Đọc truyện Nặc Sâm Đức – Chương 23
Ngày đó Nại Hà Tình Thâm không biết nói gì với sư tỷ Tịnh Thủy, chỉ
là sau đó thấy anh vẻ mặt ủ mày ê thở dài thở ngắn, đoán là không giải
quyết được rồi. Người luôn tràn đầy tự tin về mị lực của mình như bạn
Nại Hà Tình Thâm dĩ nhiên sẽ không dễ dàng buông tha như vậy, thề nhất
định phải giành được trái tim của Tịnh Thủy, từ đó anh ấy bắt đầu hình
trình theo đuổi vợ trong suốt ba năm. . . . . .
Tất nhiên chuyện đó sau này sẽ kể.
Liễu Như Mi hiển nhiên chịu đả kích không nhỏ trong chuyện của Diệp
Liễu, sau chuyện đó nick Liễu Như Mi chưa online qua. Acc Cao Thương
Kiện cũng biến mất suốt một tháng, mãi cho đến khi An Tư Đông thi biện
hộ xong, mới thấy anh xuất hiện raid trong đoàn.
Ngày đó cô đang đứng ở chỗ tập hợp của Naxxramas đợi người, Cao
Thương Kiện vừa tới, bên cạnh cũng có hai người vừa chạy tới, bang hội
trên đầu là Thanh Mai Chử Tửu, một người tên là Giang Đông Tiểu Kiều, là một Paladin tộc Dwarf , người còn lại là Diệp Liễu.
Diệp Liễu đi ngang qua rồi dừng lại bên cạnh Cao Thương Kiện một lúc
lâu, một thân màu xanh nhạt của T3, vậy là áo cũng tìm được rồi, dáng
người tao nhã, búi tóc dịu dàng, cả người tản ra ánh sáng thuần khiết
của Priest.
Cao Thương Kiện khẻ động, hai người đứng đối diện nhau, không biết có phải là lén mật không.
Giang Đông Tiểu Kiều chạy phía trước thấy Diệp Liễu không đuổi theo, lại quay lại .
[ phụ cận ][ Giang Đông Tiểu Kiều ]: thế nào? Có người khi dễ em ?
[ phụ cận ][ Diệp Liễu ]: không có.
[ phụ cận ][ Diệp Liễu ]: tạm biệt.
Diệp Liễu đi theo Giang Đông Tiểu Kiều đi, chạy được hai bước, Cao Thường Kiện đột nhiên nói.
[ phụ cận ][ Cao Thương Kiện ]: tiện nhân.
Giang Đông Tiểu Kiều lập tức giận lên.
[ phụ cận ][ Giang Đông Tiểu Kiều ]: mày mắng ai đó?
[ phụ cận ][ Diệp Liễu ]: Đừng có cãi với ảnh, chúng ta đi thôi.
[ phụ cận ][ Cao Thương Kiện ]: người nào lên tiếng thì mắng người đó.
Giang Đông Tiểu Kiều dĩ nhiên không dễ dàng bỏ qua, hắn sáp lại.
[ Giang Đông Tiểu Kiều đã hướng Cao Thương Kiện gửi yêu cầu quyết đấu. ]
[ phụ cận ][ Giang Đông Tiểu Kiều ]: có phải là con trai không, có chút phong độ được không?
Cao Thương Kiện không nói hai lời, nhận ứng chiến.
Liễu Như Mi rất pro, cho dù bây giờ anh ấy không còn là Priest thiên
thần, biến thành Rogue thô tục. Thấy cô bạn gái bắt cá hai tay và tình
địch anh cũng không thẹn quá thành giận, ngược lại, anh xuất chiêu rất
tỉnh táo. Đánh lén, đánh đục, đánh cận, sau khi làm cho Paladin rớt hơn
1000 máu lại chơi trò ẩn thân, hoàn toàn khống chế cuộc chiến, trong khi Paladin chỉ biết có chiêu phóng băng.
Paladin là class Giáp, da dầy máu nhiều, Giang Đông Tiểu Kiều thiên
về phòng thủ, đang mặc trang bị phó bản của Tank, tay cầm tấm chắn, vừa
chịu lại lại có thể tăng máu cho mình. Hai người ước chừng đánh qua mấy
phút đồng hồ, Paladin cũng mở ra ba lần vô địch, máu của hai người cũng
chỉ còn một nửa.
