Bạn đang đọc Mỹ Thực Chinh Phục Toàn Vị Diện – Chương 83: Hấp Bánh Tổ
Hôm nay, người xem trên phòng livestream của Giang Tri như lạc vào công viên ma thuật, đầu tiên là khiếp sợ trước “Thuật phân thân” của Streamer, ngay sau đó bị tốc độ cán vỏ và gói hoành thánh của Streamer chấn kinh, sau lại bị hoành thành chiên hoa tuyết tung skill bắt làm tù binh, nháy mắt mất kiểm soát đắm chìm hưởng thụ.
Quả nhiên bọn họ không nhìn nhầm, Streamer hoàn toàn xứng danh “Streamer thần cấp”!
“Không biết Streamer có định nhận đồ đệ không nhỉ, mị cũng mộng tưởng được trở nên lợi hại như Streamer á! Nếu mãi không tranh mua được mỹ thực, ít ra mị còn thể thử tay nghề một lần!”
Lần livestream này của Giang Tri ước chừng cỡ 1 tiếng, nhưng người xem đều chưa đã thèm, bọn họ cảm thấy 1 tiếng này sao khác với 1 tiếng bình thường quá, sao mà kết thúc nhanh quá dị.
Lần livestream này không chỉ trực tiếp mang đến chấn động thị giác, nuông chiều vị giác cho người xem, mà còn có vui sướng chân thật, bởi vì có gần 600 người xem thành công cướp được hoành thánh chiên hoa tuyết lận.
Nếu mỗi lần Streamer đều dùng thuật phân thân, nói không chừng đến một ngày tất cả bọn họ đều cùng được ăn mỹ thực của Streamer đấy!
“Một bó hoa xin trao tặng Streamer! Hôm nay Streamer vất vả rồi, kiên trì sử dụng thuật pháp cả tiếng đồng hồ livestream, siêu phẩm!”
“Cảm ơn Streamer đã mang đến một buổi “Livestream mỹ thực” siêu cấp xuất sắc.
Hôm nay Streamer cũng siêu cấp đẹp trai, cảm giác lần nào Streamer cũng thần thanh khí sảng cả.
Nhưng mà Streamer vẫn nên nhớ nghỉ ngơi cho tốt nhé!”
……
Sau khi Giang Tri chào tạm biệt người xem, tắt dụng cụ phát sóng, chuẩn bị thu dọn đồ đạc trên bàn.
“Tri Tri, để anh làm cho.
Em ăn hoành thánh trước đi.” Thời Nghiêu nói, đưa phần hoành thánh chiên Giang Tri vừa mới tặng [Không muốn ăn cơm] qua cho anh, sau đó giúp anh thu dọn bột thừa này kia trên bàn sạch sẽ.
“Hừm.” Giang Tri dở khóc dở cười, anh ôm hộp hoành thánh chiên còn ấm, vừa ăn vừa nhớ lại sự kiện đánh du kích bay clone mới rồi.
Giang Tri thật sự không bao giờ ngờ được ngôi sao đại gia trầm mặc ít nói, lúc ẩn lúc hiện kia lại là Thời Nghiêu.
Bởi vì lúc ấy còn đang livestream, cơ bản bọn họ không có cơ hội trao đổi sâu xa, nên sau khi kinh ngạc giây lát Giang Tri rất nhanh đã bình tĩnh lại, sau đó nháy nháy mắt với Thời Nghiêu, ý bảo hắn ăn đi, còn mình thì tiếp tục chiên hoành thánh.
Kỳ thật trước khi quay lại bếp, Giang Tri vẫn có chút thất thần, dù sao thì bí mật này Thời Nghiêu cũng chưa bao giờ nhắc tới với anh.
Thời Nghiêu thấy anh nháy mắt, dù đoán không ra suy nghĩ của người thương, nhưng lại sợ lỡ mình qua nói chuyện sẽ ảnh hưởng đến quá trình livestream nấu ăn của Giang Tri.
