Đọc truyện [NaLu] Bạn Trai Bước Ra Từ Một Trang Giấy – Chương 30: Giáng sinh
=> Chap này chủ yếu khai thác từ main nữ nhá :v Sẽ có phần thưởng dành cho mắt – cho bạn nào đọc được đến cuối chap này =)))))
Kì nghỉ lễ Giáng sinh kèm năm mới của trường Fairy Tail kéo dài từ ngày 21 tháng 12 cho đến hết ngày 3 tháng 1 . Một kì nghỉ cực kì hào phóng ! Nhưng Lucy có nguy cơ không được hưởng thụ kì nghỉ này , vì bị cảm lạnh . Tội vì ngớ ngẩn ra ngoài ban công vào buổi đêm chỉ để chụp ảnh bầu trời đầy sao . Vâng , Lucy không phải lúc nào cũng thông minh như đã từng đồn đại .
– Này Lucy , mọi người sẽ đi mua đồ trang trí hôm nay , họ rủ anh đi cùng , em có đồng ý không ? – Natsu gọi điện cho cô , hỏi ý kiến về mọt vấn đề rất đơn giản .
– Tuỳ anh , cứ hỏi mấy chuyện như thế sẽ biến tôi thành kẻ ghen tuông thái quá mất . – Lucy hắt hơi , rồi nói tiếp với cái giọng khản đặc .
– Hay anh đến nhà em chơi cùng em nhé ? – Natsu đề nghị .
– Không cần đâu . – Lucy ho . – Tự tôi giải quyết được , anh cứ đi đi .
Ngừng một lúc , Lucy lại nói tiếp .
– Mua gì về cho tôi với . – Cô ngập ngừng .
– Ừ , được rồi . Chào em . – Natsu cười khẽ , anh chờ cho đến khi Lucy tắt máy thì mới hạ điện thoại xuống .
Thật tiếc là Lucy lại bị ốm vào đúng dịp nghỉ lễ này . Đây là Giáng sinh đầu tiên mà Natsu và Lucy có cùng nhau . Đặc biệt là khi Natsu vừa phát hiện ra một điều thú vị chỉ có ở cây thông lớn được đặt ở quảng trường thành phố .
Về phía Lucy , nói chuyện với Natsu xong thì cô lăn ra ngủ ngon lành đến tận trưa mới dậy . Cô ngái ngủ , vừa ngáp vừa đi xuống dưới nhà . Chẳng có ai ở trong căn nhà này ngoài cô cả . Bố thì bận công tác 2 năm bên Solheim , mẹ thì công tác ở Morrow . Dạo này công ty của bố mẹ ăn nên làm ra , nên họ phải đi rất nhiều . Lucy không trách họ vì điều đó , chỉ buồn vì bố mẹ cô không con dành thời gian nhiều cho cô như trước nữa .
Tiếng chuông điện thoại reo lên , Lucy vội vã chộp lấy nó rồi nghe . Là bố và mẹ gọi video .
– Ara , còn chào bố mẹ . – Cô cố lấy gương mặt vui vẻ .
– Chào con yêu . – Mẹ cô dịu dàng nói , nhưng rồi bà nhíu mày lại . – Con đang ốm đấy à ?
– Cái gì cơ Lucy ? Con ốm à ? – Bố cô lo lắng .
– Ha , bị mẹ phát hiện nhanh thật . – Lucy mỉm cười . – Chỉ là cảm thường thôi , con uống thuốc rồi nên chắc sẽ khỏi sớm .
– Cố gắng giữ gìn sức khoẻ nhé , bố mẹ xin lỗi vì đã không ở bên con nhiều được như trước nữa . – Bố cô , ông Jude thở dài . Ông luôn tự trách bản thân vì không thể làm tròn trách nhiệm của một người cha . Cả mẹ Lucy cũng vậy , bà rất buồn vì đã để Lucy sống cô đơn bấy lâu nay .
