Nam Chính Xuất Sắc Nhất

Chương 105: Sinh Nhật


Đọc truyện Nam Chính Xuất Sắc Nhất – Chương 105: Sinh Nhật

(The King) nói về một câu chuyện được chuyển thể từ người thật. Nhân vật chính của câu chuyện là một thiếu niên Hoa kiều mắc chứng bệnh tự kỷ, tình cờ học cờ vua nhưng không có ai phát hiện ra cậu có tài năng xuất chúng. Sau này nhân vật chính đã trải qua muôn vàn khó khăn, vượt qua rất nhiều chướng ngại và dần trưởng thành. Cuối cùng đã trở thành quán quân của giải thi đấu Vua cờ vua thế giới.

Đây là một kịch bản phim nhỏ. Nhưng nếu quay tốt cũng rất dễ dàng đoạt giải kịch bản phim.

Bởi vì Tông Chính Hưng biết Lục Dương đang làm diễn viên. Cho nên khi còn ở nước ngoài cũng rất chú ý thông tin đến phía cạnh này.

Khi ông biết được đạo diễn Alva Gropez người Bắc Âu, sống ở nước Mỹ muốn thực hiện bộ phim này. Vì thế đã lập tức thông qua các con đường để lấy được cách liên lạc với đối phương, nhiều lần trắc trở mới đạt được thỏa thuận.

Vì tránh cho tình trạng quá nhiều người đầu tư mà tạo thành rất nhiều người đều có thể quơ tay múa chân trong quá trình quay phim, làm tập trung quyền lên tiếng. Cá nhân Tông Chính Hưng đầu tư 1,2 triệu đôla Mỹ, còn đạo diễn đầu tư 2 triệu đôla để trang trải toàn bộ chi phí cho dự án.

Lúc đầu, đạo diễn Alva muốn mời diễn viên người Mỹ gốc Hoa đóng vai chính của bộ phim này. Đúng lúc này, phiên bản tiếng Anh của do Lục Dương đóng vai chính đã được phát trên các trang wed nước ngoài. Tông Chính Hưng lập tức để cử Lục Dương với đạo diễn Alva.

Khi biết được Lục Dương còn chưa được 20 tuổi, đạo diễn Alva đã rất ngạc nhiên, cũng tương đối hài lòng với ngoại hình của cậu.

Dưới cái nhìn của ông, thiếu niên người Hoa có vẻ ngoài ốm yếu này rất dễ dàng đạt được vẻ đẹp độc đáo và u buồn của nhân vật chính trong phim.

Nhưng ông cũng nói rằng vẫn hy vọng có thể tận mắt nhìn thấy nam diễn viên mới đã nhanh chóng nổi tiếng ở nước Hoa này mới quyết định có chấp nhận lời đề cử của Tông Chính Hưng hay không.

“Thời gian khởi động máy của dự kiến vào tháng 2 năm sau, tốt nhất là trước năm mới nên đến gặp mặt đạo diễn.” Tông Chính Hưng nói với Lục Dương: “Cuối cùng có thể lấy được vai diễn này hay không thì phụ thuộc vào vận may của chính cháu.”

Lục Dương rất thích “món quà sinh nhật” này của chú. Cậu rất cảm kích khi nhận được điều bất ngờ vui vẻ. Mặc dù đối phương nói nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng Lục Dương tin tưởng quá trình này nhất định sẽ không dễ dàng như vậy.

Chú Tông Chính Hưng đã chú ý đến cậu từ lâu như vậy, hơn nữa đã lên kế hoạch cho chuyện này. Vì cậu có thể thực hiện ước mơ diễn xuất của mình phải cố gắng hết sức.

Ngay cả Tông Chính Hải cũng không thể phủ nhận, “món quà sinh nhật” này của Tông Chính Hưng chỉ sợ là khó có ai vượt qua được.

* * *


Sinh nhật lần thứ 20 của Lục Dương là đúng ba tháng sau khi bộ phim khởi động máy. Không chỉ đoàn phim chuẩn bị tổ chức một bữa tiệc sinh nhật nhỏ, mà các fan của Lục Dương còn từ khắp mọi miền đất nước đến Thân Thành để chúc mừng sinh nhật của thần tượng.

