Đọc truyện [NaLu] Đại Tỷ Và Lớp Trưởng – Chương 19: Tỏ tình part 2 =)))
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
=> Thôi đọc đi =)))
Lucy hậm hực cả buổi sáng . Mặt thì cứ gườm gườm , từ cô toả ra một luồng không khí hắc ám vô cùng đáng sợ . Đã 1 tuần sau sự cố Lucy đi lạc xảy ra , và một lần nữa cô lại được tôn vinh là huyền thoại của trường vì đã sống sót qua 3 ngày bị lạc đó . Chẳng đáng tự hào gì cả , nhắc lại còn khiến cô thấy thảm hại hơn !
Mà cái cô quan tâm hơn cả là Natsu . Từ hôm đó đến nay , thằng nhóc có vẻ chẳng để ý đến lời tỏ tình hôm đó , nó cứ cư xử như chẳng có chuyện gì xảy ra , à , trừ việc nó quan tâm cô hơn trước . Nhưng Lucy cứ tỏ ra khó chịu suốt , cô bực mình vì Natsu vẫn chưa tỏ tình , để cô có thể đường hoàng trả lời lại . Tất nhiên , nếu hai đứa thích nhau , con trai phải tỏ tình trước !
– Susu … – Lucy ngồi từ trên cây nhìn xuống .
– Em tên Natsu . – Natsu trả lời .
Lucy phồng hai má lên . Dỗi rồi , cô không nói gì nữa . Để xem ai hơn ai .
Natsu ngồi dưới gốc cây , trầm tư , nghĩ ngợi . Lucy đã trở lại như xưa rồi , nhưng có vẻ như chị ấy đang cố xa lánh cậu . Dạo này Lucy toàn nhìn cậu bằng khuôn mặt hầm hầm , ăn nói cộc lốc , hay lườm và nguýt dài , thỉnh thoảng còn bị bơ không lí do . Chị ấy ghét cậu rồi chăng ?
Im lặng một lúc lâu , cuối cùng thì Natsu cũng đứng dậy lên tiếng . Thôi nói nốt xem Lucy phản ứng thế nào đã .
– Lucy-senpai , em thích chị . – Cậu ngẩng đầu nhìn lên cây .
Lucy bây giờ thì mặt đỏ như trái lựu , miệng há hốc , mắt như hoa lên . Cô luôn muốn nghe Natsu nói câu này để trả lời rõ ràng . Thế là bây giờ ngôn từ đã tắc hết trong đầu , không nói được được gì nữa ngoài “Uhm … À … Ờ thì …” .
Natsu cũng đỏ mặt đấy , nhưng có vẻ đã tập luyện che giấu nhiều nên không bị lộ . Cậu chỉ mỉm cười . Đây là lần đầu tiên cậu thấy senpai đỏ mặt .
– Chị nhìn dễ thương ghê . – Natsu cười đểu giả rồi đưa điện thoại lên chụp hình .
Tách …
– Tên ngốc này . – Lucy nhảy xuống , mục tiêu cô nhắm đến là cái điện thoại .
Nhưng cô chẳng tóm được mục tiêu , mà còn ngã đè lên Natsu . Lại còn đập mặt vào vòm ngực Natsu nữa chứ , cô nghe rõ cả tiếng tim cậu ấy đập rồi này . Lucy ngửa mặt lên . Natsu vẫn đang nhìn cô .
– Em đùa thôi … – Natsu nói . Có lẽ nên buông tha cho bà chị ngốc này .
Nhưng tiếc là chưa kịp nói hết câu thì Lucy đã chạy đi mất .
Natsu ngồi dậy , thở dài . Có lẽ senpai không thích cậu . Cậu vò rối tóc mình và cười nhạt . Ha , tình đầu nhạt toẹt ạ .
Một lúc sau , khi đã bình tĩnh , Lucy đi tìm Natsu để trả lời , cô sợ giữ im lặng lâu quá thì thằng bé sẽ nản .
– Này . – Lucy tóm lấy Gray và hỏi . – Natsu có trong lớp không ?
