Đọc truyện Nam Chính Thuộc Về Nữ Phụ – Chương 79: Khối ngọc bội kì lạ
“Y Dạ,… muội mua hai nô lệ này về làm gì vậy?” La Nguyên Nguyên sau khi nghe nói thì liền tới xem xét hai người mà Y Dạ đưa về.
“… Chỉ là… muội thấy bọn họ bị mấy người buôn kia lôi xềnh xệch đi không nỡ cho nên…” Y Dạ tỏ vẻ vô tội.
“… Vậy giờ muội định làm gì với bọn họ?”
“Ừm… chắc là đem họ tới cho A Linh huấn luyện thôi? Dù sao cũng là người muội đem về, không thể cho vào cung làm người hầu được”
Y Dạ suy ngẫm một lát rồi chợt này ra ý “Nô tì tâm phúc của muội ở trong cũng đã có A Tiêu… À Đem hai người họ cho A Linh và A Miện quản lý vậy! Một người học cho làm cận vệ, một người cho làm nô tì ở Ngọc Lục Bảo. Sắp xếp như thế nào thì tùy vào hảo cảm của A Linh với họ!”
La Nguyên Nguyên nhìn Y Dạ với vẻ lo ngại “Như thế không sao chứ? Dù sao ở cung Ngọc Lục Bảo cũng đâu có thiếu người? Thêm hai tên nhóc này vào chẳng phải thêm phiền phức cho A Linh sao?”
“Gì chứ? Chả lẽ lại tống họ bên ngoài? Cung Ngọc Lục Bảo của muội cũng không có gì ngoài điều kiện, cứ để hai người này vào trong đó đi! A Linh theo chủ nghĩa cẩu độc thân dù sao cũng nên có một người bầu bạn. Coi như cho A Linh hai đứa con nuôi vậy!”
Y Dạ tùy ý nói, rồi tiếp tục để cho hai đứa trẻ kia ngủ, mình thì dắt La Nguyên Nguyên ra ngoài.
“Haizz… Tùy muội vậy! A Linh tốt nhất là nên dạy dỗ chúng cẩn thận bởi vì ta thấy chúng có chút đáng lo đấy!” La Nguyên Nguyên thở dài.
“Hehe! Cảm giác của tỷ không bao giờ đúng bằng cảm giác của muội đâu! Đến muội đây cũng thấy chúng là một vấn đề cơ mà! Y dạ sau khi đi xa khỏi căn phòng kia mới cười nói.
“Hả?!” La Nguyên Nguyên ngạc nhiên
“Vậy sao muội…” La Nguyên Nguyên định nói gì đó nhưng lại thôi. Cô tự nhắc bản thân rằng Y Dạ rất khôn ngoan, làm gì cũng sẽ có mục đích riêng, không nên quản làm gì.
…..
“Anh Chi, Anh Chi! Sáng nay ngươi đã mua được gì vậy?” Liễu Anh Dạ thích thú nhìn bọc đồ mà Liễu Anh Chi mua.
“Ta đang mở ra đây” Liễu Anh Chi chậm rãi mở túi của mình ra. Đầu tiên, cô lấy ra đội ngọc bội màu đen khi nãy.
“Oa! Tỷ lấy được ở đâu thế? Nhìn chúng thật đẹp!” Liễu Anh Dạ cảm thán.
“Lúc nãy ta đi dạo trong hội chợ thì thấy! Ta cũng thấy đẹp nên mua”
“Mua?” Liễu Anh Dạ nghiêng đầu.
“Ừm, mua!” Liễu Anh Chi gật đầu.
“À, phải rồi! Là mua! Lúc này Minh Châu cũng đã nói với ta về từ này! Là mua a!” Liễu Anh Dạ như sực nhớ ra.
“Một cái cho ngươi, một cái là của ta. Chúng ta giống nhau rồi!” Liễu Anh Chi đưa cho Liễu Anh Dạ một cái trong đôi ngọc bội kia.
