Nam thần và mèo của anh ấy

Chương 19


Đọc truyện Nam thần và mèo của anh ấy – Chương 19:

Chương 19: Nhiệm vụ thứ mười một.
 
# Lục Ly lần đầu công khai yêu cầu kén vợ kén chồng #
 
# Lục Ly rất cưng chiều mèo #

 
# Lục Ly đạt giải thưởng nam chính xuất sắc nhất ở lễ trao giải Kim Ngưu, danh xứng với thực #
 
# Bàn về nam thần toàn năng Lục Ly cưng chiều #
 
# Lục Ly lần đầu nói về đề tài bạn gái #
 

 
Lễ trao giải còn chưa kết thúc, những đề tài này trực tiếp nhảy lên bảng hot search.
 
Năm hạng đầu tiên, đều là về đề tài của Lục Ly, lực lượng kêu gọi như vậy, ở trong giới giải trí rất hiếm thấy.
 
Hết thảy nhũng điều này cũng là vì nhiều năm như vậy, rất nhiều fans từ lúc bắt đầu thích anh, đều đã kết hôn sinh con, nhưng nhiều năm qua, chỉ có Lục Ly, vẫn không có tai tiếng không tốt gì, cũng chưa từng truyền ra tin anh từng có đối tượng lui tới.
 

Nói Lục Ly sủng fans, cũng là sự thật.
 
Rất nhiều fans từ lúc ban đầu, Lục Ly vẫn luôn nhớ rõ.
 

 
Trên mạng độ hot cực cao, cơ hồ đều là những tin của Lục Ly, bị đẩy lên các bảng hot search của tất cả trang web.
 
Mà liên quan đến giải thưởng này, cũng có rất nhiều người lặp đi lặp lại phát lên,bọn họ đều nhất nhất bày tỏ, muốn trở thành con mèo của Lục Ly.
 
Ít nhất, chính miệng của Lục Ly nói thích con mèo.
 
Nguyễn Nhuyễn dưới sân khấu, cho đến khi Lục Ly trở về chỗ ngồi, bị anh ôm lên người, cũng chưa phục hồi tinh thần lại.
 
Cô cảm thấy, lời của Lục Ly, không phải nói với mèo, mà là nói với chính mình.
 
Muốn che lại trái tim đang đập nhanh, nhưng thử rất lâu, cũng không che được, tim đập như sấm, vẫn như cũ mà đập.
 
Nguyễn Nhuyễn nhìn Lục Ly đang ôm mình, tay anh rất đẹp, khớp xương rõ ràng, thon dài trăng nõn, lúc trước khi bản thân là người, lúc làm fans, Nguyễn Nhuyễn còn nhớ, trên màn hình điện thoại cô có một bức ảnh, chính là tay Lục Ly.
 
Lúc đó ánh mặt trời rơi trên người anh, anh đúng lúc cầm cốc chuẩn bị uống nước, bức ảnh kia, quá mức ôn nhu.
 
Ngón tay thon dài, tô điểm thêm ở bên viền cốc, môi đè dọc theo mép cốc, độ cong nho nhỏ.
 
Cô lúc này đang nghĩ về bức ảnh kia, mới bừng tỉnh, Lục Ly thật sự, mỗi một chút, cũng vô cùng ưu tú, làm lòng người động không dứt.
 
Cô thích Lục Ly, cũng là bởi vì như thế.
 
Lục Ly đối với Nguyễn Nhuyễn mà nói, là một người nghệ sĩ thiêng liêng bất khả xâm phạm.
 
Người còn lại, có khả năng fans sẽ suy nghĩ chủ quan, nhưng Lục Ly sẽ không.
 
Trên người anh sạch sẽ, không trộn lẫn tạp chất gì, giống như một tờ giấy trắng, sạch sẽ trắng như tuyết, ánh mắt đầu tiên nhìn đến, liền có thể hấp dẫn người.
 
Lễ trao giải vẫn còn tiếp tục, chỉ là về sau, lực chú ý của Nguyễn Nhuyễn vẫn chưa dời đi, trong đầu vẫn luôn không ngừng vang lên câu nói kia của Lục Ly.
 
