Nam Chính Thuộc Về Nữ Phụ

Chương 134: Tới gần khu chợ đen


Đọc truyện Nam Chính Thuộc Về Nữ Phụ – Chương 134: Tới gần khu chợ đen

“Hehe, loại cỏ này thật thú vị, mỏng manh như bồ công anh nhưng cánh lại không bay đi, còn sáng sáng nữa, thật đẹp quá đi!” sau một hồi đi dạo ở các sạp hoa, Y Dạ thích thú ngắm nhìn bông hoa được bày trong một sạp hoa nhỏ cách khu chợ đen không xa.

“Tiểu thư, nếu cô thích thì mua một giỏ luôn đi. Loài hoa mày trông thì mỏng manh nhưng sức bám trụ lại rất mạnh, cô đem về để thế ba ngày cũng không chết, đem về trồng lại vào đất thì sẽ rất nhanh mọc thêm những cây mới đó!” bà chủ sạp hoa rủ rê.

“Sức sống rất mạnh sao? Đẹp thì đúng là có đẹp nhưng ta càng thích loài hoa như bồ công anh cơ, lúc thổi bay đi lại càng đẹp!”

“Tiểu thư, bông hoa này, già thêm một chút nữa thì sẽ mỏng cánh đi, lúc đó cánh cũng sẽ bị gió thổi bay như bồ công anh thôi!”

“Thế sao? Vậy loài hoa này tên là gì?” Y Dạ có chút hứng thú.

“Loài hoa này gọi là Hạ Từ, nghe thôi cũng biết nó thường rơi cành vào mùa nào rồi đấy” bà chủ cười cươi.

“Là cuối mùa hạ sao? Thế thì mỗi năm ta chỉ được thấy nó bay một lần à?”

“Thực ra không nhất thiết là mùa hạ, chỉ cần là ngày nắng nóng như mùa hạ, nó bị phơi dưới trời một hai ngày gì đó thì sẽ tự rụng cánh, thay cái khác”

“Là vậy sao… Vậy thì bán cho ta một giỏ đi bà chủ, loại để đem về trồng ấy!” Y Dạ vui vẻ rút tiền ra mua một giỏ hoa lớn.

“Của cô đây! 180 kim tệ!”

“Cảm ơn bà chủ! Tạm biệt” Y Dạ ôm lấy hoa, vẫy tay bỏ đi.


…..

Advertisement / Quảng cáo

“Kí chủ, mua hoa làm gì thế?” hệ thống đang ở dưới dạng mặt dây chuyển của Y Dạ, tò mò hỏi.

“Tất nhiên đem về trồng, nhìn nó rất đẹp, không phải sao?”

“Đẹp thì đẹp nhưng cô từ khi nào thích đi đào đất trồng hoa vậy?”

“Tất nhiên là… đem về cho A Tiêu trồng rồi!”

“Biết ngay mà”

“Cái này một phần đem cho A Linh về trồng ở Ngọc Lục Bảo, một phần đem về trồng ở viện của ta, một phần đem sang trồng ở viện của nương, như thế cung Chiêu Hòa nhìn đẹp thêm rồi! Trước giờ ta vốn không thích mấy chậu cây cảnh không có lấy một bông hoa của nương, giờ nên thay đổi một chút rồi”

“Ờ, ta cũng thích có chút hoa hòe hơn. Cô trồng thêm một chậu đặt trong phòng đi, loài hoa này buổi tối phát sáng, làm thành cái đèn ngủ luôn cho đẹp”

“Nghe hay đấy! Mà, giờ thời tiết còn đang lạnh, trồng cho nó lên nhiều một chút, chờ khi trời nắng nóng lên, hoa rụng cánh sẽ có cả một bầu trời cánh hoa bay luôn ý!” Y Dạ thích thú.

*Trái tim bay quanh đầu luôn rồi kìa, mơ mộng thích thú như vậy luôn sao?* hệ thống thở dài một hơi.


…..

“Hừm… nãy giờ ta đi loanh quanh các quầy hoa cũng nhiều rồi… Nhìn thì đẹp nhưng chắc ta không muốn mua nữa đâu” Y Dạ ngó quanh, cố dò thêm xem còn gì hay hay không rồi quyết định ở lại hay bỏ đi.

Advertisement / Quảng cáo

“Kí chủ, đó là tỷ tỷ của cô à?” hệ thống thấy dáng người quen thuộc liền buột miệng hỏi.

“? Đâu cơ?” Y Dạ quay sang.

“Bên phải của cô ấy”

“Hửm? À, đúng rồi! Kia là cửu tỷ – Liễu Lăng”

“Đó không phải hướng về khu chợ đen sao? Cô ta tới đó làm gì vậy?”

“Khu chợ đen?” Y Dạ suy nghĩ một hồi liền chợt nhớ ra “Năm nay… nam chính đã nhập cung chưa nhỉ?”

“? Theo tình tiết thì chưa, năm sau Liễu Lăng mới đưa hắn vào cung, làm sao?”

“Không phải có đoạn nói trước đó nam chính đã bị bán đi như một nô lệ sao? Ta nghĩ đây là đoạn nam chính bị mua từ chợ nô lệ đó”

“…” hệ thống không nói gì

“Chắc có gì đó đã thay đổi, đi theo tỷ ấy xem sao vậy!” Y Dạ nói rồi dứt khoát bám đuôi Liễu Lăng, tiến tới khu chợ đen.

– —

Sao một thời gian lo theo ôn tập và thi cử thì tui đã quay lại rồi đây. Cứ nghĩ mình đã bị quên luôn rồi cơ nhưng không ngờ vẫn còn người nhớ tới truyện của tui.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.