Đọc truyện Nam Thần Công Lược Hệ Thống – Chương 73: Phiên ngoại: Anh tử diệp
Học viện quân sự Timya có riêng một khu gieo trồng anh tử diệp, cả khu gieo trồng kéo dài hơn phân nửa không gian của hành tinh Tiran. Bởi vì anh tử diệp biến dị quả thực chỉ có thể sinh trưởng ở trong hoàn cảnh vô cùng lạnh, cho nên nhiệt độ tại khu gieo trồng cơ hồ rét lạnh đã đạt tới mức có thể đem nước ở trong chậu trực tiếp hóa thành băng chỉ trong vòng một giây.
Nhưng mà khu gieo trồng này bình thường cũng không mở cửa đối với người ngoài. Cho dù là nhân viên công tác ở trong học viện, muốn tiến vào khu gieo trồng thì cũng đều phải xin được sự cho phép của cấp trên, hơn nữa điều kiện tiên quyết chính là bạn phải làm tốt phương thức phòng hộ đặc biệt. Ở trong những loại quả được coi là xa xỉ nhất cùng khó tìm thấy nhất của vũ trụ, quả anh tử diệp tuyệt đối có thể được xếp vào trong vài hạng đầu. Chính bởi vì nguyên nhân như vậy, quả anh tử diệp mới được nuôi dưỡng ở một địa phương riêng biệt.
Quả anh tử diệp sản lượng vô cùng ít ỏi, hơn nữa khả năng sinh tồn cũng thấp tới mức trong 10 cây thì chỉ có 7 cây là có thể sinh trưởng được bình thường. Mà trong 7 cây này, đại khái chỉ có 3 cây là có thể kết quả bình thường được. Mà ở trong một vạn cây có thể hoàn toàn kết được ra quả, chỉ có một gốc cây là có thể phát sinh biến dị. Có đôi khi ở trong tình huống tốt một chút thì có thể đạt được tới tỷ lệ 0,1% sinh ra biến dị.
Quả anh tử diệp quả thực được sử dụng rộng rãi ở khắp mọi nơi, có thể trực tiếp ăn, có thể trộn thêm vào một ít vị thuốc để tăng cường tác dụng. Tuy ưu điểm thì nhiều, nhưng khuyết điểm của nó cũng càng thêm rõ ràng. Anh tử diệp ở vỏ bên ngoài có kịch độc, tuy rằng thịt quả chính là thuốc giải, nhưng mà nếu ăn quá nhiều thì ngược lại sẽ sinh ra thêm một loại độc tố mới. Chỉ có quả anh tử diệp biến dị mới không có tác dụng phụ, hơn nữa hương vị so với quả anh tử diệp bình thường còn mỹ vị hơn.
Mỗi khi tới mùa đông ở trên hành tinh Tiran, quả anh tử diệp đều không sai biệt lắm tới thời gian trưởng thành, có thể an tâm hái xuống để ăn. Mà Lạc Y làm học sinh của hệ y học, quả anh tử diệp chính là một trong những dược liệu cần phải được chuẩn bị. Bởi vậy Lạc Y liền đối với nhà trường xin phép, để cho bản thân đi vào trong khu gieo trồng trong một thời gian ngắn, để hái một ít quả anh tử diệp. Trong khi y đi vào khu gieo trồng, y được phép đem theo một người để hỗ trợ hái quả.
Sau đó Hạ Lăng không hề phụ sự kỳ vọng của mọi người, được Lạc Y lựa chọn trở thành người ‘trợ giúp’. Từ lúc trước, Hạ Lăng đã nghe nói về chuyện hành tinh Tiran có một khu gieo trồng anh tử diệp riêng biệt, nhưng ngại nguyên nhân thân phận, cho nên hắn vẫn luôn không có cơ hội để đi thăm dò. Thời điểm lúc còn ở nhà, Hạ Dật cũng đã từng dùng quả anh tử diệp để làm bánh ngọt cho hắn ăn, từ đó về sau, hắn liền yêu thương hương vị của thứ quả này. Lần này có thể đi tới khu gieo trồng, cũng thiệt thòi cho Lạc Y khi chọn hắn làm người hỗ trợ.
