Đọc truyện Nam Thần! Nam Thần Anh Làm Rớt Một Bạn Trai Kìa! – Chương 53
Editor: Mike-kun
Sau khi bạn gái của Tương Du Tây Qua chụp chung với Tống Tử Kỳ, thì lại chụp riêng với Giới Mạt Mang Quả, Eggache, Tư Đại Mộc Mộc.
Cuối cùng còn khuyến khích mọi người cùng nhau chụp thêm mấy bức.
Rất nhanh Tống Tử Kỳ liền nhận được cái tag của bạn gái Tương Du Tây Qua trên Weibo.
Tương Du Nam Qua: Chụp chung với các nam thần nè ~(≧▽≦)/[email protected] Tương Du Tây Qua @ Giới Mạt Mang Quả @Eggache @ Tư Đại Mộc Mộc @ Gia Cát Tư Đồ.
Tuy rằng mấy người trong ảnh đều bị cô nàng dùng nét vẽ nguệch ngoạc che đi khuôn mặt, thế nhưng Tống Tử Kỳ chỉ vừa liếc qua một cái là thấy được chính mình.
Dù sao trong một đám trạch nam mập mạp này, cũng chỉ có dáng người thon dài cân xứng của cậu là đặc biệt.
Cho dù có che đi khuôn mặt, thì dáng người của cậu vẫn như cũ rất chói mắt, đặc biệt là cặp chân thon dài được chiếc quần ôm chặt.
Cùng so sánh với Tương Du Tây Qua, Tư Đại Mộc Mộc và mấy ông mập mạp bên cạnh, thì vóc dáng của cậu càng thêm thon dài.
Tống Tử Kỳ nhịn không được mà vỗ kính hối tiếc, cậu đúng là thiên sinh lệ chất nan tự khí mà……
▪︎ Thiên sinh lệ chất nan tự khí: trời sinh ra chất đẹp đẽ, khó có thể bỏ đi được.
Nhìn bức ảnh chụp chung này, Tương Du Tây Qua thở thật dài một cái: “Haizz, quả nhiên vẫn không nên chụp chung với Tư Đồ mà, dáng của tôi của bị ép thành năm năm rồi.
Đậu má, chân của tôi làm gì ngắn như vậy? Chân của tôi có bự như vậy sao?”
▪︎ Dáng người năm năm: đề cập đến tỷ lệ của cơ thể trên và dưới là 1: 1.
Giới Mạt Mang Quả ngay lập tức hướng hắn trào phúng: “Cậu vốn là tướng ngũ đoản rồi!”
Tương Du Tây Qua liền nhe răng nhếch miệng: “Cậu mới là tướng ngũ đoản á! Anh đây rõ ràng là người có dáng người tiêu chuẩn! Rõ ràng là cái tên Tư Đồ kia dáng người quá mức nghịch thiên! Tư Đồ! Chẳng lẽ dưới nách cậu tất cả đều là chân?!”
Khóe miếng Tống Tử Kỳ hơi co rút: “Ngại quá, tôi vẫn còn rốn nhá……”
“Vậy thì dưới rốn tất cả đều là chân! Đậu má! Quả nhiên không nên chụp chung với Tư Đồ mà!”
Tống Tử Kỳ ngại ngùng cười cười, không trả lời đề tài của Tương Du Tây Qua nữa.
Mà Tương Du Tây Qua tuy ngoài miệng nói là không muốn chụp chung với Tống Tử Kỳ, nhưng thân thể lại rất thành thật sáp lại gần Tống Tử Kỳ chụp mấy tấm, còn một bên chụp một bên phun tào: “Đm, quả nhiên vẫn không nên chụp chung với Tư Đồ mà, anh đây nào có xấu đến thế? Kể cả khi anh đây không bằng Ngô Ngạn Tổ, thì vẫn có hơi đẹp trai mà, sao vừa đứng bên cạnh Tư Đồ, liền bị ép thành xấu xí thế này?”
