Đọc truyện [NaLu] Yêu Đúng Người – Chương 1616
Ghế lô chỉ còn lại Natsu và Lisanna, Lisanna đã ăn được sáu phần, liền buông đũa không ăn nữa, chỉ nhìn Natsu, trong mắt là tình yêu khó kìm nén.
“No rồi?” Natsu nhìn lướt qua Lisanna bên kia có chút ngạc nhiên.
“Vâng.” Lisanna cẩn thận dùng khăn giấy lau sạch khóe miệng đem đồ ăn Natsu thích chuyển tới phía anh. Nhìn Natsu liên tiếp gắp đồ ăn theo hướng này trên mặt nhất thời vui vẻ rất nhiều.
“Nat, sư huynh, anh thật sự đang cùng Lucy quen nhau?” li vẫn không tin Natsu khó tính như vậy sẽ thích Lucy! Bọn họ căn bản không cùng một thế giới, Lucy ngốc nghếch, sao có thể chăm sóc tốt cho anh?
Trong lòng Lisanna vừa chua xót vừa ghen tị, năm đó lúc đi du lịch, li liền nảy sinh tình cảm với Natsu. (mấy pạn đợi tới ngoại truyện thì mình sẽ cho mấy bít thông tin về li hơn)
Khi đó anh mới hơn hai mươi tuổi nhưng làm việc cẩn thận chăm chú chẳng thích náo động cũng không khoe khoang rõ ràng là học trò được các giáo sư coi trọng nhất nhưng lại quá kín tiếng.
Sau đó vào kỳ nghỉ hè năm nhất li tự mình đi tìm Natsu xin thụ giáo đề cử chính mình chiến đấu trong hai tuần rốt cục cũng làm anh cảm động.
Lisanna cô là người có tính cách cực kỳ mạnh mẽ nhưng khi đó lại luôn đi theo Natsu trên danh nghĩa là muội muội ngoan ngoãn.
Lisanna đối với chính mình luôn luôn vô cùng tự tin nhưng đối với chuyện Natsu li lại lùi bước. Tính cách Natsu quá mức lãnh đạm, li căn bản không rõ suy nghĩ của anh.
Bởi vậy cũng không dám tùy tiện thổ lộ sợ thổ lộ xong ngay cả làm muội muội anh cũng không chấp nhận.
Kết quả là kéo dài nhiều năm như vậy, đợi đến khi li được điều đến làm cùng bệnh viện với anh, lại biết được anh đã có bạn gái!
Nếu đối phương xinh đẹp hơn mình có năng lực hơn mình thì không nói thế mà người Natsu coi trọng lại mọi thứ cũng không bằng mình. Điều này làm sao li có thể cam tâm!
Li đổi cách xưng hô với anh từ Natsu biến thành sư huynh, thay đổi rất nhỏ nhưng cũng là nhắc nhở Natsu bọn họ đã là bạn bè nhiều năm như vậy.
Trên mặt Lisanna dù chưa biểu lộ ra điều gì, ánh mắt lại gắt gao nhìn chằm chằm Natsu, giống như muốn đem mỗi một biểu tình nhỏ của anh đều thu vào trong mắt.
“Ừ.” Natsu không chút do dự khẳng định, khóe mắt lóe sáng nhìn khuôn mặt tinh xảo của Lisanna lại nhớ đến Lucy để tóc đuôi ngựa bù xù trong mắt không che giấu được ý cười, “Mới gần đây.”
Hô hấp của Lisanna cứng lại, trái tim giống như bị nụ cười của anh cắt ra thành từng mảnh. Biểu tình như vậy sao có thể là giả? Mười ngón tay Lisanna ở dưới nắm chặt khăn trải bàn, lực đạo lớn giống như có thể đem tấm vải kia xé nát.
Anh thật sự có bạn gái buồn cười hơn là cô chẳng biết gì cả vẫn hăng hái ra sức tìm cách chuyển tới bệnh viện chỗ anh……
Lisanna chỉ cảm thấy miệng đắng ngắt, nụ cười trên mặt duy trì không nổi nữa chỉ có thể cúi đầu không nói một lời.
“Loke? Anh cũng đi WC sao?” Lucy xử lý xong vết ố trên áo lông vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy trong gương bồn rửa tay Loke đang đứng phía sau cô.
“Ừ.” Loke đi đến bên cạnh cô thấy trên tay cô vẫn đang nhỏ nước liền nhẹ nhàng cầm lấy tay cô đặt ở dưới chỗ sấy khô.
Bên tai vang lên tiếng vù vù, gió mát thổi, Lucy thoải mái nheo mắt lại nhìn Loke cảm kích cười, “Cám ơn anh, tôi không biết ở đây có máy sấy.”
Loke nhìn cô lắc đầu, bỗng nhiên mở miệng nói: “cô thật sự cùng Natsu đang quen nhau?”
Tiếng máy hong khô rất lớn, Lucy không nghe rõ liền cao giọng hỏi lại một lần.
Loke cười nhẹ, hơi hơi cúi người xuống, thở ra hơi nóng phả trên lỗ tai Lucy, “Tôi nói, cô thật sự cùng Natsu đang quen nhau?”
