Đọc truyện [NaLu] Yêu Đúng Người – Chương 5050
Sau khi mổ hai tuần ông Jude được cắt chỉ, ông chỉ nghĩ,”vậy là mình đã khỏe rồi”, mặt cũng không cau có nữa ngay cả cắt chỉ đau đến mức đầu đầy mồ hôi lạnh nhưng lúc ra khỏi phòng xử lý còn đặc biệt cười với Lucy một cái.
Lucy nhìn mà lòng đau xót không thôi, vừa cầm khăn tay lau mồ hôi cho ba cô vừa cân nhắc nên làm thế nào nói cho ông chuyện nửa tháng sau phải trị liệu bằng hoá chất.
Ông Jude là kiểu người không chịu ngồi yên, ở bệnh viện gần một tháng trong lòng ông cảm thấy vô cùng bức bối, ông nhớ mấy con gà mái ngoan ngoãn, nhớ việc nhà nông đầu xuân còn nhớ gian nhà ngói bốn gian nữa, cắt chỉ xong ông tùy ý để Natsu và Lucy đỡ, vui vẻ lên xe Natsu trong lòng thì tính toán làm sao để con gái thả cho ông đi.
Nhà Natsu chỉ có hai phòng ngủ, ông Jude đến đây thì nhất định phải ở một phòng riêng, nói như vậy Natsu và Lucy chắc chắn sẽ cùng nhau ngủ. Natsu ước gì được như vậy, Lucy lại cảm thấy ở trước mặt ba mình quang minh chính đại ngủ chung với Natsu thì thật vô cùng xấu hổ, lưỡng lự mãi mà chưa đồng ý.
Ông Jude vừa thấy cách bài trí trong nhà là biết con gái mình đã ở đây từ trước rồi, “cô Lucy qua phòng Natsu ngủ đi.”
Lập trường của Lucy vốn không kiên định, giờ nghe ba cô nói như vậy liền ôm một đống quần áo của mình sang ngủ cùng Natsu.
Hôm nay ông Jude xuất viện vừa đúng vào ngày Tết nguyên tiêu, Lucy nấu hai bát bánh trôi nhân vừng đen, vụng trộm trốn ba cô đi vào phòng ngủ cùng Natsu ăn.(akiko*ức chế*: 2 vợ chồk tụi bây ăn mà ko bít mời mất dạy nalu*đg ăn*: là thời đại văn minh mún ăn thì móc tiền ra akiko*nhịn*: cóc thèm *nghĩ* mún ăn mún ăn mún ăn 2 ng ác lém hic)
“Ba bây giờ chỉ miễn cưỡng ăn chút cháo, mình sợ ông nhìn thấy sẽ ghen tị nên vào đây là thích hợp nhất”
Natsu không thích ăn đồ ngọt, bánh trôi nhân vừng đen lại quá ngọt cho nên an chỉ ăn một viên rồi nhíu mày đẩy bát ra. Lucy vừa thấy anh không ăn, đôi mắt nâu to lập tức sáng lên,”mình thích ăn bánh trôi có thể giúp anh đem bát bánh trôi kia xơi!”
Không ngờ Natsu liếc mắt một cái liền nhìn thấu động tác nhỏ của cô, anh cầm áo ngủ vừa đi vào phòng tắm vừa cảnh cáo cô, “Nhiều nhất chỉ có thể ăn năm.” Để cường điệu số lượng còn cố ý giơ lên năm ngón tay.
Ánh mắt Lucy đảo một hồi nửa miếng bánh trôi còn ở trong miệng mơ hồ đáp, “Biết rồi biết rồi, anh mau tắm đi.”
Lời này nghe thế nào cũng như là khiêu khích nhưng mà từ trong miệng Lucy thì khẳng định không phải ý này. Natsu đương nhiên hiểu được, đây là cô đang thúc giục anh tắm nhanh sau đó đi sang nói với ba cô chuyện hóa trị liệu. Nên cũng không dừng lại nữa dứt khoát xoay người đi vào phòng tắm.
Không ngờ anh vừa đi, Lucy xem như không có người quản thúc nữa, bưng bát lên bắt đầu ăn ngấu nghiến, Natsu tắm rất mau, mình phải tranh thủ ăn hết trước khi anh quay lại mới được!
