Đọc truyện Nam Thần Bình Hoa – Chương 8: Tôi Không Tức Giận
Những người đó nếu như mà không chửi thì trong lòng rất khó chịu nên rình chằm chằm điện thoại, chờ Tần Thiều đăng status thì xắn tay áo ra trận.
Đầu tiên bọn họ đấu tranh ở chiến trường Tĩnh Ức, bình luận @Tần Thiều là bình luận hot nhất, vừa nhìn là thấy @Tần Thiều chỉ sau khi @Lý Văn Lạc và @Kiều Hi Dương nửa tiếng.
Post weibo quảng bá “Nếu không là tình yêu” viết Văn Nhân Viêm @Kiều Hi Dương, Lý Văn Lạc @Đường Tuyết.
Bình thường thì toàn là nam chính đứng cạnh nữ chính, nào có chuyện đặt nam phụ bên cạnh nữ chính.
Chính vì vậy mà ai xem post weibo đều cho rằng Kiều Hi Dương diễn nam chính. Thậm chí fan nguyên tác còn tưởng biên kịch tự ý thay đổi nguyên tác, để Văn Nhân Viêm làm nam chính.
Thực tế thì fan nguyên tác thích Lam Hoa nhiều hơn một chút. Nếu đọc bản gốc thì biết Lam Hoa phù hợp với nữ chính hơn Văn Nhân Viêm, dịu dàng hơn, đẹp trai hơn, là thiếu niên áo trắng trong lòng mọi thiếu nữ, Văn Nhân Viêm cuối cùng là phản diện, còn được tác giả sắp xếp cho một nữ phụ nên hảo cảm của các fan nữ bị phá hết.
Biên kịch thay đổi như thế bị không biết bao nhiêu fan nguyên tác chửi là não tàn ở bên dưới. Kết quả mắng chửi nửa ngày, giải trí Tĩnh Ức lại @Tần Thiều ghi chú là đóng vai Lam Hoa, là nam chính xịn, mấy người vừa chửi hăng say đột nhiên cảm thấy như bị vả cho mấy cái, vừa đau vừa đỏ. (đỏ mặt vì xấu hổ đó các bác)
Mà những cô gái có tố chất tâm lý mạnh mẽ nhưu vậy sau khi biết đước Tần Thiều là diễn viên như thế nào lại tìm được đối tượng mới để mắng. Các cô không mắng biên kịch, chuyển sang mắng đạo diễn, chọn vai cũng phải dùng mắt chứ, để Tần Thiều đóng nam chính chắc chắn là mắt đạo diễn bị dính cức chó rồi.
Còn có người bình luận rõ là thâm: Bảo sao bên giải trí Tính Ức tag nam phụ cạnh nữ chính, nam chính lại được tag sau, bởi vì là giá trị nhan sắc không cùng một level, nhan sắc chênh lệch, làm sao ở bên cạnh nhau được. [ngoáy mũi][ngoáy mũi]
Phân tích đó vừa đăng lên, lại còn một kẻ dạo một vòng weibo Tần Thiều quay lại đánh giá thêm một cái: Vừa lượn qua weibo của diễn viên hạnh 18 của giải trí Tĩnh Ức nhìn một cái. Mặc dù chứng nhận V nhưng tường sạch vô cùng, hiển nhiên là mới lập chưa bao lâu, báo cho Tĩnh Ức để tag.
Bình luận đó vừa xuất hiện liền có người ác ý đoán: Là bên giải trí Tĩnh Ức không coi trọng Tần Thiều. Cái tên không biết điều này là diễn viên hạng 18 lại còn muốn ăn được cái bánh ngọt giải trí Tĩnh Ức này mà cố tình đu bám. Lúc trước Tần Thiều xấu như thế còn được đóng nam chính chắc chắn là có người đứng sau.
Reply phản bác bên dưới lập tức xuất hiện: Nói Tần Thiều du bám giải trí Tĩnh Ức không hợp lý tí nào. Phim này 100% là của giải trí Tĩnh Ức, không cần sắp xếp diễn viên của mình tham gia cùng công ty khác sau đó quảng bá. Tần Thiều vốn là diễn viên trực thuộc giải trí Tĩnh Ức, bên mình nâng người mình cũng chẳng phải chuyện gì lạ. Hơn nữa nhìn Tần Thiều lúc trước, tám phần mười là vì người ta không lập acc weibo, lần này chắc là muốn chuyển hình tượng nên mới lập.
Dưới khu bình luận có 1 ID tên là Vạn Năm Yêu Nam Phụ nói: Bác trêи nói đúng. Trước kia Tần Thiều diễn nam chính 5 bộ phim rồi giờ đóng nam chính nữa chẳng có gì lạ tuy rằng chuẩn bị trở thành nam chính xấu đệ nhất. Nói chung nam chính xấu cũng chẳng sao, nhiều phim nữ chính mù như thế, thêm một người nữa cũng chẳng sao. Nhưng mà nam phụ đẹp trai đấy. Nam chính là để nữ chính yêu, nam phụ là để chúng mình yêu.