Diệp Liễu lo lắng lên cứ nhích tới nhích lui. An Tư Đông ckick cô ấy
lại phát hiện mục tiêu của cô là Giang Đông Tiểu Kiều. Cô ấy lung lay
nửa ngày, chắc là muốn bấm sai từ khó gì rồi, cho bản thân dích cái HOT
rồi.
[ phụ cận ][ Diệp Liễu ]: sao lại không thêm máu được?
Trời, hai người quyết đấu cô còn muốn giúp tăng máu?
[ phụ cận ][QWE]: bởi vì đây là quyết đấu, không thể chui dưới váy của vú em cầu xin che chở.
An Tư Đông xoay đầu nhìn lại, Mage Gnome đứng ngay sau lưng cô, bên cạnh chỗ tập họp đã vài người đi tới.
[ phụ cận ][ Có Sữa Chính Là Mẹ ]: hứ, dưới váy vú em đâu có sữa, muốn chui cũng phải chui trong ngực biết không?
[ phụ cận ][ Tứ Gia ]: đây chính là vú em có cả bộ T3, nhẫn cũng có
luôn, rất nhiều sữa nha, tùy tiện hớp một ngụm thôi thì Rogue không biết phải phóng thêm bao nhiêu băng nữa.
[ phụ cận ][ Có Sữa Chính Là Mẹ ]: nhưng đáng tiếc đáng tiếc, hệ
thống không để cho tăng, đang quyết đấu để chọn anh hùng, muốn làm cẩu
hùng cũng làm không được nha ~
Giang Đông Tiểu Kiều đại khái đánh quá lâu, có chút không ổn định, bị mấy người bộ họ ở bên cạnh chọc phá, chiêu thức rối cả lên. Cao Thương
Kiện ngăn cản hắn kết vô địch lần thứ ba, tìm ra sơ hở của hắn, rồi xuất hai chiêu Dịch Cốt, máu xuống tới đáy luôn.
[ Cao Thương Kiện chiến thắng Giang Đông Tiểu Kiều trong cuộc quyết đấu. ]
Quyết đấu không phải đánh chết, hết máu thì sẽ phân thắng thua, bên
thua cũng không chết. Diệp Liễu cứ tăng thêm máu cho Giang Đông Tiểu
Kiều, tới khi chiến đấu kết thúc cũng tăng được.
[ phụ cận ][ Có Sửa Chính Là Mẹ ]: vú em có cả bộ T3, từ từ hưởng thụ nha ~
Giang Đông Tiểu Kiều tức giận không có chỗ xả, cũng không để ý Diệp
Liễu đang tăng máu, nhấc chân chạy thẳng vào phó bản. Mục tiêu của An Tư Đông là Diệp Liễu, vừa hay nhìn thấy cường hiệu trị liệu của cô ấy
không có đọc xong vì khoảng cách qúa xa mà bị cắt ngang, ngay sau đó
đuổi theo Giang Đông Tiểu Kiều.
[ đoàn đội ][ Có Sữa Chính Là Mẹ ]: Cái nhỏ nó đúng là lợi hại nha, nhanh như vậy liền lại dính vào Giang Đông Tiểu Kiều.
[ đoàn đội ][ Tứ Gia ]: tôi thấy đã sớm dính vào rồi, khó trách lui bang nhanh vậy.
[ đoàn đội ][QWE]: được rồi, đừng nói nữa, nhanh tập hợp đi.
[ đoàn đội ][ Cao Thương Kiện ]: không có gì, loại con gái này, không đáng giá vì cô ả mà buồn, ông đây coi như là sớm thoát. Mấy anh em sau
này tìm bạn gái nhớ mở to mắt mà nhìn, đừng giống như tôi có mắt không
tròng.
An Tư Đông nhìn họ nói chuyện phiếm, trong đầu chợt linh quang hiện
ra, nhớ tới một chuyện . Cô không tệ trực tiếp hỏi Liễu Như Mi, vừa hay
nhìn thấy Nại Hà Tình Thâm cũng vào nhóm, gửi mật qua.
[W To][ Nại Hà Tình Thâm ]: anh biết Diệp Liễu học trường nào không?
