Đọc truyện Nam Chính Né Ra Xa FULL – Chương 146: Suy Đoán
*Có việc sao?* Leo trầm giọng hỏi.
“Ân…!kêu thêm Holy tới.” Nghĩ nghĩ Rose lên tiếng nói…!Holy ở tổ chức có thể nói là một bậc thầy…một chuyên gia trong lĩnh vực hóa trang và dịch dung…!trong việc cứu người lần này có lẽ Holy có tác dụng rất lớn…!bọn cô vừa phải hợp lực cứu người lại vừa phải không thể đả động tới hang rắn…
Vài ngày sau đó một nhóm người lén lút tụ tập tại khu ký túc xá nữ phòng 402.
Lidi cầm lấy bản đồ đặt trên bàn rồi từng địa điểm đều được khoanh tròn kèm theo đặc biệt lưu ý địa phương…
Các thiết bị dò tìm đều đã được kích hoạt cả đám hơn sáu mươi người từ từ theo từng lối đi khác nhau lẻn ra phía ngoài rồi tập trung nơi góc chết của tòa tháp…
Lilianna, Rose cùng Lidi phân chia đồng bọn thành từng nhóm nhỏ…!cứ năm người 1 nhóm rồi từ từ tiến vào tòa tháp bỏ hoang cũ kỷ….
*Kẹt…kẹt….* cánh cửa gỗ vang lên một cách rợn người trong đêm…!từng cơn gió lạnh thổi qua một cách rợn người.
Tòa tháp bỏ hoang gồm năm tầng…!mỗi tầng gần vài trăm căn phòng trống đã bám đầy bụi bẩn…!từng hành lang đều có dấu hiệu xuống cấp một cách rõ rệt…!trên chiếc cầu thang gỗ mục nát mỗi lần bước lên là một lần cót két kêu to…!
Mỗi lần lên tới một tầng mọi người đều túa ra khắp nơi tìm kiếm…!các thiết bị dò tìm đều được bật lên ở trạng thái hoạt động hết công xuất…
Lilianna đi vào một căn phòng 309 trống bỏ hoang ở tầng 3..
theo như tư liệu ghi lại thì đây là căn phòng Sharena từng ở và tự sát…!treo cổ lên chùm đèn treo trần? Không đúng…!từ góc độ này không thể tự sát bằng cách treo cổ được…!
“Các ngươi đang tìm gì?” từ phía sau vang lên một giọng nói âm trầm…!Lilianna đưa tay sờ sờ mặt dây chuyền của mình rồi từ từ quay người lại…
Nam nhân đang đứng trong bóng tối từ từ đi lại.
Đôi mắt hổ phách cùng mái tóc cam từ từ hiện ra trước mắt cô..
khi thấy Lilianna quay đầu lại hắn cảm thấy hơi thất thần một lát rồi bình tĩnh lại…!từng bước chậm rãi đi tới…
“Đây là cấm địa của học viện nghiêm cấm học sinh đến đây.” những năm trước đã xảy ra rất nhiều vụ án bốc hơi gần khu vực này nên trường đã thêm vào trong nội quy của học viện…!
“Không thấy lạ sao?” Lilianna bình thản đánh giá nam nhân trước mắt sau đó nhìn phía tài liệu mình đang cầm.
“Ân?” Nam nhân nghe được câu hỏi của cô thì giật mình..
Lạ? Điều gì lạ?
Hắn đưa tay cầm lấy tài liệu được đưa tới khẽ nhìn nhìn sau đó đôi hổ phách trở nên căng thẳng…!Này..
điều này sao có thể?
Lilianna nhìn phía kinh ngạc nam nhân thì cảm thấy hài lòng sau đó đi tới dùng ngón tay khoanh vào hai chi tiết trên tấm hình cô vừa phát hiện…
Nam nhân nhíu mày sau đó nhìn chăm chú vào hai điểm cô vừa chỉ…
“Ngươi đang định điều tra vụ tự sát năm mươi năm trước?” hắn trầm giọng hỏi…!vụ án năm đó gia gia hắn đã thăm dò rất kỹ nhưng kết quả vẫn là một…!hơn nữa những người cùng phòng lại chắc chắn rằng trong phòng lúc đó chỉ có một mình nữ sinh đó…!cho nên chỉ có thể đóng lại vụ án.
“Không.
Ta muốn tìm người.” Lilianna ánh mắt sắc bén nhìn phía chùm đèn trên tầng khẽ nhíu mày..
cô có cảm giác gì đó rất lạ trong phong cách thiết kế nơi này…!một điều gì đó…!một thứ gì đó…
“Ta là Davil Jackson.” Hắn đưa tay tới tự giới thiệu…!có lẽ lần này nên hợp tác để tìm ra sự thật của năm đó….!Bức màn đen bí ẩn cần phải được vạch trần…
“Lilianna Jenny Knight hân hạnh làm quen.” Lilianna hoàn hồn bắt tay nam nhân rồi cả hai nhanh chóng nghiên cứu những tấm ảnh trong tư liệu…
Trong hình là tấm ảnh một thiếu nữ nhỏ nhắn đang treo cổ nơi chùm đèn trần…!cô bận trên người một bộ đầm trắng sạch sẽ…!khuôn mặt trắng bệch…!cách tấm nệm trên giường cỡ 50cm.
Trên tấm ra giường sạch sẽ chỉ có một vết nhàu chính giữa là nơi nữ sinh đó treo cổ…
“Từ giường nếu muốn treo cổ lên chùm đèn trần phải có chiều cao cỡ 1m70 mới đủ khoảng cách với tới tấm vải mắc trên đèn…!trong khi nữ hài chỉ có 1m58.” Lilianna đưa tay chỉ vào khoảng cách giữa giường và trần nhà rồi miêu tả…!dần dần trước mắt họ là một khung cảnh của một thiếu nữ đang tuyệt vọng định treo cổ tự sát…!
“Nếu như vậy phải có một chiếc ghế cao để nạn nhân có thể đứng lên đó rồi vừa mắc lên mảnh vải sau đó tự đút đầu vào thòng lọng mình đã giăng ra…” Davil nhíu mày suy diễn…!có gì đó không đúng lắm trong việc này…
“Nếu ta là nữ hài đó ta sẽ dùng dao cứa cổ tay tự sát hay uống thuốc ngủ …!như vậy sẽ nhanh hơn là bắt ghế quấn khăn rồi treo cổ…!hơn nữa…!xung quanh hiện trường hoàn toàn không có một chiếc ghế nào ngã xuống giường hoặc xuống đất…!chỉ có chiếc ghế đặt ngay ngắn nơi bàn học cách đó khá xa.” Lilianna tiếp lời rồi lần nữa đưa tay khoanh tròn phía chiếc bàn học đặt khá xa chiếc giường..