Mỹ Thực Manh Chủ

Chương 37: Cảnh đẹp hồ sen


Đọc truyện Mỹ Thực Manh Chủ – Chương 37: Cảnh đẹp hồ sen

Ngoài Mễ Lộ và Nhiếp Trạch còn 4 thí sinh nữa, nguyên liệu chính của bọn họ do ê-kíp chương trình chỉ định, bao gồm thịt lợn, bò, tôm và bột mì. Mỗi đầu bếp đều có nguyên liệu sở trường, cũng như nguyên liệu không am hiểu lắm. Lỡ như nguyên liệu chính bị chỉ định không phải sở trường của họ, cũng chỉ có thể cầu nguyện may mắn.

Vẻ mặt Võ An đau khổ: Hoàn toàn không ngờ được, nguyên liệu chính của tôi là bột mì, vừa khéo là cái tôi không am hiểu nhất

Thần sắc của Chung Cầm cũng không khá hơn bao nhiêu: Bởi vì tôi không ăn thịt bò, cho nên rất ít khi nấu nguyên liệu này, lần này chỉ có thể căng não suy nghĩ thôi.

Sau khi tất cả lựa chọn nguyên liệu xong, MC thông báo bắt đầu tính giờ thi đấu. Nguyên liệu của Nhiếp Trạch do tự tay anh chọn, hiển nhiên anh đã có tính toán trong đầu. Thí sinh đối diện còn đang vắt óc suy nghĩ, anh đã bắt tay vào làm.

Dùng kéo cắt phần gân ở đầu cánh gà, sau đó rút thật mạnh tay, cánh gà đã được rút xương. Nhiếp Trạch rút một hơi 6 cánh gà, đặt vào tô, ướp tiêu, muối, nước tương, dùng tay trộn đều.

Trong lúc chờ cánh gà ngấm gia vị, Nhiếp Trạch rửa sạch tay, bắt đầu gọt vỏ khoai tây, cà rốt, ánh dao lóe lên, từng sợi vỏ mỏng như giấy rơi xuống. Cần tây bỏ lá, thái sợi nhỏ, giá đỗ cắt khúc dài vừa ăn.

Ba vị giám khảo vừa nhìn sang liền hiểu rõ. Phương Lê cười nói: Nếu tôi đoán không sai, Nhiếp Trạch quả thật rất thông minh.

Trịnh Vĩnh Gia tán đồng: Quả thật rất sáng tạo, độ khó cũng khá cao. Chỉ việc rút xương thôi đã không dễ dàng, các bước tiếp theo còn khó hơn nữa, thử thách cả tay nghề lẫn sự kiên nhẫn.

Nhóm quay phim ghi lại toàn bộ câu nói của các giám khảo, nhưng bọn họ nghe cũng chẳng hiểu mô tê gì. Rút xương rồi lại cắt thái rau củ, rốt cuộc Nhiếp Trạch muốn làm món gì?

Giám khảo vừa nhìn đã đoán được, nhưng bọn họ hoàn toàn không có khả năng đó, chỉ có thể nhìn chằm chằm đôi tay Nhiếp Trạch.

Sau đó, hành động của Nhiếp Trạch khiến nhóm người quay phim há hốc mồm không thôi. Anh nhồi tất cả các loại rau củ thái sợi gồm khoai tây, cà rốt, cần tây, giá đỗ vào bên trong cánh gà.


Một cánh, hai cánh… Động tác của Nhiếp Trạch vô cùng thuần thục, rất nhanh đã nhồi xong 6 cánh gà, đặt lên chảo chiên chín. Cánh gà xì xèo trên bếp, tỏa ra mùi thịt thơm nồng, dần dần chuyển sang sắc vàng. Trong lúc đó, Nhiếp Trạch điều chế nước sốt, đổ vào nồi rồi đun trên lửa lớn.

6 cánh gà chỉnh tề nằm trên đĩa, mặt ngoài phủ một lớp sốt mỏng, hiện ra màu hổ phách bắt mắt. Phần rau củ nhồi he hé lộ ra bên ngoài, xanh vàng đỏ trắng rực rỡ, cảnh đẹp vui ý. Lá cần tây ban nãy ngắt bỏ được Nhiếp Trạch dùng để trang trí xung quanh.

Món ăn kết hợp chay mặn hợp lý, lại cực kỳ đẹp mắt, khiến cho người khác không nhịn được muốn trầm trồ.

Lúc Nhiếp Trạch hoàn thành, 5 thí sinh còn lại vẫn đang bận rộn.

Tiến độ của Mễ Lộ là chậm nhất, từ lúc nhận được rổ nguyên liệu, cô vẫn ngây người nhìn chằm chằm, người quay phim chờ đến sốt cả ruột. Xem ra tổ hợp nguyên liệu Nhiếp Trạch lựa chọn không cách nào phối hợp tốt được, làm khó cô gái nhỏ, khiến cô không biết phải bắt đầu từ đâu.