Liễu Anh Dạ cầm lấy rồi đeo vào bên hông. Ngay khi Liễu Anh Chi cùng đeo vào, từ hai khối ngọc bội liền phát ra chút khói đen. Nó vương vất, lảng vảng quanh người hai công chúa sinh đôi rồi biến mất.
Sau đó, ánh nhũ lấp lánh trên ngọc bội cũng biến mất theo, không còn lấp lánh nữa. Đôi ngọc bội kia trở lại một màu đen tuyền nhưng lại trông hết sức bình thường.
Liễu Anh Dạ đeo một lát rồi ngắm ngía lại viên ngọc bội.
“Anh Chi, sao tự nhiên ta thấy nó không đẹp nữa!”
Liễu Anh Chi cũng tháo ngọc bội ra, cầm lên nhìn ngắm.
“Ừm… đúng là không thấy đẹp nữa! Đáng ra phải có ánh lấp lánh chứ nhỉ? Khi ta mua còn có mà!”
“Hay tại ngươi nhìn nhầm?” Liễu Anh Dạ cúi xuống nhìn theo.
“…” “Ta nhìn nhầm á?” Liễu Anh Chi hỏi ngược lại.
“Ừ, ngươi nhìn nhầm! Lúc đó ngươi ở dưới nắng xem đúng chứ? Vậy chắc là có nắng nên nhìn nó mới lấp lánh chứ gì?”
“Ồ… vậy là tại ta nhìn nhầm sao?” Liễu Anh Chi gật gù “Thôi kệ vậy! Dù sao cũng đã mua rồi! Vẫn là nên cất đi”
“Vậy cất hộ ta với” Liễu Anh Dạ đem ngọc bội của mình ra, vứt vào túi không gian của Liễu Anh Chi.
“Này, ngươi có thấy là cầm túi không gian tiện hơn cầm túi thường nhiều không?” Liễu Anh Chi chợt nói.
“Tất nhiên là tiện hơn rồi! Ta đã vứt cái túi thường đi từ lâu rồi! Cầm nó quá vướng víu!” Liễu ANh Dạ nhăn mặt nói.
“Vậy ta cũng không dùng cái túi này nữa!”
Liễu Anh Chi nói rồi lấy toàn bộ đồ từ cái túi của mình ra, nhét tất cả vào túi không gian rồi vứt cái tui kia cái bẹt,
“Xong rồi đấy! Đi tới chỗ Y Dạ nào!” Liễu Anh Chi đứng dậy.
“Ừm… tới chỗ họ kiếm cái gì ăn đi! Ta đói rồi!” Liễu Anh Dạ xoa xoa bụng.
“Đi nào!”
……
“A… Ngũ công chúa và lục công chúa cũng đã tới rồi! Mau tới gọi món đi, các tỷ muội của con đều đến đủ rồi!” Chiêu Mẫu Đơn một mặt khách sao gọi.
“Vâng…” cặp công chúa song sinh kia đồng thanh rồi đi tới, ngồi yên vào chỗ trong bàn ăn.
“Nương, người với Nguyên phi nương nương không ăn sao ạ?” Y Dạ quay qua.
“Chúng ta từ trước khi mấy đứa về đã ăn vài món ăn nhẹ rồi Bậy giờ có chút no, sẽ không ăn nữa” Nguyên Ánh Tuyết nhẹ nhàng đáp.
“Mấy đứa cứ ăn đi, chúng ta ở phòng bên, có chuyện gì thì sang nói nhé! Còn muốn ăn gì cứ tùy ý nói với tiểu nhị!” Chiêu Mẫu Đơn cười cười rồi cùng Nguyên Ánh Tuyết sang phòng bên.
– —-
Lúc đầu ta định cho nam chính xuất hiện đấy nhưng,… tự dưng bảo bảo đổi ý rồi ^^
Tiếp tục theo dõi truyện để chờ nam chính nào ~
*Nam chính lúc này: Bao giờ ta mới được xuất hiện??*