Giới Mạt Mang Quả lại mở ra hình thức trào phúng: “Không có so sánh thì không có tổn thương, điều này nói rõ cậu vốn là một tên xấu xí nha.”
Tương Du Tây Qua lập tức trợn trắng mắt: “Cậu cũng không khá hơn chút nào đâu, tên hói đầu ~”
“Tên béo chết tiệt!”
“Béo còn có thể giảm béo, còn trọc thì không cách cứu lại được đâu, ha ha, tên hói đầu, cậu vẫn nên nhận đi!”
Tống Tử Kỳ yên lặng nhìn em gái Bí Đỏ bên cạnh một cái, liền nhắc nhở Tương Du Tây Qua: “Bạn gái của cậu còn đang ở đây đây này, sao lại không kịp chờ cùng gian phu liếc mắt đưa tình thế kia?”
Giới Mạt Mang Quả ngay lập tức cười mắng ra tiếng: “Phi! Ai là gian phu của tên mập chết tiệt kia!”
Em gái Bí Đỏ hơi hơi mỉm cười: “Không sao, dù sao trước đây tôi cũng là fan CP của hai người họ mà……”
“Ai muốn thành CP với tên hói đầu chết tiệt kia!”
“Ai muốn thành CP với tên mập chết tiệt kia!”
Tống Tử Kỳ khẽ hừ một tiếng: “Hừ, liếc mắt đưa tình! Đôi cẩu nam nam!”
Tương Du Tây Qua cười hắc hắc, ôm lấy bả vai của Giới Mạt Mang Qua hướng Tống Tử Kỳ nói: “Cậu hâm mộ thì cũng đi tìm CP đi, giống như tôi này, tay trái bạn gay, tay phải em gái, quả thật chính là người chiến thắng nhân sinh nha!”
Tống Tử Kỳ nhìn Giới Mạt Mang Quả bên trái Tương Du Tây Qua, lại nhìn em gái Bí Đỏ bên phải hắn, liền yên lặng thở dài trong lòng một hơi, cậu cũng muốn đi tìm CP nha, vấn đề là người ta không đáp ứng đó……
Mấy người ở KTV chơi đến hơn nửa đêm.
Ban đầu Tống Tử Kỳ còn có chút không muốn buông thả bản thân nhưng sau khi bị Tương Du Tây Qua với Giới Mạt Mang Quả xúi giục thì cũng cầm microphone giải phóng chính mình.
Đắm chìm trong tiếng quỷ khóc sói gào của mình với bốn người kia, Tống Tử Kỳ thật sâu cảm khái, quả nhiên người làm quỷ súc thì làm cái gì cũng giống quỷ súc!
Cuối cùng mấy người kia càng chơi càng hăng, thậm chí Tương Du Tây Qua còn lôi kéo Giới Mạt Mang Quả nhảy lên sân khấu.
Dưới bầu không khí cổ động ở hiện trường, còn bị Tương Du Tây Qua xúi giục hơn nửa ngày, Tống Tử Kỳ uống vài vại bia có chút choáng váng liền buông thả bản thân, vây quanh giá đặt microphone múa cột.
Từ khi còn nhỏ, xương của Tống Tử Kỳ đã rất mềm, khi ấy thậm chí không cần phải luyện tập cậu còn có thể xoạc chân.
Huống chi là bây giờ, xương của cậu cũng không cứng như các nam sinh cùng lứa khác, bởi vậy tuy cậu chưa học khiêu vũ bao giờ.
Nhưng cậu có xem qua không ít phim truyền hình, dựa theo bộ dáng trong ấn tượng mà nhảy trong chốc lát, cũng rất giống mô giống dạng.
Tương Du Tây Qua và Giới Mạt Mang Quả uống đến choáng váng, ngay lập tức liền bắt đầu hét chói tai ồn ào, Eggache một bên cùng Tư Đại Mộc Mộc nhiệt liệt vỗ tay.
