Nam Chính Thuộc Về Nữ Phụ

Chương 53: Quân tử động khẩu không động thủ?


Đọc truyện Nam Chính Thuộc Về Nữ Phụ – Chương 53: Quân tử động khẩu không động thủ?

“Y Dạ? Con đang làm gì thế?” Chiêu Mẫu Đơn khó hiểu nhìn Y Dạ đang uốn éo rồi vặn mình trên một tấm thảm nhỏ trải trong sân.

“Bẩm nương nương, công chúa nói là đang tập yoga ạ.” A Tiêu đứng bên cạnh sắc mặt khó ở nói.

“Yo gì cơ? Giống như youkai (yêu quái) á?” Chiêu Mẫu Đơn nghiêng đầu.

“Không đâu nương! Là yo – ga!” Y Dạ quay qua cười.

“???”

“Đơn giản thì nó là một hình thức thể dục giúp cơ thể dẻo dai thêm thôi ạ!”

“…” “Aizz, thôi ta không biết đâu! Lâu lâu ta cũng không hiểu nổi trong não con chứa gì nữa!” Chiêu Mẫu Đơn thở dài thườn thượt. Y Dạ không quá để tâm tiếp tục quay người rồi làm động tác con bò gì đấy. Chiêu Mẫu Đơn càng nhìn càng khó hiểu.

“Con làm thế này mà bị người ngoài nhìn thấy thì sau này đừng có nói rằng con là con của Chiêu Mẫu Đơn ta đấy nhá!” Chiêu Mẫu Đơn sắc mặt khó ở không khác gì A Tiêu.

“Hehe! Người đừng như thế mà, Y Dạ chỉ là mấy ngày này nằm với ngồi nhiều nên con thì thoảng chỉ muốn tập luyện một chút cho khỏe người thôi!” Y Dạ gãi đầu, làm mặt vô tội.

“Hmm,… nếu con muốn vận động thì cũng được thôi!”


“? Vận động gì cơ?”

“Con ngày ngày học nhiều văn tự như vậy, cũng luyện kiếm pháp kha khá rồi! Tới lúc đi thực hành rồi! Chiều hãy tới chỗ tứ ca con cùng đánh đấm thử xem thế nào”

“Con được đi thật ạ?” Y Dạ vui mừng.

“Ừ! Cứ việc đi đi, để ta xem xem thực lực của con tới đâu” Chiêu Mẫu Đơn dùng hai ngón tay xoa xoa cằm.

“Con cảm ơn nương!” Y Dạ cười tươi rồi quấn thảm chạy vào cất. Lát sau lại lôi cổ văn tự ra học như chuẩn bị trước khi chiến đấu.

Chiêu Mẫu Đơn nhìn Y Dạ một lúc, lát sau thì không nói một lời mà bỏ đi.

…..

Chiều hôm đó, Y Dạ trong bộ dáng hiên ngang đi tới cung Thiên Nhân, là bộ dáng quyết tâm như binh ĩ ra trận. A Tiêu đi bên cạnh tự cười *Công chúa ơi…* với hai dòng nước mắt chảy ngược vào tym.

“Y Dạ, đến rồi à?” La Bác Triệt cũng làm trò con bò theo, ngồi trong bộ dáng của hiệp khách chuẩn bị thách đấu. Bên cạnh đó là La Nguyên Nguyên đang cười hì hì khi nhìn bộ dạng của hai đứa em.

“Muội tới rồi! Cuối cùng cũng được quang minh chính đại mà đánh với huynh. Tới luôn đi cho nóng!” Y Dạ khịt mũi, mặt đắc ý.

“Tiểu muội à, đứng có đắc ý sớm thế! Trong 57 ván đấu với ta, muội chưa thắng được nửa đâu!”

“Chính xác là muội thắng 19 trận, huynh thắng 28 trận và 10 trận hòa”

Hai đứa trẻ này vốn đã giấu Chiêu Mẫu Đơn đi đọ sức với nhau từ trước nên bây giờ nếu gặp nhau trên sàn đấu cùng có thể coi là đối thủ chí cốt.

