Mỹ Thực Chinh Phục Toàn Vị Diện

Chương 92: Toàn Văn Hoàn


Đọc truyện Mỹ Thực Chinh Phục Toàn Vị Diện – Chương 92: Toàn Văn Hoàn


Vòng bán kết là cuộc phô bày tay nghề thao tác kẹo đường, trong vòng 2 giờ, 6 thí sinh cần hoàn thành một tác phẩm kẹo đường đặc sắc.

Bọn họ cũng không được biết trước chủ đề thi đấu, nhưng nếu đã là cuộc thi Siêu món ngọt chẳng hẳn đều sẽ xoay quanh mấy kỹ thuật kẹo đường, bánh kem, v.v.

không phải sao.

Các thí sinh đứng ở sảnh, chờ hệ thống tuyên bố chi tiết quy tắc, vòng bán kết thi đấu kỹ năng kẹo đường chính thức bắt đầu.

Với người trên tiểu tinh cầu thì kẹo đường quá là phổ biển nhưng đối với những thí sinh như Bùi Ngôn, Earvals, Sith mà nói lại là khiêu chiến không nhỏ chút nào.

Chỗ Bùi Ngôn, đường là gia vị tinh tuý trân quý, ngày thường lúc nào cũng khan hiếm, càng miễn bàn đến dùng đường làm kẹo hoa, thổi kẹo đường.

Hai thí sinh đến từ vị diện Ma Pháp vốn đã không thèm dùng ma pháp điều khiển thao tác nấu ăn, hiện tại đi vào không gian thi đấu do Cục quản lý chế tạo, cơ bản không cách nào dùng ma pháp gian lận được.

Nhưng người có thể vượt qua được vòng loại tiến vào vòng chung kết đương nhiên đều thiên phú không tồi, hơn nữa đã tập trung nghiên cứu chuẩn bị cho cuộc thi này rất nhiều, cho nên dù chưa từng làm qua kẹo đường, sau khi có thông báo về cuộc thi, nhóm người Bùi Ngôn đã tự bổ túc kiến thức, còn thực hành được một vài lần.
Tất cả nguyên liệu cần thiết đều được chuẩn bị sẵn trong sân thi đấu, 6 thí sinh cần tự lựa chọn nguyên liệu nấu ăn mình muốn sử dụng.

Khâu nấu nước đường là quan trọng nhất; đun từ từ đường cát, syrup đường glucose, acid tactric, nước lọc theo tỷ lệ nhất định, cần nắm vững độ lửa lớn nhỏ cùng thời gian lâu mau, nếu không chắc chắn sẽ không đun ra được caramel.
Sau khi đường tan thành chất lỏng trong suốt, mỗi thí sinh sẽ chọn cách xử lý khác nhau, màu sắc sử dụng cũng đa dạng, cũng có người không nhuộm màu cho nước đường mà chờ sau khi đường đủ độ sánh, trực tiếp ngâm nồi đường vào nước lạnh, chờ hơi nguội rồi thì bắt đầu kéo đường, niết niết nắn nắn, bởi vì ngâm nước lạnh, nên đường sẽ từ từ cứng lại.
Mọi người đều mang bao tay kéo đường chuyên dụng màu trắng để tránh bị phỏng, mặc dù vậy vẫn cảm nhận được độ nóng rực của đường đun chảy.

Boris và Bạch Oách còn quen, mặt không đổi sắc, trực tiếp lập đi lập lại quá trình gấp kéo gấp kéo, khối đường trong suốt dần dần biến thành những sợi chỉ đường mềm mại, mềm mịn như tơ; động tác hai người này là nhanh nhất.


Atton vẫn không nói nhiều, hắn thể hình cao lớn, bàn tay cũng dày rộng, cơ bản không sợ nóng, đã bắt đầu tô màu cho quả bóng đường của mình.

