Đọc truyện Nắm Lấy Tay Nhau Là Định Mệnh – Chương 15: Hỗn loạn tại lớp học bay
Vào một ngày cuối tháng chín, Harry thân là thủ tịch năm nhất bắt đầu dán thông báo về sự kiện lớp học bay bắt đầu, rất nhiều người hớn hở, phấn khích đợi lớp học mới. Không thể không nói, Harry từng thích bay, trước đây cậu từng mơ ước trở thành một tuyển thủ Quidditch, nhưng thời gian dài khiến mơ ước đó dần phai nhạt, Harry thích đắm mình trong làn gió mát, cậu thích tự do trên bầu trời, thích thả mình trên không trung.
Harry nhận thấy Draco cũng vậy, Draco trước đây yêu thích Quidditch đến cỡ nào không phải Harry không biết, nhưng lúc này Draco cũng không còn hứng thú quá nhiều với nó nữa. Có lẽ cả hai đều đã già dặn, nhưng có một người mặc dù không già nhưng vẫn đen mặt khi nhắc tới lớp học bay. Đoán thử xem là ai…
Hỳ hỳ chính xác rồi, Severus cực kỳ, cực kỳ không thích lớp học này, bay là môn vận động ngu ngốc nhất.Nhìn Severus đen mặt bỗng dưng Harry hưng chí muốn chọc ghẹo anh vô cùng. Nhưng nhìn gương mặt đen như đáy nồi của anh, Harry đành đè nén.
Thứ năm trong tuần lớp học bay bắt đầu.
Hôm nay cả bốn nhà bắt đầu học, dụng cụ học tập tất nhiên là Chổi bay. Mỗi chổi có thể có mức độ về chất lượng khác nhau. Tuy nhiên khi tham gia học ở trường Hogwarts, học sinh phải dùng chiếc Sao xẹt lỗi thời cũ kĩ. Suy nghĩ về những cái chổi không an toàn này, nên ngay khi khai giảng, lấy danh nghĩa gia tộc Lucifer, Harry đã tặng cho bốn đội Quidditch của trường mỗi đội là mười cây chổi mới nhất của gia tộc Lucifer sản xuất, sau đó là tặng lớp học bay năm mươi cây chổi mới khác. Đều này khiến đội Quidditch của các nhà sôi sục ý chí muốn đấu Quidditch khá lâu. Mà hình tượng của gia tộc Lucifer càng thêm điểm trong mắt các học trò.
Đúng chín giờ sáng, sân tập đã tập hợp đủ học sinh.
Giáo sư Rolanda•Hooch là một phu nhân mạnh mẽ, đôi mắt màu nâu, tóc ngắn, bà mặc áo chùng phù thủy màu đen.
Sau khi hai lớp đứng ngay ngắn hai hàng thì Giáo sư Hooch tiến vào.
“Chào giáo sư Hooch…” Hai lớp đồng thanh chào hỏi.
“Chào các trò.” Bà vừa tiến vào vừa lên tiếng chào lại.
Sau khi làm lớp trật tự thì bắt đầu giảng dạy “Còn đợi gì nào, các trò hãy bước sang bên phải cán chổi nào,đưa tay phải lên trên chổi, sau đó nói một tiếng . Nào bắt đầu.”
Harry nhẹ giọng nói một tiếng : “Lên”. Chổi- kun ngoan ngoãn bay lên tay cậu, Draco, Severus cùng học trò Slytherin cũng dễ dàng khiến mấy cây chổi nghe lời. Nhà Ravenclaw phần lớn đều làm được nên cũng không ai ngạc nhiên. Gryffindor thì khó khăn hơn một chút. Hufflepuff cũng chật vật vô cùng. Khoảng nửa tiếng sau mới thành công. Nhiều chú lửng con mắt to, mắt nhỏ trừng chổi- kun như muốn ăn tươi nuốt sống. Gryffindor dù sao cũng có James là một người bay giỏi mà nên cũng không đến mức xấu mặt đâu.