Trong lòng cô dương dương tự đắc,đến lúc đó đồ ăn đều đã trong bụng, natsu có thể làm gì được? Anh ấy cái gì cũng tốt chỉ mỗi tội là thích quản mình, Lucy nuốt xuống một miếng bánh trôi bỗng nhiên nhớ đến Loke.(natsu*sặc + ghen*: WTF??? s lại nhớ loke đừng ns là lucy thích loke nha akiko: bềnh tễnh đê ông lm j ghê vại chỉ là pợn pè wan tâm thui natsu*bình tĩnh*: ờ akiko: cx có thể như lời ông ns natsu*nổi điên*: pà đứng lại cho tui akiko*chạy*: ngu j đứng lại)
Loke thật là tốt còn mang đến cho mình điểm tâm nhưng mà dạo này anh ấy lại không đến tìm mình. Lucy buông bát có chút phiền muộn.Lần trước trong lúc vô tình mình nhắc việc này với Natsu, Natsu nghe xong liền thay đổi sắc mặt, nói Loke ở phòng khám tâm lý có chuyện nên mình không được quấy rầy người ta.
Trong số vài người bạn, chỉ có mình là không có việc gì làm còn phải để natsu nuôi. Lucy thở dài, mấy ngày hôm trước Erza gọi điện thoại cho mình nói vừa được thăng chức có thể tự mình phụ trách một hạng mục, mình tự đáy lòng còn mừng thay cho bạn.
Đồng thời trong lòng cũng hơi lo lắng,”mình cứ ăn không ngồi rồi như vậy sau này có thể biến thành sâu gạo hay không?”
Lúc Natsu đi ra thì thấy Lucy đang ôm gối, lông mày xinh xắn cũng nhăn lại một chỗ,”bát trên bàn hình như còn hơn phân nửa bánh trôi xem ra là có tâm sự gì rồi.”
Anh tưởng rằng cô suy nghĩ chuyện nói với ba trị liệu bằng hoá chất liền đi qua ngồi cạnh cô đem khăn mặt đặt vào tay cô, ý bảo cô lau tóc cho anh thẳng đến khi cảm nhận được động tác nhẹ nhàng trên đầu, lúc này mới với lấy kính ở đầu giường đeo lên thản nhiên nói, “Đừng lo, anh nói với ba em rồi.”
Lucy ngừng lại trong lòng lập tức khẩn trương, “Anh nói như thế nào?” cô căn bản không dám nói cho ông biết về bệnh tình, lo lắng tâm trạng ông không tốt, bất lợi cho trị liệu là đầu tiên nhưng càng sợ khi ông biết mình bị ung thư sẽ lập tức thu dọn đồ đạc về nhà.
“Ba em không biết trị bệnh bằng hoá chất là cái gì yên tâm đi.” Natsu đẩy lại mắt kính bị cô chạm lệch, “Anh chỉ nói với ông phải điều trị bằng thuốc sẽ hơi đau một chút. Đến lúc đó sẽ sắp xếp cho ông một phòng bệnh, đồng thời ngăn cách với các bệnh nhân trị liệu bằng hóa chất khác sẽ không có vấn đề gì.”
“ông không biết trị bệnh bằng hoá chất, điều này làm cho mình thấy nhẹ nhõm hẳn đi, rốt cuộc mình cũng nhìn ra tính tình ngang bướng của lucy là từ ba cô hiện tại chỉ có thể đi từng bước giấu từng bước…..”
“Tổng cộng ông phải làm bốn đợt trị liệu, mỗi lần cách nhau ba tuần đợi cho ông chữa trị xong rồi, vừa đúng lúc cơ thể khỏe mạnh để tham gia hôn lễ của mình và lucy….”
Mẹ mình đã định ra ngày kết hôn rồi, ngày 3 tháng 5, hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của ông, đương nhiên cũng phù hợp yêu cầu của mình….”
“Nhưng mà mình còn chưa nói cho lucy, dù sao còn 4 tháng, tìm cơ hội thích hợp rồi nói cũng không muộn….”
Lucy nghe vậy mới buông lỏng tâm tình cúi đầu chuyên tâm lau tóc cho Natsu cũng quên chuyện sâu gạo đi.
