Đọc truyện [NaLu] Đại Tỷ Và Lớp Trưởng – Chương 3: Phốt đầu tiên của Natsu
Natsu ngồi vắt vẻo trên một cái cây ở sân sau trường , mắt nhắm hờ , tóc bay nhẹ theo cơn gió thoảng . Nắng chiếu lên người cậu , làm cậu sáng bừng .
“Trời hôm nay đẹp thật …”
Natsu nghĩ , rồi mở mắt ra . Bây giờ là tiết thứ hai , nghĩa là cậu đã cúp cua hơn 1 tiết học . Không phải do bị Lucy lôi kéo trở nên dị biệt , mà từ trước đến giờ cậu vẫn luôn như vậy . Môn văn là thứ cậu ghét nhất , và cũng là môn kéo cậu xuống hạng 2 của bảng xếp hạng toàn khối . Vậy nên Natsu rất lười học văn , và cậu đã luôn vắng mặt tiết văn trên lớp , lấy lí do là ốm hoặc hội học sinh cần giúp việc . Chỉ đến khi gần thi hoặc kiểm tra mới hiển linh để rồi lao đầu vào học ngày học đêm , còn đâu Natsu sẽ đi lượn ở đâu đó , giống như hôm nay vậy .
Tâm hồn đang vắt vẻo trên cành cây , bỗng cậu nghe thấy tiếng động nào đó vang lên . Natsu mở mắt , và nhận ra có một chiếc cặp vừa được ai đó ném vào .
“Không lẽ … ?” – Natsu thầm nghĩ , rồi đầu óc phong phú của cậu bắt đầu tưởng tượng . Có thể nào là một cô bạn dễ thương , do muộn học nên mới phải đi đường này không nhỉ ? Rồi biết đâu cậu có thể làm quen được với cô bạn đó .
Cảm xúc đang thăng hoa , đột nhiên từ bên ngoài ném vào cả một đống thứ nữa . Bao gồm một bộ váy cổ động viên , một bộ quần áo chơi bóng rổ , và một đôi giày thể thao . Tất cả đều mắc trên tán cây ngay dưới chân Natsu . Cậu zai nuốt nước bọt , quả đấy nếu mà cao thủ đó ném cao lên một tí thì thôi , coi như cậu đứt .
– Thánh nào cao tay thế nhỉ ? – Natsu lầm bầm .
Rồi một bàn tay đeo chiếc đồng hồ nữ màu trắng đặt tay lên thành tường , cô gái đó lấy đà đu lên , rồi cuối cùng cũng đã ngồi trên bờ tường một cách rất thoải mái . Cô ấy nhìn lên tán cây , và thở dài .
– Mình lại quá tay rồi . – Cô ấy nhảy xuống bãi cỏ , tiếp đất ngon nghẻ rồi thì đứng lên , vuốt lại mái tóc vàng óng của mình rồi đi về phía gốc cây . Vâng , chỉ có thể là Lucy . Cô vẫn như mọi ngày : tóc xoã , áo đồng phục không đóng thùng , váy ngắn vừa phải , cà vạt được nới lỏng và đôi giày Adidas đen trắng dặc trưng . Kiểu cách này chỉ bắt gặp ở hội học sinh hư , nhưng Lucy lại là trường hợp đặc biệt . Cũng tại bản tính hoang dã của mình nên cô cần sự thoải mái để di chuyển linh động mà .
“Chị ấy thấy mình không nhỉ ?” – Natsu thầm nghĩ .
Lucy nhìn lên tán cây một hồi , rồi cô thả phịch người ngồi xuống , lưng tựa vào gốc cây .
– Mệt , đi ngủ ! – Lucy nói rồi bắt đầu giấc mộng .
“Đùa à má ? Ngủ ngay bây giờ và ở đây á ?” – Natsu trợn mắt trước hành động của Lucy . Cậu đưa tay lấy tất cả những thứ Lucy ném bị mắc trên cây rồi thả xuống vào người Lucy , thế nhưng cô vẫn không nhúc nhích .Natsu ném đôi giày xuống , và nó đáp trúng đầu Lucy . -“Bỏ bà …”
À thế nhưng cô nàng vẫn còn chẳng chịu tỉnh . Natsu nản quá nên đành nhảy từ trên xuống , ngồi bên cạnh cô . Cậu bỏ túi giày án binh bất động trên đầu cô ra , rồi dưa tay lên chạm vào mái tóc của Lucy . Lúc đầu là có ý tốt định phủ bụi thôi , nhưng ai dè cậu lại bị thu hút bởi mái tóc mềm mượt óng vàng như nắng , và thế là cậu ngồi nghịch tóc Lucy mãi , cho đến khi chính cậu cũng buồn ngủ .
Và thế là vào một sáng mùa hè đẹp trời , có hai bạn trẻ cùng nhau trốn tiết và ngủ dưới tán cây xanh , trong thời tiết mát lành .
– Natsu , Natsu . Cậu dậy đi ! – Natsu lờ mờ tỉnh dậy khi nghe tiếng gái gọi . À , là tiếng con gái gọi mình .
– Heh ? – Natsu chồm dậy , đầu lắc lư nhìn xung quanh . – Oh , chào tiền bối .
– Cậu với tôi ngủ gật ở đây nhỉ ? Cũng quá tiết 3 rồi , mau về lớp thôi . – Lcuy nhìn đồng hồ rồi tỏ rz lo lắng .
– Chết , đang là tiết toán của em . – Natsu đứng bật dậy , chạy vội đi . – Lucy-senpai , cảm ơn chị rất nhiều .
– Ờ , học tốt nhé . – Lucy cũng quay lưng đi , cô nở một nụ cười nham hiểm rồi đóng nắp bút viết bảng vào .
Natsu chạy vào lớp , mở cửa cái xoạch .
– Em xin lỗi thầy , em vào muộn . – Natsu đứng nghiêm chỉnh nói rồi cúi đầu để xin lỗi . – Em ngủ quen ở phòng y tế .
– Ờ , không sao . Thầy nghĩ trong lúc em nghỉ ngơi thì đã có người chơi khăm em rồi . – Thầy giáo cố nín cười để nói .
Natsu khó hiểu với thầy , quay ra nhìn đồng bọn để tìm câu trả lời . Các bạn cậu cũng không nói gì , chỉ cùng nhau cười một trận dã man . Thằng bạn thân của cậu – Gray , cố diễn tả ý muốn nói bằng cách dùng khẩu hình . Sau một lúc Natsu mới hiểu nó có nghĩa là “Mặt mày kìa” .
Cậu mượn luôn chiếc gương của cô bạn Juvia điệu đà đang để trên bàn , và tất cả những gì cậu thấy trong gương hoàn toàn đã làm cậu chết đứng .
Môi cậu bị tô đen , hai má chấm đỏ , lông mày màu xanh biển lấp lánh ánh nhũ và dòng chữ “Trẻ đao” to đùng trên trán .
Lucy Heartfillia , đến cả người mới gặp cũng không tha cơ đấy …
Cùng lúc đó , khi Lucy thong thả vác cặp vào lớp .
– Em chào cô , em đến muốn vì bận vẽ mặt nạ . – Lucy hồn nhiên .
– Em nghĩ tôi là trẻ con lên ba à ? Về chỗ đi . – Cô giáo thở dài rồi chỉ Lucy về chỗ .