Tinh linh ánh sáng Sith bị nóng, khẽ cắn môi dưới, hất qua hất lại khối đường, có hơi khó xử.
“Kéo đường khó quá à, năm ngoái tôi từng đăng ký một khoá học làm bánh, thường xuyên bị nóng đỏ cả tay, hơn nữa, này cho chưa là gì đâu, phần tạo hình tiếp sau mới khó kìa…!Lớp chúng tôi có người bị dao nhỏ cắt bị thương mấy đầu ngón tay luôn ý.”
Quả thật, nghệ thuật kéo đường không phải chỉ học trong chốc lát là thành tài, mặc dù đã bổ túc kiến thức, tự thân luyện tập, nếu không chăm chỉ tập trung luyện tập mài giũa bản thân, sẽ rất khó có thể nộp lên thành phẩm trong thời gian hạn định.

Mỗi tác phẩm của Atton đều tương phản với ngoại hình hắn, nhưng đây cũng là điểm hút fan đặc biệt.

Đầu tiên Giang Tri quan sát Bùi Ngôn, thấy cậu từ từ thích nghi, bắt đầu niết nắn, lúc này mới chuyển ánh nhìn thì bị Boris thu hút.

Sau khi Boris nấu đường, thổi đường, niết nắn, làm ra một chú thiên nga trắng ngẩng cao đầu cao ngạo, trong suốt xuyên thấu ánh sáng, như một tác phẩm pha lê mong manh dễ vỡ.

Một cặp thiên nga tựa đầu vào nhau nhanh chóng được bày ra trước bàn của Boris, trắng muốt tinh khiết, sinh động như thật.

Boris lại lần nữa nấu đường, dùng dụng cụ kéo chấm nước đường, thổi hơi nóng lặp đi lặp lại, kéo ra được những sợi tơ đường xoã tung chằng chịt, tạo thành ổ thiên nga.
Mà thao tác tạo nên tác phẩm của Bạch Oánh càng phức tạp, cô làm một hơi đủ loại cá biển bảy sắc cầu vòng, sau khi nặn đường thành san hô, sắp xếp nhưng chú cá này xen kẽ trong đó, so với thiên nga của Boris càng tinh tế hơn nhiều.

Khác giả vừa xem 6 người bọn họ thao tác, vừa kinh ngạc cảm thán, chỉ là đường mà có thể làm ra được những tác phẩm nghệ thuật đẹp đến vậy á.
Thời gian trôi qua rất mau, cuối cũng những tác phẩm đặc sắc cũng dần lộ diện, nhưng xem qua quá trình chế tác của các thí sinh, đa số người xem đều đã có lựa chọn cho riêng mình, giai đoạn bầu phiếu cuối cùng cũng phải đến.
“Tuy rằng chị rất thích bé dễ thương Sith, nhưng tác phẩm kẹo đường của chị gái nhỏ Bạch Oánh thật sự quá giống thật……”
“Mọi người không cần do dự, chọn Atton, chuẩn không cần chỉnh!”
Khu bình luận khí thế ngút trời, có người còn tâm huyết kéo phiếu cho thí sinh mình yêu thích.


Bên này Giang Tri cũng bắt đầu chấm điểm.

Anh vẫn luôn nghiêm túc theo dõi quá trình chế tác kẹo đường của 6 thí sinh, lúc này nhìn các tác phẩm một lượt, trong lòng cảm thấy rất tự hào.

Bạch Oánh, Boris, Atton chắc suất.

Bùi Ngôn và Earvals có hơi khó phân cao thấp, một người làm chậu hoa sen, một người làm tiểu tinh linh, mỗi tác phẩm đều có nét đặc sắc riêng.

Giang Tri phải cố gắng không để tình cảm cá nhân ảnh hưởng, anh cẩn thận chấm điểm, đồng thời, cổng bầu phiếu của người xem cũng sắp đóng cửa.

Trước đó, mọi người đều không thể theo dõi tiến trình bỏ phiếu, sau khi cổng bình chọn đóng lại, trước mặt 6 thí sinh mới hiện lên một màn hình siêu lớn.

Trên màn hình tối om đó từ từ xuất hiện 6 cột màu vàng kim, đại biểu cho kết quả bầu phiếu vừa rồi của người xem.

Mỗi cột ứng với mỗi thí sinh bắt đầu chuyển động, tốc độ nhanh chậm cũng khác nhau, độ cao thấp cũng khác nhau.