[W From][ Nại Hà Tình Thâm ]:Đai học Ngôn Ngữ, học tiếng Pháp hay
tiếng Đức ấy. Mọi người mới gặp cô ta ở cửa phó bản à? Còn đánh nhau với bang Thanh Mai?
[W To][ Nại Hà Tình Thâm ]: đã giải tán rồi không sao. Cô ấy không phải thi vào nghiêm cứu sinh đại học P chứ?
[W From][ Nại Hà Tình Thâm ]: anh nghe cô ta từng nói năm ngoái thi
đậu rồi, chuyển qua khoa quản lý hành chính. Hứ, thì ra cổ là người đại
học P? Khó trách vừa lui bang là chạy sang Thanh Mai, cô ta chắc tới
bang mình nằm vùng ?
Quá nhiều chuyện trùng hợp, cùng là đại học Ngôn Ngữ, cùng thi nghiên cứu sinh khoa quản lý hành chính, khuôn mặt cũng giống nhau, ngay cả
tên của bạn trai mới, Giang Đông Tiểu Kiều, Kiều Phi, cũng có chút quan
hệ nào đó.
Hơn 11 giờ tối hết hoạt động raid. Chia đồ xong, Khúc Duy Ân nói trong TS: “ba cái CD tiếp tôi phải xin nghỉ.”
Nại Hà Tình Thâm hỏi: “Khoa mấy ông không phải thi biện hộ xong rồi?
Sắp tới lễ tốt nghiệp rồi, trong khoảng thời gian này lại không chuyện
gì.”
Khúc Duy Ân nói: “Lễ tốt nghiệp xong tôi trực tiếp đi làm, giờ đang
rãnh về nhà một chuyến. Mạng trông nhà lại yếu quá, cái gì cũng không
làm được, tôi không nên thì hơn.”
Vì một nửa sinh viên trước tiếp lên nghiên cứu sinh, không khí tốt
nghiệp cũng không rõ lắm. Nghe cậu ấy nói, An Tư Đông chợt ý thức được,
ngày này tháng sau, người bạn không lên nghiên cứu sinh, giống như Uông
Khiết ra nước ngoài, giống như bạn nữ còn lại trong phogf đi làm, và. . . . . . Khúc Duy Ân, sẽ không còn như bây giờ ngày ngày cũng gặp được
nhau.
Không biết sao tim có chút khó chịu.
Nại Hà Tình Thâm nói: “Cũng đứng, tốt nghiệp rồi cũng không còn
chuyện nghỉ hè, muốn về nhà cũng không dễ, may mà nhà tôi gần đây.”
A Lực Ba Ba cố ý thở dài: “Nhóm một của chúng ta lại ít đi một DPS, ba CD tiếp đánh không nổi rồi ~”
Nại Hà Tình Thâm không phục: “Không phải chỉ là DPS, thiếu người đi
đánh thôi! Nếu luyện tôi cũng luyện Rogue, Mage là cái gì, lamf gì có cơ hội xếp thứ nhất, hừ!”
Tứ Gia nói: “Trang bị ông tốt như vậy, lực tấn công siêu cường, không online thì tiếc thật. Nếu không ông thấy tin ai thì đem acc ông nhờ
người đó coi dùm mấy ngày, còn có thể giúp ông làm hằng ngày gì đó .”
Bạn Không Nhìn Thấy Tôi cướp lời: “Cho tôi đi cho tôi đi, để tôi được thử cái cảm giác đứng đầu, hắc hắc!”
Nại Hà Tình Thâm chế nhạo cậu ấy: “Thân là một rogue, được gọi là
kiểu mẫu DPS của WOW, lực tấn công mạnh hơn mage quá trời, vậy mà mấy
câu kia ông cũng nói được.”
A Lực Ba Ba nói với Bạn Không Nhìn Thấy Tôi: “Lực tấn công không chỉ
dựa vào trang bị, trang bị của ông cũng đâu kém hơn QWE, acc ổng đưa cho ông chắc cũng là phế vật.”
Bạn Không Nhìn Thấy Tôi dĩ nhiên không phục, mấy người lại chọc nhau
trong TS. Khúc Duy Ân nói: “Vậy được không, làm phiền cậu xem dùm tôi
mấy ngày, một lát tôi gửi pass cho ông. Cậu vui thì lên dùm, không rãnh
thì cũng không sao, đừng lo chỉ mấy ngày thôi.”