Giải trí Tĩnh Ức sắp xếp 5 đạo thủy quân, fan Lý Văn Lạc, fan Kiều Hi Dương, anti Tần Thiều, fan nguyên tác và người qua đường tham gia trò vui khiến cho lượng bình luận và chia sẻ đạt con số mấy triệu trong thời gian ngắn. Thực ra đa số chửi Tần Thiều xấu, đạo diễn mù, thế giới này thiệt đen tối. Nhiều người chẳng biết Tần Thiều là ai cũng tham gia comment cho xôm, tiện thể cảm thán một câu, cái giới này thật là loạn.
Những người này chửi rõ hăng, đưa bài này lên top weibo khiến cho Tần Ức cũng nhìn thấy post này.
Giang Hà luôn luôn chú ý tới trạng thái weibo sau khi nhận điện thoại hỏi thăm của Thạch Tĩnh Chi thì khϊế͙p͙ vía đi vào.
Lúc trước hắn muốn để Tần Ức nổi nhanh nhưng bây giờ hối hận mình ɖu͙ƈ tốc bất đạt. Ai nhin thấy người khác chửi mình như thế cũng khó chịu huống gì là nghệ sĩ vẫn được mọi người xung quanh giúp đỡ.
Tuy rằng Tần Ức luôn vui vẻ, tuy rằng đóng phim là công việc cậu yêu thích nhất nhưng chửi cậu như vậy chắc chắn sẽ khiến cậu suy nghĩ. Thậm chí là nghi ngờ cả ý nghĩa sự tồn tại của mình, sau đó sẽ càng nghĩ sẽ càng… càng…
Giang Hà không nghĩ nổi cuối cùng Tần Ức sẽ nghĩ đến tận đâu. Hắn chỉ biết là nếu Tần Ức chỉ cần không ổn một chút thôi thì Thạch Tĩnh Chi sẽ làm cho hắn không ổn rất nhiều chút.
Hắn vừa đi vừa cầu nguyện Tần Ức không đọc những bình luận kia, đồng thời chuẩn bị kỹ càng cho trường hợp Tần Ức bị kϊƈɦ thích đến chán ản, thất vọng, hắn sẽ dùng tài ăn nói của mình cổ vũ Tần Ức, để Tần Ức phấn chấn lên. Cũng may, lúc hắn đi vào thấy Tần Ức đang đọc kịch bản, hơn nữa gương mặt vô cùng bình tĩnh, không giống như là bị kϊƈɦ động.
Tám phần mười là Tần Ức không thấy, Giang Hà thấy vậy liền vui mừng. Hắn tiến tới bên cạnh Tần Ức, rót nước nhuận giọng một cái rồi nói: “Thiếu gia, tôi nói với cậu rồi, bạo lực ngôn từ trêи mạng xã hội rõ là đáng sợ. Rất nhiều anh hùng bàn phím lăng mạ người khác. Như là Lý XX đó, mới tin đồn bắt cá nhiều tay đã bị mắng là khốn nạn, bảo người ta chết nhanh đi một tí. Mà hắn nào có bạn gái, vốn là một minh tinh nữ tạo scandal, sau lại một minh tinh nữ khác khóc hai câu, hắn trúng đạn. Cách cái màn hình máy tính, khán giả không biết sự thật, nếu cậu nhìn thấy cái gì không hay thì đừng để trong lòng.”
Tần Ức ngẩng đầu, liếc mắt nhìn hắn: “Anh nói bài post quảng bá kia à? Tôi thấy rồi.”
“Mấy cái…?” Giang Hà im bặt, nửa ngày sau mới lắp ba lắp bắp “Cậu… cậu thấy rồi á? Mấy cái bình luận đó cũng…”
Tần Ức thấy người đối diện thực sự là ngạc nhiên quá rồi: “Tôi đọc hết rồi, nhưng mà số lượng bình luận vẫn còn đăng mà nội dung thì chẳng khác nhau mấy. Tôi chuyển qua đọc kịch bản được 10 phút rồi.”
“Thế là sao? Cậu không nghĩ ngợi tí nào luôn à?” Giang Hà mở miệng hỏi, thật không thể tin nổi. Hắn nghi ngờ Tần Ức bị kϊƈɦ thích quá đến đơ rồi.
Tần Ức tiếp tục lật kịch bản, hời hợt hỏi ngược lại: “Anh thấy tôi xấu à?”
Giang Hà lắc đầu: “Nếu mà cậu xấu thì tôi chẳng còn mặt mũi nào sống tiếp nữa.”
