Đọc truyện Nam Cung Phu Nhân, Em Muốn Thoát Khỏi Tôi? – Chương 27
Ánh đèn flash liên tục nháy trước toà nhà Túc Sính.
Số lượng phóng viên lên tới cả trăm người, hàng trăm ánh mắt đổ dồn về phía sân khấu.
Tuyên Vân Phi thân 1 bộ váy quyền lực đứng giữa ban lãnh đạo Túc Sính.
Dõng dạc tuyên bố lễ khánh thành Túc Sính.
Giá cổ phiếu lúc đó tăng liên tục, đạt được mốc tăng 10% giá trị tập toàn trong vòng 1 tiếng đồng hồ.
Tốc độ lan toả thật sự rất mạnh mẽ.
Chưa đầy 1 giờ, trên khắp các mặt báo liền rầm rộ thông tin thương hiệu Túc Sính chính thức bước vào thị trường Trung Quốc.
Tuyên Vân Phi thân quyền lực cắt dây đỏ chính thức mở cửa Túc Sính.
Một tràng tiếng vỗ tay chúc mừng, đây là một bước tiến quan trọng cho sự nghiệp của cô.
“Cảm ơn tất cả mọi người đã tới tham dự, bây giờ xin mời mọi người di chuyển đến hội trường để dự tiệc.”
__________________________________
Quy mô của buổi tiệc này thật lớn, bà chủ Tuyên thật chịu chi.
Mời cả ngàn người đến tham dự buổi lễ khánh thành, còn tiếp đãi cả tiệc.
Tập đoàn này 1 tay Tuyên Vân Phi xây dựng quả là 1 nhân tài.
“Bà chủ Tuyên, tôi mời cô một ly.
Chúc mừng cô nhé, hôm nay cô thật sự rất đẹp.” 1 nam nhân khí chất hơn người, hắn ta là em trai của Lục Khuynh Mạnh – Lục Ân hiện đang sở hữu chuỗi nhà hàng nứt tiếng.
“Cảm ơn Lục thiếu.” Tuyên Vân Phi uống một hớp rượu nhỏ, Nam Cung Long đã dặn không được uống quá nhiều.
“Tuyên tiểu thư, tôi cũng mời cô 1 ly.” A
“Cạn ly.” Cô vui vẻ cùng nâng ly với bọn họ, không khí ở đây cũng thật náo nhiệt.
“Khoan đã Tuyên tiểu thư, hôm nay là ngày vui cô phải uống hết chứ.
Cô như thế là không nể tôi gì cả.” A
“Ah..thất lễ với Quắc Tổng rồi.” Bị ép như thế không uống mới là lạ, dù sao cũng không nên thất lễ với người khác trong ngày vui như thế này.
Tuyên Vân Phi chỉ vừa uống được 1 nửa, liền có một lực ngăn cô lại.
“Phi Nhi sao lại uống nhiều như vậy làm gì.
Hôm nay trọng đại tôi nghĩ cô nên giữ tỉnh táo.
Đúng không Quắc Tổng?.” Nam Cung Long một thân âu phục chỉnh tề đứng bên cạnh Tuyên Vân Phi.
Bộ dạng này chính là muốn giúp vợ, lại còn muốn ép vợ ông đây uống rượu như thế.
Đúng là chán sống!
“Hahah…Nam Cung Chủ Tịch nói rất đúng.
Phụ nữ không nên uống quá nhiều.
Tôi mời Chủ tịch một ly.” A – Quắc Tổng kính rượu Nam Cung Long, ở cái thành phố này.
Đắc tội với hắn chính là nghịch ý thiên tử.
Nam Cung Long tiếp rượu 1 cách chán ghét, tên họ Quắc thấy thế cũng không dám ở lại liền chạy đi mất.
“Chào Nam Cung Chủ Tịch, tôi là Lục Ân.
Rất hân hạnh được biết anh.” Lục Ân đưa tay ra chào hỏi với hắn, xem ra Nam Cung Long này không phải dạng tầm thường.
“Lục Ân? Họ Lục à?.”
“Là em trai của Lục Khuynh Mạnh.” Tuyên Vân Phi nhìn qua liền biết Nam Cung Long không biết Lục Ân là ai.
Tên này, có bao giờ chịu để người khác vào mắt đâu kia chứ.
“À, nhị thiếu gia nhà họ Lục.
Tôi là Nam Cung Long.” Hắn bắt tay xã giao với Lục Ân.
Họ Lục ư, cùng gia đình với tên Lục khó ưa kia.
Không thích!
“Anh quen anh cả nhà tôi sao?.”
