Nam Chủ, Đừng Đến Đây

Chương 13CHƯƠNG 11


Đọc truyện Nam Chủ, Đừng Đến Đây – Chương 13: CHƯƠNG 11

Số cô đúng là số khổ mà, hôm trước vừa đắc tội nữ chủ bạch liên hoa, hôm sau liền bị nữ chủ cho người xử. Chuyện là sáng sớm cô vừa ra khỏi nhà liền có hai anh mặc đồ đen “mời” cô đến một nơi. Vừa đến thì cô đã “được” trói chặt tay chân lại, xung quanh cô là một bọn lưu manh đê tiện đang nhìn chằm chằm vào cơ thể cô. Tuy vậy, cô vẫn giữ được bình tĩnh để nói chuyện với nữ chủ nha
– Trịnh tiểu thư, cô đây là có ý gì?
– Tôi nào có ý gì, tôi chỉ mời cô quay phim thôi, Hoắc tiểu thư?
– Phim? Phim gì? Cưỡng dâm sao? Nhân vật chính là tôi, đúng không?

– Quả nhiên là Hoắc tiểu thư thông minh. Nhưng cô không nên cướp đi thứ tôi yêu thích.
– Cô không sợ tôi trả thù?
– Trả thù? Cô thoát khỏi đây rồi hãy nói

Vừa nói cô ta vừa tiêm thuốc kích thích vào cơ thể cô. Sau đó cô ta nở nụ cười đê tiện
– Cô từ từ mà hưởng thụ đi
“Rầm” Cửa bị phá tung, từ bên ngoài, cô thấy vài thân ảnh quen thuộc