Giáo sư Hooch sau khi nhìn một vòng lớp học mới tiếp tục giảng dạy tiếp. “Bây giờ,các trò đã nắm được cán chổi rồi, cô muốn các trò cưỡi lên nó. Giữ chặt lấy nó.Các em sẽ không muốn bị trượt khỏi cán chổi đâu.” sau khi nhìn các học trò bước lên chổi bà nói tiếp. “Khi cô huýt sáo, cô muốn các trò đạp chân xuống nền đất, giữ chắc chổi trên không lượn vài vòng. Sau đó tập bay theo đường thẳng nhẹ nhàng rồi hạ cánh xuống. Theo tiếng sáo của cô nhé. 3, 2, 1.”
Theo tiếng sáo của giáo sư Hooch, Harry, Draco cũng nhẹ nhàng bay lên. Severus thì bay với độ thấp lè tè,Slytherin dù sao cũng được dạy từ trước nên rất dễ dàng, Ravenclaw tuy không giỏi bay nhưng vẫn khống chế tốt được chổi. Gryffindor cùng Hufflepuff có hơi khó khăn nhưng không phải không được.
Lát sau vài chú lửng con cũng bắt đầu cưỡi chổi đạp gió.
Khi các lửng và sư tử con bắt đầu phấn khởi hưng trí bừng bừng, thì một ngọn gió thổi đến.
Một chú lửng con bị ‘lạc tay lái’ đụng vào một lửng con và ưng con gần đó, cả ba bắt đầu loạng choạng không kiểm soát được. Sau đó cả ba bắt đầu loạng choạng đụng vào những người khác, thế là người này nối tiếp người kia, lớp học bay bắt đầu hỗn loạn, từ Slytherin ra cả ba nhà khác đều loạn đến không còn loạn hơn.
Khi mọi người thấy không ổn, giáo sư Hooch cũng không biết nên làm gì, bà gọi các học trò cố gắng nắm chặt cán chổi, sau đó bà cho thần hộ mệnh của mình đi báo với các giáo sư khác. Khi cả nhóm học trò đang sợ hãi không dám nhìn cảnh tượng dưới chân tay ôm chặt chổi. Harry vừa nói vừa leo lên chổi lao đến, theo sau cậu là Draco – “Slytherin, ai có thể bay tốt lập tức bay lên cứu người, ai có thể dùng thần chú trôi nổi tốt thì chuẩn bị sẵn sàng, tuyệt đối không để ai rơi xuống.”
Tốc độ cực nhanh với sự kiên quyết khiến người khác giật mình.
Vài Slytherin lập tức leo lên chổi làm theo lời thủ tịch nhà mình, Harry, Draco cũng gọn gàng đưa vài người xuống. James, Sirius cũng tham gia vào đội cứu nạn tạm thời.
Đến khi đưa phần lớn người xuống thì một tiếng hét lên khiến người khác giật mình, Lily lúc nãy vẫn ở trên chổi với độ cao thấp lè tè bị một cơn gió mạnh đầy lên tít trên cao, sau đó chổi của cô bắt đầu dở chứng lắc lư mãnh liệt, James đang giữ trên tay một người chỉ biết hét lên bảo Lily giữ chặt, Severus cũng lo lắng nhìn Lily. Đôi mắt như muốn lao ngay đến bên cạnh cô.
Harry thấy vậy vội đưa người mình đang giữ cho Draco, không đợi Draco giữ chặt người kia liền xoay chổi lại bay nhanh như tên bắn về phía Lily.
“Giữ chặt.” – Harry hét lên. Lúc này Lily cũng bị hất khỏi chổi.
Harry một tay giữ lấy chổi một tay nắm lấy tay Lily . Có lẽ do quá đột ngột mà Harry nhoài người hơi sâu khiến người khác nghĩ cậu sẽ té xuống đất.Khi thấy Harry vững vàng nắm lấy Lily, ai nấy thở phào nhẹ nhõm.