– Nó trốn tiết văn rồi . – Gray trả lời . – Mà chị tìm thằng đó làm gì ?
– Tỏ tình . – Lucy đáp .
Gray trợn ngược mắt lên nhìn cô , nhưng Lucy đã chạy đi mất hút .
Sân sau không có . Vắng tanh như chùa Bà Đanh .
Chỉ còn đúng một chỗ : phòng y tế .
– Cô Crys . – Lucy ló đầu vào nói khẽ .
– Lại trốn học hả cô nương ? – Cô y tế nhìn Lucy cười đểu , nói khẽ khàng theo mật hiệu của Lucy .
– Giai đầu hồng có ở đây không ạ ? – Lucy lại hỏi .
– Có đấy . Nhìn có vẻ chán nản cực . – Cô Crys xác nhận . – Mà đừng làm trò mười tám cộng ở đây nhé .
– Em cóc thèm làm thế với nó . – Lucy vừa buồn cười vừa giận dữ với trò đùa của cô y tế .
– Thế vào đi , trông phòng cho cô một lúc . Cô đi ăn đã . – Cô Crys lại bảo .
– Ô kê luôn cô ơi , cô lượn nhanh nào. – Lucy gật đầu cái rụp .
Cô hí hửng bước nhẹ vào bên trong , tìm đến giường mà Natsu đang nằm . Đúng là Natsu ngủ say rồi . Lucy đứng lặng lẽ nhìn Natsu ngủ . Từ mái tóc hồng anh đào mềm mượt đến bờ vai nhấp nhô theo từng nhịp thở . Lucy cười kín đáo , cô tiến lại gần hơn .
– Chế cũng thích cậu . – Lucy nói khẽ như gió thoảng qua .
Mí mắt Natsu giật giật . Cậu cố ngăn không cho mặt mình đỏ lên , kẻo Lucy phát hiện mất .
Lucy vén một lọn tóc lên gài vào sau tai , rồi từ từ cúi xuống hôn nhẹ lên má Natsu .
– Là để cảm ơn đã ở bên chế suốt hôm đó . – Lucy mỉm cười , rồi cô tung tăng bước ra ngoài , miệng ngâm nga một giai điệu nào đó .
Và Natsu hành động . Cậu bật dậy , lao ra ngoài và tóm được tay Lucy .
– What ? – Lucy ngạc nhiên . Rồi cô đỏ bừng mặt lên , bắt đầu choáng váng . – Cậu biết hết à ?
– Em biết . – Natsu nói . – Em thích chị , thật đấy .
– Gì chứ … Đừng nói mấy câu đáng xấu hổ như thế với chế ?? – Lucy cuống cuồng định trốn tránh .
Nhưng Natsu đã nhanh hơn , cậu tiến đến ôm cô vào lòng . Việc này khiến Lucy ngưng hoạt động ngay lập tức .
– Lúc sáng em không đùa đâu , thật đấy . – Natsu nói .
– Chế biết rồi . – Lucy nói . – Hôm tìm ra chế cậu cũng đã nói rồi .
– Oá … Chị nghe được à ? – Lần này đến lượt Natsu đỏ mặt .
– Mà … Chế vui lắm . – Lucy đưa tay lên ôm lại Natsu , nó khiến mặt Natsu đỏ part 2 . – Vì chế luôn có cậu .
– Ừ . – Natsu không nói gì nữa , cậu cúi đầu xuống , hít hà mùi hương từ tóc của Lucy . Nó thơm như mùi hoa oải hương vậy , và có xen lẫn chút mùi nắng nữa .
Cửa phòng y tế mở cái xoạch , Natsu và Lucy vẫn chưa kịp buông nhau ra .
– Cô đã nói là không được làm trò người lớn rồi cơ mà nhỉ ? – Cô Crys nói mỉa mai , trên tay cầm sẵn cái điện thoại . Cái đèn flash nhấp nháy nãy giờ …
=> Chap sau có biến đó ahahaha =)))