[NaLu] Đại Tỷ Và Lớp Trưởng

Chương 5: Cảnh tượng hoành tráng


Đọc truyện [NaLu] Đại Tỷ Và Lớp Trưởng – Chương 5: Cảnh tượng hoành tráng

Natsu vội vã lao đi tìm Lucy , cậu không chắc về lí do cậu đột ngột bỏ đi như thế . Có lẽ chỉ là muốn khẳng định xem có đúng Lucy là người có giọng ca trong trẻo ấy hay không ? Đến cậu cũng không thể tin nổi Lucy lại có được tài năng tuyệt vời như vậy . Hình ảnh về cô gái có mái tóc màu nắng , tay lướt trên những phím đàn và đang cất cao giọng hát trong ánh nắng dìu dịu cứ tua đi tua lại trong đầu cậu suốt từ lúc nãy cho đến bây giờ .
Cậu chạy đến sân sau trường , nơi mà cậu và cô hay gặp nhau nhất . Và quả nhiên Lucy ở đó thật . Có điều cô không ở đó một mình , mà cùng với hai thằng đô con khác .
– Ngon nhào vô đi mấy cưng . – Lucy vấn cao tóc lên , và chuyển sang mode “Côn đồ đất Cảng” .
– Đừng khinh nhau thế , dù con gái bọn này cũng *éo nhân nhượng đâu . – Một trong hai thằng phỉ nhổ và văng tục .
Lucy chỉ mỉm cười nhẹ , cô đâu có biết nhân nhượng là gì . Và cũng đừng nghĩ Lucy là con gái mà khinh lại , dễ chết lắm đấy . Giống như hai thằng học sinh cá biệt của trường lúc này , mạnh mồm mạnh miệng là thế nhưng chỉ với vài chiêu của Lucy đã hoàn toàn ngã gục .
– Mẹ nói cho các con trai của mẹ nghe nhá , đừng bao giờ trấn lột đồ của người khác , nhất là con gái . Nhục lắm đấy , biết chưa ? – Lucy dẫm một chân lên lưng cái thằng phỉ nhổ , cô lại còn cố tình dí chân vào đúng chỗ bị cô thúc ban nãy .
– Senpai , em xin lỗi … – Hai thằng đó van xin cô thắm thiết rồi dọt lẹ .
Lucy tháo dây buộc tóc ra , và cô lại trở về với phong thái ngông nghênh của mình .
– Ô , Natsu ! – Lucy giơ tay lên chào , nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt kiểu “Ôi vãi cả …” của Natsu thì lại rút tay về . – Cậu thấy rồi à ?

– À … vâng … – Natsu căng thẳng đáp khi thấy Lucy đang bước đến gần cậu hơn , mà mắt chị ấy như đang soi xét cậu .
– Đừng nói với ai đấy . – Lucy trừng mắt với Natsu , cậu nuốt nước bọt cái ực . Đúng là đại tỷ mà , nói một cái là phải tuân theo ngay tức khắc .
Và rồi cô lại mỉm cười rất hồn nhiên .
– Gọi chế có việc gì hơm ? – Lucy nói với chất giọng thánh thiện .
– À … chả là … – Natsu lúng túng . – Em chỉ muốn biết … chị có phải người đã hát và đàn trong câu lạc bộ âm nhạc không thôi .
– Ờ đúng đấy . Có vấn đề phỏng ? – Lucy đối lại .
– Chị hát cho em nghe được không ạ ? Một lần thôi , xin chị đấy ! – Natsu cúi gập đầu xuống . Căn cứ vào tấm ảnh của Gray lén chụp được và cả những bài hát thằng hâm đó mới tải được , Natsu nghĩ có đến 69% người hát là Lucy .
– Ờ ! – Lucy nhún vai , và cô lấy giọng để hát .
“Down on the West Coast they got a sayin
If youre not drinkin then youre not playin
But youve got the music, youve got the music
In you, dont you? …”
Natsu thộn mặt ra . Giọng Lucy là giọng trầm , không phải giọng hát cao mà cậu nghe được . Có chút hụt hẫng ở bên trong ánh mắt cậu .
– Nhìn mặt cậu như cái bánh bao nhúng nước ế , sao đấy ? – Lucy huơ huơ tay trước mắt Natsu .
– À … em cứ nghĩ chị là người hát “Safe and Sound” em nghe được lúc nãy . – Natsu nói . – Cô gái có giọng hát đó thật tuyệt vời , em không đùa đâu , nó giống y như giọng thiên thần vậy đó . Em rất thích giọng hát của cô ấy , vì nó khiến em cảm thấy vô cùng dễ chịu và thoải mái mỗi khi lắng nghe . Cô ấy thật sự rất đáng khâm phục .

– Cái … cái gì cơ .. ? – Lucy hơi đỏ mặt trước những lời nói của Natsu , và rồi cho chỉ tay vào cậu . – Nói … nói lại cho chế nghe .
“WTF ? Chị bắt em tua lại từ đầu á ?” – Natsu thốn đến tận rốn . Nói đến phát ngượng mà bà cô này vẫn còn muốn nghe lại à ?
– Em không nói nữa đâu . – Natsu nhìn Lucy một cách lười biếng . – Mà chị chỉ cần biết là em muốn gặp được cô gái đó là được rồi .
Lucy mỉm cười , hai má hồng hồng . Cô kiễng chân , đưa tay xoa đầu Natsu .
– Rồi cậu sẽ gặp được thôi . Giờ thì đến canteen nào , chế đói .
– Vậy để em mời .
– Khỏi đi , chế mua bánh mì thôi mà .
– Ăn thế dễ đau bụng lắm đấy .
– Chế quen rồi .
Cuộc hộ thoại của họ vẫn còn tiếp tục cho đến khi Natsu và Lucy về lớp mình sau bữa ăn trưa . Và hôm đó , có một bí mật mà Lucy đã giấu Natsu : Cô có giọng hát rất đặc biệt , có thể vừa hát giọng cao lại vừa hát giọng thấp . Cô không muốn để cậu biết mình là người đã hát bản nhạc buồn “Safe and Sound” đó , chỉ đơn giản vì cô vẫn muốn được lắng nghe những lời khen của Natsu dành cho cô . Ích kỉ quá nhỉ ?
Hơn nữa , Lucy không thích cho quá nhiều người biết về tài năng đó .

Con người ai cũng có một mặt muốn che giấu .
****
Natsu bước ra từ sau một con ngõ nhỏ , đằng sau cậu lớp trưởng nghiêm túc là vài ba thằng lưu manh đường phố nằm la liệt bên cạnh cái thùng rác phân loại .
Cậu xoa xoa nắm tay phải – nơi chịu đả thương nhiều vì đánh đấm bọn kia . Lũ mất nết đó định cưỡng bức một người con gái trẻ ngay trong con ngõ vắng tanh đó .
Cậu chưa từng nói với ai về chuyện này , kể cả thằng bạn thân . Đúng như thế , con người ai cũng có một mặt không muốn cho người khác biết .
Bước vội trên đường , cậu nghe được một bản nhạc quen thuộc . Không phải giọng ca ấy . Natsu chợt nghĩ đến Lucy , và cậu rút điện thoại ra .
Tin nhắn đến , từ Natsu :”Gửi tao mấy cái ảnh của Lucy mà mày đã chụp .”
Gray nhếch mép cười , thầm trách thằng bạn thân . – “Thằng đần .”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.