Kỳ thực, nói thẳng ra thì Lạc Y đã từng đi theo một vị giáo viên tới khu gieo trồng này rồi. Thời điểm khi ấy, y đi theo chính là vì để hỗ trợ vị giáo viên kia hái quả, cho nên được thưởng một quả anh tử diệp biến dị vô cùng trân quý. Sau đó Lạc Y liền phát hiện ra Hạ Lăng tựa hồ rất thích ăn loại quả này, vì thế y cũng rất bình tĩnh đem loại quả có giá mấy chục vạn vũ trụ tệ này đưa cho Hạ Lăng, làm quà đáp lễ vì bữa sáng.
Bất quá Hạ Lăng cũng không có khả năng biết được một quả anh tử diệp biến dị rốt cuộc được bán với giá bao nhiêu vụ trụ tệ, nói cách khác, hắn không nhẫn tâm ăn luôn, mà lựa chọn bán đi, sau đó mới dùng tiền kiếm được để mua thêm những đồ ăn khác.
Ở trước lúc đi vào trong khu gieo trồng, Lạc Y cùng Hạ Lăng thay đổi một bộ trang phục có thể giữ ấm. Bộ trang phục này được chuẩn bị đặc biệt cho những người đi vào trong khu gieo trồng, bởi vì nhiệt độ bên trong đó quả thực rất rét lạnh. Lo lắng tới sức khỏe của Hạ Lăng, Lạc Y còn giúp hắn chuẩn bị thêm một đôi găng tay, đôi găng tay này có khả năng giữ ấm đồng thời ngăn chặn độc tố của quả anh tử diệp truyền tới làn da rồi thấm vào trong cơ thể.
Thời điểm vừa đi vào trong khu gieo trồng, nghênh đón Hạ Lăng là một luồng khí rét lạnh, làm cho hắn bị đông lạnh tới mức đầu óc choáng váng. Hắn quả thực không thể tin được, ở trong hoàn cảnh lạnh như vậy, thế mà vẫn có thực vật có thể sinh trưởng nổi. Hắn đã mặc thêm một tầng quần áo giữ ấm, lại quàng thêm một chiếc khăn quàng cổ, đội cả mũ, vậy mà vẫn cảm thấy lạnh. Trái lại Lạc Y quần áo trên người nhìn qua không có bao nhiêu dày, lại tựa như không có việc gì, hoàn toàn không cảm nhận được không khí rét lạnh ở xung quanh.
TuT vì cái gì thân là một Beta, thể chất của hắn còn kém hơn cả một Omega như Lạc Y, đây quả thực không khoa học.
Bất quá Hạ Lăng cũng không ưu thương được bao lâu, liền bị tảng mảng anh tử diệp rộng lớn trước mắt đem lực chú ý hấp dẫn đi mất. Bởi vì đất gieo trồng anh tử diệp cũng đã trải qua cải tạo, cho nên ở dưới loại nhiệt độ khắc nhiệt như vậy, vẫn đủ khả năng để cung cấp dưỡng chất, khiến cho cây anh tử diệp có thể sinh trưởng được. Phóng nhãn lại nhìn từng mảng lớn anh từ diệp được trồng chỉnh tề theo hàng lồi trên mặt đất, có vài sợi dây leo màu xanh lam nhạt quấn lên trên thân cây, ở trên cao mơ hồ thấp thoáng nhìn thấy vài quả anh tử diệp đang lấp ló phía sau cành lá.
Quả bình thường sẽ có màu xanh, nhưng kỳ thực sau khi bóc vỏ ra liền sẽ thấy được thịt quả bên trong có màu đỏ, cùng với màu của máu rất giống nhau. Nhưng mà khác với màu của thịt quả, khi ép quả anh tử diệp, nước chảy ra màu sắc sẽ nhạt đi hơn một chút. Nhìn kỹ, người ta vẫn có thể dễ dàng phân biệt được sự khác nhau của hai loại màu này. Cho nên ở trong khi quay phim, thỉnh thoảng sẽ có người dùng chất lỏng của quả anh tử diệp để thay thể chức năng của máu.
Bất quá dù sao tài nguyên cũng hữu hạn, hơn nữa dùng xong còn rất dễ bị trúng độc, cho nên tình hình chung là cũng không có bao nhiêu người chọn phương pháp thay thế này.