Anh thích chính mình, thích mình là con mèo này, cho nên nguyện ý cưng chiều chính mình.
 
Nguyễn Nhuyễn cúi đầu, ở trong lòng bàn tay Lục Ly cọ cọ.
 
“Meo.” Cô nhỏ giọng kêu một tiếng, mở to đôi mắt nhìn về phía Lục Ly.
 
Lục Ly cười khẽ, duỗi tay xoa xoa đầu cô. thấp giọng hỏi: “Làm sao vậy?”
 
Nguyễn Nhuyễn tiếp tục kêu, không ngừng kêu.
 
Lúc muốn gần gũi với Lục Ly, cô chỉ muốn kêu tên Lục Ly.
 
Tất cả hành động của một người một mèo, đều lọt vào trong tầm mắt của mọi người trên mạng.
 
Sau khi lễ trao giải kết thúc, Lục Ly đưa mèo cho Trần Bân, đi ra ngoài, một đám phóng viên đứng ở cửa, nhìn thấy Lục Ly đi ra, tất cả đều vây quanh lại, giơ microphone trước mặt Lục Ly, hỏi lời nói của anh vừa nãy ở lễ trao giải.
 
Phóng viên: “Lục Ly lời nói của anh lúc nãy ở lễ trao giải, là thật vậy sao?”
 
Lục Ly mỉm cười: “Đương nhiên.”
 
“Cho nên anh thật sự rất thích mèo?”
 
“Rất thích.”
 
“Một lần nữa đạt được giải nam chính xuất sắc nhất, có cảm giác gì khác không?”
 
“Cảm giác đương nhiên là không giống nhau, dù sao người nhận phần thưởng cũng khác nhau.”

 
“Tất cả mọi người đều nói muốn trở thành mèo của anh, xin hỏi anh nuôi mấy con mèo?”
 
“Một con.”
 
“Về sau có còn cân nhắc nuôi những con mèo khác không?”
 
“Không biết.” Anh không chút do dự trả lời.
 
Phóng viên sửng sốt, tiếp tục hỏi: “Vì sao?”
 
Nghe vậy, Lục Ly hơi giật mình, nhìn về phía Trần Bân đứng cách đó không xa, lại cười nói: “Mèo có một con là đủ rồi, cưng chiều của tôi cũng không nhiều, chỉ có thể nuôi một con mèo.”
 
Phía sau vẫn còn tiếp tục phỏng vấn, Lục Ly liền bị phóng viên quấn lấy, ít nhất phải mất mấy chục phút trả lời vấn đề, mới được thả ra.
 
*
 
Vừa lên xe, Nguyễn Nhuyễn ngồi ở phía sau liền bò tới bên Lục Ly, nằm trên đùi anh.
 
Trần Bân cầm cầm điện thoại di động, ở trước mặt nhìn, nhíu mày một cái nhìn Lục Ly nói: “Lúc nãy nói như vậy, không có vấn đề sao?”
 
Lục Ly ừ một tiếng: “Không có việc gì.”
 
Trần Bân hiểu rõ, gật gật đầu nói: “Chúc mừng.”
 
Lục Ly cười cười, “Cảm ơn.”
 
Hai người là bạn bè hợp tác nhiều năm như vậy, hết thảy lời nói, đều không nói cũng có thể hiểu.
 
Trần Bân lái xe, Trần Minh Vũ đang ngồi lướt Weibo, đột nhiên cậu ta a một tiếng, hô: “Lục Ly ca, trên mạng có rất nhiều hot search về anh, anh xem một chút đi.”
 
Lục Ly đáp: “Được.”
 
Anh cúi đầu lấy điện thoại ra, nhìn.
 
Nguyễn Nhuyễn cũng từ trên đùi Lục Ly bò lên, ngồi ở một bên, ý đồ muốn nhìn nội dung trong điện thoại anh.
 
Phải biết rằng, cô lâu lắm rồi vẫn không có chơi điện thoại.
 
Đối với điện thoại, xa cách khá lâu.
 
Lục Ly nhìn tư thế của cô, có chút kinh ngạc: “Mày muốn xem điện thoại?”
 