“Đệ biết là hai người này từng đấu với nhau nhưng… nhiều tới thế rồi cơ ạ?” Liễu Minh Khang nheo mắt, nhìn bộ dạng hai người kia, không hiểu và cũng không muốn hiểu.

“Ừm! Một năm qua mỗi tháng 4 – 5 trận, cứ thế tính vào” La Nguyên Nguyên gật đầu, còn giơ ra cái bảng ghi chép các trận đấu với Y Dạ của La Bác Triệt.

“Thực sự mà nói thì muội cũng muốn đánh thử với Y Dạ!” Liễu Minh Châu ở bên cạnh thò mặt ra, cười ngây ngô.


“Theo ta thì muội chỉ nên tiếp tục học hệ hỗ trợ đi thôi, đừng dại mà đi đối đầu với Y Dạ trên sàn tỉ thí! Y Dạ nhìn thế thôi chứ đụng vào cổ văn tự là lâu lâu lại như phát cuồng lên, ta nhìn cũng thấy lạnh gáy!” La Nguyên Nguyên cười híp mắt nhưng lại dùng chất giọng cảnh cáo nói với Liễu Minh Châu.

“… Vậy thì muội muốn về một phe với Y Dạ trên sàn đấu! Muội sẽ hỗ trợ muội ấy!”

“Hm… thế chắc là cũng tạm”

Liễu Minh Châu xoa cằm suy nghĩ.

“Thế thì ta cũng muốn đấu với Y Dạ!” lần này là tới Liễu Minh Khang.

“Ôi trời! Thế thì đệ nên xem cách đánh của Y Dạ đi đã! Bởi vì cách đánh của con bé có phần hơi lạ. Ván đầu tiên Triệt Triệt thua Y Dạ cũng vì không biết cách đánh tả đấy!” La Nguyên Nguyên tận tình chỉ điểm.

“… Đệ sẽ quen nhanh thôi!” Liễu Minh Khang cũng một mặt tự tin.

….

“Sau giờ đây tiểu muội? Ngoài ta còn có người muốn đánh với muội kìa! Sẽ không thua ta trước chứ?” La Bác Triệt nhìn sang chỗ mấy người kia mà cười.

“Nói gì vậy chứ? Muội tuyệt đối sẽ không thua! Nói cho mà biết, tuần trước muội đã lên cấp 3 rồi đấy!” Y Dạ bĩu môi.

“Hừm! Thì sao chứ? Ta cấp 5, chả lẽ không địch lại muội?” La Bác Triệt cười đểu.

“Gì? Huynh cũng chỉ dùng được linh khí vào đánh đấm thôi! Khí thường thì vài cái văn tự cơ bản là cùng! Muội không tin là lần này muội dùng cả cổ văn tự và văn tự mà vẫn không thắng được huynh!” Y Dạ bắt đầu cáu lên, giọng gắt gỏng.


“Hừ! Còn lâu nhé! Tưởng muội dùng được cổ tự mà ngon à? Bổn thiếu gia học được tam cấp võ học rồi nhé! Tự đầu hàng sớm đi là vừa!” La Bác Triệt bật lại.

“Huynh… @%&$!!!” Y Dạ chửi một câu.

“%%$^*@!!” La Bác Triệt bật lại một câu.

Ba người ở xa nhìn lại, sắc mặt khó ở.

“Hai người này không biết câu quân tử động thủ không động khẩu à?” Liễu Minh Khang thở dài.

“Y Dạ là con gái mà! Không áp dụng được! Triệt Triệt là chửi nhau với Y Dạ lâu ngày đâm ra thành thế!” La Nguyên Nguyên cười trừ.

“Y Dạ… mất hình tượng quá đi!” Liễu Minh Châu ôm mặt để khỏi nhìn cái cảnh chó mèo chửi nhau đằng kia.

– —

Cầu like, cầu phiếu a ~ ^^


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.