Hắn chỉ có thể cố gắng kiềm chế sự nôn nóng muốn giải thích của mình, ôm hộp đồ ăn đứng ngồi không yên, vẫn luôn dõi theo bóng dáng bận rộn của Giang Tri; đến A Mao ở bên cạnh cũng cảm nhận được dường như Thời Nghiêu có chút kỳ quái.
Thời Nghiêu bắt kịp mọi khoảnh khắc, thấy Giang Tri đổ nước tinh bột vào chảo, sau khi thấy anh đậy nắp, hắn âm thầm dùng thuật truyền âm nói khẽ bên tai Giang Tri: “Tri Tri, anh sai rồi, anh quên kể chuyện này với em mất.”
“[Không muốn ăn cơm] thật ra là tài khoản của anh.” Giọng nói quen thuộc vang lên, Giang Tri hơi sửng sốt, rất nhanh phản ứng lại, là Thời Nghiêu đang nói thầm với anh.
Thời Nghiêu nói vài câu chỉ mình Giang Tri có thể nghe, từ đó Giang Tri mới biết được chân tướng nằm ngoài dự đoán.
Kỳ thật anh nhiều nhất chính là kinh ngạc, nhưng thật ra không chút ý trách cứ cùng tức giận Thời Nghiêu, thậm chí anh còn có chút sung sướng.
Vì thế, Giang Tri nhanh chóng vận chuyển thần lực cũng học theo Thời Nghiêu dùng thuật truyền âm trao đổi với hắn: “Em biết rồi, anh ăn hoành thánh lót dạ trước đi, chờ em livestream xong chắc cũng phải 2 tiếng nữa mất.”
Sau khi Thời Nghiêu nghe được, tâm tình treo lơ lửng ngọn cây cũng thoáng hạ xuống, lại nghe thấy giọng nói pha lẫn tiếng cười của Giang Tri: “Em đúng là không ngờ, thì ra anh đã lén tặng thưởng cho em từ lâu đến vậy…!Kỳ thật em còn rất vui á.” Thời Nghiêu bị anh trêu chọc, cuối cùng mới an an ổn ổn, thậm chí còn có chút ngượng ngùng.
Đúng vậy, Thời Nghiêu cũng nhớ rõ ràng, lúc trước hắn chỉ thấy có bốn bức tường, tủ lạnh, lò nướng, lò sưởi, v.v.
những đồ vật nên có, trong nhà Giang Tri đều chẳng có một mống, cho nên trong tối ngoài sáng, hắn đã tặng anh rất nhiều đồ dùng.
Hiện tại nhìn lại, thấy giống như cặp đôi tặng quà cho nhau, anh tặng em đồ dùng nhà bếp, em tặng anh bữa cơm ấm cúng.
Tình cảm của hai người bọn họ nhìn chung cũng không khác người thường cho lắm; yêu đương gì đó so với cặp đôi nào cũng phải nói là chậm hơn rùa bò, nhưng một khi đã yêu thì lại lâu lại bền lại sâu lại đậm hơn đa số cặp đôi.
Trên toàn vị diện thế giới, nhờ mỹ thực se duyên, cũng chẳng phải may mắn loại thường đâu.
Thời Nghiêu cho nồi niêu xoong chảo vào bồn, dọn dẹp sạch sẽ đồ đạc trên bàn, Giang Tri ăn xong sủi cảo chiên, thu hồi thần thức mới thở mạnh một hơi.
Anh bắt đầu livestream từ chiều, qua lâu như vậy, mùa đông trời tối sớm, bây giờ sắc trời chỉ còn một màu xanh đen – nãy giờ livestream đều nhờ Thời Nghiêu chiếu đèn sáng toàn bộ mảnh sân.
Mấy ngày nay Giang Tri làm kha khá mỳ phở nên giờ anh muốn đổi khẩu vị cho Thời Nghiêu.
