Đọc truyện Nam Sinh Mấy Anh Chơi Game Thật Lợi Hại – Chương 12: Nam sinh chúng tôi chơi game có phải lợi hại lắm hơm? 4
[Ngộ là trọng tài]: Trận đấu kết thúc! Chúc mừng @Lăng Mông bảng 7 đạt quán quân,@Đan Trúc bảng 1 đạt á quân!
Các tuyển thủ nhao nhao đứng ra chúc mừng, dưới sự đầu têu của trọng tài mà tung ra một đống bao lì xì trên QQ. Mặc kệ thắng hay thua, ai cũng tham dự vào lì xì đại chiến, chỉ có độc mỗi quán quân Lăng Mông là im thin thít không có động tĩnh gì.
[Apple]: @Lăng Mông bảng 7 tôi đến nhận phần thưởng được chưa?
Đan Trúc tag Lăng Mông trong QQ.
Lăng Mông chán nản đánh chữ: [Tui ở tòa 2 phòng 315, anh tự tới lấy đi]
Chưa được mấy phút, bên ngoài đã vang lên tiếng gõ cửa, Lăng Mông lười biếng nói:
– Vào đi.
Cửa mở, một vị soái ca với gương mặt sáng sủa như ánh mặt trời, chân dài thẳng tắp nện bước tiến vào, dù chỉ mang dép lê nhưng khí chất trên người anh vẫn không hề mất đi.
– Tới nhận phần thưởng à? – Lăng Mông hời hợt chỉ vào bàn của mình – Ngay trên bàn ấy, anh lấy đi.
Đan Trúc cầm lấy cái gọi là ảnh-nude của Lăng Mông: ảnh tắm của cậu lúc ba tuổi, trong hình là một thằng nhóc ngồi nghịch nước. Đan Trúc không nhịn được mà bật cười.
– Cười cái gì? – Lăng Mông mất hứng hỏi – Chẳng lẽ cái này không tính là ảnh-nude sao?
– Tính, đương nhiên tính – Đan Trúc cười nói.
Anh vừa mở miệng, Lăng Mông liền trố hai mắt ra mà nhìn. Giọng nói này quá quen, dùng máy biến âm cậu cũng có thể nhận ra.
– Anh là Mang Thần?!
Đan Trúc nhướn mi:
– Không ngờ tai của Mông Mông lại thính như vậy, bây giờ add QQ được chưa?
Lăng Mông vẫn đang sững sờ. Cậu tổ chức cuộc thi là vì muốn bắt được Mang Thần nhưng khi Mang Thần thực sự đứng trước mặt cậu, Lăng Mông lại cảm thấy việc này sao mà ảo lòi thế không biết?
– … Không thể nào, nếu thực sự là anh thì sao lại mắc phải sai lầm cấp thấp thế được?
Đan Trúc nghĩ nghĩ:
– Chắc là do sức hấp dẫn của phần thưởng á quân chăng?
Lăng Mông bị làm cho câm nín, cậu ngập ngừng muốn nói lại thôi, cuối cùng cũng không nhịn được mà xỉa xói:
– Muốn thắng thì thắng, muốn thua thì thua, anh có biết như vậy quá đáng lắm không?
Đan Trúc vui vẻ, anh đưa tay ra, gương mặt kiểu “Sorry baby”:
– Hết cách rồi, nam sinh bọn anh chơi game lợi hại như zậy đó ╮(╯_╰)╭”