Thời điểm Mễ Lộ ra tay, người quay phim thở phào nhẹ nhõm một hơi, có điều anh ta cũng không thể hiểu được cô đang làm gì.

Chỉ thấy dao trong tay Mễ Lộ lướt một cách điêu luyện qua cá trắm đen, từng khối từng khối thịt cá rơi xuống, loại bỏ hoàn toàn xương lớn. Mễ Lộ cho từng khối thịt cá vào trong bình rượu hoa điêu.

Ba vị giám khảo cũng đã chú ý tới động tĩnh bên này, bọn họ nghĩ thầm, tuy xương lớn đã cắt bỏ, nhưng bên trong thịt cá trắm đen vẫn còn rất nhiều xương nhỏ nữa, lúc nấu sẽ ảnh hưởng đến hương vị của thành phẩm.

Mễ Lộ đập trứng gà vào trong chén, rồi dùng đũa khéo léo tách lòng đỏ ra. Hành động tiếp theo của cô khiến ban giám khảo hơi bất ngờ, Mễ Lộ cho lòng trắng trứng và thịt cá vừa ngâm rượu kia vào máy xay, xay thành hỗn hợp cá nhuyễn.

Phương Lê cười một tiếng: Hóa ra lại chọn cách này.

Vẻ mặt Trịnh Vĩnh Gia lộ ra nét trầm tư: Đây là đang làm cá viên sao? Tuy rằng có thể dễ dàng giải quyết cá trắm đen nhiều xương, nhưng cá viên thì có gì sáng tạo.


Mà đúng vậy, dù thịt hay cá, chiên nấu hầm nướng, có vô số cách để chế biến ra món ăn, tối thiểu cũng có thể thể hiện kỹ thuật xắt rau cao siêu. Cá viên thì có thể sáng tạo thế nào được? Thậm chí còn chẳng thể dùng kỹ thuật khắc hoa củ quả.

Mễ Lộ lại lần nữa khiến ba vị giám khảo bất ngờ, cô đổ hỗn hợp cá nhuyễn ra, cho bột vào, nhưng không vắt viên. Sau khi nấu chín măng tây, ép lấy nước cốt, múc hai muỗng cho vào cá xay nhuyễn.

Mễ Lộ tán cá mạnh tay cho đến khi nước cốt măng tây thấm vào cá, hỗn hợp có màu xanh nhạt, có độ dẻo nhất định.

Trên mặt Phương Lê lộ ra vẻ hứng thú, cô không quan sát các thí sinh khác nữa mà chỉ lo nhìn Mễ Lộ.

Mễ Lộ càng nấu càng khiến người khác mơ hồ không đoán được. Cô cho chả cá ra chén, khảm từng hạt đậu nành, sau đó đem chưng cách thủy.

Cùng lúc đó, cô cho xương cá đã lóc ban nãy ra cùng ngó sen đã cạo vỏ vào nồi nước. Sau khi đun sôi nước trên lửa lớn, từ từ giảm lại. Mễ Lộ lựa chọn các loại gia vị cẩn thận, không biết cô đã thêm gia vị thần kỳ gì vào nồi nước, hay do đôi bàn tay cô có ma thuật, nồi nước dần dần chuyển sang màu trắng sữa, bốc hơi nghi ngút, bọt sôi ùng ục rồi vỡ ra, mang theo hương thơm lan tỏa khắp bốn phía.

Thí sinh bên cạnh Mễ Lộ, cho dù vẫn đang bận rộn làm món của mình, cũng không nhịn được nuốt nước bọt mấy hớp.

Chả cá đã chín, Mễ Lộ ụp cả xửng chả cá ra chén, một vài hạt đậu nành theo đó rơi xuống.

Phương Lê mở to mắt nhìn, đây rõ ràng là… Cô đã mơ hồ đoán được ý tưởng của Mễ Lộ. Quả thật rất thú vị, đã lâu cô không nhìn thấy ý tưởng nào sáng tạo như vậy.

Mễ Lộ lấy một tô lớn đặt lên bàn, đặt ngó sen làm bệ đỡ, dùng tăm xỉa cố định chả cá vừa mới ra nồi vào tô, sau đó trang trí bằng cỏ đồng tiền. Tất thảy đều đã sẵn sàng, chỉ chờ nồi canh hầm tắt lửa, rồi chậm rãi múc vào tô. Lớp nước canh sóng sánh rung động, bên cạnh càng nhiều thêm tiếng xuýt xoa.

.


Thời gian thi đấu kết thúc, giám khảo bắt đầu cho nhận xét.

Phương Lê vẫn độc miệng như cũ: Tôm nấu lửa? Đây mà là sáng tạo sao? Bạn không biết đếm hả, có bao nhiêu nhà hàng đã nấu món này rồi?

Thí sinh thấp giọng giải thích: Tôi đổi mới gia vị…

Phương Lê cắt lời: Tôi nếm ra được, nhưng tôi không cho rằng đấy có gì là sáng tạo. Trong mắt tôi món này không đạt tiêu chuẩn, 59 điểm.