Tối 16 tháng 1 tại công viên thành phố có tổ chức hội hoa đăng, hội hoa đăng của thành phố A là hoạt động truyền thống hàng năm đều có. Tuy vậy mình cũng chưa một lần đi tới đó, mình chẳng hề thích những nơi đông người nhưng mà nói không chừng Lucy sẽ thích?
Anh dùng tay chống cằm ngồi ở trong văn phòng ngẫm nghĩ.
Ngày 16, sau khi cả nhà ăn xong cơm tối, Natsu liền nói chuyện đi xem hội hoa đăng với Lucy, đầu tiên hai mắt Lucy sáng lên nhưng ngay lập tức nghĩ đến cần phải ở nhà chăm sóc ba cô đang định cự tuyệt chợt nghe thấy tiếng mở cửa chống trộm.
Cô quay đầu lại nhìn dĩ nhiên là bà Lena.
“Mẹ sao mẹ lại tới đây?” Thấy mẹ mình đột nhiên tới chơi Natsu cũng có phần kinh ngạc.
“Đêm nay không phải có hội hoa đăng sao” bà Lena cởi áo khoác vô cùng quen thuộc tự nhiên đến sô pha ngồi nói với Natsu, “Con đưa Lucy đi chơi đi.”
“Bác con không đi, con còn phải……” Lucy liếc mắt nhìn ba cô một cái, vội vàng lắc đầu từ chối kết quả một câu còn chưa nói xong đã bị bà Lena cắt ngang.
“Lo cho ba con đúng không, không có việc gì” bà Lena vỗ vỗ ngực ở trước mặt Lucy cam đoan, “Có bác ở đây, các con cứ đi chơi hơn nữa bác còn có việc cần nói với ba con.” nói xong bà nhìn sang ông Jude nháy mắt vài cái.
Ông Jude sửng sốt một chút rồi liền phản ứng kịp gật đầu nói, “Hai đứa ra ngoài chơi, chúng ta có việc phải trao đổi.”
“Nếu ba đã nói như vậy”, Lucy cũng không do dự nữa, mặc áo lông vào rồi đi ra ngoài bị bà Lena ở đằng sau đuổi theo đưa mũ và khăn quàng cổ nói, “bên ngoài rất lạnh như vậy sẽ bị cảm cúm phải mặc thêm áo.”
Mấy ngày hôm trước thành phố A có một trận tuyết lớn, lúc này nhiều nơi còn có tuyết đọng chưa dọn hết giẫm lên có cảm giác rất hay hay, Lucy vốn thích đạp tuyết lúc này mặc đủ đồ ấm với đi giày nên không lo ngại gì, giẫm lên thoăn thoắt cực kỳ vui vẻ.
Cô thích chơi, Natsu cũng không gò bó cô, tùy ý cô chạy đến đến đâu cũng được chẳng qua cái tay nắm tay cô kia thì vẫn không chịu buông ra.
Công viên có hội hoa đăng cách nhà bọn họ không xa bởi vậy Natsu không lái xe đi bộ chỉ hơn 10 phút là tới, hội hoa đăng người đông nghìn nghịt lái xe sẽ vô cùng phiền toái.(natsu: haizz s ko lái xe tới cho lẹ cn đi bộ nữa chứ akiko: phải bít tiết kiệm tui mà cháy túi là mốt ko cóa xe chạy âu natsu: ờ T^T)
Đây là lần đầu tiên Lucy đến hội hoa đăng, nói thật thì hồi nãy Erza đã rủ cô đi vài lần nhưng mà khi nãy Jellal cũng tới, Lucy không muốn làm kỳ đà cản mũi nên không đi.(lucy: ai ns cái đó là chị erza hăm dọa nên đi ko đc chứ pộ T^T akiko: thì lấy cái lí do nỳ thay thế cho khỏi mất hình tượng trg lòng fan erza kai: mất lun r âu =.=)
“Cái này đẹp quá!” Lucy mở to mắt nhìn một cây đèn lồng cao lớn, kinh ngạc liên tục vội vàng lấy khuỷu tay huých Natsu, “Mau lên, di động của anh đâu lấy ra chụp!”
Hội hoa đăng tấp nập bao nhiêu người căn bản không tìm được góc độ tốt để chụp, cho dù tìm được rồi giây theo cũng sẽ bị người ta chen chúc đẩy đi, Natsu nắm chặt tay Lucy, đối với lời của cô mắt điếc tai ngơ chỉ lôi kéo cô tiếp tục đi về phía trước.
