[NaLu] Bạn Trai Bước Ra Từ Một Trang Giấy

Chương 32: Dưới cây tầm gửi


Đọc truyện [NaLu] Bạn Trai Bước Ra Từ Một Trang Giấy – Chương 32: Dưới cây tầm gửi

– Oa , tuyết dày thật . – Lucy thích thú nhảy nhót trên mặt đường phủ đầy tuyết trắng .
– Em đúng là cuồng tuyết nhỉ ? – Natsu phì cười khi thấy bạn gái mình tung tăng như vậy . Vừa đến nơi để đón bạn gái đã thấy cô nàng như thế rồi , đúng là đáng yêu thật ha :3
Anh bước tới bên cạnh cô , nắm lấy tay cô và kéo cô ra khỏi cơn cuồng tuyết . Và anh để ý thấy cái ba lô nhỏ mà Lucy đang đeo trên lưng . Ba lô “Vans off the wall” màu xanh da trời .
– Oi Lucy , nhìn này . Chúng ta giống nhau thật . – Natsu gọi Lucy rồi xoay lưng lại . – Ba lô của anh giống hệt em luôn .
Lucy tặc lưỡi , ờ thì giống . Có thế thôi nhưng sao cô phải đỏ mặt nhỉ ?
– Đi nào , lần này tôi muốn đi uống gì đó . – Lucy kéo Natsu đi .
Hai người đến một quán cà phê nhỏ , tên là Inna . Tên dễ thương mà quán cũng dễ thương nốt . Tường ốp gạch đỏ , những bức ảnh do khách chụp lưu lại được treo khắp nơi trên những bức tường vốn đã có nhiều đồ trang trí và cả những bộ bàn ghế gỗ đơn giản mà tinh tế nữa .
Lucy và anh chọn một bàn ở bên cạnh cửa sổ lớn ngay lối vào , chỗ này có thể ngắm được cả khung cảnh bên ngoài quán luôn , trắng xoá toàn tuyết ạ . Sau khi gọi xong đồ uống , Luy nhận ra một điều tuyệt vời hơn là ở đây còn phát nhạc theo yêu cầu . Cô thích thú lắm , cô chạy tót đi thì thầm gì đó với anh chủ quán đẹp trai , rồi anh ấy cười tươi và bật nhạc . Anh ấy lại còn tặng cho Lucy cái móc chìa khoá hình gấu trắng Inna – biểu tượng của quán nữa chứ .
Tiếng nhạc EDM sôi động lại vang lên khắp cả quán .
– Này , anh chủ cho tôi đấy , thấy sao ? – Lucy giơ cái móc khoá ra khoe với Natsu .
– Shhh …. – Natsu không thèm quan tâm quay đi , thản nhiên uống cốc cà phê nâu đá . – Xấu òm .

– Sao đấy ? – Lucy nhíu mày tỏ ra khó hiểu trước hành động của anh . – Muốn có à ? Hay để tôi xin thêm ?
– Không sao cả , chỉ cần em đừng gần gũi với thằng đẹp trai đó quá là được . – Natsu nói . Dù đã quay mặt đi , nhưng Lucy vẫn có thể thấy mặt anh hơi đỏ .
– Thôi nào , đừng ghen thế chứ . – Lucy phì cười . – Nào , quay mặt ra đây .
Natsu quay mặt ra nhìn Lucy , mặt anh có vẻ hơi dỗi . Cô khúc khích cười , lấy khăn giấy lau vết cà phê dính ở mép miệng Natsu . Hành động này khiến mặt Natsu không thể nào đỏ hơn được nữa .
– Em họ tôi đấy , thằng bé tên Sting . – Lucy cười hồ hởi .
Natsu biết mình hớ , anh cúi đầu xuống tỏ ra thảm hại .
– Nhiều lúc anh cũng dễ thương lắm đấy . – Lucy uốn uốn lọn tóc , mắt nhìn ra ngoài .
– Em đang nói cái gì thế ? – Natsu bật dậy , mặt đỏ tưng bừng .
– Thấy chưa , anh hiểu cảm giác của tôi khi nói mấy câu sến súa đó chưa hả ? – Lucy cười phá lên .
Điều này làm Natsu cười theo , dù vẫn còn hơi ngượng .
Sau đó , Natsu đưa Lucy đến đài phun nước St. Paul . Ngồi dưới bậc đá lát của đài phun nước là anh và cô đang ngồi ăn kem với nhau . Gàn dở ghê , ăn kem giữa ngày trời lạnh .
– Tí thì quên mất . – Lucy vỗ tay . Cô lấy trong ba lô ra một hộp quà đưa cho anh kèm nụ cười tươi rói . – Đây , tặng anh , quà Giáng sinh của tôi đó !
– Ừ nhỉ … Anh quên mất . – Natsu cũng vội lấy trong ba lô của mình ra một hộp quà và đưa cho Lucy .
– Mở quà nhé ? – Lucy nâng hộp quà của Natsu lên .
– Mở thôi . – Natsu cười .
Rồi bộ đôi ngốc bắt đầu mở quà . Quà của Lucy tặng anh là một cái mũ len đen và găng tay len màu đen nốt . Có vẻ Lucy thích màu đen nhỉ ? Nhưng anh thích nó lắm . Còn quà anh tặng Lucy là khăn choàng màu đen …
Ừ thì chẳng còn gì để nói nữa , sự tương đồng của chúng nó quá lớn mà .
– Đẹp đúng không ? – Lucy quàng khăn của Natsu lên luôn và hớn hở hỏi .
– Ừ , đẹp lắm . – Natsu đưa ngón cái lên . Rồi anh đeo găng tay và đội mũ vào , làm một gương mặt cool ngầu . – Thấy anh sao ?

