Bạn đang đọc Nam Nam Trong Thiên Hạ Đều Lên Giường Với Ta – Chương 21: Phù Du Đã Đánh Giá Thấp Nàng
Edit by Dạ MiêuCó điều đối với Hoa Phiên Phiên, việc này giống như tắm suối nước nóng, ngay cả cá quỷ cắn nàng cũng chỉ như đang xoa bóp toàn thân mà thôi, nàng còn vui sướng cười khúc khích không ngừng.
Phù Du nghe thấy tiếng cười như chuông bạc của nàng, tất nhiên tâm trạng không tốt một chút nào, hắn tối sầm mặt lại, nhanh chóng vớt nàng ra khỏi hồ.
Hắn bắt được nàng, định bụng ném xuống mặt đất tiếp tục suy nghĩ biện pháp tra tấn, kết quả nữ nhân này lại vươn tay cánh tay nhỏ ra ôm lấy cổ hắn, một tay khác che kín đôi mắt hắn.
“Ai! Đừng nhìn! Y phục của ta bị hỏng rồi.
”Đôi mắt Phù Du bị nàng che lại, hắn sửng sốt một chút, lúc này mới phát hiện da thịt nữ nhân mình đang ôm trên tay vô cùng mịn màng mềm mại, mà những giọt nước còn đọng lại trên người nàng đang nhỏ xuống áo hắn, đốt thành từng cái lỗ nhỏHắn nhăn mày lại, ngay lập tức muốn hất văng nàng ra.
Hoa Phiên Phiên tất nhiên đánh không lại Phù Du, nhưng trước khi bị ném xuống đất, ngón tay nàng nắm chặt một góc áo choàng của hắn, mà áo choàng bị cháy thành lỗ thủng lại bị kéo qua kéo lại như vậy, chẳng mấy chốc liền rách toạc.
Ngay lập tức, nàng lấy những mảnh áo choàng rơi ở dưới đất trùm lên người hắn, ít nhất là che được những vị trí quan trọng.
Đường đường là đại ma đầu Phù Du, bình thường khí thế oai phong, bây giờ áo choàng trên người lại biến thành một miếng vải rách, nhìn có chút buồn cười.
Hoa Phiên Phiên đương nhiên không dám cười, nàng biết nam nhân trước mắt có thù oán với mình.
Rất có thể còn là thâm thù huyết hải.
Bởi vì Phù Du vừa xuất hiện liền dứt khoát ra tay đánh nàng cùng Hoài Sinh, Hoài Sinh bảo vệ nàng nên bị thương rất nghiêm trọng, Hoa Phiên Phiên thấy hắn rơi xuống đất như một con chim chim gãy cánh.
Phù Du tức giận, cởi áo choàng ra ném đi, Hoa Phiên Phiên định nhặt lại, ai ngờ bị hắn bắt lấy.
Lần này, hắn ném nàng vào trong Vực Thẳm Huyền Minh.
Bên trong không chỉ sâu không thấy đáy, còn tối tăm đến nỗi duỗi tay không thấy năm ngón, phía dưới là lớp sương mù dày đặc vạn năm không tan, có thể khiến vật thể lơ lửng.
Không có ánh sáng, không có âm thanh, người bị ném vào bên trong giống như mất hết cả năm giác quan.
Sau đó, thời gian một nén nhang trôi qua, đại ma đầu Phù Du tưởng tượng nữ tử kia sẽ sợ hãi tới mức hoa dung thất sắc, mặt mày tái nhợt.
Kết quả, cho rằng nàng bị dọa đến ngất đi, hắn cầm dạ minh châu đến soi vào nhìn thử.
A…Chẳng những ngủ thiếp đi, còn ngáy khò khè nhè nhẹ đầy vui sướng, rõ ràng là đang ngủ rất ngon lành.
Phù Du cảm thấy có lẽ mình đã đánh giá thấp nàng.
.