Nam Chính Xuất Sắc Nhất

Chương 70: Thiếu


Đọc truyện Nam Chính Xuất Sắc Nhất – Chương 70: Thiếu

Editor: demcodon

Vệ Hà Tịch vừa đăng Weibo lên, fan tự nhiên hô to đau lòng.

[Bọn họ còn muốn Hà Tịch chúng ta như thế nào? Thật sự bức Hà Tịch đi Bác Á có mà khóc!]

[Đã sớm nói cấp cao sẽ tạo áp lực mà! Bây giờ là muốn làm chuyện gì?]

[Hà Tịch đừng sợ, có bọn em ở bên cạnh anh, bọn em sẽ không thay đổi!]

[Chờ <Nổi tiếng gió> của Hà Tịch, để cho đoàn phim nào đó hối hận!]

[Tình huống gì thế? Vệ Hà Tịch đây là đang nói ai?]

[Không có nói ai, chỉ là Hà Tịch chúng ta chỉ muốn cố gắng đóng phim, không muốn quan tâm mấy chuyện và người rối loạn lung tung đó.]

[Đúng, mấy con ruồi kia lăn xa một chút!]

– — —

Mặc dù Vệ Hà Tịch đăng trên Weibo của mình muốn “im lặng”, đáng tiếc fan của y cũng không tình nguyện cứ im lặng như vậy, chống lại Lục Dương và yêu cầu đổi diễn viên, hoạt động offline vẫn đang tiến hành như cũ.

Nhưng fan Lục Dương trải qua chuyện trước đó cũng coi như biết qua một trận đấu. Đối với loại hành vi “khiêu khích” đơn phương này cũng không sợ hãi.

Nực cười, trước đó tin tức xấu cùng nhau đến, tình huống thế cục nghiêng về một bên bọn họ đều biết qua, còn sợ cả nhà fan Vệ Hà Tịch sao?


[Lại đến một người có chứng vọng tưởng bị hại. Thời buổi này giới nghệ sĩ thua thử vai đều nói bị cướp sao?]

[Thật sự muốn có cái gì thì nói ra, nói một nửa là nói không rõ hay không dám nói rõ?]

[Ừh, diễn nhiều năm như vậy cũng chỉ một vai, nên tĩnh tâm lại suy nghĩ kỹ thuật biểu diễn của mình đi.]

[Quần chúng vây xem có thể tan rồi, thủ pháp tuyên truyền phim mới này quá vụng về, giám định hoàn tất!]

– — —

Đối mặt với fan Lục Dương khinh thường nhìn lại, fan Vệ Hà Tịch đương nhiên muốn sặc. Vì thế một chén hỗn chiến gần như muốn khai hỏa.

[Ha ha, Hà Tịch chúng ta ít nhất diễn nhiều vai như vậy, người nào đó một vai đứng đắn cũng không có, còn không biết xấu hổ chạy đến nói mình là diễn viên.]

[Ừh, ừh, đúng vậy, Hà Tịch nhà mấy người là trâu X nhất, khẳng định là vừa ra mắt đã diễn nam chính đây.]

[Khẳng định không có khả năng, lúc Vệ Hà Tịch ra mắt còn không phải không có vai gì, 2-3 năm sau mới hot à?]

[Người nào đó 2-3 năm còn không nhất định hot lên đâu!]

[Không đúng, nếu người nào đó cứ luôn cướp vai người khác như vậy, nói không chừng 2-3 tháng đã hot lên!]

[Cướp vai, cướp vai, mấy người cầm ra chứng cớ được không? Một người loser còn không biết xấu hổ nói bị cướp vai, không thấy đoàn phim người ta căn bản mặc kệ Hà Tịch mấy người sao?]

* * *

Mắt thấy fan trên mạng đấu đá nhau, lúc cấp cao Bác Á họp thì đưa việc này ra thảo luận.


“Cứ như vậy đối với chúng ta ảnh hưởng rất lớn, làm gì có nghệ sĩ trẻ tuổi chung công ty xung đột nghiêm trọng như vậy?”

Mặc dù cũng có cái gọi là tranh giành “anh cả”, “chị cả”*. Nhưng “anh cả” Bác Á là Đồ Lâm Châu, căn bản không có chuyện gì của Vệ Hà Tịch và Lục Dương.

(*Anh cả – nhất ca, chị cả – nhất tỷ: là danh xưng dành cho những nam/nữ diễn viên hàng đầu trong công ty.)

Diễn viên trẻ tuổi như vậy xuất hiện fan đấu đá nhau, thương tổn lẫn nhau cũng sẽ rất lớn, cần thiết lập tức ngăn lại.

