vậy thì ôm công chúa.”
 
Ý cười trên mặt Nguyễn Nhuyễn rõ ràng, ngửa đầu hôn hôn Lục Ly, cười nhẹ nói: “Lục Ly.”
 
“Ừ?”
 
“Phim truyền hình lần này của chúng ta, sẽ quay rất thuận lợi nhỉ?”
 
“Đương nhiên.”
 
Lục Ly ôm cô trầm ổn đi vào nhà.
 
“Đợi lát nữa đăng Weibo sao?”
 
“Ừ, anh muốn theo dõi lẫn nhau không?”
 
Lục Ly cười khẽ, hôn hôn khóe môi cô nói: “Anh muốn cài đặt em thành đặc biệt chú ý.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.