“Không thân lắm.”
“Phi Nhi.” Một giọng nói từ phía sau vọng tới.
Là Lục Khuynh Mạnh, nãy giờ mới thấy mặt anh ta.
Người trốn đi đâu không biết.
“Anh Lục.”
“Phi Nhi, em nhảy với anh được không?.” Lục Khuynh Mạnh cúi người, anh ta muốn mời cô khiêu vũ.
Nam Cung Long nghe vậy đương nhiên không vui, liền cau mày nhìn về phía Lục Khuynh Mạnh.
Ánh mắt hắn đặt lên người Tuyên Vân Phi.
“Em dám nhận lời? Xem anh sẽ mần thịt em không tha.” Hắn nói nhỏ bên tai cô, đủ để 2 người nghe được.
Sát khí bừng bừng, e là nếu cô nhận lời.
Sợ là tối nay sẽ không được toàn mạng.
Nhưng Tuyên Vân Phi là ai? Cô đâu sợ gì hắn, chỉ là khiêu vũ thôi mà.
Đương nhiên là nhận lời.
Tuyên Vân Phi đặt lên tay của Lục Khuynh Mạnh.
Cùng hắn khiêu vũ, ánh mắt của hàng trăm người đổ dồn về phía họ.
Tiếp theo đó cũng có rất nhiều cặp đôi ra trình diễn.
Cô thế mà dám làm trái lời hắn, bực chết đi được.
Lúc đó, tất cả mọi người đều thấy Nam Cung Chủ Tịch sát khí muốn giết người.
Mặt hắn lạnh băng như ngàn nhát dao muốn đâm vào tên Lục Khuynh Mạnh.
“Vợ nhỏ hư.
Tội này không thể tha cho em.” Hắn siết chặt tay, miệng thì thầm chửi thề.
Lục Ân bên cạnh cũng nghe thấy, liền nghi ngờ mối quan hệ của 2 người, nhưng chưa dám nói vì chưa chắc.
Kết thúc bữa tiệc, Nam Cung Long mang một hũ giấm chua bên người.
Hắn không thèm nhìn Tuyên Vân Phi một cái, bộ dạng này của hắn xem thật đáng yêu ^^.
“Nam Cung Long, anh còn giận em hả.” Tuyên Vân Phi lén lút ở phía sau đi tới.
Nhìn hắn cặm cụi trong bếp, nhưng mà..Chặt thịt cũng quá là tàn bạo quá đi!!!
“Không.” Giọng Nam Cung Long lạnh tanh đến đáng sợ.
Tuyên Vân Phi ôm lấy hắn từ phía sau, khuôn mặt xinh đẹp giả bộ ngây thơ kia thật sự làm tan chảy người khác.
“Thôi mà, đừng giận em.” Nhìn xem đôi mắt long lanh này, ai mà nỡ từ chối cơ chứ.
Nam Cung Long thở dài một hơi, sau đó búng trán cô một cái.
“Được rồi được rồi, xem như tôi thua em.”
“Thế khi nào mới có đồ ăn cho em.” Vừa đạt được mục đích liền không thèm ôm hắn nữa, rõ ràng này là lợi dụng để có được đồ ăn.
“Em ra ghế ngồi đi, để anh dọn thức ăn ra.”
Tuyên Vân Phi ngồi chống cằm, háo hức muốn được ăn trưa.
Tay nghề nấu ăn của Nam Cung Long khá được ấy chứ, thơm nức mũi.
“Thế nào? Vừa ăn không?.”
“Um, ngon lắm.
Em rất thích luôn.” Tuyên Vân Phi vừa ăn vừa vui vẻ, loại hạnh phúc này như lúc mẹ cô nấu ăn cho cô vậy.
“Mà anh nè.”
“Hửm?.”
“Anh mặc tạp dề trông thật soái a.”
Quả thật, dáng vẻ hắn một thân sơ mi trắng đeo tạp dề vào bếp.
Rất cuốn hút, nhìn vào…có một chút ấm áp.
Nam Cung Long được vợ khen liền đỏ mặt, nhan sắc của mình cũng thật đỉnh cao.
Hắn tự luyến trong lòng.
“Tất nhiên là phải soái rồi, hơn tên vừa khiêu vũ với em khi nãy.” Hắn bĩu môi nói
“Thôi mà, anh đã nói là hong giận em nữa.” Tuyên Vân Phi dưới gầm bàn vuốt ve chân của hắn.
Khốn kiếp! Yêu nữ này lại muốn chọc ghẹo hắn.
Đợi đó đi, tối nay sẽ hành hạ em không tha.