“Vệ Hà Tịch là người trên tay lão Hạ, tôi không lo lắng. Vấn đề là Lục Dương kia ở trên tay Tiểu Vương thật nhiều chuyện!” Một cấp cao công ty thầm trách nói: “Nhìn xem đây là lần thứ mấy trong năm nay, tại sao nhiều tin tức về cậu ấy như vậy?”

Ngụy Bác nhìn thoáng qua cấp cao kia khóe miệng hơi nhếch lên, nhìn qua hơi xấu xa cũng hơi gian.

Hầu hết cấp cao ở đây là bắt đầu từ ba Ngụy Bác đã ở trong Bác Á, cũng biết chút ít về vị Thái tử gia “đăng cơ” này, nhìn đến hắn cười như vậy thì biết có người sắp xui xẻo.

Cấp cao vừa nói xong thấy thế cũng hơi chột dạ. Gã thẳng lưng, giống như không thèm để ý, nhưng không có nói chuyện tiếp.

“Người hot tự nhiên thị phi cũng nhiều.” Một cấp cao khác hoà giải nói: “Fan đấu đá lẫn nhau rất bình thường, không cần phải xen vào bọn họ, để cho Vệ Hà Tịch và Lục Dương tự trấn an fan của mình một chút là được.”

Dưới cái nhìn của ông, fan say mê thần tượng của mình, chỉ cần idol nhà mình tùy tiện an ủi vài câu hẳn là sẽ nghe lời.

“Mặc kệ nói như thế nào chuyện lần này là fan Vệ Hà Tịch khơi mào trước. Bên lão Hạ cũng phải chịu trách nhiệm.”

“Công ty bồi dưỡng một Vệ Hà Tịch không dễ dàng, huống hồ fan che chở cậu ấy cũng hợp tình hợp lý, vẫn đừng làm cho cậu ấy đau lòng với công ty.”

Ngụy Bác nhìn bọn họ thảo luận tới thảo luận lui hai nghệ sĩ trẻ tuổi “tranh cãi” dường như cảm thấy rất hứng thú, nhìn xem đến mùi ngon.

Người có quan hệ chặt chẽ với Hạ Bình cho nên nói chuyện giúp Vệ Hà Tịch. Người xem sắc mặt ông chủ cho nên nói chuyện giúp Lục Dương. Ngoài ra có người giữ trung lập, hai bên đều không đắc tội.


Dưới cái nhìn của Ngụy Bác, còn không phải là rất thú vị sao?

Qua một hồi lâu, khi mọi người “sôi nổi thảo luận” một hồi phát hiện ông chủ không nói chuyện. Vì thế lại dần dần im lặng xuống.

“Vừa rồi mới nói đến chuyện không vui, bây giờ nói đến chuyện vui vẻ đi.” Ngụy Bác thấy mọi người đều không nói vì thế nhếch môi cười nói.

Hắn nhìn mọi người chung quanh một vòng mới công bố tin tốt mình vừa nhận được: “Mọi người hẳn biết là tập đoàn Tông Thiên hàng năm sẽ đẩy ra phim ngắn mừng tuổi ở trong năm mới, chiếu trên màn hình mỗi doanh nghiệp dưới cờ Tông Thiên. Năm nay công ty chúng ta có một vị sẽ tham gia.”

Ngụy Bác tạm dừng một lát mới tiếp tục nói: “Cậu ấy chính là Lục Dương.”

Lời ông chủ còn chưa dứt trong đầu cấp cao Bác Á đã thoáng hiện rất nhiều nội dung. Thực lực tập đoàn Tông Thiên không cần nhiều lời, phim ngắn mừng tuổi của bọn họ tuy nói là vì làm quảng cáo cho doanh nghiệp của mình. Nhưng kỳ thật đối với nghệ sĩ cũng là tương đương con đường hấp thụ ánh sáng tốt.

Ngẫm lại xem, trong năm mới, doanh nghiệp Tông Thiên với quy mô to lớn xa hoa trong phạm vi cả nước không ngừng chiếu hình ảnh của mình…

Chuyện này không muốn hot cũng khó!

Cơ hội này vẫn luôn rất khó được, chính là ở trong nội bộ các công ty lớn cạnh tranh cũng rất dữ dội. Lúc này thế lực của “anh cả”, “chị cả” cũng rất quan trọng.

Hai năm trước, Đồ Lâm Châu và TFUN trước sau tham gia phim ngắn của Tông Thiên. Vì địa vị người đại diện kim bài Hạ Bình đánh trụ cột.

Dựa theo lệ thường năm rồi, phim ngắn này sẽ tiến hành quay trước năm nới một đến hai tháng. Năm nay vốn dĩ cũng đã chậm lại, còn chưa công bố danh sách. Bây giờ Ngụy Bác đột nhiên nhắc tới rất nhiều người trong khoảng thời gian ngắn chưa có phản ứng lại, đều ngây ngẩn cả người.

