Nam Thần! Nam Thần Anh Làm Rớt Một Bạn Trai Kìa!

Chương 38


Đọc truyện Nam Thần! Nam Thần Anh Làm Rớt Một Bạn Trai Kìa! – Chương 38


Editor: Mike-kun
Buổi tối, trước khi đi ngủ, Tống Tử Kỳ lại nhận được tin nhắn thoại của Lương Bá Nhã, vẫn như cũ là câu nói “Ngủ ngon” ôn nhu.
Nghe được thanh âm ôn nhu của Lương Bá Nhã, lúc này Tống Tử Kỳ cảm thấy hoàn toàn thỏa mãn, thế nhưng trong lòng lại áy náy…… Quả nhiên, vẫn nên chọn thời gian để thẳng thắn đi?
Đầu Tống Tử Kỳ ngã trên giường, đem mặt chôn ở gối đầu, trong lòng bất an cùng xoắn xuýt, không lâu sau, cậu liền ngủ.
Hôm sau bởi vì không có khóa học, Tống Tử Kỳ lại đi đến cửa hàng thức ăn nhanh để làm thêm.
Tống Tử Kỳ cưỡi cừu con đi giao cơm hộp cả ngày, sau đó được chủ cửa hàng thức ăn nhanh cho ăn cơm chiều ở tiệm.

Tên nghèo Tống Tử Kỳ bấm tay tính toán, ở lại tiệm ăn cơm vừa lúc có thể tiết kiệm tiền cơm cho bữa kế tiếp, vì thế cậu liền vui vẻ quyết định ở lại cọ cơm.
Chủ cửa hàng thức ăn nhanh là người rất tốt, để Tống Tử Kỳ tự mình muốn ăn gì thì kẹp cái nấy.

Sau đó Tống Tử Kỳ yên lặng gắp một chén thịt rồi chọn một góc ngồi xổm ăn cơm.
Tống Tử Kỳ vui vui vẻ vẻ ăn trong chốc lát, liền nghe chủ cửa hàng thức ăn nhanh thở dài nói: “Thật ra ngay từ đầu bác đã không tính mở tiệm này rồi……”
Trong thời gian ngắn, Tống Tữ Kỳ không phản ứng kịp, sửng sốt một chút mới phản ứng lại: “Không mở? Tại sao? Không phải sinh ý trong tiệm khá tốt sao?”
Hôm nay cậu còn giao cơm hộp cả ngày, chạy lên chạy xuống chạy nhiều đến mức chân đều mềm, sinh ý tốt như vậy, tại sao lại không làm? Nếu nói sinh ý ế ẩm không làm thì đành vậy, nhưng hiện tại sinh ý của cửa hàng thức ăn nhanh lại tốt như thế, tại sao ông chủ lại không làm nữa?
Ông chủ cửa hàng thức ăn nhanh bất đắc dĩ cười cười, nói: “Sinh ý đúng là không tồi, bất quá con bác sang năm liền lên năm ba cao trung rồi, cháu cũng biết đây là thời điểm mấu chốt đi, cho nên bác và mẹ nó dự định về quê bồi nó thật tốt.”
Tống Tử Kỳ nuốt xuống miếng thịt trong miệng, gật gật đầu, nếu là như vậy, cậu hoàn toàn có thể lý giải, dù sao mà nói so với việc kiếm tiền, con cái khẳng định là quan trọng hơn……
Chẳng qua cứ như vậy mà nói, cậu lại phải lần nữa đi tìm công việc lâu dài để giải quyết sinh hoạt phí rồi.
Tưởng tượng đến cảnh lại phải lần nữa đâm đầu vào đại dương tin tức làm thêm, Tống Tử Kỳ lại cảm nhận được cảm giác “Bị nước bao phủ, không biết phải làm sao”.
Hơn nữa quan trọng nhất chính là, cậu rất thích công việc hiện tại này.

Tuy việc giao cơm hộp phải chạy lên chạy xuống, quả thật mệt đến gãy chân.