Có người xem ủng hộ, Tống Tử Kỳ nhảy càng hăng hơn, đến cuối cùng còn nhảy ra cả người đầy mồ hôi.
“Tư Đồ, cậu múa cột rất điêu luyện nha, học qua mấy năm rồi?” Tương Du Tây Qua nhìn bộ dáng của Tống Tử Kỳ rút khăn giấy lau mồ hôi, liền mở miệng trêu chọc.
“Tư Đồ, cậu không phải là đi bán nghệ ở quán bar đi?” Giới Mạt Mang Quả cũng cười lớn trêu chọc Tống Tử Kỳ.
Tống Tử Kỳ trợn trắng mắt: “Tôi không có học múa cột, học cái này làm gì, xương của tôi tương đối mềm thôi, từ khi nhỏ đã vậy rồi, tôi lúc nhỏ không cần luyện qua cũng có thể giạng chân.”
Con trai từ nhỏ đã thích đua đòi, nếu một thằng con trai có thể làm được điều mà những đứa khác không làm được, nhất định là sẽ dương dương đắc ý đi khoe khoang khắp nơi, Tống Tử Kỳ khi còn nhỏ cũng vậy.
Sau khi cậu học xoạc chân theo mấy người trong TV lại phát hiện mấy đứa nhóc khác không thể tùy ý làm giống cậu, liền mang theo tâm thái đi khoe khoang khắp nơi, cứ gặp người là lại xoạc chân…… Cho nên khi còn nhỏ cậu có không có ít quần mới bị làm bẩn, vì thế không ít lần cậu bị Tống mụ mụ nhéo lỗ tai giáo huấn.
“Xương mềm? Vậy cậu cúi người thử xem coi ngón tay có chạm được mặt đất hay không?” Tương Du Tây Qua một bên nói một bên cong lưng chính mình, kết quả eo của hắn chỉ mới ép đến một nửa là ép không nổi, ngón tay khó khăn lắm mới đụng được đầu gối của mình.
“Cậu vẫn là thôi đi, bụng lớn như vậy, nhất định là cong không nỗi đâu!” ngữ khí của Giới Mạt Mang Quả lạnh lạnh trêu chọc Tương Du Tây Qua một câu.
Tương Du Tây Qua mặt đỏ lên: “Cậu nói thì nhẹ nhàng quá ha! Có bản lĩnh thì tự cậu thử xem!”
“Thử thì thử! Ai sợ ai!”
Giới Mạt Mang Quả hừ một tiếng, nói xong liền vén tay áo lên, dùng sức ép eo xuống dưới.
Hắn so với Tương Du Tây Qua còn gầy hơn nhiều, cho nên động tác hạ eo xuống cũng không quá khó khăn, bất quá sau khi cong eo được một nửa là không cong nổi.
Ngay khi hắn dùng hết sức lực bú sữa mẹ mới vất vả lắm chạm được đầu ngón tay xuống sàn nhà, thì sau thắt lưng lại truyền đến một tiếng rắc.
“A…… Trật eo rồiiiii!”
Giới Mạt Mang Quả oa oa kêu to lên, vội vàng đỡ eo ngồi lại trên ghế sô pha.
“Ha ha ha ha Mang Quả cậu là tên ngu ngốc!”
Tương Du Tây Qua lập tức cười ha hả, cười cười kiểu gì mà lại bị sặc nước miếng của chính mình, liền lập tức phát ra một trận ho khan kinh thiên động địa.
Tống Tử Kỳ: “…… Các cậu là hai tên ngu ngốc!”
Tống Tử Kỳ một bên ghét bỏ Tương Du Tây Qua cùng Giới Mạt Mang Quả, một bên nhẹ nhàng cong eo xuống, sau đó nhẹ nhàng dùng bàn tay chạm vào mặt đất, hơn nữa còn là lòng bàn tay chạm vào.
Hai tên Tương Du Tây Qua và Giới Mạt Mang Quả đứng một bên xem đến tròng mắt cũng sắp trừng ra.