Bạn Không Nhìn Thấy Tôi nói: “Hắc hắc, tôi muốn dùng acc ông đi giết
mấy cấp nhỏ bên Horde, đem mấy tên nhìn không thuận mắt giày xéo hết,
ghẹo mụi mụi, mệt thì chạy cửa tiệm ở Ironforge nói tôi là heo.”
Mấy người kia đồng thanh nói: “Bỉ ổi!”
An Tư Đông thấy mình cũng không có gì làm, đang muốn lui, mật ngữ lại nhảy ra.
[W From][QWE]: bí đao .
[W To][QWE]: ?
[W From][QWE]: mai tôi về nhà.
Câu trần thuật, chẳng lẽ cậu ấy cố ý mật qua cho cô, nói cho cô biết
cái câu có đã nói trong TS sao? Cậu ấy nhất định có chuyện gì đó nói với cô, cô cũng cảm thấy mình muốn gì với cậu ấy, nhưng tay để trên bàn
phím lại không biết gõ gì.
[W To][QWE]: mua vé tàu chưa?
[W From][QWE]: ừ, sáng đi chiều về.Giống như lần trước, đi ở trâm phía đông.
Lần trước. . . . . . Cái xe bus như cá hộp à, cậu ấy lấy thân che cô
thoát khỏi rừng người, tay cậu ấy giúp giảm sức nặng cái ba lô trên vai
cô, cái mùi vị của anh khiến người ta choáng váng, vì cô, anh đi mua cái vé tàu cuối cùng, anh cùng cô dợi trong phòng chờ chật chội, anh đưa cô lên xe, anh đứng trên sân ga đưa mắt nhìn xe chạy. . . . . từng cảnh
từng cảnh lướt qua .
Nhưng chỉ cái chớp mắt, cậu ấy muốn đi, sau này muốn gặp lại cậu ấy sẽ rất khó.
[W To][QWE]: cần tôi tiễn you không?
….. tay cô nhất định là chuột rút rồi, sao lại đánh ra mấy từ này?
[W From][QWE]: ha ha, không cần.
Nhìn bốn chữ đơn giản như vậy, cô thậm chí có thể tưởng tượng ra khuôn mặt của một người nào đó luôn lạnh lùng đang mỉm cười.
[W To][QWE]: lúc nào thì quay lại?
[W From][QWE]: ba mẹ kêu tôi ở lại mấy ngày, có thể sẽ còn họ đi
chuyến du lịch nước ngoài, đi thăm họ hàng. Khoảng hai ba tuần, khi nào
mua được vé thì về.
Cô im lặng một lát.
[W To][QWE]: chúc you thuận buồn xuôi gió, đi đường cẩn thận.
[W From][QWE]: ừ.
Lại qua thật lâu, lâu đến trên đầu của nhân vật Priest của cô xuất hiện “Tạm cách” .
[W From][QWE]: bí đao .
[W To][QWE]: sao?
Lần nữa qua cực rất lâu.
[W From][QWE]: tôi vẫn có một câu muốn nói với you.
Không biết vì sao, cô tự nhiên hồi họp, tim đập rất nhanh. Sắp tốt
nghiệp, sắp phải xa nhau, cậu ấy nói có một câu muốn nói với cô, câu mà
cậu ấy muốn nói lâu rồi. . . . . . Là gì vậy?
Cô không thể tránh khỏi nghĩ lệch, đột nhiên giật mình, không nhịn
được bức tóc mình. An Tư Đông, mày nghĩ gì vậy! Mày đã có bạn trai! Cái
nhỏ không tuân thủ nữ tắc này! o(╯□╰)o
Điện thoại trên bàn học lại vang lên, cô sợ tới mức bật khỏi ghế,
luống tay luống chân nhận điện thoại, tay kia lại sơ ý làm đổ ly nước
uống trên bàn.
“Alo, cho hỏi tìm ai?” Đầu và bả vai đang kẹp ống nghe, vội rút ra khăn giấy thấm nước trên bàn, tay kia gõ trên bàn phím.
[W To][QWE]: điện thoại.
Trong điện thoại truyền đến một giọng nam nhẹ nhàng ấm áp: “Đông Đông, là anh.”
Tay đang cầm khăn giấy thấm nước của cô cứng đơ. Là Trâu Du gọi đường dài tới.