Ăn xong sủi cảo chiên, anh đi hấp lại cơm, sau đó tính làm cá vược hấp, tôm hấp cánh quạt, rong biển sợi chua cay cùng cải thảo hấp miến tỏi.
Giang Tri nấu đồ ăn thường ngày tương đối nhanh, khởi lửa ác ma cùng lúc mấy cái nồi, hấp hấp nấu nấu, còn có thể tranh thủ ít thời gian nói chuyện với Thời Nghiêu.
“Ha ha, clone này của anh rớt cũng không oan, tặng thưởng đều đều còn chói mắt hơn chơi nguyên cú 5000 như đợt trước.” Giang tri nhớ tới chuyện trên livestream, buồn cười.
“Ừ…!là anh chưa suy xét cẩn thận.” Thời Nghiêu giúp anh rửa cải thảo, đặt tới trong tầm tay của Giang Tri.
“Sau này anh chỉ xem, không tặng thưởng nữa.” Thời Nghiêu chủ động đề nghị, hắn biết Giang Tri luôn khuyên nhóm ngôi sao đừng quá tiêu pha.
“Ngoan!” Giang Tri ghé lại gần, mi một cái lên môi hắn như khen thưởng.
Bữa cơm nhà tối nay phong phú lại không dầu mỡ, rất thích hợp trong những đêm đông.
Tôm hấp chắc dai, siêu cấp ngon; cá vược tươi roi rói, sau khi rưới nước sốt dầu hành lên, thơm nức mũi, ăn với cơm là đỉnh của chóp.
Hai người một mèo ngồi ăn cơm trong nhà, vừa nói chuyện vui đùa, rất nhanh nguyên bàn đồ ăn đều cạn đáy.
Ăn cơm tối xong, Giang Tri lại chạy ra ngoài sân, tiếp tục một phen bận rộn, bắc bếp nổi lửa, đổ nước vào nồi lớn, thả xửng gỗ hấp lên, rồi sau đó bưng ra một mâm bánh tổ đường đỏ, bánh tổ trắng chuẩn bị hấp.
Bánh tổ làm từ hỗn hợp bột gạo nếp và bột gạo tẻ, v.v theo một tỷ lệ nhất định, rồi mang đi hấp cách thuỷ.
Bánh tổ hấp xong sẽ có mùi thơm nhàn nhạt của đường đỏ và lúa gạo, là một hương vị rất thoải mái thư giãn.
Lúc mới ra lò, bánh tổ siêu dính, lúc này mà ăn thì dính răng khó chịu lắm, Giang Tri thích để bánh nguội và định hình cứng lại mới ăn.
Bởi vì bánh tổ được cất giữ nơi khô ráo râm mát nên vẫn có thể giữ được độ mềm sau hẳn 4 ngày.
Chờ thêm mấy ngày, khi cắt bánh sẽ không bị dính dao, cũng không dính răng, nhưng vẫn mềm mại thơm ngon.
Bánh tổ mỗi nhà làm đều sẽ không quá giống nhau, có một ít người sẽ thích thêm nào là đậu đỏ, đậu phộng, táo đỏ, v.v., mà Giang Tri từ xưa đến nay đều thích hương vị nguyên thuỷ của món ăn hơn.
Một là để vậy hương vị cũng đủ ngon rồi, nguyên chất nguyên vị, hai là bánh tổ đường đỏ sau khi cứng lại còn có cách chế biến khác, cắt miếng bánh, áo trứng gà và bột rồi cho vào chảo dầu chiên đến khi vàng ruộm hai mặt, cái mùi thơm của cholesterol kết hợp với mùi trứng thanh thanh cùng hương vị ngọt ngào của bánh tổ, nói thẳng luôn là chẳng ai rảnh đắn đo xem có bị bỏng hay không, chỉ muốn liền ngay và lập tức được cắn ngập răng, nhấm nháp miếng bánh tổ chiên thơm ngọt mềm dẻo kia.