“Được rồi không giận em nữa, tí anh đưa em đi làm.
Rồi chiều sẽ đón em về nhé.” Tuyên Vân Phi vừa ăn vừa gật gù, có hắn bên cạnh thật tốt.
_________________________________
6 giờ tối ở dưới chân tập đoàn Túc Sính.
Bầu trời tối sầm lại, từng giọt mưa tí tách rơi.
Chẳng mấy chốc con đường đã ướt sũng, nhìn dòng xe đi qua đi lại thật ồn ào tấp nập.
“Nam Cung Long sao chưa tới đón mình nhỉ, hay là quên rồi.” Tuyên Vân Phi đứng chờ Nam Cung Long tới đón, rõ ràng là bảo 5h30.
Khiến cô chờ tới nửa tiếng còn chưa đến đón.
Vừa trách mắng hắn, hắn liền tới.
Tên này không phải là ma ấy chứ, linh thật!
Nam Cung Long bước ra xe, tay cầm ô đi tới gần Tuyên Vân Phi, dáng vẻ rất gấp gáp.
“Anh xin lỗi, đường kẹt xe nên anh tới muộn.
Em chờ anh có lâu không?.” Hắn vừa đến liền ôm lấy cô mà hỏi.
Nam Cung Long cởi áo vest của mình rồi khoác lên vai Tuyên Vân Phi.
“Ưm, lâu.”
Hắn dắt cô vào xe, đôi mắt ngập tràn sự lo lắng.
“Em có bị ướt ở đâu không? Bây giờ thời tiết bắt đầu chuyển lạnh rồi, em mặc đồ ấm vào nhé.” Nhìn bộ dạng này của hắn, cô sao nỡ trách hắn được.
“Em không ướt đâu, anh mới là người nên lo cho mình trước đó.
Quần áo với tóc anh ướt hết cả rồi.” Tuyên Vân Phi ôm lấy Nam Cung Long, cô yêu người đàn ông này.
Nam Cung Long khẽ hôn lên khuôn mặt xinh đẹp của cô.
Mỉm cười ôm lấy thân hình nhỏ nhắn, thật muốn khoảng khắc này dừng lại.
“Em ôm anh lại dơ hết váy của mình kìa.”
“Em mặc kệ.
Em muốn ôm anh.”
“Thế tối nay thưởng cho anh đi, bà xã.” Vừa được chút ưu ái, liền được voi đòi tiên.
Hứ, đồ lợi dụng cơ hội.
“Anh mơ đi.” Tuyên Vân Phi đáp lên môi hắn một nụ hôn.
Sau đó Nam Cung Long chở cô về nhà, chuẩn bị cho bữa tối lãng mạng.
_________________________________
Bên trong nhà của Tuyên Vân Phi, phát ra tiếng cười nói vui vẻ.
Là cô và Nam Cung Long cùng nhau vào bếp nấu bữa tối.
Có hắn bên cạnh thật vui vẻ.
Hương thơm cùng khói bay nghi ngút khắp cả căn bếp.
Nam Cung Long nhìn gương mặt cô tươi cười như thế tâm trạng hắn rất vui vẻ.
“Bà xã, khi nãy anh quên mua lá hương thảo.” Làm được đến một nửa, hắn mới chợt nhớ ra mua thiếu nguyên liệu.
Món thịt beefsteak này thiếu hương thơm của lá hương thảo thì thật phí a
“Ah, không sao em có trồng chậu cây hương thảo nhỏ ở ngoài vườn.
Để em ra lấy.” Tuyên Vân Phi vừa ướp thịt xong liền 2 chân chạy lon ton ra ngoài vườn.
Trông thật giống chú thỏ con, dễ thương quá đi mất.
Nam Cung Long hắn mê muội cô quá rồi, nhìn đâu cũng thấy đáng yêu hết~
Sau hơn 1 tiếng đồng hồ hì hụt trong bếp, cuối cùng cũng xong buổi tối.
Tên này buổi sáng nay vừa kêu phụ nữ không được uống quá nhiều rượu, bây giờ lại cố tình rót cho cô 3 ly.
Đúng là lưu manh
Đừng nói muốn chuốc say rồi làm thịt tiểu bạch thỏ này chứ.
Không được không được, phải đuổi hắn về.
Đêm qua lăn lộn với hắn thật mệt mỏi.
Nam Cung Long nhìn vào đồng hồ, cũng đã tối rồi có lẽ hắn nên về.
“Đã 9h rồi, anh về nhé.” Tâm của hắn đương nhiên không muốn về, muốn được ôm Tuyên Vân Phi.