Nguyễn Nhuyễn còn chưa trả lời, Trần Bân lái xe phía trước liền buột miệng thốt ra: “Chắc là cảm thấy tò mò, tôi tối nay có hỏi mấy nghệ sĩ nuôi mèo, đều nói mèo đối với mọi chuyện đều rất tò mò, tôi thấy mèo của cậu chắc cũng như vậy, thấy điện thoại liền muốn nhìn một chút.”
 
Nguyễn Nhuyễn đối Trần Bân, bày tỏ cảm ơn.
 
Bởi vì sau khi Trần Bân nói xong, Lục Ly liền không hỏi lại Nguyễn Nhuyễn, ngược lại hạ thấp tay, để cho Nguyễn Nhuyễn có thể nhìn đến, bắt đầu lướt Weibo.
 
Trên Weibo, đề tài liên quan đến Lục Ly, vô cùng nóng.
 
Lục Ly lướt bảng hot search xem một chút, Trần Bân nhắc nhở nói: “Cậu tối nay đăng một cái Weibo đi.”
 
“Ừ.”
 
Sau khi nhận giải thưởng, Lục Ly đều sẽ phát lên Weibo, đây là thói quen.
 
Ngoài cửa xe bóng đêm dày đặc, cả thành phố đều tiến vào thời điểm nghỉ ngơi, người đi ra ngoài làm việc, lúc này đại đa số đều đã về nhà, lên mạng xem tin giải trí.
 
Lục Ly hạ kính xe, mặc cho gió thổi vào.
 
Lại lần nữa cúi đầu nhìn điện thoại, đột nhiên, mắt Nguyễn Nhuyễn sáng lên, nhìn về thứ trên màn hình.
 
Là ảnh chụp lúc Lục Ly cùng Lâm Chân Chân đi lên sân khấu, được fans hâm mộ chụp hình, đăng lên mạng, hơn nữa phụ đề còn nói: “Hai người thật sự rất xứng đôi, đột nhiên hy vọng xì căng đan trước kia là thật.”
 
Phía dưới không ít người CP cặp này cũng lên tiếng.
 
“Ngao ngao ngao, đúng vậy, tiểu tỷ tỷ lớn lên cũng xinh đẹp, kỹ thuật diễn xuất cũng tốt, hai người tuổi tác cũng tương đương, vừa vặn lớn hơn hai tuổi, rất thích hợp đấy.”
 
“Không nói, tôi ủng hộ CP này.”
 
“Đêm nay Lục Ly thật sự rất thân sĩ*, còn cho tiểu tỷ tỷ khoác tay, trời ạ, phải biết rằng trước đây cho tới bây giờ Lục Ly đều chưa từng có hành động như vậy, tôi cảm thấy trong này nhất định có mờ ám.”
 
*Lịch sự.
 
“Đúng, hơn nữa đối với vấn đề của người chủ trì, Lục Ly cũng lần đầu tiên trả lời, tôi cảm thấy hai người này chắc chắn đang ở bên nhau.”
 
“Tôi cảm thấy chớ nói bậy bạ, đây chẳng qua chỉ là vấn đề lễ phép, dù sao Lâm Chân Chân cũng ở bên kia chờ Lục Ly, Lục Ly xấu hổ khi đi trước, dù sao tôi chỉ tin tưởng lời nói Lục Ly, anh ấy nói còn độc thân, vậy thì thật sự là độc thân.”
 

 
Nhiệt độ trên Weibo càng ngày càng cao, không ít fans đều ở phía dưới sôi nổi nhắn lại.
 
Đảng CP cùng fans tin chắc Lục Ly không có bạn gái, cũng không nháo lên bao nhiêu.

 
Nguyễn Nhuyễn xem, cũng cảm thấy hai người này xứng đôi.
 
Cô ủy khuất nhìn Lục Ly, lúc đối mặt với tầm mắt Lục Ly, Nguyễn Nhuyễn trầm mặc một hồi, yên lặng đi phía sau ngồi, nằm ở trên cửa sổ, nhìn cảnh sắc bên ngoài.
 
Không biết tại sao, lúc vừa nghe thấy Lục Ly xứng đôi với ai, cô liền đau lòng.
 
“Cô cảm thấy tại sao cô lại đau lòng?”
 