Gần 50 người đến từ nòng cốt của hơn 30 fanclub toàn quốc. Bọn họ làm đại diện kéo biểu ngữ ngoài phim trường, còn đặt phòng tổng thống trong khách sạn, chuẩn bị bánh kem sinh nhật và quà tặng.

Lục Dương tranh thủ giờ nghỉ trưa đến gặp mặt bọn họ. Cậu phát hiện căn phòng rộng lớn như vậy đều bị fan trang trí lại từ trong trong ra ngoài, bóng bay, cờ màu, đèn, còn có fanclub toàn quốc của Lục Dương tự mình thiết kế, in ấn và sản xuất các loại vật nhỏ xung quanh.

Đây là lần đầu tiên Lục Dương tham gia hoạt động fanclub do fan tổ chức cho cậu, không chỉ các fan rất vui mà bản thân Lục Dương cũng rất vui.

Bởi vì dốc hết tâm sức cho việc quay bộ phim nên Lục Dương tạm thời không có nhận các tác phẩm phim truyền hình khác. Cho dù thỉnh thoảng có tham gia các hoạt động phát ngôn thì cơ bản cũng chỉ đi tới lui trong ngày.

Các fan chỉ có thể nhìn thấy Lục Dương trong các quảng cáo của Tông Thiên, quảng cáo trò chơi và xem lại các tác phẩm của Lục Dương, thật sự rất cô đơn.

“Những chiếc bánh này đẹp quá!” Lục Dương rất cảm động khi nhìn thấy trên bàn bày đủ loại bánh lớn nhỏ.

Các fan rất có tâm chuẩn bị tổng cộng 20 chiếc bánh, tượng trưng cho số tuổi của Lục Dương. Từ sự kết hợp tổng thể giữa màu sắc và hình dáng có thể nhìn ra được các cô rất cẩn thận, còn đặc biệt xếp những món quà với nhau tạo thành một ngọn núi nhỏ.

Lục Dương nhìn thấy vậy hơi ngượng ngùng: “Đã làm cho mọi người tốn kém rồi!”

Mặc dù người quản lý chính của fanclub toàn quốc là một nhân viên của Bác Á. Nhưng quả thật là một fan chân chính của Lục Dương. Bình thường ngoài công việc, thời gian còn lại đều vây quanh Lục Dương. Cho nên cũng gặp Lục Dương được mấy lần.

Nhưng trong đội ngũ có rất nhiều cô gái lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy Lục Dương. Khi nhìn thấy Lục Dương có mặt ở hiện trường còn nói chuyện, đột nhiên nhỏ giọng kêu lên.

Lục Dương: “???” Cậu có nói gì sai hả Hắn? Tại sao mấy cô kích động như vậy?

Trong đội ngũ chỉ có bốn chàng trai. Ngay từ đầu còn có thể giữ được “bình tĩnh”, đến lúc này cũng bị ảnh hưởng. Mấy chàng trai vốn dĩ quyết định giữ bình tĩnh và trưởng thành ở trước mặt thần tượng đã ném lên chín tầng mây từ lâu.

Mọi người đều muốn chen đến gần Lục Dương, rất nhiều người đều đến gần cậu từng chút.


“Dương Dương đến cầu nguyện và thổi nến đi!” Người quản lý fanclub sợ mọi người chen đến Lục Dương nên vội vàng đẩy nhanh tiến trình hoạt động.

Vì thế mọi người vây quanh Lục Dương đi đến bên cạnh bàn.

Cũng may có nhiều bánh ngọt, nhưng chỉ có một cái “cực khủng” ở giữa mới có cắm nến. Nếu không Lục Dương phải mất rất nhiều thời gian mới có thể thổi hết!

Khi cậu chắp tay và yên lặng ước một điều ước thì Lục Dương thật sự đã nghĩ đến rất nhiều chuyện.

Vào lúc này một năm trước, chính là lúc Lục Dương vướng vào sóng gió vu oan. Mà Chu Y cũng bởi vì giúp cậu đính chính sự thật bị Trúc Tinh đóng băng.

Bởi vì vướng vào nhiều chuyện rối rắm nên có thể nói fan của Lục Dương đã trải qua một khoảng thời gian “thay đổi rất nhanh” với Lục Dương. Fanclub chỉ đăng Weibo chúc Lục Dương sinh nhật vui vẻ trên Weibo Official, chứ không có cách nào tổ chức hoạt động.