Tống Tử Kỳ không chỉ nhẹ nhàng để lòng bàn tay chạm vào mặt đất, mà còn đem bàn tay xoay ngược lại, nhẹ nhàng dùng mu bàn tay dán vào mặt đất một chút.
Sau khi làm xong một loạt các động tác này, cậu còn nhẹ nhàng ưỡn thẳng lưng, mặt không đỏ khí không suyễn.
“Tư Đồ, xương của cậu thật mềm nha,” Vẻ mặt Tương Du Tây Qua đầy vẻ xem thế là đủ rồi, hắn bỗng nhiên vỗ đùi, “Lại đây lại đây! Tư Đồ! Xoạc chân cho tôi xem một cái nào!”
Giới Mạt Mang Quả cũng bắt đầu xúi giục Tống Tử Kỳ: “Tư Đồ xoạc chân đi nào!”
Eggache cùng Tư Đại Mộc Mộc cũng xúi giục: “Tư Đồ! Xoạc chân đi!”
Đầu của Tống Tử Kỳ vốn dĩ vì uống rượu mà có chút choáng váng, lại bị bọn họ xúi giục, liền vén tay áo lên chống tay xuống đất, tách hai chân bắt đầu xoạc chân.
Tuy rằng đã rất lâu chưa thử qua, nhưng mà Tống Tử Kỳ vẫn cắn chặt răng, thành công xoạc ra hai chân.
“Đm! Tư Đồ cậu cũng quá trâu bò rồi!”
“Huấn luyện viên, tui cũng muốn xoạc chân nha!”
“Tư Đồ! Đưa tui trang bức đưa tui phi đi!”
▪︎ Nó là một câu ở trên mạng í nhưng chắc các bạn hiểu rồi ha????
Tống Tử Kỳ chậm rì rì đứng dậy, phủi phủi lòng bàn tay: “Hai cục xương già các cậu vẫn là nên tỉnh lại đi, coi chừng không cẩn thận một cái là bị trật eo đó.”
Tương Du Tây Qua lập tức giận bất bình nói: “Tôi già ở đâu nào? Tôi còn rất trẻ nhá! Cậu cho tôi là tên ngu ngốc Mang Quả sao!”
Sau khi nghe được lời nói của Tương Du Tây Qua, Giới Mạt Mang Quả liền lập tức trả lời một cách mỉa mai: “Cậu mới ngu á! Tên mập chết tiệt!”
“Tên hói đầu chết tiệt!”
“Tên mập chết tiệt!”
Tống Tử Kỳ:…… Lại liếc mắt đưa tình rồi!
Đôi cẩu nam nam này suốt ngày liếc mắt đưa tình!
Mấy người trong KTV chơi đùa đến hơn nửa đêm, thẳng cho đến khi rạng sáng mới đi về.
Thời điểm tách ra, vài người mới phát hiện Tống Tử Kỳ với Tương Du Tây Qua và Giới Mạt Mang Quả vậy mà ở cùng một cái khách sạn, mà Eggace cùng Tư Đại Mộc Mộc thì lại ở một căn khách sạn khác cách đó không xa.
Hơn nữa còn trùng hợp hơn chính là, phòng của Tống Tử Kỳ với Tương Du Tây Qua vậy mà còn ở cùng một tầng.
“Ha ha, thế mà lại trùng hợp ghê, tôi có mang một bộ bài nè, Tư Đồ, Mang Quả, tí nữa chúng ta cùng chơi đấu địa chủ đi!” Tương Du Tây Qua một tay ôm lấy bả vai của Tống Tử Kỳ, một tay ôm bả vai của Giới Mạt Mang Quả, cười ha ha nói.
Sau khi ở cửa khách sạn nói lời tạm biệt với Eggache và Tư Đại Mộc Mộc, ba người Tống Tử Kỳ liền kề vai sát cánh đi vào thang máy khách sạn.
“Bọn mình đi đến phòng ai đánh bài đây?”