Mà bánh tổ trắng thì có ít đường, lại càng có nhiều cách ăn hơn, có món bánh tổ phô mai thơm béo đặc đặc cay cay ngọt ngọt; hay món bánh tổ truyền thống cay the đến muộn nhưng sức mạnh mười phần; hay có món chè bánh tổ và khoai lang ngọt thanh ngon miệng; hoặc cắt khúc xào với rau hẹ non, hương vị độc đáo của hẹ kết hợp với vị ngọt nhẹ của bánh tổ, càng ăn càng ngon, vô cùng mỹ vị, chỉ nhớ đến thôi cũng khiến miệng đổ lệ thành thác.
Anh về phòng tắm rửa xong xuôi, lúc này mới xách một thân ấm áp ngồi dựa trên sô pha bắt đầu viết sách nấu ăn.
Thời Nghiêu ngồi bên nhìn anh biên soạn một lúc, sau đó thu hồi tầm mắt, ngưng thần bắt đầu “đi dạo” thức hải.
A Mao hoá về nguyên hình chú hổ to to, cả người lông xù xù nằm bên chân hai người, ủ ấm chân cho Giang Tri và Thời Nghiêu.
Thời Nghiêu lướt thức hải kiểm tra trạng thái của các vị diện, bởi vì khi hắn nhìn thấy Giang Tri nghiêm túc cúi đầu biên soạn tuyển tập công thức nấu ăn, bỗng nhiên nảy ý tưởng: Có lẽ hắn có thể hỗ trợ Giang Tri tìm kiếm nguyên liệu nấu ăn mới trên toàn vị diện.
Như vậy chờ sau này khi Giang Tri có thời gian, hắn có thể dẫn anh đi qua đó nhìn thử, cũng làm phong phú thêm tuyển tập công thức toàn vị diện của anh.
Tiểu tinh cầu không hổ là vị diện tinh cầu tiềm lực nhất, cũng như những người xem livestream trước đó từng nói, bọn họ vô cùng hâm mộ tài nguyên phong phú nơi đây, Hầu như đồ vật những vị diện khác có, tiểu tinh cầu đều có.
Còn nguyên liệu nấu ăn thì miễn bàn, trên tiểu tinh cầu cơ bản có khoảng 80% nguyên liệu nấu ăn trên toàn các vị diện.
Hơn nữa, bởi vì Giang Tri có thần lực, lại được nhẫn thần cốt nuôi dưỡng, tiểu tinh cầu có cảm ứng bản thể với anh, nên cũng từ từ thoải mái hoàn thiện, hận không thể một hơi thúc đẩy sản sinh các loại sinh vật mới, tiếp tục làm phong phú gầy dựng thế giới này.
Hai người rúc vào trên sô pha, từng người nhanh nhẹn mà chuyên chú tập trung vào việc của mình, chờ Giang Tri nhịn không được ngáp một cái, bánh tổ ngoài sân cũng hấp sắp chín rồi.
Anh thả khối rubik xuống, đứng dậy đi ra ngoài thu lại lửa ác ma, Thời Nghiêu cũng đi theo anh ra ngoài.
“Rất thơm……” Thời Nghiêu giúp anh nhấc đồ trong nồi lên bàn.
“Giờ ăn là dính lắm, sáng mai thức dậy em làm bánh tổ xào cho anh ăn.” Giang Tri hấp nhiều bánh tổ lắm, dù sao nhóm Từ Hắc cũng sắp đến đây ăn Tết cùng bọn họ mà.
Chuẩn bị hết thảy ổn thoả, Giang Tri ngáp liên tục, kéo tay Thời Nghiêu đi về phòng: “Ngày mai em muốn làm khoai lang bóng, bánh nếp chiên…!cũng đến lúc nên dán câu đối, treo đèn lồng rồi.”.