Quả anh tử diệp sau khi chín liền không cần phải đặt tại nơi nét lạnh để bảo vệ nữa, bởi vì ở bên trong vỏ của quả đã giữ được trạng thái nhiệt độ thấp nhất, chỉ cần giữ cho vỏ của quả anh tử diệp được hoàn hảo, vậy thì có gửi đi xa cũng không thành vấn đề. Hạ Lăng nhìn một đống lớn những quả anh tử diệp, quả thực nhịn không nổi muốn xông lên hái vài quả để ăn, nhưng nghĩ tới làm như thế sẽ bị trừng phạt, hắn trong nháy mắt liền chặt đứt tất cả những suy nghĩ không nên ở trong đầu.
Lạc Y đi tới phía trước, lấy ra hộp đựng quả đặc biệt mà trước đó y đã chuẩn bị sẵn. Nhiệm vụ lần này của y chỉ là hái vài quả anh tử diệp bình thường mang về để làm thí nghiệm mà thôi, cho nên cũng không cần phí bao nhiêu khí lực. Tuy rằng thời gian nhà trường cho phép hai người đi vào rất ngắn ngủi, nhưng cũng đủ để y cùng Hạ Lăng ngây ngốc nửa ngày trong.
Dù sao cũng không gấp, cho nên Lạc Y liền đi theo ở phía sau của Hạ Lăng, tùy ý nhìn Hạ Lăng chạy loạn bên trong khu gieo trồng. Thời điểm thấy bộ dạng chảy nước miếng của Hạ Lăng khi nhìn về phía những quả anh tử diệp đang treo lơ lửng trên cành cây cao, Lạc Y thực bình tĩnh nói ra một câu khiến cho hắn cao hứng tới mức thiếu chút nữa ôm lấy y, tặng cho y một nụ hôn tràn ngập xúc động.
“Chờ tôi hái xong số lượng quả cần có để làm thí nghiệm, có thể để cho cậu mang một quả trở về. Bất quá chỉ cho phép lấy một quả mà thôi, đây là số lượng mà trường học đã đồng ý.”
Liền chỉ bằng những lời này của Lạc Y, Hạ Lăng trong nháy mắt liền nâng cao tinh thần. Hắn ưu xoa xoa bàn tay, vài bước đi tới trước một gốc cây khỏe mạnh, chuẩn bị muốn ngắt xuống quả anh tử diệp. Vừa mới vươn ra cánh tay, lại bị một bàn tay đeo găng tay màu trắng bắt lấy cánh tay của hắn ở trong không trung. Lạc Y có chút bất đắc dĩ ấn xuống cánh tay của Hạ Lăng.
“Quả dùng để thí nghiệm phải chọn loại đã hoàn toàn chín, quả vừa rồi cậu muốn hái chỉ có thể được coi như là sắp chín mà thôi. Muốn nhìn xem quả anh tử diệp đã chín hay chưa, thì phải nhìn màu sắc. Quả này có màu xanh như xanh da trời, ở dưới góc hơi thâm lại thì là quả đã chín; còn có màu xanh lục thì là quả sắp chín.”
Tuy rằng Lạc Y nói như vậy, nhưng nhìn thoạt qua thì bề ngoài của anh tử diệp cơ hồ màu sắc đều giống nhau. Đối với loại chuyện tình phiền phức thế này, Hạ Lăng ngốc nghếch sẽ không nghiêm túc chăm chú đi làm. Lạc Y cũng biết nếu để mặc Hạ Lăng, chỉ sợ nhiệm vụ lần này phải dùng rất nhiều thời gian thì mới có thể hoàn thành kịp, vì vậy liền bảo Hạ Lăng đi theo phía sau mình. Mà nhiệm vụ tìm kiếm quả anh tử diệp để làm thí nghiệm toàn bộ đều dựa vào một mình y hoàn thành.
Dù sao đây cũng không phải vấn đề gì quá đáng buồn, hơn nữa Lạc Y trước đó học phương pháp nhận biết quả anh tử diệp so với người khác còn nhanh hơn, cho nên chỉ bằng một mình y, làm nhiệm vụ vẫn tương đối thoải mái. Hạ Lăng đi theo ở phía sau Lạc Y, tựa như kẻ vô cùng nhàn rỗi, trái nhìn phải ngắm. Ngẫu nhiên thấy được vài quả anh tử diệp rất lớn, vừa định hái xuống liền bị Lạc Y lấy lý do ‘quả này còn chưa chín’, đem móng vuốt mới vươn ra kia của hắn đập xuống.
