Nam Chính Xuất Sắc Nhất

Chương 113: Ngoại Truyện Cầu Hôn Đặc Biệt 2


Đọc truyện Nam Chính Xuất Sắc Nhất – Chương 113: Ngoại Truyện Cầu Hôn Đặc Biệt 2


[Nè, mấy người nói có thể là Đàm Cánh Xuyên hay không? Nam thần Cánh Xuyên cũng quen Lục Dương năm đó nha!]
[Không phải đâu, nếu 5 năm trước hợp tác đều có hiềm nghi…!dựa theo lý luận này có lẽ đó là Chu Y!]
[Ồ ồ ồ, Thứ bảy của tôi, Thứ bảy của tôi.

Chẳng lẽ đã trở thành sự thật sao?]
[Lầu trên đừng có mơ.

Bây giờ mọi người đều biết Tây Chu mới là vương đạo (học thuyết đế vương)…!Hội trưởng fanclub của Chu vương tử gần như chỉ thiếu treo một tấm bảng nói tôi là chính cung thôi.]
[Ơ ơ ơ, nghe mấy người nói như vậy tôi càng nghĩ kỹ càng thấy sợ! Nhưng nam thần Cánh Xuyên cho đến bây giờ cũng chưa có người yêu.

Thậm chí scandal cũng ít, có thể là bởi vì đã sớm có người hay không?]
[Hơn nữa nam thần Cánh Xuyên còn muôi một con Corgi giống như Hắc Bối như đúc!]
[Đúng đúng đúng, lúc đó tôi nghĩ nhất định là có một câu chuyện trong đó!]
[Nam thần Cánh Xuyên đã nói trong một cuộc phỏng vấn.

Bởi vì cảm thấy Hắc Bối rất đáng yêu nên mới nuôi Corgi, không phải bởi vì Lục Dương.]
[Đây là lời nói một bên.


Dù sao tôi cũng không tin!]
[Kỳ thật chưa chắc là người trong giới, cũng có thể làngươi nghiệp dư.

Lúc đó Lục Dương còn học đại học, nói không chừng chính là bạn học.]
[Chuyện này không có khả năng.

Tôi học lớp bên cạnh Lục Dương.

Khi đó mặc dù Lục Dương luôn duy trì thời gian đến lớp, cũng cầm học bổng.

Nhưng mỗi lần đến đi học đều vội vàng trở về, nghe nói cũng không tiếp xúc nhiều với bạn học trong lớp.]
[Sau đó không phải có tin tức nói Lục Dương là cậu ấm sao? Có lẽ là loại thanh mai trúc mã, môn đăng hộ đối.]
[Mặc kệ là ai, thật ghen tỵ! Trong 5 năm, cảm thấy một ngày yêu đương với Dương Dương đều rất hạnh phúc!]
[Có thể âm thầm đứng sau Lục Dương 5 năm, nói thật tôi rất bội phục cô gái này.]
[Bây giờ Lục Dương đã nổi tiếng còn sẵn sàng công khai tình yêu, nói thật trải qua chuyện này tôi quay qua làm fan của cậu ấy, thật đàn ông!]
[Dương Dương bất cứ lúc nào cũng đều ấm áp!]
* * *
Tất nhiên, bạn học Lục Dương được cư dân mạng gọi là thật đàn ông, hiện tại đang đối mặt với người đại diện nhà mình khóc không ra nước mắt.
“Tổ tiên của tôi ơi, trước khi em công khai tình yêu có thể cho chúng tôi biết được không.

Chúng tôi cũng có thể chuẩn bị xã giao khủng hoảng.”
Điện thoại của Vương Hữu Lan đã bùng nổ vào buổi chiều: “Hơn nữa còn là trường hợp nhạy cảm như đám cưới này! Rất nhiều phóng viên đã gọi đến công ty hỏi lúc đó có phải em cầu hôn hay không.