Chờ bọn họ phục hồi lại tinh thần mới nhận thấy được có chỗ nào đặc biệt. Tại sao sẽ đến phiên Lục Dương? Chẳng lẽ là ông chủ Ngụy Bác…

Nhưng lúc bọn họ vừa muốn bắt đầu suy nghĩ miên man thì Ngụy Bác lại bổ sung nói: “Nói rõ trước, hoàn toàn không có liên quan đến tôi. Tông Thiên người ta tự chọn, tôi cũng không có cách nào.” Ngay sau đó còn làm ra dáng vẻ bất đắc dĩ, giống như cũng không hài lòng với kết quả này.

“Đã xác định chọn người này chưa?” Có cấp cao nghi ngờ hỏi.

“Xác định 100%.” Tổng giám đốc điều hành Tông Thiên đại nhân tự mình gọi điện thông báo, đó còn có giả sao?

Mặc dù Ngụy Bác nói không liên quan đến hắn, là Tông Thiên tự chọn. Nhưng ở đây cũng không có người tin tưởng hắn nói.


Lục Dương chỉ là một diễn viên người mới nho nhỏ. Nếu không có ông chủ dự tính và thúc đẩy giúp cậu, sao có thể lọt vào mắt Tông Thiên chứ?

– — —

“Đây là trên hội nghị chính miệng ông chủ nói, còn có thể giả?” Cấp cao Bác Á họ Tôn vừa chấm dứt hội nghị trở lại văn phòng mình đã lập tức gọi điện thọi cho Hạ Bình.

“Nói là Tông Thiên đưa ra lời mời, nhưng ai sẽ tin chứ? Khẳng định là ông chủ tự chạy quan hệ đây!”

“Cậu yên tâm, chúng ta có quan hệ gì chứ, có chuyện gì khẳng định nói với cậu. Cậu cũng nói Vệ Hà Tịch đăng trên Weibo căn bản không phải Lục Dương, chỉ là fan và cư dân mạng tưởng tượng thôi. Vậy thì nhanh chóng làm sáng tỏ một chút đi, miễn cho ầm ĩ căng thẳng đôi bên sẽ rất khó coi.”

“Tôi biết, ngài có khó xử của ngài. Đây là fan gặp rắc rối, thần tượng cõng nồi. Nhưng đây cũng không có biện pháp, gần đây hướng gió cấp cao nói không chừng sẽ chuyển. Ông chủ ngay cả cơ hội như vậy đều trước tiên gấp rút cho Lục Dương, xem ra là cực lực muốn nâng hot hắn. Được rồi, giữ liên lạc.”

Cấp cao họ Tôn cúp điện thoại, ngồi ở trên ghế sô pha nhắm mắt dưỡng thần.

Hội nghị cấp cao thường lui tới, người đại diện giống như Hạ Bình vậy là có thể tham gia. Nhưng không biết bắt đầu từ lúc nào Ngụy Bác nói một câu “mở hội gì thì người đó tham gia”, đánh vỡ “lệ thường”.

Lúc ấy cảm thấy không có gì. Nhưng bây giờ cẩn thận nghĩ lại cảm giác rất có ý sâu xa. Nhìn lại những chuyện xảy ra gần đây: Dream Star kết thúc, Hạ Bình như ý mời chào quán quân trong ba người mớ, lại thêm một người tiền đồ vô hạn vào nhóm thần tượng. Đồ Lâm Châu hòa thuận vui vẻ tiếp tục phát triển ở màn hình rộng. Hội trường buổi biểu diễn lưu động của TFUN chật ních…

Không tốt cũng chính là Vệ Hà Tịch này, liên tiếp gặp được Lục Dương kết quả đều không tốt lắm.

Vốn cho rằng Vệ Hà Tịch thành danh đã lâu làm sao cũng hơn một người mới, ai biết hiện tại cảm giác không có sức chống đỡ. Đừng nói fan cảm thấy kỳ quái, ngay cả ông là người ngoài cuộc cũng cảm thấy kỳ quái.

Ở trên mấy chuyện này, ông chủ Ngụy Bác phát ra tác dụng gần như không nhẹ. Mặc dù nói cậu ấy không có liên quan gì với mình. Nhưng vô luận nghĩ như thế nào, Lục Dương có thể xuôi gió xuôi nước không thoát khỏi có liên quan đến ông chủ hộ giá hộ tống cả đoàn đường.

Ông vẫn chưa quên, trước đó ông chủ ra lệnh “không tiếc hao tổn, bất kể đại giới, nhất định phải cứu vãn danh dự cho Lục Dương”.

Ngụy Bác vì Lục Dương, ngay cả cây rụng tiền là


//
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com – – Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.