Qua Hongkong, anh mỗi tối đều cùng cô nấu cháo điện thoại, hầu hết
đều là anh nói cô nghe, kể về anh sống ở Hongkong như thế nào, mỗi ngày
đều có chuyện thú vị xảy ra, anh rất nhớ cô …. Nói đi nói lại cũng chỉ
có mấy câu đó, từ mỗi lần một giờ chuyển thành nửa giờ, mỗi ngày đều gọi thành mấy ngày mới gọi môt lần, mỗi lần chỉ khoảng mười phút, giống như gọi cho có vậy.
Có lẽ mỗi cặp sống xa nhau đều như vậy.
Dây điện thoại không đủ dài, cô đi vòng qua chỗ bàn học ngồi: “Đã trễ rồi sao anh còn gọi tới? Có chuyện gì sao?”
“Không có gì, chính là tự nhiên thấy nhớ em, muốn nghe giọng em thôi . . . .Em đang bận?”
“Không có. . . . . . Chỉ là nghĩ giờ này anh đã ngủ, chắc mai phải dậy sớm mà?”
Anh cười cười: “Không vội, ngủ không quan trọng bằng việc gọi điện thoại cho em.”
Cô không được tự nhiên ho một tiếng.
Trâu Du hỏi: “Đúng rồi, bên em thi biện hộ xong hưa?”
“Ừ, thứ Sáu tuần trước mọi người dều thi xong rồi, có thể tốt nghiệp.”
“kế tiếp có sắp xếp gì không?”
Cô không tập trung nói: “Không có, đợi lấy bằng tốt nghiệp thôi, bà
chủ tương lai cho em nghỉ phép mấy bữa, đầu hè mới có sắp xếp nhiệm vụ.” Cô cúi đầu nhìn màn hình máy vi tính, góc hơi lệch, chỉ nhìn thấy một
màu đen, cũng không thấy rõ.
“Tốt nghiệp em không đi du lịch à?”
Thật ra thì gần đây cũng rất lưu hành chuyện tốt nghiệp đi du lịch,
khoảng thời gian trước lễ tốt nghiệp rất rảnh, khí trời lại không nóng,
lúc này du khách cũng không nhiều. Mao Dĩnh cùng mấy bạn trong trong lớp đi Tây An chơi, Uông Khiết đi Cửu Trại Câu với ba mẹ.
( Cửu Trại Câu hình như là vùng biển ở Tứ Xuyên)
“Em không có ý định.”
“Đông Đông, ” anh đột nhiên hỏi, “Em có hố chiếu và giấy thông hành qua Hongkong không?”
Làm hộ chiếu là thông lệ cần phải làm trước lúc tốt nghiệp, bởi vì sợ sau khi tốt nghiệp, thay đổi hộ tịch càng phiền, lúc Uông Khiết đi làm
hộ chiếu, mấy người cùng phòng đều kéo nhau làm”Có a, sao vậy?”
“Nếu không em tới Hongkong du lịch đi.”
Cô hơi ngạc nhiên: “Ách. . . . . . Vé máy bay rất mắc . . . . . .” hình như một chuyến vừa đi vừa về phải bảy tám ngàn đấy.
“Anh thường đặt vé dùm sếp, được không ít công ty tặng vé máy bay
miễn phí, tháng này chắc chưa quá hạn. Giờ em có thể dùm khoản tặng này
cũng bù được 80% giá vé, còn chuyện anh uống anh sẽ giúp em giải quyết.
Hongkong là một thành phố nổi tiếng, khó có cơ hội đi, thừa dịp anh đang ở đây, em lại đang rảnh, qua đây chơi đi.”
Cũng được, ba mẹ cũng không dễ gì có thể cung cấp cho cô qua Hongkong chơi, bên kia có người quen thì chuyện dễ hơn nhiều. Hơn nữa, quan
trọng hơn là. . . . . .
Đầu kia điện thoại giọng Trâu Du dần dần trầm xuống: “Đông Đông, hạng mục bên này của anh phải dời lại, nghỉ hè cũng chưa chắc về được. chúng mình đã ba tháng chưa gặp nhau. . . . . . Anh rất nhớ em. . . . . .”