Bất quá so với những công việc làm thêm Tống Tử Kỳ đã làm qua mà nói, giao cơm hộp tuy rằng rất mệt, bất quá đơn thuần chỉ là công việc chân tay, không cần phải phiền não việc giao tiếp với người khác, đối với một tên trạch nam mà nói, Tống Tử Kỳ vẫn rất thích công việc làm thêm này.
Chẳng qua Tống Tử Kỳ không suy sụp được bao lâu, thì ông chủ cửa hàng thức ăn nhanh mở miệng nói: “Nhưng mà bác biết có một người bạn gần đây muốn tìm gia sư cho con, cháu muốn đi thử một lần không?”
Tống Tử Kỳ sửng sốt, gia sư?
Nếu như là dạy con nít, có lẽ cậu có thể…… thử một lần?
Nhưng mà chủ cửa hàng thức ăn nhanh rất nhanh liền chuyển đề tài: “Chẳng qua con của bạn bác đặc biệt bắt bẻ, nhà bọn họ đã đổi vài gia sư rồi, mấy gia sư trước đó thực ra cũng không có vấn đề gì, dạy học hình như cũng không tồi…… Thế nhưng bởi vì đứa trẻ không thích, cho nên về sau đều bị đuổi việc, làm lâu nhất cũng chưa đến một tháng, có người mới làm mấy ngày đã bị đuổi rồi.”
Tống Tử Kỳ nghe ông chủ cửa hàng thức ăn nhanh nói xong, nội tâm vừa mới nổi lên liền muốn lui lại, phiền vậy?
Hay là thôi đi……
Kể cả khi cậu có qua phỏng vấn, thì làm được mấy ngày đã bị đuổi đi là có ý gì?
“Chẳng qua tuy nhà bọn họ vô cùng kén chọn, nhưng tiền lương thật sự lại rất cao, so với những sinh viên làm gia sư khác thì cao hơn nhiều, cháu muốn đi thử một lần không?” Ông chủ cửa hàng thức ăn nhanh một bên nói, một bên móc ra tờ giấy nhỏ trong túi, trên tờ giấy viết lên một chuỗi số điện thoại, “Đây là phương thức liên hệ của bạn bác, nếu cháu muốn thử, thì gọi cho số điện thoại này…… Có lẽ cháu có thể thành công, bác coi trọng cháu đó.”
Tống Tử Kỳ do dự một chút, vẫn là nhận lấy tờ giấy nhỏ kia, tuy cậu cảm thấy cậu hẳn sẽ không đi phỏng vấn cái công việc tùy thời đều có khả năng bị đuổi, thế nhưng chuyện về sau ai cũng không nói chắc được.
Cơm nước xong xuôi, Tống Tử Kỳ cùng ông chủ cửa hàng thức ăn nhanh nói lời từ biệt, liền xoay người trở về ký túc xá.
Sau khi cạn kiệt sức lực làm video, Tống Tử Kỳ lại bắt đầu nằm ở trên giường tự hỏi nhân sinh, yên lặng tự hỏi nhân sinh được một lúc, cậu liền móc tờ giấy trong túi ra.
Nhìn dãy số điện thoại trên tờ giấy, Tống Tử Kỳ do dự tới do dự lui, di động cũng đã móc ra rồi, nhưng cuối cùng cậu vẫn đem tờ giấy nhét xuống gối đầu.
Tống Tử Kỳ tính tính lại tiền dư của mình, sau đó cậu phát hiện tiền trong card cộng thêm tiền mặt trong người còn không đủ để ăn cơm một tuần, mà cái cửa hàng thức ăn nhanh kia cuối tuần liền phải đóng cửa.

Nếu không tìm được biện pháp làm thêm khác, thì cậu thật sự lập tức phải sơn cùng thủy tận……
▪︎ Sơn cùng thủy tận: chỉ nơi cực xa xôi, không còn nơi nào xa hơn nữa.
Xem ra cậu nhất định phải cố gắng tìm một công việc mới rồi.

Tối hôm nay, Tống Tử Kỳ lại mơ một giấc mơ.