Harry nắm lấy tay Lily điều khiển chổi bay xuống.
Đúng lúc này một cơn gió nữa thổi tới. Một xà con gần Harry ngã xuống chổi, Harry không nghĩ nhiều buông chổi nắm lấy xà con kia, cậu dùng hai chân đu bên phải của chổi. Hai tay giữ hai người. Cả người cậu cúi xuống đất. Nhiều bạn học yếu tim hét lên thất thanh.
Nhưng Harry dường như rất bình tĩnh, chổi kun cũng rất ngoan ngoãn mà từ từ đáp xuống. Khi đặt được hai người xuống đất. Harry dùng một tay nắm chổi cố định vững vị trí, vững vàng đáp xuống đất.
Lụa buột tóc từ lúc nào đã rơi ra, trong cơn gió mái tóc vàng dài của cậu tung bay nhẹ nhàng, dưới ánh nắng càng thêm rực rỡ, Harry vén tóc qua tai nhìn nhìn Lily cùng xà con kia còn đang sợ xanh mặt.
Draco cùng với các Slytherin lập tức chạy đến bên cạnh Harry, Severus cùng James lại lo lắng nhìn Lily một vòng. Đôi mắt Harry bỗng có một tia ảm đạm
“Các trò không sao chứ?” – Giáo sư Hooch cùng giáo sư Alan và Voldemort không biết từ lúc nào đã tới chạy đến xem xét, thật ra thì lúc nãy có vài chú lửng con bị té khỏi chổi, may mắn Voldemort và Alan đến kịp cứu một tai nạn trông thấy.
Harry nhìn nhìn Lily đang được Severus lo lắng hỏi han… cậu nhợt nhạt cười – “Giáo sư Hooch, ổn cả.”
“Vì các trò cứu được bạn nên Slytherin được 100 điểm, nhưng lần sau không được mạo hiểm vậy nữa cậu Lucifer.”
“Vâng, em đã biết.”- Harry nói.
Harry không nói gì nữa, phân phó các học trò Slytherin giúp bà Hooch thu gom lại chổi, Draco nhìn Harry một vòng nhíu mày, nắm lấy tay cậu lên, vạch tay áo ra. Cả đám học sinh năm nhất lập tức hút một ngụm khí lạnh. Trên tay Harry là một vết sẹo dài đang rớm máu. Draco lạnh mặt hỏi – ” Này là gì Harry.”
“Được rồi, lúc nãy cứu người rồi bị thương thôi, không sao đâu Draco.”
Severus khi thấy vết sẹo đó cũng lập tức chạy đến muốn xem xét vết thương của Harry – Tên ngốc này, vì cứu người mà lúc nào cũng bị thương.
Khi Severus muốn cầm tay Harry lên xem, không biết vì sao Harry né tránh khỏi anh, cậu cười cười với Severus – ” Mình không sao. Để thầy Alan xem là được, Draco cậu đến xem mọi người.”
“Theo thầy, Harry.” – Alan nói hướng về phía Draco gật đầu, Draco hiểu ý không nói thêm gì.
Harry gật đầu quay đi, để lại cho Severus là bóng lưng tĩnh mịch. Khi Harry né tránh anh, Severus không cảm giác rằng nơi trái tim anh, bỗng dưng nhói đau rồi rét lạnh. Anh chỉ tự hỏi mình…
Đây là vì sao…
Anh nào biết rằng khoảnh khắc anh lo lắng cho Lily, có gì đó trong tim Harry lần nữa vỡ nát. Cậu tự nhắc bản thân.
Harry, mi nên biết rõ, trong tim Sev chỉ có Lily, mi nên hiểu rõ vị trí của mi….
Nơi khóe mắt, có gì đó nóng ấm chảy ra… mặn đắng…