Bạn đang đọc My osin – Chương 75
_ Cái gì???
Chun tròn mắt……
_ Anh thua gòi… Cái gì??? 2 chứ…. xuống đất!!!!
Ella đạp Chun xuống đất một cách không thương tiếc…. đau vì đang ngỡ ngàng thì bị đạp… Chun tức tối…
_ Cô lừa tôi đúng hok???
_ Cứ nghĩ vậy đi….
Ella cười sung sướng…. ngáp dài… kéo chăn và bắt đầu ngáy…..
_ biết mà….
Chun tức tối!!!!
Nó nhìn chòng chọc lên trần nhà…. Thật khó ngủ trong hoàn cảnh cái đầu chất đống những việc cần phải suy nghĩ…. Không hiểu tại sao đến h nó lại nghĩ đến thằng bé culi mút kem…. Chuyện qua lâu rồi mà…
Tiếng loạt xoạt ngoài hành lang làm nó giật mình… ngồi bật dậy…. Nó chăm chú ngó ra phía cửa… tiếng loạt xoạt vẫn ngày càng to…. 5s sau… tiếng gọi cửa vang lên loạn xạ….
Nó nhìn đồng hồ… 11h30…. ai lại muốn hỏi han gì nó h này…. Nó tự ình 5 phút nữa để suy nghĩ kín kẽ trước khi mở cửa… nhưng có vẻ người gọi cửa không muốn đợi thêm nữa….
_ Ngủ rồi à??? Anh đây!!!
_ Joe!!!
Nó reo khe khẽ… rồi chạy ra mở cửa…..
” Cạch!!! “
Trước mặt nó là Joe… tươi rói…. tay ôm nhóc những socola, caramen, sữa chua…..
_ Anh làm gì đấy???
Nó thì thầm….
_ Cho vào đi… anh ôm hết xuể rồi … đống này nặng quá… rơi xuống thì tiêu…
Nó nhìn đống đồ ăn… quả là vĩ đại…. sau khi lách người cho Joe bước vào… cậu chàng quẳng ngay lũ đồ ăn lên giường…. ngồi thở phù phù….
_ Rón rén từ tầng 1 lên đây…. sưng vù chân…. có vẻ như ai cũng ngủ cả….
Joe im bặt khi nhìn nó… và chưa để nó mở miệng… anh chàng đứng dậy ôm nó vào lòng…
_ Anh làm gì đấy???
Nó rên thầm…. thâm tâm nó không muốn Joe xử sự vậy khi Chun ở đây… dù chắc chắn Chun hok nhìn thấy….
_ Cả ngày hôm nay phải làm mặt lạnh với em… hok chịu được…
Joe nghẹn ngào… cái ý tưởng cậu chàng khóc lăn lộn trong phòng vì nhớ nó khiến nó bật cười….
_ Bây h ôm xong gòi… về phòng đi…
_ ứ!!!
Joe nhõng nhẽo… gòi buông nó ra… ngồi xuống giường…
_ Tại sao hok??? Đi về đi….
Nó chỉ cái đồng hồ….
_ Muộn rồi đấy…
_ Anh mất công bê đống này lên đây… bây h lại bắt mang xuống ah…
Nó nhìn đống đồ ăn… rồi lại nhìn cái chân sưng tấy của anh chàng… cũng thấy xót xót…
_ Thôi rồi…. ăn xong thì phải về rõ chưa….
———————————————-
Không gian ban đêm thật tĩnh lặng và mát mẻ…. Nó ngửa mặt lên thưởng thức món socola béo ngậy… nhìn Joe với cái mồm nhớp nhớp nâu thik thú…. hai đứa quặp hai bàn chân vào nhau…. ở giữa chúng là đồ ăn….
_ lau đi!!! thỏ con!!!
Nó chùi miệng cho Joe… cười ha hả??? anh chàng bực ra mặt…
_ Cái ông bố ấy…. đã bảo tụi anh đâu còn bé nữa… xứng đáng với mí tên ấy… chắc chỉ còn mỗi thằng Adan thui….
_ Hay mà@!!!…. nhưng… hồi xưa Mike… chắc béo lắm hả???
_ Ối giời…. ông ấy béo gần như một quả bóng… hồi ngủ chung giường với ông suýt bị đè ra bã…
_ Vậy sao h ổng chuẩn thế???
_ Nói ổng phẫu thuật em có tin hok…
_ Phẫu thuật???
Nó há mồm… tính khi nào phải hỏi Rainie xem kon bé có thấy vết khâu vá gì trên người Mike hok….
_ Em nghĩ là có….
Nó nói… rồi cười rinh rích…. Joe cũng cười… cậu chàng lim dim mắt…
_ Ah!!! Có phải anh từng đính ước với nhà bên ấy hok??
_ Nhà bên nào….
_ Bên Ella ý…
Nó hỏi… trong lòng phập phồng hồi hộp…
_ Uh!!!
Joe thở dài….
_ Anh biết cô ta hok???
_ Biết???
Nó giật mình… Nó và Joe có gặp nhau trước kia bao h đâu???
_ Anh gặp cô ta rồi ah???
_ Uh!!! Hồi bé tí xíu…. chả hiểu cô ta còn nhớ hok???