“Phòng ai gần hơn thì đi phòng người đó.”
“Vậy phòng ai gần đây? Phòng của các cậu khá gần đúng không? Tư Đồ?”
“Vậy bọn mình sang phòng của Tư Đồ đánh bài đi.”
Sau khi ba người thỏa thuận xong, liền kề vai sát cánh hướng phòng Tống Tử Kỳ xuất phát.
“Ha ha! Đêm nay tôi sẽ cho các cậu quỳ xuống gọi tôi là ba ba để tôi ȶɦασ nè!”
“Tɦασ mẹ ba ba! Còn chưa biết là ai ŧɦασ ai nhé!”
▪︎ 草泥 thảo nê mã là một Internet meme tại Trung Quốc được sử dụng rộng rãi như một dạng biểu tượng nhằm phản đối, nghĩa đen là ȶɦασ mẹ mày.
“Hai người các cậu đã được định trước là phải ở dưới thân tôi rồi! Mau nằm dưới thân tôi đi! Đừng có giãy giụa!”
“Cậu mới là người nằm dưới thân tôi á!”
Ba người kề vai sát cánh đi đến cửa phòng của Tống Tử Kỳ, ngay khi Tống Tử Kỳ móc ra thẻ phòng chuẩn bị mở cửa, thì cửa phòng ở phía đối diện lại bỗng nhiên mở ra, một thanh niên mặc áo sơ mi trắng xuất hiện.
…… Đúng là Lương Bá Nhã đã lâu không gặp, trên người hắn mặc một kiện áo sơ mi trắng sạch sẽ, mặt mày không biết vì sao lại có phần thanh lãnh.
“Đêm nay tôi mà không làm chết các cậu……”
Cả người Tương Du Tây Qua đều treo trên người Tống Tử Kỳ và Giới Mạt Mang Quả.
Sau khi nghe được tiếng mở cửa thì liền xoay đầu lại nhìn, vừa thấy, cả người liền lập tức sửng sốt, hiển nhiên là đã bị diện mạo của Lương Bá Nhã chấn trụ, ngay cả lời trêu chọc cũng không nói ra được nữa.
Lương Bá Nhã nhàn nhạt nhìn Tống Tử Kỳ một cái, sau đó ánh mắt của hắn dừng trên người Tống Tử Kỳ một chút, nhưng rất nhanh lại dời đi.
Bàn tay cầm tấm thẻ phòng của Tống Tử Kỳ dừng lại, tấm thẻ mở cửa phòng kia liền lạch cạch một tiếng rớt xuống mặt đất.
“Tư Đồ cậu sao vậy?”
“Cho dù có thấy soái ca thì phản ứng cũng không cần kích động như vậy đâu, Tư Đồ.”
……
Ngay khi Tương Du Tây Qua cùng Giới Mạt Mang Quả trêu chọc Tống Tử Kỳ, thì Lương Bá Nhã đã xoay người rời đi.
Tống Tử Kỳ nhìn bóng dáng của Lương Bá Nhã rời đi, ánh mắt có chút ảm đạm.
Từ lần cuối cậu cùng Lương Bá Nhã gặp mặt, thì bọn họ đã rất lâu không gặp nhau, mà quan hệ của cậu cùng Lương Bá Nhã, lại trở về điểm bắt đầu …… Hình như còn lùi về sau một chút.
“Tư Đồ?”
“Tư Đồ!”
Tương Du Tây Qua gọi Tống Tử Kỳ vài lầm, mà Tống Tử Kỳ vẫn không phản ứng, sau khi hắn lại hô thêm hai lần nữa, Tống Tử Kỳ mới chậm rãi hồi phục tinh thần.
“Tư Đồ cậu làm sao vậy?”
Tống Tử Kỳ lắc lắc đầu, cậu khom lưng nhặt thẻ phòng lên, xoay người ra mở cửa.
“…… Không có gì.”
