Đọc truyện Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về – Chương 172
Việc mà Long Quân Dao nhờ Triệu Phong làm rất nhanh đã tra ra được kết quả theo như ý muốn của cô.
Lớp kinh tế thông thái năm 2 mà Tống Lộ Khiết đang học là lớp dành cho những sinh viên có kết quả học tập và điểm thi đầu vào đạt tối đa.
Nhưng thực chất cái danh ‘thông thái’ ấy chỉ là một cái vỏ bọc đầy hào nhoáng mà thôi.
Bởi vì hơn bảy đến tám phần sinh viên của lớp này có điểm số thực lực không hề cao như số điểm được viết trên bảng điểm của họ. Hầu như những con điểm cao ấy đều là nhà của mấy sinh viên ấy bỏ tiền ra mua về.
Thêm một điều nữa, đó là lớp học này giống như sinh ra là dành cho con cháu của các ông lớn có tiếng tăm, có máu mặt ở trong tất cả các lĩnh vực. Dù sao thì trường đại học S này cũng là một trường có danh tiếng và đứng top.
Ngoài những vấn đề được nêu trên, thì trong mấy thông tin mà Triệu Phong tìm hiểu được có một điểm có thể xem là trọng điểm của cả báo cáo điều tra lần này.
Đó là sinh viên của lớp này rất thích chơi trò kẻ mạnh bắt nạt kẻ yếu, cá lớn nuốt cá bé.
Bất kể là sinh viên hay giảng viên, chỉ cần là yếu thế hơn bọn họ thì đều phải chịu số phận bị bắt nạt.
Đã có rất nhiều giảng viên trước Long Quân Dao bị bọn sinh viên nhà giàu ức hiếp đến mức không chịu nổi mà phải từ chức.
Và một phần lớn sinh viên có thực lực của lớp thông thái này đều đã chuyển sang các lớp thường khác, tất cả là do họ không thể chịu được cảnh bạo lực học đường tại lớp này.
Cũng có thể nói, bây giờ Tống Lộ Khiết có lẽ là sinh viên duy nhất cuối cùng có thực lực thực sự với gia cảnh bình thường và yếu thế hơn bọn người kia mà vẫn có thể trụ lại.
Chính vì Tống Lộ Khiết vẫn cứ cố bám trụ tại lớp này nên bọn người kia đã chĩa hết mũi nhọn bắt nạt về phía cô nàng.
Tuy nhìn cô nàng Tống Lộ Khiết có vẻ yếu đuối nhưng chẳng có mấy ai biết được rằng cô nàng thực sự rất cứng rắn và kiên cường.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, không phải ai trong lớp này cũng là kẻ bắt nạt. Chỉ có điều là, họ không ức hiếp hay chèn ép ai nhưng cũng chẳng bao giờ đứng ra bảo vệ hay giúp đỡ người bị bắt nạt cả, mà họ chỉ dùng một ánh mắt thương hại lặng lẽ nhìn nạn nhân mà thôi.
Nghe Triệu Phong báo cáo đến đây, Long Quân Dao nhịn không được mà bẻ gãy cây bút cao cấp được làm từ kim loại trong tay.
Âm thanh răng rắc vỡ đôi của cây bút ở bên đây thu hút sự chú ý của Triệu Phong.
“Sếp, ngài nổi giận?”
“Không có!” Âm sắc băng lãnh cất lên đáp lại Triệu Phong.
Biết chắc cô đang nói dối, tiếng cười giòn giã của Triệu Phong từ trong điện thoại truyền ra.
“Sếp, ngài vì Tống tiểu thư mà nổi giận?”
Triệu Phong lại tiếp tục trêu chọc Long Quân Dao. Dù sao rất hiếm khi mới có cơ hội để chọc ghẹo cô thì cậu làm sao mà bỏ lỡ được cơ chứ.
Không nhận được một lời nào đáp lại, Triệu Phong ở bên kia đầu dây dường như cũng mờ nhạt cảm nhận được một luồn khí lạnh cực đại không ngừng tăng lên ở nơi Long Quân Dao nên liền nhanh chóng chuyển chủ đề.
“Sếp, vẫn còn một chi tiết, Tống tiểu thư ở lớp thông thái còn có một người bạn thân tên Rin. Cô gái tên Rin này là người nước khác đến, do tính chất công việc của cha mẹ nên họ đã đến nước ta sống vài năm. Và chỉ mới mấy tuần trước cô gái tên Rin này vừa làm thủ tục chuyển trường quay về nước với gia đình.”
“Vậy ư? Rồi sau đó thì sau nữa?” Long Quân Dao trầm mặc trong giây lát rồi hỏi.
“Ngày trước khi Rin còn ở đây thì Tống tiểu thư đều là do cô ấy bảo vệ và cũng vì bảo vệ cho Tống tiểu thư mà phải chịu không ít ấm ức.” Triệu Phong dõng dạc báo cáo.
“Ấm ức?”
“Vâng, chính là Rin cô ấy nhiều lần đánh nhau bị đưa đến phòng hiệu trưởng, tuy là do đối phương ra tay trước nhưng cuối cùng lại chỉ có mỗi một mình Rin bị phạt đình chỉ. Ngoài ra còn có đôi khi vì đánh nhau với mấy kẻ bắt nạt mà cô ấy bị thương phải vào viện.”
“Nghiêm trọng đến vậy sao?”
“Vâng, cũng xem như khá là nghiêm trọng. Bọn nhóc bắt nạt rất ngông cuồng và tự cao tự đại, trước đó bọn nhóc ấy còn ra tay đánh cả giảng viên cơ. Và nếu như không có cô bạn học Rin, thì có lẽ Tống tiểu thư đến bây giờ chắc sẽ không thể lành lặn mà đi học được như bây giờ.”
Long Quân Dao sắc mặt khi này đã sa sầm xuống một cách trầm trọng, cô hai tay đan lại chống cằm ánh mắt âm trầm nhìn vào khoảng không rồi nói:
“Được rồi! Tôi hiểu rồi. Phong, cậu đi xem thử cả nhà của cô gái tên Rin là ở nước nào và điều tra địa chỉ của họ, sau đó gửi cho họ một ít quà.”
“Vâng!”
Triệu Phong vừa dứt lời thì Long Quân Dao liền cúp máy trước.
Để cô xem thử bọn nhãi đó rốt cuộc là ngông cuồng đến mức độ nào mà dám ra tay bắt nạt luôn cả giảng viên, đã vậy lá gan của bọn nó lớn đến mức còn dám chèn ép cả A Khiết của cô.
Long Quân Dao lúc này trong đầu cô đã có hàng ngàn hàng vạn ý tưởng để từ từ dày vò, ngược chết bọn nhãi ranh không biết trời đất ấy.
Cứ từ từ mà chờ xem, ngày tháng cô làm giảng viên của bọn họ còn dài mà…