– Mang cô ta đi
Hàn Ngạo Phong căm phẫn nói. Nếu không phải người của anh theo cô thông báo thì chắc anh sẽ không biết cô bị gì đâu. Lý Dạ Diễm nhanh chóng lấy áo khoát phủ lên người cô, ôm cô ra ngoài
Trong một căn biệt thự xa hoa. Căn phòng rộng lớn được trang trí với những vật liệu quý giá, trên giường có bốn thân ảnh đang quấn quít lấy nhau. Đèn được tắt tối thui càng tăng thêm vẻ ám muội. Dưới sàn nhà, quần áo bị quăn bừa bãi. Lý Dạ Diễm khẽ hôn lên đôi môi người con gái tuyệt trần đang nằm dưới thân mình. Đầu lưỡi khẽ đùa với mật ngọt mềm mại trong khoang miệng cô một lúc rồi luyến tiếc dời đi. Môi anh hôn dần xuống xương quai xanh tinh xảo của cô rồi dời xuống một bên đầy đặn. Mỗi nơi anh đi qua đều để lại những ấn kí đo đỏ khả nghi. Hàn Ngạo Phong miệng hàm chứa một bên nụ ̃hoa, hết nút vào rồi lại cắn cắn. ” ưm..” Cô không chịu nổi được mà khẽ rên rĩ. Tiếng rên rĩ của cô chẳng khác nào một lời cỗ vũ cho Hàn Ngạo Phong. Anh một tay nắm lấy bộ ngực sữa của cô, không ngừng xoa nắn, nặng ra thành các hình dạng, một tay theo bụng bằng phẳng trượt xuống vùng thần bí. Một ngón tay khẽ xoa xoa, ấn ấn hạt trân châu xinh đẹp. ” ân…ư…” Cô không chịu nỗi kích thích, mật động tiết ra dâm dịch ngọt ngào. Khương Nhật Khải cười khẽ “bé cưng, em đúng là vật nhỏ nhạy cảm ” sau đó đầu lưỡi khẽ trượt xuống bụng, làm ướt lỗ rốn của cô. ” ưm..ân..” Đầu lưỡi khẽ đưa, trượt xuống nơi mật động xinh đẹp liếm hết tất cả dâm dịch mà cô tiết ra. Sau đó, đầu lưỡi khẽ xâm nhập vào u huyệt thần bí của cô. ” hừ..” Khương Nhật Khải gầm lên một tiếng, bên trong u huyệt đầy nước như có hàng ngàn cái lưỡi nhỏ đang liếm lấy cái lưỡi anh, khiến anh thõa mãn không thôi. Khương Nhật Khải rút ra cái lưỡi, đưa dương vật to đùng, đang căng cứng, nổi đầy gân xanh của mình trước cửa u huyệt đầy nước của cô, khẽ hút một cái. “A!” trong mơ màng, cô chỉ cảm thấy một cỗ đau đớn khôn cùng, có cái gì đó rất to, nóng nóng đang vọt vào trong cơ thể cô. Một bên, Lý Dạ Diễm cùng Hàn Ngạo Phong vuốt ve cơ thể cô, chăm lửa trên cơ thể cô, cố gắng dời lực chú ý đi, rốt cuộc, cũng thành công. Cô không còn cảm thấy đau nữa mà thay vào đó là cảm giác căn trướng, khó chịu, vì thế, cô nhẹ lắc người nhưng chính hành động đó lại khiến Khương Nhật Khải thở phào nhẹ nhõm. Rút ra dương vật phân nữa, sau đó không thương tiếc mà đâm sâu vào thân thể cô. “A!… ưm….” cô đau đến nỗi không nói nên lời, vật thể lạ đó đâm rất sâu vào tử cung của cô, hai miếng thịt phía dưới còn bị hai thứ gì đó đánh vào. Khương Nhật Khải một lần nữa rút ra rồi lại đâm sâu vào, càng lúc càng nhanh, tiếng rên rĩ cùng tiếng gầm nhẹ liên tục vang lên trong căn phòng đen tối. Hai tay của anh nắm lấy đầu nhủ hoa của cô, liên tục vò vò chà sát. Ra vào hơn một trăm hiệp, Khương Nhật Khải rốt cuộc đâm sâu vào tử cung của cô, bắn hết tinh hoa của mình vào trong đó.” ưm..” cô chỉ cảm thấy một dòng nước ấm đang chảy vào tử cung của mình, rất kích thích khiến cô rên rĩ. Cô chỉ cảm thấy mỏi mệt tràn lan, cô chỉ muốn chìm vào giấc ngủ sâu hơn nữa nhưng có lẽ là không được rồi… Khương Nhật Khải vừa lui ra khỏi người cô thì Lý Dạ Diễm xoay người cô lại, đâm sâu vào mật huyệt của cô.
” A !” Đôi môi ấm nóng từ vành tai hôn dọc theo gò má, rơi xuống cổ, đến xương quai xanh, cuối cùng lại dừng trên bộ ngực sữa mềm mại lưu lại từng dấu hôn đỏ hồng. Cô bị Lý Dạ Diễm kích thích thoáng thả lỏng thân mình. Cô theo bản năng nâng eo, vô tình làm ra hành động phối hợp khiến ai đó vô cùng vui mừng. Lý Dạ Diễm bắt đầu nhích lên từng chút một. Vách tường nộn thịt dường như đã dần quen với dị vật của anh. Yêu dịch tiết ra càng lúc càng nhiều, mở đường cho anh tiến sâu vào bên trong.” Ư… A… Diễm…” Sau khi quen dần với cảm giác đau đớn ban đầu, thì trong người cô bắt đầu cảm nhận được một trận sảng khoái cùng chờ mong mơ hồ. Cô thế nhưng bắt mãn với hành động chậm rì của anh, không khỏi buồn bực rên rỉ một tiếng. Lý Dạ Diễm cười khẽ một tiếng, anh hơi lùi về phía sau, khiến phân thân từ từ rút lui khỏi nộn thịt. Cô cảm nhận được dị vật nóng bỏng từ từ rời khỏi cơ thể. Trong lòng sâu sắc cảm thấy một khoảng hư không vô cùng khó chịu. Thế nhưng, cô còn chưa kịp nức nở một tiếng thì anh lại bất ngờ đâm vào bên trong. Không còn câu nệ rút ra, đâm vào mấy lần. Tốc độ lại càng lúc càng nhanh.” A… Ư… A…” Cô hé miệng rên rỉ ra tiếng. Rất biết phối hợp cong lên eo nhỏ, đón nhận từng đợt sóng triều mãnh liệt do anh mang lại.” Diễm… Diễm… A… Ưm…” ” Bảo bối… Ngoan… Ưm…” Lý Dạ Diễm cũng không kiềm lòng được rên rỉ một tiếng. Dưới thân lại càng mãnh liệt ra vào, hoà quyện cùng yêu dịch ồ ạt tiết ra từ cơ thể cô tạo ra những âm thanh vô cùng dâm mỹ. Tiếng da thịt va chạm vào nhau, tiếng côn thịt dây dưa cùng dịch mật quả thật khiến người ta mặt đỏ tai hồng không dám nhìn thẳng. Sau khi ra vào hơn trăm hiệp, cuối cùng Lý Dạ Diễm cũng chịu phóng tất cả vào cơ thể cô. Cứ tưởng như đã xong nhưng thật ra là không phải vậy