– Con có cô đơn lắm không ? – Mẹ cô hỏi .
– Không mẹ ạ , không đâu . – Lucy cười tươi . – Con có nhiều bạn bè mà , và …
Mặt Lucy chợt đỏ bừng , cô vội cúi mặt xuống để tránh bị bố mẹ nghi ngờ .
– Sao vậy con ? – Bố cô khó hiểu .
– À … có cả bạn …. bạn …. bạn trai … con nữa . – Lucy nói lí nhí , mặt cô đã đỏ nay còn đỏ hơn .
Khi Lucy nói xong , cả bố cả mẹ cô chết lặng .
– Hello from the other side ??? – Lucy chợt trở nên vui tính , cô hát một đoạn nhạc như để thức tỉnh bố mẹ cô .
– À à … Rồi . – Bố cô gật gù . – Bố muốn gặp cậu đấy lắm , không biết nó có xứng với con không nhỉ ?
– Anh à , cậu nhóc đó là con gái mình chọn đấy . – Mẹ cô khúc khích cười . – Khi nào về nhà , mẹ muốn gặp bạn trai con .
– Bố cũng muốn tận mắt thấy cậu trai tốt số đó . – Bố cô nói .
– Vâng . – Lucy mỉm cười . – Con sẽ đưa anh ấy đến gặp bố mẹ sau .
– Chào con . – Bố cô thì tạo hình trái tim bằng tay , mẹ cô thì hôn gió . Đúng là những con người năng động !
– Vâng . – Lucy mỉm cười rồi tắt điện thoại . Cô ngã vật ra ghế sofa . – Mệt chết mất …
Lucy nghĩ đến Natsu , và việc đó khiến cô ấm lòng hơn chút . Natsu là một người con trai tốt , rất tốt . Chỉ là … cô không biết có nên chìm quá sâu vào mối quan hệ này hay không ? Bởi dù gì Natsu vẫn chỉ là một bản vẽ – một sản phẩm của cô . Không có bằng chứng nào chứng minh anh sẽ ở bên cô mãi mãi như lời anh từng nói khi trước .
Mà thôi , mặc kệ cái chuyện đó . Cô đang buồn chán tưởng chết rồi này .
“Tôi chán quá .” – Lucy nhắn tin cho Natsu , rồi tiếp tục ngủ .
Đập vào mắt Lucy ngay khi cô mở mắt là khuôn mặt cực gần của Natsu đang ngủ . Lucy bật dậy . Tức thì tiếng pháo giấy bùm bụp vang lên khắp nơi cùng giai điệu của những ca khúc Giáng sinh hay nhất .
– A Lucy , em dậy rồi à ? – Natsu mở mắt ra .
– Cái … ?? – Lucy thắc mắc .
– Giáng sinh an lành nhé , Regina ! – Đồng bọn của cô từ đâu ùa ra làm loạn cả nhà .
Lucy ngơ ngác . Não cô vẫn chưa tiếp nhận hết những gì đang xảy ra . Natsu đứng lên , anh đi lấy một cốc ca cao nóng cho cô . Lucy ngượng ngùng nhận lấy trong ánh mắt ngưỡng mộ của bao người .
– Ai cũng biết là em bị ốm , nên anh đề nghị tổ chức tiệc Giáng sinh ở nhà em . – Natsu nói .
– Nhưng sao tất cả vào được vậy ? – Lucy đổi mode .
– Bọn tớ cho họ vào ! – Levy và Juvia đồng thanh .
Lucy ngồi dựa vào ghế , cái chăn ai đó ( chắc là Natsu ) đắp cho cô vẫn giữ trên người . Chắc cô chết vì sốc với đám này mất .
– Dù sao cũng vui lắm . Cảm ơn . – Lucy lại cúi mặt xuống , lí nhí nói với Natsu ở ngay bên cạnh .
