Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 16: Thực xin lỗi, tôi mất khống chế!(1)


Đọc truyện Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm – Chương 16: Thực xin lỗi, tôi mất khống chế!(1)

Ở trong phòng VIP, Lăng Lan đang được mở rộng tầm mắt với những thay đổi của thế giới vạn năm sau. Ở đây, việc mua sắm không còn yêu cầu người mua phải đi nhiều nơi để lựa chọn đồ nữa, người mua chỉ cần ngồi trong một căn phòng và nhìn vào màn hình 3D siêu lớn được đặt sẵn, sau khi lựa chọn loại sản phẩm cần mua, màn hình 3D ngay lập tức sẽ chiếu phần giới thiệu về loại sản phẩm đó. Nếu khách hàng muốn biết thêm về sản phẩm thì chỉ cần ấn nút chọn, những thông tin có liên quan đến sản phẩm đó sẽ được cung cấp kỹ hơn.
Lam Lạc Phượng nghiêm túc nghiên cứu, tất cả những thứ có thể dùng cho Lăng Lan đều được đưa vào phòng VIP để cho cô lựa chọn.
“Giường âm nhạc trẻ em: sản phẩm dạng hình trứng, có thể đóng hoặc mở dựa vào nhu cầu của người sử dụng, sản phẩm có thể trong suốt hoặc có mà trắng. Giường ngủ cho trẻ em được kết hợp với sóng điện não, dựa vào sự thay đổi của sóng điện não để lựa chọn âm nhạc phù hợp. Ngoài ra, giường được thiết kế để có thể kết nối với internet, có thể tự động tải về những bài hát mới được phát hành ở Liên bang, giảm được công việc cho các phụ huynh.”
Kết nối internet? Tự động thay đổi? Khi đang lim dim chuẩn bị tiến vào giấc ngủ vì quá rãnh rỗi thì Lăng Lan bỗng nghe thấy lời giới thiệu sản phẩm này, cô lập tức tỉnh táo. Phải biết, trong thời gian này Tiểu Tứ lúc nào cũng ca than nó đang chán muốn chết, lúc nào cũng yêu cầu cô tìm cơ hội để nó có thể lên mạng, theo cách nói của Tiểu Tứ thì: “Ai nắm giữ nhiều tin tức hơn thì đó chính là kẻ thắng cuộc….”

Đương nhiên, điều này chỉ do Tiểu Tứ nói, dù sao về quan hệ thì nó cũng không phải là kẻ thù của Lăng Lan. Nguyên nhân Tiểu Tứ gấp gáp như vậy vì nó cần phải nắm thông tin của thế giới này, như vậy mới có thể phục vụ cho ký chủ một cách tốt nhất, nếu không, chỉ cần một sơ sót nhỏ cũng sẽ khiến cho ký chủ gặp nguy hiểm.
Giống như sự kiện tiêm thuốc kích phát gen lần trước, chính là bởi vì Tiểu Tứ không hiểu biết khả năng hấp thụ thuốc của trẻ em ở thế giới này nên mới để Lăng Lan hấp thụ nhiều thuốc như vậy. Nếu không phải có người đứng ra phong tỏa tin tức kinh hãi này thì có lẽ Lăng Lan đã gặp rắc rối lớn rồi, nhất định cô sẽ bị cưỡng chế tiến vào quân bộ và trở thành cỗ máy chiến đấu cho Liên bang rồi.
Đương nhiên với người đã có suy nghĩ và tư duy độc lập như cô thì việc bị tẩy não là không thể xảy ra, nhưng có thể che dấu thì cô vẫn muốn che dấu.
Nếu có một ngày cô thật sự bị bắt đi, thì cô nhất định phải cường đại mới có thể thoát được sự kiểm soát của quốc gia …..
Tiểu Tứ và Lăng Lan mỗi khi nhớ tới chuyện này đều đổ mồ hôi lạnh, đến bây giờ cũng không dám thiếu cảnh giác. Nguyên nhân Lăng Lan phải mất hơn hai tháng mới hoàn thành động tác đầu tiên chủ yếu chính là vì nguyên nhân này. Cô không dám đi vào không gian học tập để luyện tập thường xuyên là vì sợ bên người có kẻ giám sát, nếu bản thân lại làm việc gì khác biệt nhất định sẽ khiến cho bọ họ hoài nghi.
Mà lúc này cô đã phát hiện ra một thứ cực kỳ hữu dụng nhưng rất khó bị phát hiện, chung quy đây vẫn là giường của trẻ con, sẽ có người hoài nghi đứa trẻ đó đang lên mạng tìm hiểu thông tin sao?
Nếu thật sự có người nói như vậy thì những người xung quanh nhất định sẽ dùng ánh mắt như nhìn người điên, hay kẻ ngốc để nhìn anh, sau đó mới tiếc hận nói ra một câu: “Ha hả, anh bạn…anh nhất định là bệnh rồi, phải trị…..”, rồi chạy lấy người….

Lăng Lan hưng phấn, thứ này nhất định được làm ra vì cô, cũng chỉ có cô mới có thể làm cho chiếc giường này phát huy hết tác dụng của nó…
Lăng Lan quyết đoán bò lên, kiên định mà chỉ vào giường âm nhạc, trong miệng a a kêu, cô hướng về phía mẹ mình tỏ vẻ muốn chiếc giường này.
— —— —— —— —— —— —— —— —— —— —–
Lần này Lam Lạc Phượng may mắn bắt được cùng “tần số sóng não” của Lăng Lan, cô kinh ngạc hỏi: “Lăng Lan muốn chiếc giường này sao? Chẳng lẽ Lăng Lan thích âm nhạc? Được, nếu Lăng Lan thích, như vậy mẹ sẽ mua.”
Được, Lam Lạc Phượng thật rõ ràng chính là một người mẹ nhị thập tứ hiếu (ý là yêu con nhất, con muốn gì được nấy á) chỉ cần con gái muốn, cô nhất định sẽ làm mọi cách để thỏa mãn. May mắn Lăng Lan đã lớn và có suy nghĩ rất thành thực nếu không, dựa vào tính tình của Lam Lạc Phượng thì Lăng Lan nhất định sẽ được nuôi dạy để trở thành một kẻ “phá gia chi tử”.

Lăng Lan có được thứ mình muốn nên tâm tình cực kỳ vui vẻ, cô phải đi khoe với Tiểu Tứ mới được.
“Tiểu Tứ, Tiểu Tứ……” Tiểu Tứ tựa hồ bị đả kích cái gì, Lăng Lan gọi vài tiếng nhưng nó vẫn không trả lời, chỉ ngồi xổm một góc trên đất vẻ thứ gì đó.
Lăng Lan hôn mê, trực tiếp giơ tay lêm, hướng về phía đó: “Tiểu tử, ngươi làm cái gì vậy hả?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.