Hàn Ngạo Phong hung hăng hôn môi cô, hai tay không an vị mà di chuyển. Một tay xoa nắn bầu ngực căng tròn của cô, một tay thì luồn xuống nơi tư mật. Bàn tay thô ráp của anh miết nhẹ vùng bí ẩn, làm cô rùng mình khe khẽ. Anh dần hôn xuống bắt đầu từ trán xuống khóe mắt và cổ. Nơi nào môi hắn đi qua là sẽ để lại vô số vết ngân trên cơ thể cô. Thấy bên dưới của cô đã ẩm ướt nên anh đưa một ngón tay của mình vào mật huyệt của cô đưa đẩy. Đợi tới khi cô thích ứng hẳn mới đưa thêm một ngón tay nữa vào, hai ngón tay trong động huyệt đi lai rất tự nhiên. Chịu kích thích như vậy, cơ thể cô lại nhanh chóng co rút, cô kêu lên những tiếng rên vô cùng mị hoặc ” A… không được… Em .. không được rồi!…” Hàn Ngạo Phong nghe vậy, nhanh chóng rút tay ra khỏi huyệt động của cô, vươn tới bên tai cô thì thầm “Gọi tên anh…” Sắp lên đến cao trào mà anh lại đi ra, cô vô cùng khó chịu, vặn vẹo cơ thể, nức nở “Phong… Phong.. cho em, cho em~~ a.” Hàn Ngạo Phong nghe xong thì cười cười đến nguy hiểm, lật người, để cô cưỡi lên người mình, cười vô cùng gian manh. Cô cúi xuống, nhìn thấy phân thân cực đại xanh tím, sưng to và đang ngẩng cao đầu vô cùng dũng mãnh. Ánh mắt của cô co rút mạnh, nhìn anh thư sinh như vậy…không ngờ…. Cô nhăn nhó nhìn anh, anh nắm lấy vòng eo thon nhỏ của cô, khẽ nhấc lên rồi vô tình thả xuống. Cô cảm thấy phía dưới của nàng như rách ra, của anh đội sâu tới tận cùng, cô kêu lên “A!”. Hàn Ngạo Phong lại lật người cô xuống, dán môi mình lên bộ ngực sữa mà điên cuồng cắn mút, lại khẽ đưa người, tiến sâu vào cơ thể cô. Phân thân cực đại của anh chen chúc với từng lớp thịt non mềm, cực đại khoái cảm làm cho cả cô và anh đều rên lên… Đang chìm đắm trong hải triều, ai ngờ Hàn Ngạo Phong lại dũng mãnh tiến tới. Thấu tới tận thành cổ tử cung của cô làm cô thét lên và lên cao trào. Mật huyệt của cô vì lên cao trào mà nhanh chóng co rút lại, anh thấy vậy liền nhanh chóng luật động trong cơ thể cô. Được mấy lần mà lần nào cũng đội sâu đến tận cùng, cuối cùng, khi chất lỏng của cô phủ lấy anh, anh mới hét 1 tiếng rồi điên cuồng phun vào trong cơ thể cô tinh hoa của mình
Trong căn phòng hôn ám, tiếng thở dốc rên rĩ cùng tiếng gầm nhẹ không ngừng vang lên…Đêm…còn rất dài a.. Quả là một đêm điên cuồng…
Ps: xong, hết nợ rồi. Mọi người cho xin chút ý kiến nào……


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.