Đọc truyện Nam Chính Né Ra Xa FULL – Chương 131: Mộng Xuân H
Doãn Y Ngưng bước ra từ phòng tắm…!từ ngày hôm qua liên lạc với nhóm người tổ chức tin rằng tin tức rất nhanh sẽ được đưa vào tay cô…!
Nữ chủ trong nguyên tác Bạch Liên Kiều của Nạp Lan Tử là người tâm cơ âm trầm tuy nhiên lại rất giỏi để che giấu…!cũng vì lúc nào cô ta cũng mang lên mặt chiếc mặt nạ.ngây thơ thánh thiện nên các nam chính mới cưng chiều sủng nịch cô ta…!trong thâm tâm của họ lúc nào cũng nghĩ cô là một tiểu bạch thố bé nhỏ cần được bảo vệ…!
Bất quá…!ra vẻ những việc xảy ra dường như đã hoàn toàn khác so với nguyên tác…!Doãn Y Ngưng liếm nhẹ khóe môi hồng một cách yêu mị….!Cô thật trông chờ những diễn biến không thể biết trước…!
Doãn Y Ngưng của 16 năm sau không còn là một người mong manh dễ vỡ chờ bị bảo hộ của mười năm trước…!cô bây giờ là một đóa anh túc đỏ bừng yêu dã đầy sức sống….!
Phía sau phòng tắm là những làn hơi nước mịt mù…!Doãn Y Ngưng thân mình nóng bỏng trong chiếc khăn tắm mềm mại mỏng manh làm cho cả cơ thể càng thêm quyến rũ yêu mị…!mái tóc dài ẩm ướt vương vấn những giọt nước nhẹ lăn từ má xuống bờ vai nhỏ rồi lăn dài từ xương quai xanh xuống bờ ngực tròn nửa kín nửa hở trong chiếc khăn tắm…!
Đôi chân thon dài trắng nõn dính đầy những giọt nước nghịch ngợm đang lăn dài xuống chân rồi rơi hẳn xuống tấm sàn lông màu tím…!
Trên giường hai con hồ ly đang cuộn tròn người lại…!chiếc mũi khẽ nhếch rồi hai cặp mắt khẽ mở ra…!đập vào mắt là thân mình nõn nà đang lỏa thể trước mặt…!Doãn Y Ngưng đi tới ngăn tủ lấy ra chiếc đầm voan trắng dây từ từ mặc vào…!
Hai con hồ ly hơi thở dồn dập sau đó khẽ liếc nhau một cái…!trong mắt xoẹt qua tia sáng dục vọng rồi nhanh chóng biến mất…!
Doãn Y Ngưng sấy khô tóc rồi leo lên giường nằm giữa hai sủng vật rồi chìm vào giấc ngủ…!
Mùi hương nhàn nhạt bay qua chóp mũi khiến vốn đã đầy dục vọng hai sủng vật lại lần nữa phải kinh ngạc…!một dòng nước ấm lan tỏa nơi bụng rồi bọn chúng nhận thấy cả cơ thể khô nóng khó nhịn…!hai sủng vật bất đắc dĩ lắc đầu rồi cũng nằm xuống nhắm mắt lại…!
Một vầng sáng to bao quanh ba thân ảnh đang ngủ trên giường…!quần sáng từ từ mờ nhạt dần rồi biến mất….!
Doãn Y Ngưng thấy cô đang đi vào một khu rừng tuyệt đẹp…!những cây đào mọc xung quanh tạo nên một rừng đào bát ngát ngạt ngào mùi hương…!những chú bướm thấy có người đi tới thì bu lại bay xung quanh cô như đang tò mò nhìn ngắm…!
Trên cây những cành đào trĩu hoa trông thật đẹp cũng thật thơ mộng…!rồi một cơn gió nhẹ thổi qua mang theo những cánh hoa đào tung bay khắp nơi theo làn gió..
“Chúng ta đợi ngươi đã lâu rồi.” một tiếng nói dịu dàng vang lên khiến đang thơ thẩn Doãn Y Ngưng chợt giật mình…!Là ai? Đây không phải là giấc mơ của cô sao? Sao lại có người???
Rồi một tiếng cười nhẹ vang lên bên tai…!một đôi tay ôn nhu ôm gọn cả cơ thể cô vào lòng…!Doãn Y Ngưng chợt sửng sờ rồi đưa tay đẩy ra cánh tay người đó…!
Phía trước bỗng nhiên lại xuất hiện thêm một bóng người…!
Bóng người từ từ rõ dần …!mái tóc bạc xuông dài bay theo làn gió cùng những cánh hoa đào…!đôi mắt màu đỏ như một viên huyết ngọc…!cánh môi mỏng nhìn cô ôn nhu cười…!
Khuôn mặt yêu nghiệt như một tác phẩm nghệ thật hoàn mỹ nhất…!nó tinh xảo đến nỗi cô muốn đưa bàn tay chạm vào như để nhìn rõ đây là sự thật hay ảo ảnh…!
Nam tử như nhìn thấy suy nghĩ của cô…!hắn nhẹ nhàng nâng bàn tay ấm áp mềm mại của cô áp lên gò má rồi nheo lại ánh mắt huyết ngọc thỏa mãn…!
Nam nhân đang ôm lấy cô cũng không yếu thế cầm bàn tay mềm còn lại áp lên má hắn…!thật nhẹ nhàng…!
Doãn Y Ngưng nhìn phía ôn nhu hai nam tử khẽ bớt đi một chút phòng bị cô thoáng rút tay lại rồi nhẹ đẩy hai người lui về phía sau…!
Này là chuyện gì xảy ra?
“Các ngươi là ai?” Sao lại có thể xuất hiện trong giấc mơ của ta?
Hai nam nhân cười cười khẽ lắc đầu rồi cùng lúc vẫy tay một cái…!Doãn Y Ngưng khẽ nhíu mày..
cả thân thể cô mềm nhũn không một chút sức lực…!ánh mắt cô toát ra tia tức giận lạnh lẽo sau đó một nam nhân có mái ánh mắt xanh nhạt đi tới…!
Doãn Y Ngưng tròn mắt đánh giá hắn…!hai người này là huynh đệ sao? Còn là song bào thai? Bọn họ từ hình dáng cho tới khí chất đều giống nhau như đúc trừ ánh mắt là hai màu khác nhau…trên người là vẻ nho nhã …nhã nhặn…!
Bất quá…!chỉ một lúc sau Doãn Y Ngưng cảm thấy mau điên rồi..
nơi nào là nho nhã nhã nhặn a~ rõ ràng là hai con cầm thú…!
Đôi mắt đỏ nam tử đi tới nơi cô bị định lại đưa tay ẵm cô vào lòng kiểu công chúa rồi đưa cô vào chiếc đình nhỏ có mạn sa trắng phía bờ hồ…!
Hắn nhẹ nhàng đẩy ra dây áo đầm mỏng manh của cô xuống khỏi đôi vai trần rồi nhẹ nhàng hôn vào nó…!ôn nhu…!mềm nhẹ như đang từ từ nhấm nháp mỹ thực…!
Vai bên kia cũng được nam nhân kia âu yếm cưng chiều vuốt ve…!chỉ trong chốc lát làn da trắng nõn đã ửng hồng…!
Đây là chiếc đầm mỏng trắng dây trong truyền thuyết a~.