“Không biết.” Nguyễn Nhuyễn lúc này cũng không so đo hệ thống đột nhiên lên tiếng.
 
Hệ thống nghẹn nghẹn, bất đắc dĩ nói: “Luôn có một lý do không vui không phải sao?”
 
“Ừ, ta không thích Lục Ly cùng những cô gái khác đứng chung một chỗ.”
 
“Hệ thống nghẹn lời: “Nhưng Lục Ly vẫn phải tìm bạn gái.”
 
Nguyễn Nhuyễn: “……” Suy nghĩ thật lâu sau, Nguyễn Nhuyễn mới nhỏ giọng nói: “Có thể… Không tìm.”
 
Trong giới giải trí, nghệ sĩ kết hôn không nhiều, không phải sao.
 
Cô cảm thấy, không có ai xứng với nam thần của mình.
 
Hệ thống cảm nhận được cảm xúc của cô, chỉ có thể nhẹ giọng an ủi Nguyễn Nhuyễn.
 
“Đừng nghĩ nhiều, nói không chừng cũng là giả.”
 
Nguyễn Nhuyễn giải thích: “Bạn bè trong vòng nói rất đúng.”
 
“A?”
 
Nguyễn Nhuyễn từng chút từng chút nhớ lại nói: “Trước kia ở lễ trao giải, Lục Ly không có thân sĩ như vậy, còn để cho người khác khoác tay, trước kia chẳng qua là tỏ ý để cho những nghệ sĩ nữ khác đi trước.”
 
Cô nói, khẳng định nói: “Lần này, chắc chắn có chút không giống, coi như không phải là bạn gái, cũng khẳng định là có thiện cảm, hơn nữa bọn họ còn cùng diễn một bộ phim.”
 
Càng nói, Nguyễn Nhuyễn cảm thấy mình càng khó vượt qua.
 
Nghĩ như vậy, thật giống như Lục Ly cùng nữ nghệ sĩ đó, thật sự có khả năng phát triển.
 
Cô thở dài, nói với hệ thống: “Mi trước đừng nói chuyện, cho ta yên lặng chút.”
 
Hệ thống: “…… Được rồi.”
 
*
 
Lục Ly nhận ra Nguyễn Nhuyễn mất hứng đầu tiên.
 
Chẳng qua lúc ấy không nghĩ nhiều.
 
Lục Ly nhìn di động thật lâu sau, mới đặt điện thoại ở một bên, duỗi tay xoa xoa ấn đường.
 
“Lục Ly ca.”
 
“Ừ?” Lục Ly híp mắt trả lời Trần Minh Vũ, “Làm sao vậy?”
 
Trần Minh Vũ còn đang nhìn điện thoại, trả lời: “Fans của anh cùng fans của Lâm Chân Chân đang nháo lên.”
 
Nghe vậy, Lục Ly tay xoa huyệt Thái Dương dừng lại, mở to mắt, nhìn về phía Trần Minh Vũ: “Nháo cái gì?”
 
Trần Minh Vũ nhớ tới nội dung trên điện thoại nói: “Tất cả mọi người đều nói anh cùng Lâm Chân Chân ở bên nhau, rất có cảm giác CP, sau đó fans của anh liền nói không có, nói fans của Lâm Chân Chân đang rang nóng tin lên.”
 
Lục Ly nghe, ừ một tiếng sau đó không đáp lại.
 
Nguyễn Nhuyễn ở một bên duỗi dài lỗ tai nghe, nhìn Lục Ly không trả lời, cảm thấy chính mình càng khổ sở.
 
Có phải hay không Lục Ly, không giải thích, liền đồng nghĩa quả thật là như vậy?
 
Cô một mình nằm ghé trên cửa sổ xe, suy nghĩ miên man.
 
Cảnh sắc bên ngoài xẹt qua đáy mắt, bên ngoài còn có không ít người đi dạo, vừa lúc thời tiết cuối mùa xuân, xuân ý kéo đai, gió đêm nhẹ thổi.
 
Làm người cảm thấy thoải mái.
 
Nguyễn Nhuyễn cũng được gió thổi, cảm thấy thoải mái không thôi.
 