Ở trong mơ, cậu ăn mặc nữ trang, cởi bỏ từng món từng món trước mặt người không rõ mặt …… Tuy người đối diện hoàn toàn không thấy rõ mặt, nhưng không hiểu tại sao cậu lại khẳng định người đó chính là Lương Bá Nhã.
Tống Tử Kỳ cởi ra từng món từng món, cậu cũng không biết cậu đã cởi bao lâu, tổng cộng cởi bao nhiêu món, thế nhưng cậu vẫn luôn cởi luôn cởi, luôn cởi luôn cởi……
Cởi đến cái cuối cùng, Tống Tử Kỳ rốt cuộc cũng cởi xong cái váy trên người, mà Lương Bá Nhã không thấy rõ mặt cũng đã xoay người rời đi.
Trong mơ cậu duỗi tay, muốn bắt lấy góc áo nam thần, thế nhưng cậu duỗi tay ra mà cái gì cũng không bắt được.
Tống Tử Kỳ bị doạ tỉnh lại.
Cậu mở to mắt, nhìn đèn trên trần nhà, sau đó đột nhiên bò dậy tìm di động.
Tống Tử Kỳ ở trong danh sách liên hệ tìm được số của Lương Bá Nhã, sau đó bắt đầu run run móng vuốt đánh chữ —— thật xin lỗi, có một việc mình vẫn luôn gạt cậu, kỳ thật mình là con trai……
Chữ còn chưa đánh xong, dũng khí của Tống Tử Kỳ lại biến mất.
Cậu xóa từng chữ từng chữ mình vừa đánh ra, sau đó yên lặng mở Weibo.
Tống Tử Kỳ nhớ lại bài đăng Weibo gần đây của Lương Bá Nhã, cảm giác vừa vui vẻ lại vừa khổ sở, hết thảy những thứ phát sinh gần đây đối với cậu mà nói tựa như là một giấc mơ……
Tống Tử Kỳ ném di động xuống, từ trên giường bò dậy, giống như ngày thường đi đánh răng rửa mặt, rửa mặt xong, cậu liền yên lặng đi học.
Đần độn học xong khóa học một ngày, Tống Tử Kỳ trở lại ký túc xá lấy ra di động, phát hiện không lâu trước đó, Lương Bá Nhã mới gửi tin nhắn thoại cho cậu.
“Ngày hôm qua, cậu có vui không?”
Tống Tử Kỳ yên lặng viết chữ: Rất vui, cảm ơn, đồ ăn rất ngon, bộ phim cũng rất hay.
Vài phút sau, Lương Bá Nhã trả lời, vẫn như cũ là tin nhắn thoại: “Lần sau nếu có cơ hội, chúng ta cùng nhau đi nữa đi?”
Nghe thanh âm ôn nhu mà trầm thấp của Lương Bá Nhã, Tống Tử Kỳ do dự thật lâu, mới hồi phục “Được”.
Lần sau?
Thật sự còn có lần sau sao?
…… Nếu cậu thẳng thắn, thật sự sẽ còn lần tiếp theo sao?
Một phút sau, Tống Tử Kỳ lại nhận được tin nhắn thoại của Lương Bá Nhã.

“Tuần sau Z đại có tổ chức lễ hội ẩm thực, cậu có muốn đến tham quan không?”
Z đại tổ chức lệ hội ẩm thực?
Tống Tử Kỳ nhớ tới, trước đây cậu có nghe nói Z đại thường xuyên tổ chức các loại hoạt động, nào là lễ hội nữ sinh, lễ hội nam sinh, lễ hội ẩm thực mỹ, linh tinh gì đó…… Về phần lễ hội ẩm thực của Z đại, cậu cũng đã nghe qua, một năm tổ chức một lần, không ít sinh viên G đại nghe danh mà đến.
Tống Tử Kỳ do dự trong chốc lát, một tuần, hẳn là đủ để cậu chuẩn bị tốt tâm lý thẳng thắn đi ……
Lúc này đây, cậu thật sự không thể rút lui nữa rồi.
Tống Tử Kỳ yên lặng cấu bắp đùi một cái, sau đó cậu bình tĩnh trả lời: lễ hội ẩm thực của Z đại có phải có rất nhiều đồ ăn ngon không ~ được thôi được thôi ~o(≧v≦)o~~
Sau một phút, Lương Bá Nhã lại trả lời bằng tin nhắn thoại: “Vậy tuần sau gặp ^_^”
Tống Tử Kỳ run run móng vuốt trả lời: Tuần sau gặp.
Do dự một chút, Tống Tử Kỳ lại đánh một câu —— “Đến lúc đó mình có một chuyện rất quan trọng muốn nói với cậu.”
Sau một lát, Lương Bá Nhã cười khẽ trả lời: “Chuyện quan trọng gì vậy, hiện tại không thể nói sao?”
Tống Tử Kỳ cắn môi dưới trả lời: Chuyện rất quan trọng rất quan trọng, hiện tại còn chưa thể nói…… Bất quá tuần sau mình nhất định sẽ nói với cậu.
Rất nhanh, Tống Tử Kỳ lại nhận được một tin nhắn thoại, thanh âm Lương Bá Nhã ôn nhu mà trầm thấp: “Được, tôi sẽ chờ.”
Tống Tử Kỳ nghe thanh âm từ tính của Lương Bá Nhã, nhất thời khuôn mặt lại yếu mềm.
Một tuần rất nhanh liền trôi qua, đảo mắt một cái liền tới buổi tối trước ngày lễ hội ẩm thực của Z đại.
Một tuần này, Tống Tử Kỳ vẫn luôn chuẩn bị tâm lý, tuy cậu vẫn không có dũng khí để tưởng tượng đến cảnh một khi Lương Bá Nhã biết chân tướng sẽ như thế nào, nhưng cậu vẫn hạ quyết tâm phải thẳng thắn với Lương Bá Nhã.
Tối nay, Tống Tử Kỳ lại nhận được tin nhắn thoại Wechat của Lương Bá Nhã.
Thanh âm Lương Bá Nhã thập phần ôn nhu: “Ngày mai chính là lễ hội mỹ thực của Z đại, cậu hẳn còn nhớ đi?”
Tống Tử Kỳ run run móng vuốt gõ chữ trả lời: Tất nhiên còn nhớ rồi, nam thần ngày mai gặp QAQ
Nhưng vào lúc này, tiếng chuông di động của Tống Tử Kỳ bỗng nhiên vang lên, ID người gọi biểu thị số điện thoại đến từ Lương Bá Nhã.
▪︎ Dịch vụ ID người gọi là dịch vụ tự động quay số đến và hiển thị số đó trên màn hình hiển thị của điện thoại.