“Đấy, các cô ấy nói không đúng thì làm sao mà tôi phải bực. Mấy cổ mắng nhiều thêm mấy câu cũng không đẹp hơn tôi được.”
Giang Hà gật đầu, câu này có đạo lý.
“Còn nữa”, Tần Ức chớp chớp mắt, nói tiếp “Anh thấy các cô ấy nói tôi diễn xuất kém là sai à?”
“Cái này thì đúng thật!” Giang Hà cảm thán một câu, lúc sau phản ứng lại, hóa ra cũng tự biết mình diễn xuất kém cơ đấy, mệt hắn còn kìm nén sợ tổn thương trái tim thủy tinh của Tần Ức.
Vì khϊế͙p͙ sợ mà vẻ mặt bình tĩnh nhã nhặn của Giang Hà bị biểu cảm đờ đẫn thay thế, Tần Ức thấy vậy thì tỏ vẻ chỉ tiếc mài sắt không nên kim: “Nếu các cô ấy nói đúng, sao tôi phải giận, có đúng không?”
Lúc trước cậu muốn đi đóng phim, Thạch Tĩnh Chi không đồng ý nhưng vẫn mời một đống giáo sư chuyên nghiệp tới dạy cậu nhưng đều bị cậu chọc tức mà bỏ đi. Bọn họ tức giận như thế không phải là do diễn xuất của cậu thì là gì? Cậu cũng không tự thấy mình diễn tốt, cũng chưa bao giờ nói mình thiên phú tốt.
Lúc Thạch Tĩnh Chi chưa đồng ý, cậu chỉ có nhiệt tình và yêu thích đối với nghiệp diễn. Thật ra lúc trước cậu nghĩ, là diễn viên quần chúng cũng được, chỉ cần có thể diễn. Mà Thạch Tĩnh Chi cũng không nỡ để cậu chịu khổ, không muốn để cậu đi đóng thi thể, cũng không dễ để mà sắp xếp phần diễn, diễn viên quần chúng cũng không dễ xin đoàn làm phim về nhà mỗi ngày. Cuối cùng bàn bạc lại thì mỗi bộ phim cậu đều gánh phần diễn nặng nhất – nam chính.
Cậu thấy Giang Hà thật là ngốc, ở bên cạnh mình lâu như vậy mà không hiểu ý mình tí nào, lo toàn chuyện không đâu. Sao mà cậu có thể bực tức vì những người không liên quan cơ chứ, bọn họ cũng chẳng trả tiền thuốc cho mình.
Giang Hà lại gật đầu, câu này cũng là đạo lý, nhưng mà hình như logic của hai câu nói có gì đó không ổn.
Ngoại trừ ngốc một tí nhưng Giang Hà vẫn rất là có ích. Tuy là cảm thấy trí tuệ của người đại diện của mình có hơi đáng lo nhưng Tần Ức không nỡ nói lời đả kϊƈɦ hắn, chỉ vỗ vỗ vai: “Tôi không quấy rầy công tác quảng bá ủa anh. Anh làm việc của mình là được rồi, không cần lo cho tôi.”
Mới nói vài câu, Tần Ức đã mời người đại diện của mình đi ra ngoài. Ánh mắt phức tạp, vẻ mặt hốt hoảng, Giang Hà đi ra ngoài tiếp tục công tác quảng bá phim. Hắn cảm thấy hơi muốn khóc, thiệt cho mình hồi nãy lo muốn chết, không ngờ là người ta còn chẳng quan tâm.
Sau khi hai người nói huyện, dưới weibo của diễn viên Tần Thiều đăng những bài post đầu tiên.
Thực ra cũng chẳng phải post đặc biệt gì, không khác với những diễn viên khác là bao, tài khoản Tần Thiều chia sẻ lại poster phim rồi tiện thể postt một cái poster khác.
Poster bên giải trí Tĩnh Ức đăng là một bức ảnh cũ kỹ hơi ngả màu vàng. Bức hình chụp lại hình ảnh một góc phòng học của học sinh cấp ba. Ở góc phòng đó có một mặt bàn khắc chữ “Trương Tiểu Cường thích Vương Hiểu Hồng”, trêи bàn là một cuốn sách giáo khoa đang mở, phía trước bàn học là bảng đen viết một hàm số nổi tiếng, bên cạnh đó là một mũi tên chỉ tên Lam Hoa xuyên qua một trái tim ghi tên nữ chính Lý Văn Lạc.
Poster tài khoản Tần Thiều đăng thực ra cũng không khác của giải trí Tĩnh Ức là mấy, chỉ khác ở chỗ nơi viết tên nhân vật Lam Hoa biến thành một người con trai áo tóc màu cây đay áo sơ mi trắng quần đne.
Post này vừa đăng, có mấy người chưa kịp nhìn đã chửi, chờ mấy người đó chửi xong, nhìn lại bức hình mới vỡ mộng, hình như có gì đó sai sai à?