Cô trở thành mèo con, cũng đã một khoảng thời gian.
 
Nghĩ nghĩ, Nguyễn Nhuyễn hỏi hệ thống: “Nhiệm vụ của ta đêm nay xem như hoàn thành chứ?”
 
“Ừ, hoàn thành, cô vừa đạt dược năm điểm.”

 
Số điểm của nhiệm vụ, cuối cùng cũng an ủi đến Nguyễn Nhuyễn một chút.
 

 
Trần Bân tiếp tục lái xe, Nguyễn Nhuyễn suy nghĩ, bất tri bất giác liền ngủ.
 
Xe dừng trước nhà Lục Ly, Lục Ly ôm mèo xuống xe, sau khi nói với Trần Bân cùng Trần Minh Vũ, liền ôm mèo về nhà.
 
Một giấc này của Nguyễn Nhuyễn, trực tiếp ngủ đến sáng sớm hôm sau.
 
Tia nắng ban mai nhàn nhạt, cô lắc lắc đuôi mình, ở trên sofa mềm mại tỉnh lại, trong phòng, ánh nắng chiếu vào.
 
Nguyễn Nhuyễn nhảy xuống ghế sofa, đi tới giường.
 
Lục Ly còn đang ngủ say, Nguyễn Nhuyễn nhìn chằm chằm Lục Ly một hồi, không nhịn được vươn móng vuốt đạp đạp bụng của anh.
 
Ai bảo anh, muốn có tai tiếng với những nữ nghệ sĩ khác.
 
Hừ.
 
Nguyễn Nhuyễn bày tỏ, coi như là fans chân ái, cô thật sự rất tức giận.
 
Anh tại sao phải làm cho mọi người phải hiểu lầm, càng nghĩ Nguyễn Nhuyễn càng cảm thấy tức giận, ở trên bụng Lục Ly, giẫm lung tung, đong đưa.
 
Lục Ly bị móng vuốt mèo đạp đánh thức, nhập nhèm mở mắt, nhìn thấy mèo con ở trên bụng mình đi tới đi lui, Lục Ly nhíu nhíu mày, ừ một tiếng: “Tỉnh?”
 
Nguyễn Nhuyễn nghe, không giống như thường ngày, kêu một tiếng liền phản ứng Lục Ly.
 
Chỉ ngạo kiều lắc đuôi đưa lưng về phía Lục Ly, đi đến bên kia.
 
Lục Ly nhìn, cong cong môi, duỗi tay nhéo nhéo tai Nguyễn Nhuyễn: “Tính khí nhỏ muốn nháo với ta sao?”
 
Nguyễn Nhuyễn không lên tiếng, giãy giụa muốn né tránh tay Lục Ly.
 
Cô cũng có tính khí.
 
“Hừ.” Phe phẩy cái đuôi, Nguyễn Nhuyễn tránh thoát tay Lục Ly, nhảy xuống giường đi ra ngoài.
 
Lục Ly nhìn, thật thấp cười một tiếng, vén chăn thức dậy rửa mặt.
 
Công việc của Lục Ly hôm nay, đại khái chính là xem kịch bản ngày hôm qua.
 
Trần Bân rất sớm liền tới, ở dưới tầng bận rộn.
 
Sau khi nhìn thấy Nguyễn Nhuyễn, chủ động chào hỏi Nguyễn Nhuyễn.
 
“Con mèo nhỏ rốt cuộc dậy rồi.”
 
Nguyễn Nhuyễn hướng Trần Bân kêu một tiếng: “Meo.”
 
Trần Bân nhìn, cười: “Thật đáng yêu.”
 
Anh ôm mèo con, ngồi ở trên ghế sofa, trêu chọc Nguyễn Nhuyễn.
 
Lúc Lục Ly từ trên tầng đi xuống nhìn thấy cảnh, Trần Bân đang chơi đùa mèo nhà mình rất vui sướng.
 
Nhướng mày, Lục Ly đến gần bọn họ, “Mèo nguyện ý cho anh ôm?”
 
Trần Bân a một tiếng, gật đầu: “Nguyện ý.”
 