Bạn có thể biết trước số điện thoại của người gọi.
Trái tim Tống Tử Kỳ tức khắc bang bang loạn nhảy dựng lên, cậu thấp thỏm tiếp nhận điện thoại, rất nhanh, thanh âm ôn nhu mà trầm thấp của Lương Bá Nhã liền vang lên: “Tôi còn nhớ rõ cậu đã nói, ngày mai cậu có một chuyện rất quan trọng muốn nói với tôi ……”
Tống Tử Kỳ trầm mặc không dám hé răng, đầu điện thoại bên kia chỉ có tiếng hít thở không yên của cậu.
“Cổ họng của cậu vẫn không thoải mái à?” Thanh âm Lương Bá Nhã ôn nhu.

Tống Tử Kỳ đè nén cổ họng, phát ra một tiếng “Ừm” nhẹ nhàng.
“Nghỉ ngơi thật tốt, chỉ là tôi rất mong có thể nghe được thanh âm của cậu ……” Lương Bá Nhã nhẹ nhàng cười, mang theo khí lưu nhỏ khiến người tê dại.
“…… Cũng thực chờ mong chuyện quan trọng mà cậu muốn nói với tôi, như vậy, ngày mai gặp…… Còn có, ngủ ngon.”
Tống Tử Kỳ trầm mặc trong chốc lát, thì nhận được một tin nhắn từ Lương Bá Nhã ——
Ngày mai gặp, ngủ ngon.
Tối đó, tự nhiên Tống Tử Kỳ trằn trọc, không ngủ được.
Lăn qua lộn lại vài tiếng đồng hồ, lúc này Tống Tử Kỳ mới cầm lấy di động bên gối mở ra Weibo.
Cậu để ý tới người duy nhất trong danh sách follow của cậu, không lâu trước đó vùa mới đăng một cái Weibo ——
Bạch Y Tống Tửu: Ngày mai gặp ^_^
Có lẽ với người qua đường, ý vị không rõ trong bình luận Weibo được share hơn mười vạn kia quả thật không thể hiểu được, nhưng mà đối với fan của Bạch Y Tống Tửu mà nói, Weibo này có ý nghĩa phi thường sâu sắc.
Bạch Y Thiêm Tửu: Bạch Y nam thần vậy mà lại đăng kaomoji kìa! Đây thật sự là lần đầu tiên đó! Thế quái nào?! Chẳng lẽ cách mạng của nam thần sắp thành công rồi? Tuy rằng có chút thương tâm, thế nhưng vẫn chúc nam thần có thể viên mãn QAQ
▪︎ Kaomoji (颜 文字; nghĩa đen là “văn tự hình mặt”) là phiên bản tiếng Nhật của một biểu tượng cảm xúc, mang ý nghĩa là được viết và đọc theo chiều ngang.
Bạch Y Hát Tửu: Không biết là vì cái gì, thế nhưng tui vẫn có cảm giác như có mùi vị luyến ái xuyên qua màn hình ập vào mặt tui, nam thần nhất định phải hạnh phúc nha!
Bạch Y Tát Tửu: Bị tú ân ái +1 thuận tiện nói nếu bạn gái nam thần cũng có follow Weibo nam thần, như vậy cô nhất định có thể nhìn thấy bình luận của bọn tui đi? Tuy không biết cô là ai, nhưng mà nếu đã may mắn được nam thần thích, cô nhất đinh không được phụ anh ấy!
Bạch Y Bát Tửu: Có bản lĩnh thì buông ra nam thần cho tui tới QAQ! Không được cô phụ anh ấy +1! Cô nếu dám phụ anh ấy, mấy chục vạn fan bạn gái chúng tui nhất định sẽ không bỏ qua cho cô!
……
Tống Tử Kỳ lật vài tờ bình luận, bỗng nhiên cảm thấy được một cổ hàn ý bò sau lưng cậu, sau đó cậu yên lặng rùng mình một cái.
——————————-
Tác giả có lời muốn nói: Lần này thật sự sẽ thẳng thắn →_→
Mike-kun: Dạo trước tui có làm beta-er cho bạn tui, mà bộ đó nổi quá hay sao mà bị hack nick xóa truyện rồi.

Cho nên có lẽ tui sẽ lập wordpress để nick khỏi bay màu, thế nhưng trước đó tui phải đổi cái tên cho đỡ quế đã.
-25/4/2020- Hoàn chương 38.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.