Có thể nói đi được một chuyến tới nơi này cũng không dễ dàng gì, cho nên Hạ Lăng cũng không nghĩ quá nhiều. Lộ trình đi đường có chút nhàm chán, Hạ Lăng thường thường sẽ tính toán xem trong phạm vi tầm mắt của mình sẽ có bao nhiêu quả anh tử diệp đã kết trái. Nhưng mà hắn thật không ngờ, còn chưa tới vài phút, thanh âm của Lạc Y từ phía trước đột nhiên truyền tới.
“Hạ Lăng, cậu có muốn về sau sẽ có đứa nhỏ không?”
Hạ Lăng từ chỗ hệ thống nơi đó biết được Beta cũng sẽ mang thai, bất quá loại chuyện như có đứa nhỏ gì đó, hắn vẫn chưa từng nghĩ tới. Dù sao hắn cũng không có khả năng ở lại trong thế giới này, cho nên loại chuyện mà Lạc Y vừa hỏi, Hạ Lăng liền không chút do dự đáp lại bằng một câu: “Không nghĩ tới.”
Lúc sau nghênh đón chính là biểu tình sâu xa của Lạc Y, khiến cho Hạ Lăng có chút ngây ngốc không hiểu vì sao.
“Vậy cậu về sau định kết hôn cùng với Beta sao?”
“… Không nghĩ tới.” Đối với loại chuyện quá mức xa xôi như kết hôn, Hạ Lăng vẫn lựa chọn tỏ vẻ như hắn chưa từng nghĩ đến. Hơn nữa Beta mà hắn có thể quen biết có được mấy người? Viên Triệt là Alpha, Lăng Tiêu là Omega, Lạc Y cũng là Omega, cứ như vậy tính toán, nguyên bản Beta có tỉ lệ số lượng cao nhất, ngược lại ở bên cạnh hắn chẳng có mấy ai. Đây mới là chỗ không khoa học nhất ở tại trên thế giới này đi, chậc!
“Ừ.” Lạc Y cầm theo chiếc hộp đã đựng đầy quả, đi tới trước một đống dây leo, gỡ xuống quả anh tử diệp cuối cùng. Y cũng không sốt ruột đem quả anh tử diệp kia để vào trong hộp, mà xoay người hướng về phía Hạ Lăng. Hạ Lăng không rõ Lạc Y muốn làm gì, liền đã thấy Lạc Y đi tới trước mặt của hắn. Tay phải của Lạc Y không biết từ lúc nào đã tháo xuống găng tay, lộ ra ngón tay thon dài khớp xương tinh tế, nhìn qua rất đẹp.
Y vươn tay khẽ nâng lên cằm của Hạ Lăng. Làm một Beta nhưng khí lực lại nhỏ hơn cả một Omega, hiện tại dựa gần vào như thế, Hạ Lăng mới phát hiện ra vóc dáng của mình còn thấp hơn Lạc Y vài phân. Vô luận là nhìn từ phương diện nào, hắn tựa hồ đều kém hơn so với Lạc Y, cho nên đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì a? (╯‵□′)╯︵┻━┻
Thời điểm đối diện với đôi mắt màu đỏ của Lạc Y, hắn phát hiện ra đôi mắt này rất giống với chủ nhân của chính nó, khiến cho người ta rất khó lòng bỏ qua, hoặc là nên nói chính xác hơn, đấy là một khi liếc mắt nhìn một cái sẽ khắc sâu vào trong trí nhớ. Tay của Lạc Y có chút lạnh lẽo. Dưới tình huống như vậy, tuy rằng da thịt rất lạnh cũng không có gì đáng để ngạc nhiên, chẳng qua Hạ Lăng trong giây lát vẫn bị nhiệt độ cơ thể quá mức thấp của Lạc Y làm cho kinh ngạc một chút. Mà Lạc Y cũng đè thấp thân thể của mình, ở trong ánh mắt kinh ngạc của Hạ Lăng, hôn lên đôi môi đã bị đông cứng tới mức phát tím của hắn.