Lục Dương chưa từng trách bọn họ, điều này làm cho những fan hơi áy náy với cậu. Đặc biệt là những fan từng tin lời đồn mà thoát fan càng thêm đau lòng, ước gì có thể mang những điều tốt đẹp nhất trên thế giới cho Lục Dương.

Mấy tháng nay Lục Dương không có xuất hiện nhiều. Nhưng có rất nhiều hoạt động do fan tổ chức, hơn nữa trong tất cả hoạt động phát ngôn cậu tham dự nhất định sẽ có fan từ địa phương hoặc fanclub thậm khác đón máy bay cũng có mặt ủng hộ.

Bọn họ còn tự phát tổ chức một số hoạt động online để chuẩn bị cho sinh nhật của Lục Dương.

Bây giờ tất cả các fan có mặt nhìn thấy Lục Dương ngồi trước bánh kem đều hy vọng trong lòng điều ước của cậu sẽ thành hiện thực!

Cầu nguyện rồi thổi nến. Sau đó ăn bánh kem với fan, kế tiếp chính là lúc Lục Dương mở quà.

Mặc dù mở quà trước mặt mọi người là chuyện rất ngượng ngùng. Nhưng để thể hiện sự tôn trọng với fan, Lục Dương vẫn quyết định tự mình mở nó.

Bởi vì hầu hết fan của Lục Dương đều là con gái, chuẩn bị quà cũng tương đối cẩn thận. Gần như thâm nhập vào hầu hết mọi khía cạnh trong cuộc sống của cậu. Có những món xa xỉ có giá trị thị trường cao, cũng có những món quà tình yêu làm bằng thủ công, vv…


Trong đó có một video do fanclub toàn quốc chuẩn bị xong. Bản cắt nối biên tập xong chuẩn bị đưa lên Weibo Official để thay thế video gốc “Lông dê luôn luôn tri kỷ, yêu cậu mười ngàn năm không thay đổi”.

Video chỉ vỏn vẹn có 3 phút, nhưng mất gần một tháng của fanclub để sưu tầm và sắp xếp tư liệu trên mạng; có thể nói độ dài của từng khung hình, tỷ lệ từng vai diễn của Lục Dương và cả nhạc phim gốc đều là tâm huyết của fan.

Đây cũng là lần đầu tiên video này được chiếu công khai, nó còn được chiếu cho Lục Dương xem!

Có mấy fanclub nồng cốt đều nhịn không được rơm rớm nước mắt, có một loại kích động và hạnh phúc cố gắng truyền đến Lục Dương yêu thích và cố gắng, dâng lên trong lòng.

Tất nhiên, bản thân Lục Dương cũng cảm thấy hạnh phúc và vui vẻ như mấy cô. Loại cảm giác được người quý trọng, đại khái chính là cảm giác tuyệt vời nhất trên thế giới này!

Lục Dương vừa mở ra giấy gói quà rực rỡ màu sắc nhìn thấy một món quà có vẻ đặc biệt khiêm tốn. Bên ngoài là giấy gói màu xanh đậm, thoạt nhìn có cảm giác như con trai.

Người quản lý fanclub ở bên cạnh giải thích nguồn gốc của từng món quà từng: “Đây là quà của fan trong fanclub Thân Thành.”

Lục Dương tò mò mở ra xem. Sau đó nhìn thấy 12 đĩa phim, chỉ nhìn tên thôi Lục Dương đã biết rằng những bộ phim này do một đạo diễn nước ngoài mà cậu thích quay! Có những bộ phim mới nhất, cũng có những tác phẩm kinh điển, hiếm hoi là chưa mở niêm phong. Cậu có thể tưởng tượng được sưu tầm chúng sẽ có bao nhiêu phiền phức.

Mặc dù Lục Dương đã từng nhắc đến một vài đạo diễn và diễn viên mà mình thích trong các talk show. Nhưng vị đạo diễn này không phải là người dễ thấy nhất trong đó. Nguyên nhân chính là vị đạo diễn này chỉ sản xuất một tác phẩm trong vòng 2-3 năm, hơn nữa quay đều là tác phẩm nhỏ.