– Là số một . – Lucy vỗ tay khen .
“Giới trẻ bây giờ …” – Một bà lão qua đường thở dài trước cảnh vừa được thấy .
– Cũng trưa rồi , ta nên đi ăn cái gì đó thôi . – Natsu nhìn đồng hồ rồi nói . – Lucy , em thích ăn gì ?
– Gì cũng được tất . – Lucy trả lời với giọng vui vẻ .
.
.
.
Và hiện tại thì cô đang ngồi đây , cùng Natsu , trong một quán mì ramen . Ăn thì cứ ăn thôi , nhưng Natsu nhìn cô ăn cả buổi thì sao mà ngon miệng được ?
– Nhìn gì ? – Cô trừng mắt lên .
– Anh ăn xong rồi , chẳng còn việc gì khác hay hơn ngoài nhìn em ^^ . – Natsu đáp hồn nhiên .
– Tshh … Xàm . – Lucy cau có rồi tập trung ăn tiếp , mặc kệ Natsu có nghĩ gì đi chăng nữa .
Ăn xong , hai kẻ yêu nhau lại lượn lờ khắp các phố . Cuối cùng họ lại dừng chân ở đài phun nước , nghe một cặp nghệ sĩ đường phố hát tình ca . Cô gái ấy hát hay , anh kia đánh đàn giỏi nữa , bảo sao có bao nhiều người đứng đây chỉ để xem họ biểu diễn .
Khi bài hát kết thúc , một tràng pháo tay rộ lên . Cô gái bỏ mũ len che kín mặt mình ra , còn người con trai kia cũng đứng lên làm hai đứa sốc tận óc . Là Lisanna và Bixlow chứ ai , đúng là tâm hồn đồng điệu có khác …

– Sau đây , chúng tôi xin giới thiệu một cặp đôi may mắn lên đây biểu diễn . – Lisanna thấy Natsu và Lucy nhấp nhô từ xa thì cười gằn kiểu nguy hiểm . – Là chàng trai tóc hồng và cô gái tóc vàng ở phía au , xin mời lên đây ạ !
Đám đông rẽ lối cho hai người ngay tức khắc . Lucy bắn cho Lisanna ánh mắt hình viên đạn với ngụ ý “Tớ sẽ thanh toán cậu sau” . Natsu và Bixlow lại cứ nhìn nhau tủm tỉm cười kiểu hí hửng , Natsu phải cảm ơn cậu ban mới được , anh cũng đang muốn nghe Lucy hát đây mà chưa dám hỏi vì sợ ăn đấm .
– Không sao đâu . – Natsu nắm bàn tay nhỏ nhắn của Lucy rồi mỉm cười , anh dắt cô đi lên phía trên .
Tất nhiên , giống như đợt đi biển Shiningboard cùng câu lạc bộ bóng đá , màn trình diễn của hai người được khen ngợi rất nhiều .
– Hôm nay vui quá đi . – Lucy vừa đi trên đường vừa nhảy nhót , rồi cô quay lại hỏi Natsu . – Này Natsu , anh thấy sao ?
– Anh cũng rất vui . – Natsu cười . – Mà …
Anh bước đến gần Lucy , rồi lấy một cành tầm gửi ra và giơ lên cao .
– Nhớ truyền thống này không ? – Natsu cười .
– Có chứ . – Lucy cười theo .
Cô kiễng chân lên , còn anh cúi người xuống . Và họ hôn nhau dưới ánh hồng của hoàng hôn đang nhuốm màu lên nền tuyết trắng .


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.