Lucy tức giận giậm chân bình bịch, ở bên tai Natsu không ngừng lải nhải may mắn phía trước có đèn lồng con thỏ đúng sở thích của cô lúc này mới dời đi lực chú ý.
Càng đi lên, đèn càng xinh đẹp đặc biệt trong hồ còn đậu một chiếc thuyền rồng siêu lớn, đầu rồng hướng về phía đông, khí thế hào hùng vô cùng cao quý.
Lucy nhìn mà choáng váng kích động lôi kéo Natsu đi khắp mọi chỗ, dần dần liền tách khỏi đám đông.
“không đi nữa đứng ở chỗ này đợi.” Natsu nhìn lướt qua bốn phía, bọn họ đi tới một góc,người cũng không nhiều bên kia là một con đường nhộn nhịp có một quầy bán khoai lang nướng, cách thật xa cũng có thể ngửi được mùi thơm. Cô ngốc kia chạy lâu như vậy chắc cũng đói bụng rồi đi mua vài củ khoai nướng để lót dạ cũng tốt.
Lucy không biết Natsu muốn làm gì nhưng vẫn ngoan ngoãn gật gật đầu. Đợi đến khi cô thấy Natsu mang theo một túi khoai lang nướng trở về ánh mắt nhất thời sáng rực.
Cũng không ngại nóng bóc vỏ thổi thổi rồi cắn ngay một miếng. Mùi khoai thơm lừng phút chốc tràn đầy đầy trong miệng ăn ngon cực kỳ.
Natsu không thích mấy thứ này bởi vậy chỉ đứng một bên nhìn cô ăn, Lucy thấy anh không động thủ đem miếng khoai nuốt xuống rồi hỏi, “Anh có muốn ăn không?”
“Muốn.” Natsu há mồm hộc ra một chữ dưới ánh mắt kinh ngạc của Lucy cúi đầu xuống miếng khoai của cô cắn một miếng.
Lucy chớp chớp mắt rồi lại cúi đầu bình tĩnh ăn tiếp động một tí là bị hôn bị tập kích gì gì đó, hiện tại mức độ ấy đã không đủ để làm cho cô đỏ mặt.
Lucy ăn liền lúc hết hai củ khoai lang, hội đèn lồng cũng đã gần tàn, hai người liền chuẩn bị về nhà mà trong lòng Natsu đang tính toán đem ngày kết hôn của bọn họ nói cho Lucy biết nhưng không biết cô sẽ phản ứng như thế nào……
“Mấy ngày hôm trước mẹ đã nói với anh, kết hôn ngày……” Lời nói của Natsu đột nhiên bị ánh đèn xe chói mắt phía trước cắt ngang, anh nhíu mày kéo Lucy vào ven đường, quay đầu vừa định tiếp tục nói nhưng một khắc kia nhìn Lucy nhất thời liền đứng chôn chân tại chỗ.
Kết hôn? Thật quá nhanh rồi, mặt Lucy thoắt cái đỏ bừng, vừa bối rối thẹn thùng đồng thời trong lòng cũng dâng lên sự chờ mong.
Cô đang chờ câu trả lời nhưng mà Natsu lại chậm chạp không nói ra làm cô sốt ruột giống như cái gì vậy do dự vài giây rồi vẫn hỏi ra, “Ngày… ngày bao nhiêu?”
Vừa dứt lời chỉ nghe thấy Natsu phì cười một tiếng cười đến nỗi kính mắt cũng rớt xuống mũi.
Lucy khó hiểu, “Anh làm sao vậy?”
Natsu chỉnh lại mắt kính nhưng trong mắt vẫn ngập tràn ý cười. “cô ngốc vừa ăn khoai lang nướng, trên tay còn đen thui nhưng lại lau lên mặt, giờ trên mặt xuất hiện một vết nhọ nổi bần bật phối hợp với cặp mắt tròn xoe và biểu tình vô tội giống hệt như con chuột nhỏ chui vào đống tro vậy.”
“Mặt của em.” Natsu nhéo nhéo mặt cô lại cúi đầu chỉ chỉ ngón tay đen sì, “Quệt lên.”
“A!” Lucy thét lên một tiếng xấu hổ đến nỗi thiếu chút nữa không ngẩng đầu dậy nổi,”mình thật đần độn lại dùng tay có nhọ chà mặt!”