Bạn trai cô ở Hongkong, hai người rất lâu không gặp nhau rồi, giờ cô sắp tốt nghiệp có thời gian, rất nhiều bạn cũng đi du lịch ở nước
ngoài, bạn trai cung cấp vé máy bay, nhìn soa thì cô cũng không nên từ
chối.
Đi ra ngoài giải sầu cũng tốt, cứ trốn trong phòng, rất dễ dang suy nghĩ lung tung.
Có một số chuyện không nên suy nghĩ nhiều, cũng không cần nghĩ.
Cô thật lâu không lên tiếng, Trâu Du hỏi: “Đông Đông, em còn đó không?”
“Được rồi.”
Anh nghe không hiểu: “Cái gì?”
“Đi Hongkong.”
Anh cười, trong giọng không che giấu được vui mừng: “Thật tốt quá, Đông Đông, anh rất vui . . . . . rất vui vì em qua đây.”
Cô cũng nhếch miệng cười: “Thật ra thì em muốn đi Hongkong chơi lâu
rồi, vẫn không có cơ hội. Đúng rồi, giờ chuẩn bị còn kịp không? Cuối
tháng em tốt nghiệp rồi.”
“Kịp mà, giờ đi Hongkong rất dễ, ah lập tức đặt vé máy bay cho em.”
Anh nói sơ nhưng chuyện cần lư ý, “Bên này mới hơn ba mười độ, em nhớ
mang theo áo khoác, máy điều hòa trong phòng có khi không đủ ấm. . . . . .”
Anh nói blabla, trong đầu cô hơi rối, thật ra nghe không được gì cả.
Lại nghiêng người nhìn qua, cũng chỉ thấy nhân vật cô đang ngồi dưới
đất, lại không nhìn thấy chữ trong khung mật.
Chỉ là cô tự nhiên nhớ tới chuyện xảy ra vào tối nay, thấy anh nói
xong chuyện đi du lịch, cô hỏi: “Đúng rồi, anh còn nhớ người lần trước
tụi mình xem kịch xong đi ăn cơm chung đó, cái người mà anh nói là bạn
học ấy?”
“Kiều Phi?”
“Ừ, anh ấy có chới World of Warcraft không?”
Trâu Du dừng một chút: “Không có, không có nghe anh ta nói qua. Em nghe ở đâu vậy?”
Giang Đông Tiểu Kiều chung bang với Vạn Thủy Thiên Sơn, đều là chủ
lực, nếu quả như thật là bạn học, hai người cũng không thể không biết.
Chắc cũng không có chuyện trùng hợp như thế.”A, bạn gái của anh ấy hơi
giống một bạn trong game mà em quen, xem ra không phải.”
Anh cười nói: “Anh từng gặp bạn gái cậu ấy ba lần, mỗi lần đổi người khác, vậy mà em cũng nhận ra được?”
Cũng đúng, cách ăn mặc của Diệp Liễu ở trường thì hơi bắt mắt, nhưng
thật ra nhiều bạn gái cũng có phong cách như vậy, mấy trường kinh tế thì cả bó, dáng người và khuôn mặt giống nhau thì cũng không có gì lạ.
Cô cũng không nghĩ nhiều nữa.
Một cuộc gọi mà bốn mươi phút, trở lại máy vi tính, cô vội gõ “đã quay lại” mật cho QWE.
[ không tìm được người tên “QWE” đang online. ]
Cậu ấy đã logout rồi.
Cô lật xem lại mấy kênh chat, tìm được mấy câu nhắn lại trước khi cậu ấy logout.
[W From][QWE]: điện thoại gọi xong chưa?
[W From][QWE]: khuya rồi, mai còn phải dậy sớm đi tàu, tôi xuống trước.
[W From][QWE]: câu nói kia. . . . . . Chờ tôi về rồi nói với you.
[W From][QWE]: đừng luôn thức đêm rồi, sớm một chút nghỉ ngơi, chú ý thân thể. 88
[QWE đã logout. ]
Thật lâu về sau cô nhớ lại chuyện tối nay, hình như đây là lần cuối
cùng hai người chat trong game. Câu nói kia rốt cuộc là cái gì, có lẽ
ngay lúc ấy cô đã loáng thoáng đoán được, có lẽ cô sợ cậu ấy thật sự nói ra, có lẽ sâu trong tim cô vừa mang theo một chút chờ đợi .
Nhưng, cuối cùng vẫn không nghe được.