Lucy bị hắn thổi ngứa lỗ tai, nghe thấy lời này chợt cả kinh, lui mạnh về phía sau, eo lập tức đụng vào đá cẩm thạch bồn rửa tay.
“A!” cô đau đến sắc mặt trắng nhợt, ôm eo, thân mình không đứng thẳng dậy được.
Loke không ngờ cô phản ứng mạnh như vậy vội vàng đưa tay đỡ cô, “Thế nào? Có sao không?”
“không, không có việc gì……” Lucy đau vô cùng cũng không thể không biết xấu hổ nói trước mặt Loke, đành phải kìm nén chịu đựng, “Chúng ta quay vào đi!”
Loke thấy cô như vậy cũng không còn tâm tư khách sáo nữa đành phải cẩn thận đỡ cô cùng nhau trở vào.
Lúc đến ghế lô, Loke lại hỏi một câu, “Lucy, cô nói thật đi, cô và Natsu đang quen nhau?”
“A, đúng vậy!” Đôi mắt to tròn của Lucy chột dạ vòng vo xoay chuyển, cúi đầu lại nhấn mạnh một lần, “Chúng tôi… chúng tôi….. đang quen nhau.”
Loke nhướn mày không tiếp lời cô. Trong mắt ôn nhuận đều là ý cười, “Như vậy à vậy cuối tuần cùng tôi đi ăn món điểm tâm ngọt được không?”
Cuối tuần, Lucy nghĩ nghĩ, bài viết quảng cáo cho công ty hoạt hình cô đã nộp lên rồi ngoại trừ dạy thêm cho nhóc Romeo cuối tuần cô quả thật không có việc gì.
Liền gật đầu đồng ý, “Được!”
Nghe vậy, Loke không nhịn được nở nụ cười, khuôn mặt ôn nhuận như bình minh rực sáng, ấm áp mà chói mắt.
“Tốt, vậy lúc đó tôi sẽ đến đón cô.”
Thấy Loke đỡ Lucy vào phòng, Natsu hốt hoảng, sao chỉ đi ra ngoài một lát mà giờ lại thành ra vậy?
Natsu cùng Lisanna đều bình tĩnh nhìn cô làm cho Lucy có chút ngượng ngùng, chậm chạp bước đến vị trí của mình ngồi xuống, đầu cũng cúi thấp xuống bát, “Tôi không cẩn thận bị đụng một chút……”
Natsu nhíu mày vừa định mở miệng giáo huấn Lucy chợt nghe Loke nói: “Natsu đừng trách Lucy là tôi dọa đến cô ấy.”
Lời nói đến bên miệng Natsu bị ép xuống, anh nhìn lướt qua Lucy, thấy cô ngốc ngơ ngác nhìn Loke cười nhất thời cảm thấy khó chịu.
Dứt khoát cúi đầu ăn cơm, mắt không thấy tâm không phiền!
Bữa cơm tẩy trần này trừ Lucy, ba người còn lại mỗi người một suy nghĩ, căn bản không có tâm trạng ăn cơm.
May là tâm tư Lucy vô tư ngoài việc lấp đầy bụng thì chẳng chú ý đến cái gì cả.
Buổi tối, Natsu và Lucy cùng nhau về nhà trong lòng Lucy có chút không yên muốn tìm mọi cách để không phải ở cùng với Natsu.
Lại không dám hỏi nhiều, chỉ có thể không cam lòng đi theo Natsu ôm eo, từng bước đạp lên bóng của Natsu, lúc này mới cảm thấy nguôi giận không ít.
Hai người lái xe về nhà liền đi vào phòng mình. Lucy nhìn thoáng qua Natsu rồi đóng chặt cửa phòng nhịn không được bĩu môi làm như có ai muốn vào không bằng!
Đã tám giờ, Lucy lấy điện thoại ra xem thời gian vội vàng gọi điện thoại cho ba cô buổi tối ba cô ngủ sớm nếu muộn Lucy sợ ông ngủ mất.
“Ba mấy hôm nay thân thể ba thế nào?” Lucy dựa trên tường, khuôn mặt nhỏ nhắn luôn luôn vô tâm vô phế giờ nhiễm một tia ưu sầu.
“Khỏe lắm! Con không cần lo đâu!” Thanh âm ông Jude sang sảng từ điện thoại bên kia truyền đến vẫn tràn đầy khí khái như trước.
Lucy thoáng thở dài nhẹ nhõm hướng ba cô làm nũng, “Ba, con nhớ ba, ba tới chỗ con được không?”
“không đi! Việc gì phải phí tiền đi lại như vậy, sắp đến tết rồi con được nghỉ trở về là được!” Ông Jude không chút nghĩ ngợi cự tuyệt.
“Ba!” Lucy tức giận giậm chân không phải cảm thấy ba cô không cần cô mà là đau lòng ông.