Em bảo anh phải trả lời như thế nào?”
Vấn đề là bên sếp cũng không để ý đến, ném xuống một câu thích làm gì thì làm rồi mặc kệ mọi chuyện.

Giống như một chút cũng không để bụng sự ngiệp của Lục Dương sẽ bị ảnh hưởng bởi vì chuyện này.
Nhưng Vương Hữu Lan suy nghĩ kỹ lại, Lục Dương nhà bọn họ hiện tại là hai lần đoạt giải Ảnh đến trong Kim Kê và Kim Tượng; từng được đề cử trong giải Oscar và giải Quả Cầu Vàng; còn là hai lần đoạt giải Thị đế trong Phi Thiên và Kim Ưng.

Sau đó nhận kịch bản đến mỏi tay, có thể đi một vòng trái đất, thật sự là không sợ chuyện tình cảm bình thường sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp.
Nhưng vấn đề là phải – yêu – đương – bình – thường!
Y phụ trách Lục Dương trong 5 năm.


Nếu Vương Hữu Lan còn không phát hiện được Ảnh đế nhà mình có một mối quan hệ khó lường, thì y sẽ là một người đại diện chẳng ra gì.
Ở giai đoạn sau, bởi vì sếp Ngụy Bác lười mỗi lần đều truyền lời nên trực tiếp kêu Tông Chính Hải có việc gì thì cứ tìm Vương Hữu Lan.
Vương Hữu Lan thề rằng lần đầu tiên nhìn thấy Tông Chính Hải vào trường hợp này, tim mình dường như ngừng đập.
Y vẫn luôn suy đoán Lục Dương là người thân của Ngụy Bác.

Có lẽ là con của một người họ hàng xa hay bạn bè gì đó.
Ai mà biết người thân đúng là người thân.

Sếp đã trực tiếp ném bà chủ của Tông Thiên cho y.

Cũng may, mấy năm nay Lục Dương đang trưởng thành.

Cậu cũng đã trưởng thành, đã có trái tim kiên cường, càng ngày càng tốt.
Hơn nữa Lục Dương và Tông Chính Hải cũng không phải kiểu người thích phô trương.

Mấy năm cũng không bị truyền thông và công chúng phát hiện.

Điều này cũng làm cho Vương Hữu Lan bớt lo.
Ai biết lúc này Lục Dương lại chơi lớn, trong chớp mắt thiên hạ đều biết.
Nhưng y tin tưởng, cho dù có chuyện gì xảy ra thì sếp lớn Tông Thiên kia cũng sẽ đứng che ở phía trước.
Cho nên chỉ có thể dặn dò Lục Dương: “Đúng lúc trong khoảng thời gian này công ty đang lựa chọn kịch bản cho em, không có sắp xếp công việc.

Em có thể ở nhà nghỉ ngơi thêm hai ngày.


Khi nhiệt độ hạ xuống sẽ ổn thôi.” Nếu nhiệt độ dễ dàng xuống như vậy…
Lục Dương cũng biết lần này mình xúc động nhất thời sẽ mang đến rất nhiều thay đổi.

Nhưng thật ra cậu cũng không hối hận.
Nếu như 5 năm trước cậu còn phải cẩn thận dè chừng, vì ước mơ mà che giấu người yêu của mình…!Nhưng bây giờ, cậu cần thiết phải làm điều gì đó để chứng minh rằng có một người quan trọng nhất trong cuộc đời của mình!
* * *
“Dạ, cậu ấy không sao.

Hiện tại vẫn đang ở khách sạn, trễ một chút sẽ về Thân Thành.”
“Con biết, con sẽ chuyển lời cho cậu ấy.

Ba cứ yên tâm.”
Tông Chính Hải đang nói chuyện điện thoại với ba Tông Chính Hoành thì thấy Lục Dương bước vào phòng.
Dương Tư và Cam Vinh không chọn tổ chức đám cưới ở nước ngoài mà là một hòn đảo ở trong nước.

Tất cả khách mời đều ở khách sạn 5 sao trên
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com -.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.