Lucy luống cuống tay chân lấy khăn ướt trong túi ra vừa định xé mở chuẩn bị lau mặt đã bị Natsu đoạt lấy.
“Anh giúp em chùi tự em chùi sẽ không nhìn thấy.” nói xong tay đã xoa lên mặt cô.
Động tác của anh thật dịu dàng, từng chút lại từng chút nhẹ nhàng lướt qua mặt cô như là đối đãi với báu vật vậy.
Lông mi Lucy run rẩy, giương mắt vụng trộm nhìn Natsu, vẻ mặt của anh chăm chú trong mắt lộ vẻ dịu dàng, những nét cứng rắn lạnh lùng hoàn toàn dịu xuống càng có vẻ tuấn tú đẹp trai.
Trái tim không chịu khống chế càng đập càng nhanh, thình thịch thình thịch như là muốn bật ra khỏi lồng ngực, Lucy nuốt nước miếng mặt càng lúc càng nóng.
“Ngày 3 tháng 5.” Ngay lúc này Natsu bỗng nhiên nói ra.
“Cái gì… cái gì?” Đầu óc Lucy vẫn còn ngẩn ngơ nhất thời không phản ứng kịp.
“Ngày cưới của chúng ta.” Natsu buông tay nhìn bộ dáng cô ngốc nhỏ, trái tinh khẽ động môi càng cúi xuống thấp, “Ngày 3 tháng 5.”
Đêm đông lạnh giá, gió bấc gào thét luồn vào trong cổ trong lòng Lucy lại nóng bừng bừng,kết hôn sao, đây là chuyện từ trước đến nay mình không hề nghĩ tới nhưng mà sau khi gặp natsu trước mặt mình giống như toàn bộ những chuyện mình không dám hi vọng đều biến thành có thể.”
Thích anh rất thích thích đến hận không thể mỗi giây mỗi phút nhìn thấy anh, ôm anh mới thỏa lòng.
Trái tim Lucy mềm nhũn, cô hơi hơi ngửa đầu vừa định hùa theo đón lấy môi anh, một tiếng chuông bất nhã nháy mắt phá ngang không khí tốt đẹp giữa hai người cũng đánh tan dũng khí của Lucy
Natsu nhíu mày lấy điện thoại ra nhìn thoáng qua màn hình bất ngờ lại là Loke. Anh do dự vài giây rồi nhận điện thoại.
“Chuyện gì?”
“7h tối mai, Beauty Star bar, tôi có chuyện muốn nói với cậu… cậu có đến được không?”
Natsu quay đầu nhìn Lucy đưa tay bưng mặt, chán đến chết di di mũi chân trên mặt đất vẽ vòng tròn đơn thuần mà đáng yêu. Anh khẽ cong môi thản nhiên hộc ra một chữ, “Đến.”
______________________________________
Trg phòng khách
kai*cầm đống đồ ăn*: bỏ xuốg đc chưa z tui mỏi lém r.
akiko*chơi game*: bỏ xuốg đê thý chưa nhờ có tui xách phụ mà pà và nhóm natsu ko mệt mỏi đó.
kai và nhóm nat*thở dốc*: wá đáng vừa thui hồi nảy zờ tụi tui xách ko chứ cóa phải pà âu nảy zờ pà chơi game zờ cn tự khen mình nữa.
akiko*chơi game*: tui có phụ mà.
kai và nhóm nat*ngồi nghỉ*: phụ cái j liệt kê ra coi.
akiko*ăn bánh*: thì phụ mở cửa cho m.n vào đó => cái nỳ cx đc gọi là phụ.
kai và nhóm nat*té ghế*: cái đó ko tính là phụ tự tụi tui mở cx đc mà.
akiko*đọc truyện*: z thì là phụ chơi game cho mấy you lên cấp đó.
erza và wendy: tụi tui có chơi game âu phải hok kai, natsu, lucy và gray.*way wa nhìn*
natsu, lucy, gray và kai*mắt sáng*: tui level mấy r, cấp cao ko z, tui ko ngờ pà lại tốt vs tui như z cứ lm típ ik.
akiko*chơi game*: ô kê cn dê.
erza*ăn bánh dâu*: hết ns nổi r.
wendy*ăn bánh pudding*: ừm.