Lucy là do một tay ba cô nuôi nấng đến giờ, bộ dáng mẹ cô thế nào cô đã sớm quên cô hiểu rõ ba mình biết ba cô không phải là không quan tâm cô mà là tiếc tiền. (kai: 2 cha cn y chang nhau rút tiền của tui ko cn bày đặt =.=)
Cô nhớ lúc cô còn nhỏ ba cô rất tiết kiệm hận không thể biến tiền thành đôi để tiêu nhưng mà mỗi khi cô có chuyện lại hào phóng làm người ta ngạc nhiên.
Lần này kiểu gì cũng phải đưa ba cô đi bệnh viện kiểm tra! Lucy hạ quyết tâm! Cắn răng nói: “Ba, con có bạn trai ba tới giúp con nhìn xem đi!”
Bên kia trầm mặc vài giây lúc này mới truyền đến thanh âm kinh ngạc của ông Jude, “thật vậy sao? Lucy đối phương là người như thế nào? Ba đã sớm nói với con không có tiền cũng không sao mấu chốt là nhân cách đối xử tốt với mình là được con nói cho ba biết, cậu ta……”
“Ba tới nhìn là biết ngay thôi, ba! Con nói thì cũng không được rõ lắm dù sao hiện tại là mùa đông trong nhà cũng không có việc gì ba đi một chuyến được không?”
“Để ba suy nghĩ đã, ……” Bên kia ông Jude vừa nói vừa ngắt điện thoại.
Ông Jude vừa treo điện thoại xong thì ho dữ dội, ông đau khổ nhìn thoáng qua hai chân sưng phù ngày càng nghiêm trọng.
Tay lại còn run nhè nhẹ Lucy có bạn trai, dù thế nào cũng phải đi xem, Lucy rất ngốc nếu bị người ta lừa thì làm sao bây giờ?
Nhưng mà chân đã thành ra thế này phù giống như cây củ cải. Đi đến chỗ Lucy cũng chỉ làm cho con bé thêm lo lắng thôi!
Ông Jude run rẩy với lấy chén nước mạnh mẽ uống hết phân nửa trên mặt tang thương đầy mâu thuẫn.
Lucy nghe tiếng tút tút, chán nản thở dài, lại không được. Nhưng mà lần này ba cô cũng không kiên quyết mấy ngày tới cô nên gọi thường xuyên về nhà mới được!
Cô buông điện thoại đi vào phòng tắm tắm rửa cẩn thận không làm ướt miệng vết thương, thật vất vả tắm xong đang mặc áo ngủ chợt nghe thấy tiếng đập cửa.
Trong lòng Lucy hoảng hốt vội vàng mặc quần trên đầu còn quấn khăn mặt vọt tới mở cửa cho Natsu, “Bác sĩ Dragneel có việc gì vậy?”
Natsu không để ý cô theo khe cửa tiến vào. Đánh giá phòng Lucy một chút lúc này mới quay đầu nhìn cô lạnh lùng nói: “Cởi quần áo ra.” (kai: WTF tính lm j chụy lu của tui z Natsu*cười gian*: từ từ sẽ bít)
Cái gì? Lucy hơi kinh ngạc, gắt gao túm lấy cổ áo của mình cảnh giác nhìn Natsu, anh muốn làm gì? Chẳng lẽ……
Vừa nghĩ trong đầu, Lucy lại nhận ra một vấn đề khác, Natsu lúc này chỉ mặc một chiếc áo choàng tắm màu trắng, lộ ra 1 body cực chuẩn.
Thân thể Lucy run lên, mắt to tròn như mèo con gắt gao nhìn chằm chằm Natsu vừa bước lui về phía sau vừa nơm nớp lo sợ nói: “Dragneel…… bác sĩ Dragnee….. anh đừng…… đừng làm bậy.”
Natsu chống lại cặp mắt to kia của cô, bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng, vài bước liền tới trước mặt Lucy nắm lấy cổ tay cô đem cô áp đảo ở trên giường.
———–
kai: vít tới đy thui để cho các pạn độc giả sốt ruột chơi hahaha
erza *giọng lắp bắp*: t-tui….. t-tui m-m-mún c-c-coi……. c-c-c-coi c-c-c-coi t-t-t-típ….. t-t-típ n-n-n-nữa g-g-ghi….. g-g-ghi t-t-t-típ đ-đ-đ-đi….. đ-đ-đ-đi
kai*hả họng*: cái zề z mình nghe lầm ko z *lay ng levy* le-chan ns cho tui bít đi tui cóa nghe lầm ko
levy: ko nghe lầm âu *ns nhỏ vào lỗ tay* lúc trc erza có mượn sách và video…….
kai*đỏ mặt*: s-s-s-sách v-v-v-và v-v-v-video v-v-v-về
erza*úp mặt levy*: thui kai chúng ta bàn chuyện khác nha *kéo tay đi*
kai*nhìn mặt levy hun tường máu me từa lưa*: le-chan
lucy*ló đầu ra*: mình đã từng thý levy-chan pị như z khi ns đều đó
(tối kai vít típ zờ thì kai bay lên chín tầng mây đây, đố mấy pạn thánh nat sẽ lm j chụy lu cấm nghĩ bậy)