Nghe vậy, Lục Ly hơi híp mắt nhìn Nguyễn Nhuyễn, nhìn chốc lát, mới cười nhẹ, nắm lỗ tai Nguyễn Nhuyễn hỏi: “Đang giận ta? Hử?”
 
Nguyễn Nhuyễn lớn tiếng Meo, còn đưa móng vuốt về phía Lục Ly, vẻ mặt hung thần ác sát.
 
Đương nhiên tức giận.
 
Cô ở dưới đáy lòng nói, sao có thể không tức giận.
 
Lục Ly nhìn hành động của cô, thấp giọng hỏi: “Tới nói cho ta nghe, tức giận cái gì?”
 
Nguyễn Nhuyễn: “…” Cô không thể nói chuyện, làm sao có thể nói cho anh.
 
Trần Bân ở một bên nhìn bật cười: “Mèo của cậu lại không thể nói chuyện, chẳng lẽ cậu còn xem mèo của mình là người?”
 
Nghe vậy, Lục Ly nhướng mày, cong môi không có trả lời vấn đề của Lục Ly.
 
Anh có đôi khi, thật đúng có một loại ảo giác, cảm thấy con mèo lưu lạc được mình nuôi này, khả năng có tư duy của con người.
 
Nguyễn Nhuyễn tiếp tục ngạo kiều.
 
Chính là không muốn phản ứng Lục Ly.
 
Lục Ly trêu đùa cô hồi lâu, mới đứng dậy đi làm bữa sáng cho cô.
 
“Muốn ăn cái gì?”
 
Nguyễn Nhuyễn thật ra muốn ăn sữa bò cùng bánh quy, nhưng lần trước lúc đi bệnh viện, bác sĩ nói không thể cho mèo ăn quá nhiều đường sữa, cho nên chính cô cũng khắc chế không ăn.
 
Lúc này Lục Ly vừa hỏi, hai mắt cô tỏa sáng nhìn Lục Ly.
 
Cô muốn ăn bánh quy, trực tiếp nhảy xuống ghế sofa, Nguyễn Nhuyễn hướng phòng bếp đi đến, dưới sự trợ giúp của Lục Ly, bò lên trên tủ, Nguyễn Nhuyễn vươn móng vuốt, cào cào một bịch bánh quy to.
 
Lục Ly có chút kinh ngạc, “Muốn ăn bánh quy này?”
 
“Meo.” Cô tỏ vẻ, chính là cái này.
 

Lục Ly bật cười, cố ý trêu đùa cô nói: “Mày trước nói với ta, còn tức giận ta sao?”
 
Nguyễn Nhuyễn: “……”
 
“Không nói, buổi sáng liền không thể ăn cái này.”
 
Nguyễn Nhuyễn: “……” Khi nào, nam thần của chính mình, lại trở nên ấu trĩ như thế?
 
Cô kiên trì như cũ không nói lời nào.
 
Lục Ly hỏi một lúc, Nguyễn Nhuyễn cũng không trả lời, cho đến khi Lục Ly làm bộ muốn đem bánh quy thả lại chỗ cũ, Nguyễn Nhuyễn mới kêu một tiếng.
 
Lục Ly giơ giơ mi, khóe môi mỉm cười nhìn cô: “Cho nên đây là không tức giận ta nữa?”
 
“Meo.” Mỹ thực ở trước mặt, cô cũng không phải một con mèo có cốt khí.
 
Lục Ly cười cười, “Tốt, vậy cho mày ăn.”
 
Nguyễn Nhuyễn quyết định, sau khi ăn xong lại tiếp tục tức giận.
 
Dù sao, bây giờ bụng có chút đói.
 
Ăn xong bữa sáng Lục Ly làm, Nguyễn Nhuyễn liền tìm một góc tiếp tục ngồi, không tới gần Lục Ly bên kia.
 
Lục Ly vừa ăn bữa sáng liền nói chuyện với Trần Bân.
 
“Tối qua đã đăng Weibo chưa?”
 
“Chưa.”
 
Trần Bân nghẹn nghẹn, có chút bất đắc dĩ nói: “Tối hôm qua quên mất?”
 
“Ừ.” Lục Ly cũng không giải thích, tối hôm qua về nhà tắm rửa xong liền ngủ rồi.
 