Tương Du Tây Qua mở miệng trêu chọc cậu: “Nhìn soái ca đến mắt trợn tròn hả?”
“Cậu biết anh đẹp trai vừa rồi à?”
Giới Mạt Mang Quả trợn tròn mắt với Tương Du Tây Qua: “Dùng đầu gối để nghĩ cũng có thể biết, quen biết sao lại không chào hỏi hả!”
Bàn tay của Tống Tử Kỳ đẩy cửa dừng lại, Tương Du Tây Qua và Giới Mạt Mang Quả đã gọi ID B trạm của cậu rất nhiều lần, mà sao Lương Bá Nhã vẫn không phản ứng một chút nào …… Là vì không phản ứng kịp sao?
Hay là vì, Lương Bá Nhã căn bản không biết cái tên này?
Cho dù toàn bộ B trạm đều biết cậu là fan não tàn của Bạch Y Tống Tửu …… Nhưng mà, chỉ có Bạch Y Tống Tửu là không biết.
Sau khi vào phòng, Tống Tử Kỳ liền có chút suy sụp, chẳng qua sau khi Tương Du Tây Qua móc một bộ bài joker từ trong ba lô ra, thì lực chú ý của cậu liền bị dời đi.
Bởi vì vẫn chưa tắm rửa, cho nên toàn thân ba người đều là mùi rượu, cũng không muốn ngồi trên giường, Tương Du Tây Qua liền đặt mông ngồi xuống sàn nhà, vén tay áo lên bắt đầu chia bài.
Tuy rằng Tống Tử Kỳ có chút ghét bỏ với việc trực tiếp ngồi trên sàn nhà, thế nhưng khi nhìn thấy Giới Mạt Mang Quả cũng dứt khoát ngồi lên sàn nhà, cậu cũng ngượng ngùng ra vẻ, vỗ vỗ mông ngồi xuống.
Tương Du Tây Qua một bên chia bài một bên hỏi: “Đánh bài ăn tiền không? Không ăn tiền thì không có ý tứ gì cả, đánh cược nhỏ là vui rồi, tới tới tới.”
Giới Mạt Mang Quả sờ sờ túi tiền: “Tôi không mang tiền, chỉ có tiền lẻ à.”
Tương Du Tây Qua cười ha ha: “Mấy xu thì mấy xu, ý tứ một chút là được rồi.”
Tống Tử Kỳ cũng sờ sờ túi tiền của mình, cậu hiện tại đã nghèo đến mức có thể nói là trứng chọi đá rồi, trên người cũng không có nhiều tiền, chỉ có mấy tờ một trăm cùng mấy đồng năm xu thôi, nhưng mà có thua toàn bộ tiền lẻ thì cũng đủ để chơi mấy ván.
…… Bất quá vận may của cậu cũng không kém đến vậy đi?
Nhưng mà sự thật chứng minh, FLAG là không thể lập bậy.
Tối nay không biết là thế quái nào, mà vận may của Tống Tử Kỳ quả thật đen như người Châu Phi, tay lần nào rút ra cũng được bài thối, đánh mấy ván liền thua mấy ván, một đường đen đến cùng, tiền lẻ trên người cũng mau chóng thua hết.
Tuy rằng trong túi đã không còn tiền lẻ, thế nhưng Tống Tử Kỳ thua đến đỏ mắt nhìn biểu tình đắc ý dào dạt của Tương Du Tây Qua và Giới Mạt Mang Quả, liền cắn răng lại một lần nữa gia nhập chiến cuộc.
Kết quả, cậu lại thua rồi.
“Ha ha ha ha, đưa tiền đi đưa tiền đi!” Tương Du Tây Qua vẻ mặt khoe khoang, chống nạnh cười to, vận may đêm nay của hắn đặc biệt tốt nha, bài nào bài nấy rút ra đều là bài đẹp, đánh vài ván đều là thắng nhiều thua ít, trước người đã có không ít tiền lẻ rồi.
