Nam Chủ Chết Tiệt Tha Cho Ta Đi Nữ Chính Kia Cơ Mà

Chương 36: Đau


Đọc truyện Nam Chủ Chết Tiệt Tha Cho Ta Đi Nữ Chính Kia Cơ Mà – Chương 36: Đau

Khi Huệ Di
đang chìm trong cảm giác hả hê bất chợt một cánh tay nắm lấy cổ tay cô
ta không chút do dự xô cô ta ra chỗ khác. Nhanh chóng gọi bác sĩ, Cốc
Thiếu Phong đi nửa đường đi thì phát hiện để quên ví tiền ở bệnh viện
nghĩ đến Huệ Di cô ta đang bị truy lùng chắc cũng không mang theo tiền
trả nên mới quay lại ai ngờ….

Sở Vân Hiên sau khi nghe đèn báo
động phòng bệnh Hạ Băng lúc đang chuẩn bị phẫu thuật cho bệnh nhân khác
thì lập tức bỏ chạy xuống phòng bệnh vip. Thân thể của Hạ Băng do nhiễm
độc mà tím ngắt lại, mà hơi thở thì càng ngày càng đứt đoạn cảm tưởng
chỉ cần chút nữa thôi sẽ bị dập tắt hoàn toàn. Sở Vân Hiên thấy Hạ Băng
tình trạng càng ngày càng nguy cấp không để ý tên đàn ông lạ mặt bên
cạnh lập tức bế cô vào phòng cấp cứu đặc biệt…

Mà Huệ Di sau
khi bị hắn quăng đi chỗ khác đầu óc liền mơ màng không may đập vào bình

thuỷ tinh gần đó bị rạch một đường rất lớn trên mặt . Nhìn khuôn mặt
mình xấu xí hiện lên trước từng mảnh thuỷ tinh liền điên loạn gào thét.
Không lâu sau liền bị cảnh sát khu vực tóm gọn.

Hành lang lập tức có bóng hai người đàn ông đi đến đó là ba cô cùng em trai . Em trai quý hoá của cô thấy hắn ta ở đây liền không kiêng dè gì đấm cho hắn vào cú
giáng trời vào khuôn mặt anh tuấn. Mà hắn cũng mặc cho tên đó đánh chỉ
có ba cô còn bình tĩnh nói.

– Cốc thiếu tôi nghĩ cậu và con gái
tôi không hợp có lẽ nên huỷ hôn ước giữa hai nhà thôi còn về phần Cốc
phu nhân cùng Cốc chủ tôi sẽ kiếm dịp gặp mặt để giải thích.

Nghe đến chuyện huỷ hôn thần trí Cốc Thiếu Phong liền sợ hãi nói

– Liễu tổng à hôn ước này đã định sẵn từ rất lâu rồi xin ngài đừng huỷ nó con hứu sẽ không làm tổn thương cô ấy nữa xin ngài đừng mà.


Anh còn mặt mũi nói những câu đó hả? Đồ vô liêm sỉ, tôi nói cho anh biết chị tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho các người các người hại chị ấy ra
nông nỗi này còn chưa hả dạ hay sao? Mau biến đi ! Cút đi anh mà ở đâu
chỉ tổ làm bẩn không khí khiến Băng nhi khó chịu thôi.

Mà Liễu
Hạo Thiên lại không bỏ qua nói thêm câu châm dầu vào lửa cong lấy thêm
cái khẩu trang bịt vào mặt làm như hắn rất đọc hại cần tránh xa không
bằng.

– Tôi không nói anh con nít mau cút chỗ khác để tôi thương lượng với ba vợ nào.


Mặc kệ Liễu Hạo Thiên phản đối liền quay ngoắt sang ba cô mắt long lanh.

– Chúng tôi không hoan nghênh Cốc thiếu mời đi cho không tiễn.

Ba cô nhàn nhạt nói rồi sai bảo vệ đuổi hắn đi. Trước khi đi hắn còn gào
thét như tên điên mãi sao mới không còn ngoan cố mà đi về.

— Trong phòng cấp cứu—-

– Nhíp tim bệnh nhân tăng nhanh chuẩn bị kích điện.

Giọng nói gấp gáp mà lạnh giá của Sở Vân Hiên vang lên khiến y tá rùng mình nhanh chóng lấy máy kích tim .

Khi đang kích tim Sở Vân Hiên liền lấy lọ thuốc đả thông mạch mà hắn mới
phát minh dù cho chưa hoàn chỉnh cũng chưa từng thử nghiệm nhưng mạch
máu của cô đã tắc hoàn toàn nếu không làm liều có lẽ cô sẽ không qua
khỏi. Hắn đổ dòng chất lỏng màu đỏ vào miệng cô. Cơ thể cô phản ứng mãnh liệt khi dòng chất lỏng đó đi qua nhưng hình như…

— Trong mộng—


Hạ Băng mở mắt ra là cánh cổng mà trắng. Trên đó có một cái đồng hồ cung
một lối đi dài bất tận. Mà cô thấy cả người nhẹ bâng. Chiếc đồng hồ quay càng ngày càng chậm đến khi dùng hẳn. Giọng nói trong trẻo vang lên.

– Chào mừng đến với cánh cổng xuyên không gian và thời gian. Mỗi khi nhật thực trong thế giới bên kia kéo đến thì cánh cổng thời gian ở thế giới
này lại mở ra. Những người may mắn như thế rất hiếm bạn hãy suy nghĩ kĩ
nếu muốn quay trở về thế giới thực tại thì hãy nhanh chân bước đi theo
con đường dát vàng còn không xin hãy quay lại điểm xuất phát.

Bỗng cô gái có ngoại hình giống y hệt cô xuất hiện.

– Hạ Băng cô xin hãy quay lại ở đó có ba, ông ấy chỉ còn mỗi cô là hi
vọng sống cuối cùng quay lại đi hãy thay tôi chăm sóc ông ấy.

Sau một thời gian dài Sở Vân Hiên mệt mỏi bước ra khỏi phòng để ý trên khoé mắt có đọng lại giọt nước mắt

– Xin chia buồn với gia đình cô ấy mất lúc X giờ X phút


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.