Trần Bân cũng không so đo điểm này.
 
“Nếu không đợi lát nữa cũng khoan đã đăng lên.”
 
“A?” Lục Ly hơi ngừng lại, hơi kinh ngạc nhìn anh ta: “Nói thế nào, không phải anh lúc trước muốn tôi đăng sao?”
 
“Không phải.” Trần Bân mím môi nói: “Cậu không biết fans của cậu gần đây vẫn luôn tìm cậu muốn phúc lợi của fans sao?”
 
Lục Ly:”…” Anh đương nhiên biết.
 
Từ khi phúc lợi của một ngàn vạn fans bắt đầu, mỗi một năm Lục Ly cũng chưa từng rơi xuống.
 
Hiện tại, số lượng fans của Lục Ly đã có tám ngàn vạn, fans đang rất tích cực cần nhiều chút điểm phúc lợi.
 
Trước kia, đăng ảnh tự chụp, cũng có video ngắn, cũng có ca khúc cùng vũ đạo, rất nhiều thứ đều đã làm.
 
Lúc này đây, nói thật, Lục Ly cũng cảm thấy có chút đau đầu.
 
Dù sao, anh vẫn chưa nghĩ ra nên tặng phúc lợi gì cho fans mới được.
 
“Nếu không cậu phát sóng trực tiếp đi.”
 
Nghe vậy, Lục Ly kinh ngạc nhìn về phía Trần Bân, kinh ngạc nói: “ Anh nói cái gì?”
 
Trần Bân cười cười, không thèm để ý nói: “Phát sóng trực tiếp, cậu tài nghệ nhiều như vậy, tùy tiện phát sóng trực tiếp cũng có thể cho fans không ít phúc lợi, fans sở dĩ muốn phúc lợi, chủ yếu vẫn là muốn nhìn đến gương mặt này của cậu.”
 
Điểm này là sự thật, ai lại không muốn mỗi ngày đều nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của nam thần nhà mình đâu.
 
Nghe vậy, Lục Ly suy nghĩ một lát nói: “Phát sóng trực tiếp có thể.”
 
Trần Bân vẫy vẫy tay: “Ừ ừ, cậu đợi lát nữa lên Weibo nói tám giờ buổi tối sẽ phát trực tiếp, khẳng định có rất nhiều fans chờ đợi tới xem.”
 
Lục Ly suy nghĩ, cảm thấy phương pháp này không tồi.
 
“Được, vậy thì phát trực tiếp đi.”
 
“Ừ ừ, bên phòng làm việc tôi cũng sẽ phát lên.”
 
Chuyện phát trực tiếp cứ như vậy đã định, Nguyễn Nhuyễn duỗi lỗ tai nghe, sau khi nghe xong, cũng cảm thấy cao hứng.
 
Cô chắc có thể ngồi ở bên cạnh nhìn Lục Ly phát sóng trực tiếp rồi.
 
“Cô đương nhiên có thể.” Hệ thống đột nhiên lên tiếng.
 
“A?” Nguyễn Nhuyễn kinh ngạc: “Mi sao lại ra rồi, có nhiệm vụ?”
 
“Ừ.”
 
“Là gì?”
 
Hệ thống thần bí nói: “Tuyệt đối là nhiệm vụ tốt.”
 
Nghe vậy, Nguyễn Nhuyễn luôn cảm thấy trong này có hố: “Nhiệm vụ gì tốt? ” Cô cố làm bình tỉnh hỏi.
 
“Một nhiệm vụ vô cùng vô cùng tốt.”
 
Nguyễn Nhuyễn không nói, a cười một tiếng: “Xin người đừng thừa nước đục thả câu, là nhiệm vụ gian khổ gì, mi mau nói đi.”
 
Hệ thống cười: “Đây chính là cô bảo tôi nói đấy nha.”
 
“Ừ.” Cô bình tĩnh đáp, ở trong lòng chuẩn bị tâm lý.
 
Hệ thống nhận cầu xin của cô, không chút mập mờ tuyên bố nhiệm vụ: “Nhiệm vụ mới là trong lúc Lục Ly phát sóng trực tiếp, cắn rách quần áo của hắn.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.