Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về

Chương 13


Đọc truyện Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về – Chương 13

Long Quân Dao đã tỉnh lại sau hơn một tuần hôn mê, và phải tiếp tục ở lại bệnh viện thêm hai tuần chỉ để theo dõi tình trạng.

Vốn dĩ, ngay khi vừa tỉnh lại, bác sĩ cũng đã nói cô chỉ cần ở lại theo dõi thêm một tuần nữa là có thể xuất viện. Nhưng mọi chuyện đã rối tung rối mù lên, khi Long mẹ sống chết ép buộc Long Quân Dao phải ở lại thêm một tháng để theo dõi. Nếu như Long lão gia và Long cha không kịp thời lên tiếng thì có lẽ Long Quân Dao đã phải ở bệnh viện nhàm chán thêm một tháng rồi.

Kể từ lúc Long Quân Dao tỉnh lại, cô chưa từng nhìn thấy bóng dáng của Tống Lộ Khiết đâu. Cô có hỏi qua cha mẹ thì hai người đều bảo rằng, một tuần đầu tiên nữ chính ngày nào cũng vào thăm và chăm sóc cho cô, nhưng rồi vừa qua tuần kế tiếp liền lặn mất tăm không thấy bóng dáng đâu.

Cảm thấy kì lạ, Long Quân Dao có nhờ Long lão gia cho người dò hỏi xem nữ chính có đến lớp hay không? Kết quả là trên lớp cũng chẳng nhìn thấy hình bóng Tống Lộ Khiết đâu.

Nhận được tin báo lại thì Long Quân Dao càng cảm thấy kì quái, nữ chính rất ham học nên không thể nào tự dưng bỏ học hơn hai tuần được, trừ khi là đã xảy ra chuyện gì rồi.

Ngồi trên giường bệnh suy nghĩ gì đấy, lúc này giữa đôi mày của Long Quân Dao từ từ nhíu chặt lại.

———–

Trong lúc cho người tìm kiếm tình hình của nữ chính Tống Lộ Khiết, thì bên cạnh đấy Long Quân Dao thu thập được một vài tin tức khá thú vị mà bản thân đã bỏ lỡ khi hôn mê.

Sau khi Long Quân Dao vào bệnh viện cấp cứu thì ngay ngày hôm sau, Long lão gia đã đích thân đến trường Đại học Quốc tế Alva tìm gặp vị hiệu trưởng để làm rõ vài vấn đề. Ông chất vấn vị hiểu trưởng rằng, vì sao một ngôi trường danh giá lại có thể để cho bàn ghế học tập xuống cấp đến mức độ mà những thanh đinh cố định cũng bị bung ra bên ngoài?


Bị chất vấn bởi người có quyền lực như Long lão gia, vị hiểu trưởng không biết trả lời như nào nên chỉ biết trộm lau lau mồ hôi rồi nghe ông phàn nàn. Ngoài ra, lão trong suốt cuộc nói chuyện chỉ có thể cúi cúi đầu nói lời xin lỗi.

Ngay sau khi Long lão gia rời đi, lão hiệu trưởng đã nhanh chóng cho người thu lại tất cả bàn học ở các lớp về và lập tức ngày hôm sau trang bị bàn ghế mới toanh. Nếu lão ta không làm như thế thì Long gia sẽ rút lại tiền tài trợ mất!

Vì ngôi trường đại học danh giá mà ai cũng nghĩ là hào nhoáng này chỉ là một cái vỏ mà thôi. Không có số tiền tài trợ khủng của Ngạo gia và Long gia thì làm sao nó có thể xa hoa như vậy cơ chứ. Và mọi chuyện sẽ dễ giải quyết hơn nữa, nếu như nhà tài trợ lớn nhất của ngôi trường này không phải là Long gia.

————

Đọc những thông tin mà bản thân biết được, Long Quân Dao nửa ngồi nửa nằm trên giường bệnh khóe môi hơi hơi giương lên. Cô thật thích cách làm việc nhanh chóng và quyết đoán của Long lão gia a.

Đọc xong thông tin kế tiếp càng làm cho nụ cười mờ nhạt của Long Quân Dao hiện rõ hơn.

Long gia tuyệt giao với Ngạo gia!

Long gia rút cổ phần ra khỏi công ty của Ngạo gia!

Hàng loạt tin tức kinh tế giật gân về tình hình giữa Long gia và Ngạo gia khiến cho nhiều người trong giới phải hoang mang. Rõ ràng, chẳng phải vài ngày trước Long gia và Ngạo gia vẫn còn thân thiết hay sao? Vì sao chỉ mới đấy đã trở mặt với nhau rồi?


Có nhiều người biết nguyên nhân vì sao thì liền lập tức phổ cập thông tin cho những người đang mù mờ không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Khi biết được lý do thì đa số đều gật gù tán thành với cách làm của Long gia. Ai mà chả biết Long gia cưng chiều Long tiểu thư đến mức nào cơ chứ. Nếu con gái họ bị khi dễ thì họ cũng sẽ làm như thế.

Nhiều người tỏ ra đồng thuận với cách xử trí của Long gia, đồng thời họ đều lên tiếng phê phán, chỉ trích nhân phẩm của Ngạo Thiên. Những điều ấy khiến cho cổ phiếu của Ngạo thị vốn đang tăng cao liền tụt giá không phanh.

Đang lướt đọc những tin tức về hai nhà Long – Ngạo thì chợt Long Quân Dao dừng lại ở một bản tin khác, một bên đuôi mày của cô hơi nhướng lên.

Ngạo thiếu gia bỏ Long tiểu thư để hẹn hò với cô gái bí ẩn?