Lạc Y hôn rất nhẹ, mang theo một tia ôn nhu. Hạ Lăng không nghĩ tới Lạc Y đột nhiên sẽ đối với mình như thế, hắn tư thế cứng ngắc, cũng không biết phải làm sao bây giờ. Hạ Lăng nhìn thấy ở trong mắt của Lạc Y lóe lên một tia bất đắc dĩ, sau đó đôi môi mang theo cảm giác mát lạnh đang đặt ở trên môi của hắn liền lập tức rời đi, mờ mịt, hắn tựa hồ nghe được Lạc Y thấp giọng nói: “Ngu ngốc.”
Sau đó buông ra bàn tay đang nắm lấy cằm của hắn, chuyển thành cầm tay, sau đó Hạ Lăng liền có thể cảm giác được Lạc Y đem quả anh tử diệp mà y vẫn đang cầm, đặt vào trong lòng bàn tay của hắn. Hạ Lăng cúi đầu nhìn quả anh tử diệp mang theo một chút màu tím kia, hắn thậm chí liếc mắt một cái liền nhận ra được đây là một quả anh tử diệp biến dị, màu sắc giống hệt quả anh tử diệp biến dị ngày đó Lạc Y tặng cho hắn.
“Đây sẽ không phải là quả anh tử diệp biến dị đi…”
“Vừa rồi mới phát hiện ra, thoạt nhìn vận khí không tồi.” Lạc Y một lần nữa đeo lên găng tay, sau đó đóng lại hộp chuyên dụng của mình, xoay người hướng về phương hướng ban nãy vừa đi tới. Hạ Lăng cúi đầu nhìn quả anh tử diệp trong tay, ngay cả biểu tình cũng có chút dại ra, bởi vì lực chú ý bị phân tán, cho nên tốc độ đi đường của hắn trở nên rất chậm. Nhưng mà thời điểm hắn phát hiện ra vấn đề này, Hạ Lăng đồng thời cũng nhận ra Lạc Y tốc độ đi đường tựa hồ chậm hơn rất nhiều so với lúc trước, khoảng cách cũng không cách hắn quá xa.
Có lẽ Lạc Y không có lạnh lùng như bề ngoài, kỳ thực ra y là một người rất ôn nhu đi.
Hạ Lăng dùng sức bóc ra vỏ ngoài của quả anh tử diệp, thịt quả màu đỏ vừa nhìn đã khiến cho người ta muốn cắn nuốt. Hạ Lăng gỡ xuống găng tay, bước nhanh tới bên người của Lạc Y. Bởi vì tay trước đó đã rửa qua, cho nên hắn rất an tâm cầm lấy một miếng thịt quả, đặt ở bên miệng của Lạc Y: “Há mồm, a —–”
Lạc Y không có hé miệng, chỉ nghiêng đầu nhìn Hạ Lăng. Hạ Lăng giả bộ ho khan một tiếng, sau đó đem ánh mắt tránh qua một bên, có chút ấp úng nói: “Cậu ăn một chút đi, tôi một người ăn không nổi.” Nói xong, sau đó Hạ Lăng cũng tự cảm thấy bản thân ngu không thể tả. Quả anh tử diệp có một ít thịt quả như vậy, hắn một người làm sao ăn không hết. Bất quá Lạc Y lại mỉm cười, cúi đầu ăn phần thịt quả mà Hạ Lăng nãy giờ vẫn đang giơ tay lên để đặt sát bên miệng của y.
Vị ngọt của quả anh tử diệp lan tràn trong miệng, khiến cho y trừng lớn con ngươi, lông mi ở phía trước cong vút, từ phía Hạ Lăng nhìn qua, thực sự có thể thấy được Lạc Y là một Omega rất xinh đẹp. Đại khái ở trong cả tinh hệ này, Omega đẹp như vậy, thực sự rất ít thấy.
Bất quá Lạc Y không biết Hạ Lăng đang suy nghĩ cái gì, nói thật thì y cũng không quá thích những thứ quá ngọt, hoặc là nên nói, quả anh tử diệp linh tinh gì đó từ trước tới giờ y cũng không thích ăn. Nhưng mà lúc này đây, y lại phát hiện ra —–
Hương vị của quả anh tử diệp kỳ thực không khiến y chán ghét giống như trước đây nữa.