Phương Lê xoay người, bắt đầu nhận xét món ăn của Chung Cầm. Chung Cầm vô cùng khẩn trương, Phương Lê nếm thử hai miếng rồi nói: Đậu hủ sốt thịt bò… Hương vị rất tuyệt, cả thịt bò và đậu hủ đều mềm mịn, kết hợp với nhau rất hòa quyện. Có điều nhìn hơi đơn điệu, chưa đủ đẹp mắt, tôi chấm 75 điểm.

Chung Cầm thở hắt một hơi nhẹ nhõm.

Món ăn của Võ An làm ban giám khảo khá bất ngờ: Mì cà phê?

Ồ, lần đầu tiên tôi nhìn thấy món này đó.

Nguyên liệu chính của Võ An là bột mì. Anh đổ trực tiếp một cốc cà phê vào bột, sau đó bắt đầu nhào, cán, kéo sợi, làm thành một phần mì cà phê, đặt lên đĩa cùng với một chén nước chấm đặc biệt với bắp, đậu nành trang trí bên ngoài.

Tuy bề ngoài đơn giản nhưng khiến người khác vô cùng nóng lòng muốn thử. Mùi cà phê thơm nức mũi nhưng không làm đắng mì, ngược lại còn có vị ngọt dịu. Nước chấm cũng không quá cầu kỳ, nhưng phối hợp với mì cực kỳ ngon miệng.

Ban giám khảo nghiêm túc nhấm nháp, cả ba đều đưa ra một số điểm không thấp chút nào. Trình Vĩnh Gia nhận xét: Phần thi của Võ An ngày hôm nay khiến tôi rất bất ngờ. Nguyên liệu chính là bột mì, vốn tưởng cậu ấy sẽ làm điểm tâm Trung Quốc hoặc bánh ngọt phương Tây, hoàn toàn không nghĩ tới sẽ là mì cà phê, hơn nữa ê-kíp chương trình cũng không chuẩn bị nguyên liệu mì sợi, ai ngờ được cậu ấy lại làm mì thủ công bằng tay. Điểm sáng tạo không nằm ở nước chấm mà ngay trong chính sợi mì, thực sự rất ngon.

Người được đánh giá cuối cùng là Mễ Lộ, ban giám khảo tập trung nhìn cô, nhưng chưa một ai động muỗng.


Phần thi ở tập trước của Mễ Lộ đã khiến cô trở thành tiêu điểm của chương trình . Cho dù thích hay ghét, bọn họ đều theo dõi Mễ Lộ không sót một chi tiết nào.

Nhưng tập này, khán giả không thể nào hiểu nổi Mễ Lộ đang làm gì. Chưng chả cá rồi lại nấu canh, không thể đoán được cô định nấu món gì.

Mãi đến phút nhận xét gần cuối tập, camera mới quay cận cảnh bàn nấu ăn của Mễ Lộ.

Oaa! Nhiễm Man kích động bật dậy, va vào ghế phát ra tiếng ồn ào. Mẹ cô từ phòng kế bên hỏi sang Sao vậy? nhưng cô không có tâm trí trả lời.

Á á á, chị Lộ là số một! Triệu Bành Bành cũng kích động la hét trước ti vi. Nhân viên Gạo Thật Thơm cuối tuần đều tụ tập để xem chương trình, tất cả đều phấn khích ôm nhau.

Mục bình luận trống trơn, hơn nửa ngày mới có ngày lặng lẽ gõ vào. Đẹp quá… Còn tuyệt hơn đậu hủ hoa cúc trước kia nữa…

Món mà Mễ Lộ làm ra là một tô canh. Nhưng thoạt nhìn chẳng khác gì một bức tranh diễm lệ.

Nước canh màu trắng sữa, nổi lên hai đài sen sinh động, từng hạt sen lấp ló ẩn hiện vô cùng tinh tế, điểm xuyến vài chiếc lá tròn xinh xắn, bên dưới, những lát ngó sen thanh khiết trắng ngần– một khung cảnh hồ sen tuyệt đẹp.

Không thể nào chê được… Nhưng liệu ăn có ngon không?

Khán giả vừa nghĩ thầm, ba vị giám khảo đã bắt đầu nhấm nháp món canh, trên mặt đều lộ ra thần sắc thỏa mãn: Canh có vị cá tươi ngọt, vị sen thanh thuần, cực kỳ ngon miệng.

Giám khảo dùng đũa gắp đài sen lên, khán giả lúc này mới thấy rõ, phần đài sen màu xanh nhạt hóa ra là chả cá, bên trong khảm từng hạt đậu nành xanh ngắt.

Thịt cá tươi ngon, đậu thơm ngọt dịu, quan trọng nhất là độ dài của cá, có thể nhai thật chậm rãi để cảm nhận rõ vị, hoàn toàn không lo cắn phải xương. Ngó sen giòn giòn, rất có tư vị.

Mấy năm gần đây, thật khó để nhìn thấy một ý tưởng độc đáo thế này. Tôi có chút tò mò, Mễ Lộ, làm sao bạn có thể nghĩ ra được?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.