Người có thể chọn ra một trong những đạo diễn mà cậu yêu thích nhất, Lục Dương kỳ thật đã lờ mờ đoán ra…

Quả nhiên, trên tấm card trong hộp, có một dòng chữ được viết bằng kiểu chữ mà Lục Dương rất quen thuộc.

[Luôn luôn vui vẻ. Gửi Lục Dương, người tôi yêu nhất!]

Lục Dương nhìn thấy những lời này hốc mắt hơi ướt át.

Rõ ràng có thể trực tiếp tặng quà cho cậu, nhưng lại muốn thông qua fanclub chuyển cho cậu, làm cho cậu mở ra món quà này trước mặt bao nhiêu người. Đây là cách Tông Chính Hải thổ lộ tình cảm, dùng một cách khác bày tỏ tình cảm của mình với Lục Dương trước mặt mọi người!

Có lẽ bọn họ vẫn chưa thể đứng trước công chúng tuyên bố rằng bọn họ thuộc về nhau. Có lẽ bọn họ còn phải mất rất nhiều năm để tự trưởng thành. Sau đó mới có thể đối mặt với những điều tiếng không hiểu, thậm chí không dễ nghe.


Nhưng bọn họ sẽ luôn cố gắng để bảo về phần tình cảm này!

Các fan nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của Lục Dương rất đau lòng. Các cô lập tức tiến lên an ủi cậu: “Chúng tôi còn rất nhiều quà tặng cho cậu, chúng ta từ từ xem nha!”

Lục Dương được fan an ủi trong lòng cảm thấy ấm áp gấp bội. Cậu khôi phục lại gương mặt tươi cười, đôi mắt cũng trở nên sáng sủa hơn.

– Thật hạnh phúc khi có anh và các cô!

* * *

Bởi vì Lục Dương đang quay phim ở Thân Thành, không kịp đến thủ đô. Cho nên nhà họ Tông Chính làm một “video tiệc sinh nhật”. Ngay cả Tông Chính Hưng đã về Mỹ cũng tham gia, người trong gia đình thật náo nhiệt.

Đến buổi tối, ông Lục cũng sống ở Thân Thành gọi cho Lục Dương một cuộc điện thoại.

“Ông đã nhìn thấy tin tức gần đây của cháu, chắc là vẫn ổn chứ?”

Lục Dương chỉ cần ở Thân Thành, mỗi tháng đều sẽ về nhà họ Lục để thăm ông Lục. Đối phương cũng sẽ gọi điện thoại cho cậu, hỏi thăm việc học và công việc gần đây của cậu.

Mối quan hệ giữa cậu và nhà họ Lục vẫn không có gián đoạn. Nhưng chỉ giới hạn ở những lần giao lưu với ông Lục. Sau một thời gian dài, Lục Dương đã sắp không nhớ rõ gương mặt “quen thuộc” và dối trá của một đám người ở bệnh viện lúc trước.

“Chớp mắt cháu đã 20 tuổi, thời gian trôi qua nhanh quá…” Sau khi trải qua sự miễn cưỡng ngay từ đầu, ông Lục đã nói chuyện với Tông Chính Hải mấy lần, biết rằng nhà họ Tông Chính rất tốt với Lục Dương, trong lòng cũng dần dần buông xuống.

Ông Lục ngày càng lớn tuổi, trong nhà lại càng thêm không yên ổn.

Lục Dương rời khỏi nhà họ Lục được nhà họ Tông Chính bảo vệ. Những người còn lại nhà họ Lục nhìn thấy khối tài sản kếch xù của ba mình không còn hy vọng gì. Đương nhiên bắt đầu nắm chặt những gì trong Lục thị.

Bác cả và chú năm tranh đấu gay gắt. Cô tư cũng cả ngày về nhà mẹ, sợ rằng ông Lục quên cô…

Bây giờ cũng không thể nói những điều thô tục với ông Lục, chỉ sợ chỉ có một đứa cháu nội như Lục Dương.

Đến lúc này ông Lục mới cảm thấy để cho Lục Dương rời khỏi đây thật sự là chuyện không thể tốt hơn với cậu. Hai ông cháu nếu suốt ngày ở trong hoàn cảnh cãi nhau như vậy, có lẽ mối quan hệ chỉ sợ đã không còn êm đềm và tốt đẹp như bây giờ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.