Có cột phiếu, mỗi thí sinh vừa xem là hiểu, Bạch Oánh, Boris, Atton dẫn trước, Bùi Ngôn và Earvals không phân cao thấp, nhưng Bùi Ngôn nhỉnh hơn mấy ngàn phiếu, còn thật tiếc là Sith đang chốt sổ.

Kết quả của ban giám khảo rất nhanh cũng được công bố, Giang Tri thở dài một hơi, Bùi Ngôn dừng chân ở vị trí thứ 5, đáng tiếc phải bị đào thải.
“Chúc mừng 4 thí sinh tiến vào vòng chung kết, cũng chúc bé nhỏ xinh Bùi Ngôn và bé dễ thương Sith may mắn nhé ~”

Làm giám khảo chính, Giang Tri có thêm trách nhiệm phát biểu đôi lời an ủi thí sinh bị loại, anh đích thân trao huy hiệu cho họ.

Bùi Ngôn cao hơn rồi, cậu nhìn thấy Giang Tri, kích động ngẩng đầu nhìn anh: “Giang Tri, đã lâu không gặp, cuối cùng đệ cũng được gặp lại huynh rồi.” Được nói chuyện với Giang Tri đã át đi cảm xúc tiếc nuối khi phải dừng chân ở vòng bán kết của cậu.
Giang Tri thấp giọng cười, mang huy hiệu lên cho cậu: “A Ngôn tuyệt lắm, trước kia đệ vốn không có bài bản, mà hiện tại đã có thể đến được vòng này, thật sự rất lợi hại đó.”
“Là nhờ Tuyển tập của huynh á!” Bùi Ngôn nói, “Lần sau có rảnh, nhất định huynh phải đến thăm nhà đệ đó, đến lúc đó trù nghệ của đệ nhất định sẽ tốt hơn lúc này nhiều, lúc đó đệ sẽ nấu thật nhiều món ngon cho huynh và Thời đại ca thưởng thức.”
“Được!” Giang Tri đồng ý với cậu, bởi vì phải trao giải cho thí sinh khác nữa nên anh chỉ có thể ngắn gọn với Bùi Ngôn.
Vòng chung kết được định vào hai ngày sau.

Trên cơ bản trước khi thi đấu, người xem cũng đã hòm hòm đoán được ai là quán quân, ai vuột mất giải thưởng lớn rồi.

Vòng thi đấu cuối cùng được tiến hành trong gian bếp mở hiện đại trắng tinh, chủ để của vòng chung kết là “Sắc màu”, tác phẩm bốn thí sinh nộp lên đều mang phong cách riêng biệt nhưng vẫn hoàn toàn phù hợp với chủ đề.

Trong đó, tác phẩm món ngọt của Bạch Oánh nhờ phối trí màu sắc hài hoà bắt mắt nên đạt được quán quân.

Vốn mọi người cho rằng Boris sẽ xếp thứ hai, nhưng Atton lại phát huy vượt xa bình thường, thành phẩm của hắn tinh xảo mộng ảo, hoàn toàn đánh thẳng vào trái tim thiếu nữ của người xem.

Giang Tri cũng cảm thấy tác phẩm lần này của Atton hoàn toàn ngoài sức tưởng tượng, vị trí á quân được trao cho Atton.
Vòng thi đấu oanh oanh liệt liệt này đặt một dấu chấm kết thúc viên mãn cho cuộc thi Siêu món ngọt toàn vị diện lần thứ nhất.

Trong khoảng thời gian này Giang Tri cũng vì cuộc thi mà khá bận rộn, sau khi thi đấu kết thúc, cuối cùng cũng có thể thống thống khoái khoái ngủ thẳng một giấc một ngày một đêm.

Hiện giờ anh là Streamer hot nhất toàn vị diện, sự nghiệp đạt đỉnh.

Giang Tri nghỉ ngơi mấy ngày, lại bắt đầu livestream nấu ăn trở lại, thậm chí còn bắt đầu khai thác khía cạnh dạ dày vương – mảng này anh hơi bị lành nghề nha, ăn nhanh nhưng vẫn ưu nhã.
“Streamer, anh đang là tay phải tình yêu tay trái sự nghiệp, trong nhà lại còn có quặng, sao cảm giác khi livestream vẫn giống như ngày nào vậy kà?”
“Tôi lại hy vọng Streamer vẫn luôn livestream như vậy, xem video của Streamer siêu cấp hao cơm luôn!”

