Bạn đang đọc My osin – Chương 11
_ Anh hai…
Joe ỏn ẻn…
_ Sao???
_ Em chỉ cần doạ con bé sợ là được thôi chứ gì???
_ Yên tâm… anh đã phao tin với mí bà nội trợ quanh đây là nhà này có ma… và chắc chuyện này đã đồn tới tai con bé… dễ nó đang ôm chăn nằm nín thở trong phòng lắm…
” Cạch!!! “
_ Em về rồi đây!!!
Adan reo loạn cả lên…
_ Đâu… đồ diễn đâu….
Chun sốt sắng…
_ Có mỗi bộ đồ Con ma cái thui… anh Joe mặc tạm vậy….
_ Anh thấy nó giống bộ váy dạ hội hơn…
Mike gật gù….
_ Thôi không nói nữa… chuẩn bị vị trí… hành động thui!!!
————————————————————
Theo kế hoạch đã được bàn chi tiết và kĩ lưỡng… Mike… Adan và Chun sẽ ở trên lầu cao nhất… Joe với bộ dạng con ma sẽ được buộc một bộ bảo hiểm ở thân… Ba người còn lại sẽ thả Joe vô phòng của Ariel… Joe sẽ làm bộ ma quái… doạ Ariel một lúc… rồi sẽ lại bay lên Nếu kế hoạch thành công sẽ tiếp diẽn trong những ngày típ theo…
Từ trên không trung bay xuống…. Joe thấy hơi run… nếu vụ này mà thắng thịt… thì cậu cầm chắc phải đóng giả ma trong những ngày típ theo,… mà mặc cái đồ rườm rà và trang điểm như thế này… thấy giống gái hơn là giống ma….
Cửa phòng của bà cô osin đây rồi… Joe giật giật cái dây để thông báo cho những nguời ở trên bít mình đã tới nơi…
_ Anh hai… anh tư giật dây…
Adan cuống quýt…
_ Vậy nới lỏng dây ra…
Chun ra lệnh…
_ Ok!!!
Adan lập tức buông dây… và…
_ Á!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!1
Joe chỉ vừa mới chạm chân vô lan can… thì do mấy bố thả dây… cậu mất thăng bằng và lao xuống… may mà tay bám được vô lan can…
Nghe tiếng hét… Chun vội nhìn xuống…
_ Sao thế..???
_ Em…. em sắp ngã rồi…
Joe lắp bắp….
_ Kéo mau lên…
Chun giục Mike…
_ Sao….
_ Nhanh lên hem thằng bé tan xác…
Mike và Adan lại bắt dầu bài ca : Hò dô ta kéo pháo….
Nhờ lực kéo nhiệt tình… Joe đã đứng vững trong hành lang bên ngoài phòng Ariel… cậu vuốt ngực… hú hồn… suýt tí nữa em xong phim…
_ Mike…
Chun hét lên…
_ Dạ!!! THưa anh…
_ Joe đã vào vị trí… chú mau phone cho con bé…
_ Rõ…
———————————————————
Nó lăn bên này… lộn bên kia… mãi… mới chợp mắt được một tí…
” Teng… tèng teng… téng teng…”
Tiếng chuông điện thoại giục giã làm con bé bừng tỉnh….ai gọi giờ này vậy….
Joe Nấp sau cánh cửa lan can… Có chuông rồi… Sau ba đợt… con ma Joe mới xuất hiện…
Nó cầm chiếc điện thoại… vừa nhấc máy… là điện lại tắt…
_ Gọi nhầm ah???
Nó lầm bầm…
———————————————————-
Trên sân thượng…
_ Sao dập máy nhanh thế…
Chun quát to…
_ Phải đợi con bé alo mới dập chứ…
_ Tại em sợ nó nhận ra số em…
_ Ừh!!! nhỉ???
Chun nhăn nhó… bi h mới nhớ…
_ Mà ai bắt chú cho số điện thoại con bé làm chi…
_ Để tán gái về đêm…
Adan lắc đầu…
_ Thiệt… thiệt là… thôi… cầm lấy di động của tôi mà gọi…
————————————————————-
Lại thêm vài cuộc điện thoại nữa… những cuộc điện thoại kéo dài đúng 5s… nó bắt đầu thấy sợ… ánh trăng bên ngoài lại ma quái thế kia nữa……
Nó dán mắt vào cánh cửa kính… nó muốn rời ra… nhưng hok thể… Lần trước suýt tí nữa thì nó la toáng lên khi nhìn thấy một đống giun bò lổm ngổm trên giường… nhưng vì tương lai 50 tỉ… mà nó đã nén sợ… thu gom chúng lại… rửa sạch và nấu mì ấy đứa ác như qủy đoá… Chẳng lẽ vì việc làm độc ác đó mà bi h ông trời lại nỡ lòng doạ ma nó sao???