Tống Tử Kỳ giả bộ sờ túi tiền, đáng thương hề hề nói: “…… Không có tiền.”
Tương Du Tây Qua lập tức không vui: “Ây ây, cậu tính chơi xấu à!”
Tống Tử Kỳ đáng thương hề hề nói: “Thật sự không có tiền mà, không tin thì tự cậu xem đi.”
Giới Mạt Mang Quả dừng một chút: “Nếu không…… Coi như?”
Tròng mắt nhỏ giọt của Tương Du Tây Qua vừa chuyển, liền bất chợt nghĩ ra ý tưởng: “Vậy cũng không được! Nếu không thì như vậy đi, cậu làm theo lời tôi nói! Đại mạo hiểm!”
Tống Tử Kỳ do dự một chút, nghĩ thầm Tương Du Tây Qua hẳn sẽ không để cậu làm ra chuyện quá phận gì đâu, liền gật gật đầu đáp ứng.
Thấy Tống Tử Kỳ gật đầu, Tương Du Tây Qua liền cười hắc hắc: “Vậy bây giờ cậu đi ra cửa, cường hôn người đầu tiên gặp được đi.”
Tống Tử Kỳ lập tức ngây dại: “…… A?”
“Ha ha,” Vẻ mặt của Tương Du Tây Qua tươi cười xấu xa, “Nghe không hiểu hẻ? Tôi muốn cậu cưỡng hôn ngươi đầu tiên gặp được sau khi ra cửa đó! Cưỡng hôn chính là hun hun nha, moah moah moah!”
Tống Tử Kỳ chắc chắn là không muốn rồi, cậu đang muốn thoái thác, thì lại bị một câu nói của Tương Du Tây Qua chặn lại: “Thân ái, có chơi là có chịu nha!”
Giới Mạt Mang Quả cũng gia nhập hàng ngũ xúi giục: “Đúng đúng, cậu thua là thua rồi, đừng có nghĩ chơi xấu nha! Đã không có tiền cược rồi, sau này còn muốn vui vẻ chơi đùa không?”
Tương Du Tây Qua và Giới Mạt Mang Quả mới nói có mấy câu mà đã khiến Tống Tử Kỳ không còn chỗ trốn, giống như cậu là cái tên tiểu nhân hèn hạ vô sỉ không giữ lời hứa tội ác tày trời vậy.
Tống Tử Kỳ giãy giụa nửa ngày, vẫn là chịu thua.
Cậu yên lặng đứng lên, yên lặng đi ra cửa, sau đó yên lặng đẩy cửa ra.
Mà Tương Du Tây Qua với Giới Mạt Mang Quả cũng đu sau mông cậu, vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa coi náo nhiệt.
Có lẽ thật sự là chuyện gì cũng có cực thịnh tất suy, cực suy tất thịnh.
▪︎ Cổ nhân giảng: “Vật cùng tắc biến”, “Vật cực tất phản”, “Cực thịnh tất suy”, ý nói một vật hoặc một sự việc khi đi đến điểm cực độ trong giới hạn thì sẽ phản đảo lại.
Đêm nay vận khí của Tống Tử Kỳ tại một phút này đạt tới đỉnh điểm —— cậu ở ngoài cửa gặp được Lương Bá Nhã đang chuẩn bị đẩy cửa trở về phòng.
———————–
Mike-kun: Khụ Khụ Khụ.
Các đồng chí, tui không làm là có lý do hết nha, mấy tháng qua tui đi làm thêm, 4h30 sáng đã dậy rồi, mà tối còn đi học thêm nữa, thực sự là không có thời gian đâu.
Nhưng mà không sao, tui đã nghĩ làm rồi, vì làm thêm kiểu này tui cũng không học được, vì thế bắt đầu từ bây giờ ra chương đều đều nha, mà cũng có thể ra chậm hơn vì lâu rồi tui chưa đụng ????.
▪︎ Ngô Ngạn Tổimg
-5/8/2020- Hoàn chương 53..