Bạn đang đọc Nam Thần Bệnh Kiều Thỉnh Tiết Chế – Chương 3: Nam Thần Quá Phúc Hắc
Tô Yên là một đứa trẻ đáng thương, cha không thương mẹ không yêu, sống nhờ ở hào môn.
Người vừa rồi bị cô đánh chính là ba của nguyên chủ, còn mẹ nguyên chủ là tình nhân của Kỷ Thành – là người đàn ông giàu số một thành phố A.
Thân là một vũ công có danh tiếng thế nhưng lại có một cuộc hôn nhân thất bại.
Hơn nữa Hùng Bội Lan im bặt không ho he gì về chuyện này, không nhắc tới chồng trước của bà là ai.
Tô Yên bị chính ba của mình lợi dụng, mạnh mẽ giao cho Hùng Bội Lan.
Tô Yên có một bí mật không muốn ai biết, cô thích người anh trai trong nhà này.
Nhưng hiển nhiên là Kỷ Vô Trần rất chán ghét cô, không, nói chính xác hơn, anh chán ghét cả Hùng Bội Lan lẫn Tô Yên, hai người xa lạ bước chân vào nhà anh.
Thân là con trai duy nhất của Kỷ Thành, tương lai là người thừa kế Kỷ gia, hiển nhiên Kỷ Vô Trần như đám mây trên trời, không thể với tới.
Thầm thích một người thì không dễ dàng khống chế được, hơn nữa từ trước tới nay cô không được chú ý.
Tới lúc phát hiện ra thì trong lòng Kỷ Vô Trần đã có bạch nguyệt quang, đơn giản chỉ là một nữ sinh, đã từng giúp anh một lần trong lúc anh xảy ra chuyện, mặc dù căn bản là Kỷ Vô Trần anh không cần sự trợ giúp này.
Tính tình Tô Yên đã thay đổi, cô trở nên cực đoan, cho rằng bản thân muốn cái gì thì nên tranh đoạt không từ thủ đoạn nào.
Nhỡ đâu trên thế giới này có kỳ tích thì sao?
Tóm lại, là một người hắc hóa đáng thương chỉ vì yêu, góp một viên gạch trên con đường tăng tiến tình cảm của nam nữ chính, không ngừng gây phiền toái cho nữ chính.
Có lẽ Kỷ Vô Trần vốn chưa thích đối phương, lại bởi vì Tô Yên khiêu khích hết lần này đến lần khác, cuối cùng trời xui đất khiến lại nhìn vừa mắt.
Chỉ có đứa trẻ đáng thương Tô Yên, sau khi nam nữ chính sống hạnh phúc, thành công hoàn mỹ rút lui đi lãnh cơm hộp.
Người mẹ chẳng bao giờ quan tâm đến cô, lại biến thành bà mẹ chồng hòa ái dễ gần.
Người ba vẫn luôn tìm cô gây phiền toái, cũng bởi vì không có tiền mà đi ăn cắp, cuối cùng bị đưa vào trong nhà lao.
Tựa hồ mỗi người đều có kết cục của riêng mình, chỉ có Tô Yên là thảm nhất.
Tô Yên ngồi sau xe, trầm mặc một lát, hỏi 04: “444, có phải ngươi cố ý làm khó ta không?”
04: “…!Ký chủ đại nhân, ta là 04.”
“Chuyện này quan trọng sao?” Tô Yên ôm cánh tay cười lạnh: “Nếu muốn mang linh hồn nam chính về, ngươi đưa ta đến cơ thể nữ chính không phải được rồi à? Lại cho ta xuyên vào một pháo hôi chịu chết?!”
04 rất là vô tội: “Ký chủ đại nhân, một khi mảnh vụn linh hồn rời đi, thế giới này sẽ sụp đổ.
Mà nữ chính, chính là khống chế giả thế giới này vì ràng buộc với mảnh vụn linh hồn, tên gọi tắt: Vận mệnh chi nữ.”
Tô Yên mày đẹp ngả ngớn, tư thái biếng nhác nhìn qua: “Ồ, ngươi còn nói giỡn được sao?”
04 nghiêm trang: “Cho nên, đây là nguyên nhân người làm nhiệm vụ khóa trước đều thất bại.
Khi người phụ nữ kia xuất hiện, sẽ gặp gỡ nam chính, sinh ra một loại từ trường vi diệu, khiến hai bên hấp dẫn nhau, cuối cùng yêu nhau.
Ký chủ đại nhân, ngài là hi vọng cuối cùng của chúng ta, hiện giờ khống chế giả đã có phát hiện, nếu nhiệm vụ của ngài vẫn thất bại như trước, chúng ta sẽ lập tức bị cút xéo ra khỏi thế giới này, không có cơ hội lần thứ hai…”
Kỳ thật, 04 có lời không nói: Theo khống chế giả, có lẽ cũng có thể Thiên Đạo phát hiện, nhiệm vụ bây giờ khó khăn, sớm đã xưa không bằng nay.
Chỉ là nó nhìn Tô Yên như một con mèo nhỏ lười biếng, xụi lơ ở phía sau, không hề có ý chí chiến đấu.
Lý trí nói cho nó biết, không nói vẫn tốt hơn!
……
Tô Yên về đến nhà lúc trời đã tối.
Tô Yên biết được từ trong trí nhớ, nguyên chủ không cần đi học.
Bởi vì nguyên nhân thân thể của Kỷ Vô Trần, vẫn luôn là ở nhà học gia sư.