Dù đạt đỉnh trên sự nghiệp livestream, tâm thái Giang Tri cũng không thay đổi nhiều lắm, thường ngày anh vẫn livestream nấu ăn này, lại ăn cơm này, ngẫu nhiên sẽ cùng Thời Nghiêu đi vi vu những vị diện khác nhau này; khi anh quay lại vị diện Tu Chân, Bùi Ngôn đã đạt được vị trí quán quân ở đại hội Linh Trù, hai cậu nhóc con cũng đã trưởng thành.

Lại một mùa hè nữa đến, Giang Tri đang mơ ngủ, nghe thấy tiếng chim hót du dương uyển chuyển ngoài sân, mắt nhắm mắt mở, phát hiện trời còn chưa sáng nhưng người đàn ông bên cạnh đã thức giấc.
“……!A Nghiêu, anh học hư rồi.” Giang Tri nói thầm, lười biếng ngáp ngắn ngáp dài mở mắt ra.

Bình thường Thời Nghiêu sẽ lập kết giới chắc chắn cô lập phòng ngủ của bọn họ, tuyệt không để bất kỳ tiếng động nào bên trong lọt ra, cũng tuyệt không để tiếng động nào bên ngoài chui vào, nên anh có thể thoải mái dễ chịu ngủ một giấc thẳng đến giữa trưa.
Thời Nghiêu nghe xong, khẽ cười nghiêng đầu mi anh một cái, “Tỉnh? Mình cùng đi xem mặt trời mọc nhé?”
“A, dạ được.” Kỳ thật Giang Tri ngủ cũng đã rồi, lúc này trời còn chưa sáng, vừa đúng lúc có thể ngắm cảnh mặt trời mọc im ắng lại mỹ lệ sáng chói, liền chuẩn bị ngồi dậy.
Sáng sớm trong núi, sương sớm dày đặc, khí trời lạnh căm căm, không khí ngập tràn hơi thở ẩm ướt thoải mái.

Hai người ngồi xổm trong sân đánh răng, dọc bên ngoài hàng rào trồng đầy cẩm tú cầu trắng xanh đủ màu, dưới sắc trời u ám ẩn vẻ nhu nhược động lòng người, từng cụm từng cụm cực kỳ đáng yêu khiến người ta không khỏi cảm thấy vui vẻ.

Những đoá hoa này đều do Thời Nghiêu đích thân chăm sóc.

Hai người ẩn cư trong núi sâu, tình thú nào nên có cũng chưa thiếu cái nào, một người trồng hoa một người ngắm hoa, một người nấu ăn một người thưởng thức, làm cái gì cũng có đôi có cặp có tư có vị.

Ngắm mặt trời mọc thì phải lên đỉnh núi mới đúng bài, hai người nhảy vài cú trên không, đáp xuống đỉnh núi cao nhất trong dãy, sóng vai ngồi trong đình gỗ, chờ vầng thái dương ánh vàng rực rỡ mọc lên.
Thói quen hễ ra ngoài là mang theo đồ ăn của hai người vẫn không đổi.

Trong lúc ngắm mặt trời mọc, Thời Nghiêu trước hết đút chút nước ấm cho Giang Tri, lại đút anh một trái dâu tây khổng lồ đỏ rực còn lóng lánh nước.

Giang Tri lại đút cho Thời Nghiêu miếng trứng cuộn dày thơm thuần vị.
Trong lúc hai người ăn uống vui vẻ, bầu trời xa xa càng ngày càng trắng, dần dần được mạ lên tầng tầng ánh vàng, mặt trời chậm rãi mọc lên.

Nơi bọn họ ngồi mây mù lượn lờ tạo lên một khung cảnh trắng xoá huyền ảo, nhìn xa xa là những rặng núi xanh trùng trùng điệp điệp, hai người ngồi ôm nhau dựa sát, dưới ánh ban mai dần chiếu rọi xuống, thân ảnh của hai người cũng như nhiễm đầy sắc vàng rực rỡ ấy, trông đặc biệt khăng khít bền vững, không bất kỳ thứ gì trên đời có thể lay động được..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.