Cô người bí ẩn may mắn được Ngạo thiếu gia chú ý đến.

Bên dưới còn kèm theo hình ảnh Ngạo Thiên đang dắt tay một người con gái với thân hình nhỏ nhắn. Tuy chỉ chụp ở phía sau lưng nhưng Long Quân Dao liền nhận ra người con gái ấy chính là Tống Lộ Khiết. Và nếu như nhìn kỹ hơn nữa thì sẽ thấy được rõ ràng Tống Lộ Khiết đang bị Ngạo Thiên cưỡng ép nắm tay kéo đi.

Siết chặt điện thoạt trong tay, khóe môi Long Quân Dao càng lúc càng cong lên, khí lạnh cũng dần trào ra một lúc dữ dội hơn.


Tên nam chính vô liêm sỉ! Hắn dám tranh thủ lúc cô vẫn còn hôn mê mà giữ người? Được, được, được! Nếu hắn muốn chơi thì cô chơi với hắn!

————

Trước khi xuất viện, Long Quân Dao chờ đến khi phòng bệnh chỉ còn lại mỗi hai ông cháu thì cô liền thuyết phục Long lão gia.

“Ông nội, cháu không muốn đến trường nữa, cháu muốn đến Long thị làm việc.” Long Quân Dao mở to đôi mắt lấp lánh nhìn Long lão gia.

“Nhưng mà cháu vẫn chưa có đủ kiến thức và kinh nghiệm, e là…” Long lão gia có chút chần chừ.

“Không sao, cháu có thể đến đấy học hỏi. Nếu như cháu làm tốt không tốt, cháu hứa sẽ ngoan ngoãn quay trở lại trường mà học hành chăm chỉ hơn.” Long Quân Dao cười mỉm xinh đẹp lấy lòng Long lão gia.

“Ayy, được rồi! Ông thật là không có biện pháp với cháu mà!” Nói đến đấy, nét mặt Long lão gia dịu xuống, ông mỉm cười hiền từ xoa xoa đầu cháu gái. Nhưng rồi tay ông hay dừng lại. “Nhưng tại sao cháu lại muốn đến công ty làm ngay lúc này?”

“Có thể ông không rõ nhưng người của Ngạo gia lúc nào cũng khinh thường cháu. Họ lúc nào cũng ở sau lưng bảo cháu là vô dụng, vô tích sự. Thế nên… lần này cháu sẽ khiến họ sáng mắt!” Long Quân Dao cố tìm một cái cớ nào đó để nói.

“Cái này thì ông biết chứ! Nhưng chỉ vừa biết được gần đây thôi, nếu như sự việc lần này không xảy ra thì chắc có lẽ ta sẽ không bao giờ biết được chuyện này. Thế nên… thời gian sắp đến cố gắng lên nhé!” Long lão gia thở dài một hơi rầu rĩ, nhưng rồi lại quay sang nắm lấy tay cô động viên.

Long Quân Dao không lên tiếng mà chỉ cười tươi nắm chặt lấy tay ông mình như thể hiện sự quyết tâm.


————

Thời gian trôi qua rất nhanh, Long Quân Dao đang thu dọn đồ để xuất viện, đứng bên cạnh cô là bốn tên vệ sĩ vận vest đen, đeo kính râm trông rất dữ tợn.

À vì sao lại xuất hiện bốn người này thì cô sẽ giải thích ngay đây.

Ban đầu, Long mẹ dự định sẽ cùng Long cha đến đưa cô quay trở về nhà cùng với vệ sĩ riêng. Nhưng Long Quân Dao thấy thế thì quá phiền phức. Chưa kể đến là cô sẽ không về ngay mà sẽ lái xe đi công việc.

Sau một hồi lâu thuyết phục, cuối cùng Long mẹ  cũng đồng ý sẽ không cùng Long cha đến đưa cô về nữa. Nhưng mà bù vào đó là Long Quân Dao cô phải mang theo bốn vị vệ sĩ này theo bên người a.

Dọn đồ xong, Long Quân Dao đưa hành lí cho vệ sĩ giữ, còn bản thân tay không bước ra khỏi bệnh viện. Đi đến nơi đỗ xe, Long Quân Dao lấy chìa khóa màu xám ra nhấn nhẹ vào bề mặt cảm ứng. Bước đến bên chiếc xe thể thao màu xám ghi nhám quen thuộc, cô bước vào xe rồi đóng cửa lại.

Cha và mẹ thật chu đáo a, hai người còn sai bảo người mang xe từ bãi xe của trường đến đây cho cô nữa.

Long Quân Dao khởi động xe, động cơ xe bắt đầu gầm lên dữ dội như một con dã thú đang phẫn nộ. Cô khi này ngay lập tức đạp mạnh chân ga rồi sau đấy là một màn quay đầu xe ngoạn mục, ở dưới nền đất lúc ấy đều hằn lên những vệt đen của bánh xe.

Quay đầu xe xong, Long Quân Dao liền phóng xe như bay ra khỏi bệnh viện. Theo ngay sau xe cô là hai chiếc xe hơi đắt tiền màu đen, khỏi cần nghĩ chắc mọi người cũng biết đấy là xe của ai nhỉ?

Dời mắt khỏi kính chiếu hậu bên trong xe, Long Quân Dao lại một lần nữa đạp ga mạnh hơn, con dã thú bọc lớp da sắt gầm lên dữ dội hơn cả ban nãy rồi lao như bay trên đường. Lần này, cô không chơi chết cái tên khốn nam chính vắt mũi chưa sạch kia, thì cô không mang họ Long!!!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.