Natsus mỉm cười , anh không nói gì cả , chỉ lặng lẽ , từ từ cúi xuống hôn lên má Lucy làm cô tê liệt trong vài phút .
Một tràng vỗ tay long trời lở đất vang lên từ đồng bọn .
Những sự việc sau đó rất bình thường , chỉ là cả đám ngồi ăn uống với nhau , và rồi tất cả bị kéo vào trò chơi oẳn tù tì sai khiến của Erza . Rất may cho Natsu và Lucy vì đã thông minh chạy trước ra ngoài khu vườn nhỏ nhà cô .
Cô và anh đứng tựa vào cửa nhà , nhìn bầu trời có những bông tuyết đang nhảy múa dưới ánh trăng chạng vạng . Lucy len lén nhìn Natsu , anh đang nhắm hờ mắt , khoé miệng hơi nhếch lên . Lucy chợt đỏ mặt . Natsu cũng đẹp trai mà , phải không nhỉ ? Hay là do vụng trộm nhìn ngắm người mình thích nên thế ?
– Ngày mai … – Lucy đột nhiên nói , rồi lại giữ im lặng .
– Ngày mai làm sao ? – Natsu hỏi lại .
– Tôi muốn đi chơi . – Lucy nói . – Chỉ với anh thôi .
Natsu mỉm cười , một làn khói trắng phả ra từ miệng anh . Anh quay sang nhìn bạn gái mình , cô nàng tsundere đang đỏ mặt . Natsu kéo cô về phía anh , và anh ôm cô thật chặt .
– Anh rất vui . – Natsu nói . – Lúc nào ở cùng em đều vui hết .
– Thôi làm tôi khó xử với mấy câu sến sẩm đấy đi . – Lucy ngẩng mặt lên càu nhàu với Natsu .
Và cô thôi cau có khi nhận ra mặt mình và mặt anh đang rất gần nhau . Mắt Lucy mở lớn , mặt lại đỏ lên nữa rồi . Còn Natsu , đây là lần đầu tiên anh đỏ mặt .
Khoảng cách giữa hai khuôn mặt càng ngày càng gần nhau , nhưng chậm lắm . Chỉ vì cả hai đều ngại ngùng cả . Nhưng đột ngột Lucy cúi đầu xuống .
– Tôi không biết cách để làm thế . – Mặt Lucy nóng bừng , cháy xèo xèo như chảo rán .
– À .. Thì … Đây cũng là lần đầu anh làm vậy . – Natsu ngẩng mặt lên trời , bối rối quá đi mất . Nhưng rồi anh lại nâng khuôn mặt Lucy lên , mỉm cười hiền . – Cũng nên tập dần chứ nhỉ ?
– Shhh … – Lucy ra vẻ không hài lòng . – Là do anh muốn đấy nhé .
Thế là Natsu đặt lên môi Lucy một nụ hôn phớt . Lucy cảm nhận được môi anh thật khô . Đúng là mùa đông đáng ghét .
– Lần nữa chứ ? – Natsu mỉm cười .
– Ừ . – Lucy gật đầu .
Và Natsu lại hôn cô , lại là một nụ hôn phớt . Nhưng rồi nó trở thành một nụ hôn thật sự . Natsu ôm chặt cô hơn , và cô cũng níu áo anh chặt hơn như để đáp lễ cho hành động đó . Môi anh mềm dần . Cô cảm nhận được tiếng đập của tim anh , cảm nhận hơi thở ấm nóng của anh , và cả vị cam của cốc nước ép anh vừa uống .
– Cảm giác lạ thật . – Lucy khẽ cười .
– Có lẽ vì ta gần nhau hơn một chút . – Natsu vẫn ôm Lucy , không chịu thả cô ra .
Cả hai cứ giữ nguyên trạng thái đó , cho đến khi những bông tuyết ngừng rơi .
***
Âm thanh của máy điện tâm đồ vẫn vang lên đều đều …